Thứ Tư, 25 tháng 9, 2024

Điều hướng sư phạm mở, phần 2


Navigating open pedagogy, part 2

Theo: https://blogs.ubc.ca/chendricks/2017/05/23/navigating-open-pedagogy-pt2/


Trying to pull together stray threads. Threads image licensed CC0 on pixabay.com

Đây là bài đăng cuối cùng (cho bây giờ) trong loạt bài đăng trong vài ngày qua về sư phạm mở. Các bài đăng trước đó:

  • Phần 1, nơi tôi có một số suy nghĩ không tập trung lắm về một số bài đăng gần đây về sư phạm mở, cũng như quan điểm của riêng tôi trước khi đọc chúng (cảnh báo: dài!)

  • Phần 1.5, nơi tôi xem xét: tại sao lại cố gắng định nghĩa sư phạm mở?

Bài đăng này chuyên dành cho việc cố gắng rút ra vài chủ đề từ những gì tôi đã đọc trong 2 ngày qua.

Lưu ý: Tôi đã quay lại sau đó (tháng 11/2017) và đã bổ sung thêm vài điều ở đâu đó ... nên không phải tất cả điều này đã được viết trong bài đăng gốc ban đầu.

Mở” là gì khi nói về sư phạm mở?

phần 1 của loạt bài này, tôi đã phát hiện rằng tôi không có câu trả lời cho câu hỏi điều gì được bổ sung cho “sư phạm” hoặc “thực hành giáo dục” khi tôi đưa “mở” lên trước chúng. Bây giờ tôi sẽ cố gắng làm rõ cho bản thân tôi về điều đó.

Lưu ý là tôi đang sử dụng sư phạm mở - Open Pedagogy (OP) và thực hành giáo dục mở - OEP (Open Educational Practices) lẫn cho nhau ở đây. Có thể một ngày nào đó tôi sẽ lại tách chúng ra.

Những điểm chung ở những gì tôi đã thu thập từ quan điểm của những người khác

Ở đây tôi bổ sung thêm các đường liên kết tới vài bài đăng và tài nguyên mới mà tôi đã có trong phần 1 của loạt bài đăng này, cũng như vài điều tôi đã làm.

  • TNGDM (OER): một số người (ví dụ Wiley 1, Wiley 2, Hegarty) định nghĩa phương pháp sư phạm mở theo các thực hành có thể thực hiện được nhờ các giấy phép mở, do đó các thực hành có thể thực hiện được nhờ TNGDM

    • Theo quan điểm này, người ta nói rằng OP hoặc OEP bao gồm những điều như việc sửa lại, phối lại, phân phối lại TNGDM (nhưng việc giữ lại chúng có phải là một hoạt động mở hay không?)

  • Quyền truy cập:

    • Robin DeRosa: “Việc cấp phép mở giúp chúng ta giảm chi phí sách giáo khoa, nhưng nó cũng tượng trưng cho niềm tin rằng chi phí đại học - mọi thứ từ học phí đến đi lại - nên được giải quyết và giảm/chi trả như một phần của cơ sở hạ tầng giáo dục công lập vững mạnh.”

    • Samantha Veneruso: “Quyền truy cập ưu tiên các hoạt động mở: quyền truy cập tới nội dung, quyền truy cập tới việc học tập”.

  • Kết nối: Một số bài đăng nói về OP như việc thúc đẩy các kết nối - giữa các sinh viên, giữa các sinh viên và giảng viên, giữa lớp học và những người bên ngoài lớp học, v.v. chẳng hạn như:

    • Jim Luke: “Sự cô lập so với tính kết nối: Liệu phương pháp sư phạm và các hoạt động học tập có tồn tại chủ yếu trong một không gian khép kín, biệt lập như lớp học truyền thống hay chúng có thu hút và hình thành các kết nối với thế giới bên ngoài rộng lớn hơn không?”

    • Maha Bali: “Tập trung vào việc sinh viên kết nối mạng ở nơi công cộng. Cho sinh viên tương tác với nhau hoặc với những người bên ngoài lớp học trên phương tiện truyền thông xã hội như Twitter (xem Twitter Scavenger Hunt của tôi như một ví dụ nhỏ) hoặc tạo ra toàn bộ các khóa học nơi sinh viên liên tục tương tác với những người khác bên ngoài khóa học (một ví dụ gần đây là Networked Narratives của Mia ZamoraAlan Levine)….”

    • Samantha Veneruso: “Các hoạt động mở nhấn mạnh vào kết nối và cộng đồng được công nghệ hỗ trợ.”

    • Tannis Morgan: “Mở như một phương tiện để kết nối với cộng đồng toàn cầu rộng lớn hơn”

    • Robin DeRosa: “Kết nối. Giúp sinh viên trở thành người học suốt đời là một điều có thật, và tôi đã chán ngấy với những lời nói suông rằng chúng ta phải trả tiền. … Dạy cho các em những kỹ năng giúp các em tham gia vào cộng đồng học thuật và/hoặc chuyên nghiệp hợp tác sẽ giúp các em tiếp cận được với nội dung trong lĩnh vực của mình khi nó thay đổi theo thời gian.”

    • Bronwyn Hegarty: “cộng đồng kết nối: tham gia vào cộng đồng những người chuyên nghiệp được kết nối”

  • Sinh viên như các đồng sáng tạo, có thẩm quyền và quyền tự quyết nhiều hơn trong giáo dục của họ

    • Heather Ross: “Nếu giáo viên và học sinh hiện có thể sửa đổi sách giáo khoa và tài liệu học tập của mình, chúng ta sẽ chuyển trọng tâm của học sinh sang đóng góp cho kiến thức thay vì chỉ đơn thuần là tiếp nhận kiến thức.”

    • Devon Ritter: “khả năng của người học trong việc định hình và chịu trách nhiệm về giáo dục của chính họ”

    • Samantha Veneruso: “Các hoạt động mở do người học thúc đẩy.”

    • Catherine Cronin: “Nhìn chung, các nhà thực hành và nhà nghiên cứu giáo dục mở mô tả OEP như việc đi vượt ra ngoài cách tiếp cận lấy nội dung làm trung tâm để hướng đến tính mở, chuyển trọng tâm từ các tài nguyên sang các hoạt động, với người học và giảng viên chia sẻ các quy trình tạo ra kiến thức.”

    • Robin DeRosa: “Cấu trúc do người học thúc đẩy. Một điều khác mà Giáo dục Đại học thường nói suông là ý tưởng về việc “học tập lấy người học làm trung tâm.” Làm việc với TNGDM đã giúp tôi thấy tài liệu học tập có thể định hình được nhiều hơn và việc để sinh viên tham gia vào quá trình định hình đó đã có tác động sâu sắc đến vị trí của thẩm quyền trong lớp học của chúng tôi.”

    • Jim Luke: “Giáo viên là có “thẩm quyền” so với việc sinh viên có thể mang đến các nguồn quyền lực khác.”

    • Tôi, trong phần 1 của loạt bài này: “Thu hút học sinh tham gia đồng sáng tạo chương trình giảng dạy, chẳng hạn như thông qua việc giúp chọn một số chủ đề của khóa học, chọn bản chất của bài tập cho khóa học hoặc tạo văn bản, video hoặc nội dung khác cho khóa học.”

  • Sinh viên đóng góp cho kiến thức và các nguồn có giá trị cho thế giới

    • Maha Bali: “…cố gắng tạo ra các bài tập có thể được duy trì bền vững hoặc không bị loại bỏ, các bài tập có thể mang lại lợi ích cho những người khác ngoài thời gian và không gian hạn chế của khóa học. Ví dụ, yêu cầu sinh viên tạo blog hoặc tên miền của riêng mình (xem Tên miền riêng), chỉnh sửa Wikipedia hoặc tạo podcast hoặc trang web có giá trị ngoài khóa học.”

    • Gill Green: “Người học đóng góp ý tưởng mới lạ và nghiên cứu độc đáo cho các vấn đề cấp bách đương đại.”

    • David Wiley 2013: “Vì sinh viên biết rằng công việc của họ sẽ được cả bạn bè và các thế hệ sinh viên tương lai sử dụng, nên họ đầu tư vào công việc này ở một cấp độ khác.”)

    • David Wiley 2016: Một “đánh giá tái tạo lại được” khác [với đánh giá sử dụng một lần] ở chỗ công việc của sinh viên sẽ không bị loại bỏ vào cuối quá trình, mà thay vào đó sẽ mang lại giá trị cho thế giới theo một cách nào đó.”

    • Tôi, trong phần 1 của loạt bài này: “Yêu cầu sinh viên làm các bài tập tái tạo lại được hoặc không sử dụng một lần trong các khóa học. Những hoạt động này bao gồm việc sinh viên tạo ra những thứ mà người khác có thể sửa đổi và sử dụng lại, mang lại giá trị cho thế giới bên ngoài khóa học.”

  • Công bằng, bình đẳng xã hội

    • Maha Bali: một trong hai thành phần đạo đức của OP: “Định hướng công lý xã hội – quan tâm đến công bằng, với tính mở là một cách để đạt được điều này”

    • Thực hành giáo dục mở Scotland, điều tôi tìm thấy thông qua bộ slide này của Beck Pitt và cộng sự: “Chúng tôi nghĩ về Thực hành giáo dục mở là những thực hành giáo dục quan tâm và thúc đẩy công bằng và tính mở. Hiểu biết của chúng tôi về ‘mở’ được xây dựng dựa trên các quyền tự do liên quan đến “5R” của TNGDM, thúc đẩy ý thức rộng hơn về tính mở, nhấn mạnh công lý xã hội và phát triển các thực hành mở ra các cơ hội cho những người cách xa với giáo dục.”

  • Sự cởi mở, khả năng tiếp thu thay đổi

    • Suzan Koseoglu: “Những “không gian khả thi” của chúng ta là gì? Làm thế nào để chúng ta xây dựng những không gian đó và nuôi dưỡng môi trường học tập dân chủ, nơi mọi người được tiếp xúc với những quan điểm khác nhau, thách thức cách họ nhìn nhận thế giới và vị thế của họ?”

    • Maha Bali and Suzan Koseoglu: Trở thành “một người có thể chỉnh sửa”: “sẵn sàng lắng nghe và thay đổi quan điểm của mình: sẵn sàng thay đổi suy nghĩ khi tương tác với người có thế giới quan khác với mình, sẵn sàng chấp nhận rủi ro hoặc thử điều gì đó mới, sẵn sàng tin tưởng người khác trong các tương tác xã hội của mình”. [mục này được thêm vào bài đăng này vào tháng 11 năm 2017]

    • Bronwyn Hegarty: các hoạt động mở “khuyến khích đổi mới và sáng tạo tự phát”

  • Minh bạch

    • David Wiley: “Không nghi ngờ gì nữa, chúng ta vẫn chưa thấy định nghĩa nào về sư phạm mở mà tiếp cận từ các truyền thống mở khác, như “mở” trong chính phủ mở, trong đó mở chủ yếu có nghĩa là minh bạch.”

    • Rajiv Jhangiani: “sư phạm mở cũng bao gồm các hoạt động giảng dạy như thiết kế và phát triển khóa học mở và minh bạch”

    • Rajiv Jhangiani: “mặc dù về mặt hoạt động, chúng ta có thể định nghĩa “mở” khác nhau, nhưng chúng ta chia sẻ một nền tảng chung coi trọng quyền truy cập, quyền tự quyết, tính minh bạch và chất lượng.”

    • Maha Bali and Suzan Koseoglu: “… làm rõ các quy trình của riêng chúng ta. Ví dụ, Laura Gogia và Bonnie Stewart đã công khai hoạt động học thuật của họ với công chúng bằng cách làm cho quy trình bảo vệ luận án của họ trở nên minh bạch, như được mô tả tại đây). Có một số nhà giáo dục thường xuyên chia sẻ các quy trình sáng tạo của họ đằng sau hậu trường trên blog của họ, tường thuật lại quá trình đó (xem blog của Alan LevineTerry Elliott). [mục này được thêm vào bài đăng này vào tháng 11 năm 2017]

    • Tôi, trong phần 1 của loạt bài này: “Lập kế hoạch khóa học mở, lần đầu tiên tôi thấy qua Paul Hibbits tại cuộc họp ETUG (Nhóm người dùng công nghệ giáo dục ở British Columbia) năm 2014. Xem bài đăng trên blog của tôi về vấn đề đó tại đây.”

  • Thực hành phản ánh (Reflective Practices): đây có thể là một phần của tính minh bạch, nhưng hiện tại tôi đang tách ra thành phần riêng biệt

    • Tôi, trong phần 1 của loạt bài này: “Tham gia vào quá trình phản ánh cởi mở về các hoạt động và quy trình giáo dục, dù là của sinh viên hay giáo sư hay nhân viên hay bất kỳ ai khác tham gia vào trải nghiệm giáo dục.”–Tôi đang nghĩ đến những phản ánh công khai như trên blog này

    • Bronwyn Hegarty: “tham gia vào các cơ hội để thực hành phản ánh”; Hegarty đưa vào giá trị của phản hồi từ đồng nghiệp về hoạt động này (trang 10), vì vậy có vẻ như việc thực hiện phản ánh ở một mức độ nào đó một cách công khai sẽ là điều tốt

Và khi tôi đọc hết, cuối cùng, tôi nghĩ rằng tất cả các bài đăng và slide trong danh sách tuyển chọn của Maha Bali, tôi thấy rằng Open Door Classroom (Mở cửa lớp học) của Jesse Stommel (slide) cũng có nhiều điểm nêu trên.

Còn gì nữa không?

Bạn có điều gì muốn bổ sung không? Vui lòng để lại bình luận bên dưới!

Tất cả những điều này có thể liên quan gì đến open?

Tôi đang cố gắng tìm hiểu, nhớ lại, những gì được thêm vào "sư phạm" khi chúng ta nói về "sư phạm mở". Và nếu nó giống như danh sách trên (danh sách không phải là danh sách cuối cùng, không nhất thiết là từ cuối cùng và tôi kiểm soát ranh giới), thì tại sao chúng ta có thể gọi một thứ như tập hợp những điều trên là "mở" theo thuật ngữ sư phạm?

Có mở như trong:

  • nhìn thấy được: minh bạch

  • thay đổi được: cởi mở, tính mở đối với sự thay đổi; 5R (ví dụ: sửa lại, phối lại)

  • có sẵn được: quyền truy cập

  • xuyên biên giới: kết nối, cộng đồng rộng lớn hơn, sinh viên đóng góp kiến thức và tài nguyên cho thế giới

  • quyền tự do: quyền tự chủ, quyền được chia sẻ

Nhưng công bằng/công lý xã hội phù hợp ở đâu ở đây?

Đây là một cách khác để suy nghĩ về nó. Mở là đối lập của đóng và đối với tôi, đóng có nghĩa là những thứ như:

  • được bao quanh bởi ranh giới giữa một số thứ ở trong và một số thứ ở ngoài

  • quyền riêng tư

  • ẩn giấu

  • bị khóa hoặc bị hạn chế

Và những điều này liên quan đến công lý xã hội, vì chúng thường có nghĩa là những gì riêng tư và ẩn giấu đối với một số người thì không như vậy đối với những người khác. Vì vậy, theo một cách nào đó, tất cả những điều trên có thể liên quan đến công lý xã hội và bình đẳng.

Vậy có lẽ chúng ta có thể nghĩ về những điều trên theo hướng giảm ranh giới hoặc làm cho chúng thấm (vì tôi không nghĩ rằng một hoạt động không có bất kỳ ranh giới nào là có thể tưởng tượng được)? (Và xin cảm ơn Alan Levine đã giúp tôi hiểu được sự khác biệt giữa độ xốp và độ thấm!) Làm cho mọi thứ trở nên hữu hình, có sẵn, có thể thay đổi và cung cấp quyền tự do để tự định hướng đều sẽ liên quan đến ranh giới thấm ở một mức độ nào đó.

Từ đó, tôi đã cố gắng đưa ra một định nghĩa ngắn gọn, nhưng tôi không thực sự thành công. Vì vậy, hiện tại tôi sẽ chỉ nghĩ về OP hoặc OEP như: các hoạt động giảng dạy và học tập mở ra các ranh giới giáo dục vốn đóng để thúc đẩy khả năng tiếp cận, quyền tự quyết, kết nối, tính minh bạch và chuyển đổi vì mục đích cải thiện việc học của sinh viên cùng với công bằng và công lý xã hội. Nhưng đó là một cụm từ dài dòng và thực sự không hữu ích hơn danh sách trên. Hmmmm….

Và tôi phát hiện ra rằng sau tất cả những điều này, tôi rất đồng tình với hai khía cạnh của bản chất sư phạm mở của Maha Bali!

Tôi muốn nói rằng sư phạm mở về bản chất có hai thành phần chính:

  • Niềm tin vào tiềm năng của tính mở và chia sẻ để cải thiện việc học

  • Định hướng công lý xã hội – quan tâm đến công bằng, với tính mở là một cách để đạt được điều này

Tôi hoan nghênh các bình luận về những suy ngẫm này, cũng như những nỗ lực để đưa những điều trên lại với nhau thành một cách suy nghĩ ít lời hơn về sư phạm mở!

This is the last (for now) in a series of posts over the last couple of days on open pedagogy. Previous posts:

  • Part 1, where I do some not terribly focused reflecting on some recent posts on open pedagogy, as well as my own view before reading them (warning: long!)

  • Part 1.5, where I consider: why try to define open pedagogy at all?

This post is dedicated to trying to pull together some of the threads from what I’ve read in the last two days.

Note: I have gone back later (November 2017) and added some things here and there…so not all of this was written in the original post.

What is “open” about open pedagogy?

In part 1 of this series, I discovered that I don’t have an answer to the question of what is added to “pedagogy” or “educational practices” when I put “open” in front of them. Now I’m going to try to come to some clarity for myself on that.

Note that I’m using open pedagogy (OP) and open educational practices (OEP) interchangeably here. Maybe someday I’ll separate them.

Some commonalities in what I’ve gathered from others’ views

I’m here including links to some new posts and resources that I didn’t have in part 1 of this series, as well as some that I did.

  • OER: a number of people (e.g., Wiley 1, Wiley 2, Hegarty) define open pedagogy in terms of practices that are made possible by open licenses, so practices that are made possible by OER

    • Under this view, one might say that OP or OEP include things like revising, remixing, redistributing OER (is retaining them an open practice, though?)

  • Access:

    • Robin DeRosa: “The open license helps us reduce textbook costs, but it also symbolizes the belief that college costs– everything from tuition to transportation– should be addressed and reduced/covered as part of a strong public educational infrastructure.”

    • Samantha Veneruso: “Open practices privilege access: access to content, access to learning.”

  • Connections: A number of posts talk about OP as promoting connections–between students, between students and teachers, between the class and people outside the class, etc. E.g.,

    • Jim Luke: “Isolation vs. Connectedness:  Does the pedagogy and learning activities exist predominantly in a closed, isolated space such as the traditional classroom or do they engage and form connections with the larger, outside world?”

    • Maha Bali: “A focus on students networking in public. Having students interact with each other or people outside the class altogether on social media like Twitter (see my Twitter Scavenger Hunt as a small-scale example) or creating entire courses where students are constantly interacting with others outside of the course (a recent example is Networked Narratives by Mia Zamora and Alan Levine)….”

    • Samantha Veneruso: “Open practices emphasize connection and community enabled by technology.”

    • Tannis Morgan: “Open as a means to connect with a broader, global community”

    • Robin DeRosa: “Connection. Helping students become lifelong learners is a real thing, and I am tired of the lip service that we pay it. … Teaching them the skills that help them enter a collaborative scholarly and/or professional community will give them access to the content in their fields as it changes over time.”

    • Bronwyn Hegarty: “connected community: participate in a connected community of professionals”

  • Students as co-creators, as having more authority & autonomy in their education

    • Heather Ross: “If teachers and students can now modify their textbooks and learning materials, we shift the student emphasis to contribution to knowledge as opposed to simple consumption of knowledge.”

    • Devon Ritter: “the ability for learners to shape and take ownership of their own education”

    • Samantha Veneruso: “Open practices are learner driven.”

    • Catherine Cronin: “Overall, open education practitioners and researchers describe OEP as moving beyond a content-centred approach to openness, shifting the focus from resources to practices, with learners and teachers sharing the processes of knowledge creation.”

    • Robin DeRosa: “Learner-Driven Structures. Another thing Higher Ed pays a lot of lip service to is the idea of “student centered learning.” Working with OER helped me see learning materials as more shape-able, and involving students in that shaping had a profound effect on the location of authority in our classroom.”

    • Jim Luke: “Teacher as “the” authority vs. Students being able to bring other sources of authority.”

    • Me, in part 1 of this series: “Involving students in co-creating the curriculum, such as through helping to choose some of the course topics, choosing the nature of assignments for the course, or creating texts, videos or other content for the course.”

  • Students contributing valuable knowledge and resources to the world

    • Maha Bali: “…trying to create assignments that are sustainable or not disposable, assignments that would have benefit to others beyond the limited course time and space. For example, having students create their own blogs or domains (see Domain of One’s Own), edit Wikipedia or create podcasts or websites that have value beyond the course.”

    • Gill Green: “Learners contributing novel ideas and original research to pressing contemporary problems.”

    • David Wiley 2013: “Because students know their work will be used both by their peers and potentially by future generations of students, they invest in this work at a different level.”)

    • David Wiley 2016: “A “renewable assessment” differs [from a disposable one] in that the student’s work won’t be discarded at the end of the process, but will instead add value to the world in some way.”

    • Me, in part 1 of this series: “Asking students to do renewable, or non-disposable assignments in courses. These involve students creating things that others can revise and reuse, that add value to the world beyond the course.”

  • Social justice, equity

    • Maha Bali: one of the two components of the ethos of OP: “A social justice orientation – caring about equity, with openness as one way to achieve this”

    • Open Educational Practices Scotland, which I found through this slide deck by Beck Pitt et al.: “We think of Open Educational Practices as those educational practices that are concerned with and promote equity and openness. Our understanding of ‘open’ builds on the freedoms associated with “the 5 Rs” of OER, promoting a broader sense of open, emphasising social justice, and developing practices that open up opportunities for those distanced from education.

  • Open-mindedness, receptivity to change

    • Suzan Koseoglu: “What are our “spaces of possibility”? How do we construct those spaces and nurture democratic learning environments where people get exposed to different perspectives, challenge the way they view the world and their position it?”

    • Maha Bali and Suzan Koseoglu: Being an “editable person”: “being willing to listen and change our perspective: being willing to change our mind when interacting with someone with a different worldview from our own, being willing to take risks or try something new, being willing to give another the benefit of the doubt in our social interactions.” [this item added to this post Nov. 2017]

    • Bronwyn Hegarty: open practices “encourage spontaneous innovation and creativity”

  • Transparency

    • David Wiley: “No doubt we have yet to see definitions of open pedagogy that approach from other open traditions, like the “open” in open government where open primarily means transparent.”

    • Rajiv Jhangiani: “open pedagogy would also encompass instructional practices such as open and transparent course design and development”

    • Rajiv Jhangiani: “even though we may operationally define “open” differently, we share a common foundation that values access, agency, transparency, and quality.”

    • Maha Bali and Suzan Koseoglu: “… making our own processes explicit. Laura Gogia and Bonnie Stewart, for example, opened up their academic practice to the public by making the process of their thesis defenses transparent, as described here). There are some educators who regularly share their processes of creation behind-the-scenes on their blogs, narrating it (see Alan Levine and Terry Elliott’s blogs). [this item added to this post Nov. 2017]

    • Me, in part 1 of this series: “Open course planning, which I first saw via Paul Hibbits at an ETUG (British Columbia Educational Technology User’s Group) meeting in 2014. See my blog post about that here.”

  • Reflective practice: this could be part of transparency, but I’m pulling out as separate for now

    • Me, in part 1 of this series: “Engaging in open reflection on educational practices and processes, whether by students or profs or staff or anyone else involved in an educational experience.”–I was thinking of public reflections like on this blog

    • Bronwyn Hegarty: “engage in opportunities for reflective practice”; Hegarty includes the value of feedback from peers on this practice (p. 10), so it sounds like doing reflection to some degree openly would be good

And as I am reading through, finally, I think all of the posts and slide decks on Maha Bali’s curated list, I find that Open Door Classroom by Jesse Stommel (slides) has many of the above points in it as well.

What else?

Have anything to add? Please put it in the comments, below!

What might all this have to do with open?

I’m trying to figure out, recall, what is added to “pedagogy” when we talk about “open pedagogy.” And if it’s something like the above list (with the list being not final, not necessarily the last word and me policing boundaries), then why might we call something like a gathering of the above things “openness” in terms of pedagogy?

There’s open as in:

  • visible: transparency

  • changeable: open-mindedness, openness to change; 5R’s (e.g., revision, remixing)

  • available: access

  • crossing boundaries: connections, wider communities, students contributing knowledge and resources to the world

  • freedom: autonomy, shared authority

Where does equity/social justice fit in here, though?

Here’s another way to think about it. Open is the opposite of closed, and to me, closed means things like:

  • encircled by boundaries that keep some things in and others out

  • private

  • hidden

  • locked or restricted

And these have to do with social justice, because they often mean that what is private and hidden to some is not so to others. So in a way, all of the above might be related to social justice and equity.

So maybe we could think of the above in terms of reducing boundaries, or making them permeable (because I don’t think a practice without any boundaries at all is even conceivable)? (And with due credit to Alan Levine for helping me understand the difference between porosity and permeability!) Making things visible, available, changeable, and providing freedom to be self-directed would all be connected to permeable boundaries to some extent.

From this, I tried to come up with some pithy definition, but I’m not really succeeding. So for now I’m just going to think of OP or OEP as: teaching and learning practices that open up otherwise closed educational boundaries to promote access, agency, connections, transparency, and transformation for the sake of improved student learning along with equity and social justice. But that’s a mouthful and not really all that more helpful than the list above. Hmmmm….

And I discover that after all this, I am very much in agreement with Maha Bali’s two aspects of the ethos of open pedagogy!

I would say open pedagogy is an ethos that has two major components:

  • A belief in the potential of openness and sharing to improve learning

  • A social justice orientation – caring about equity, with openness as one way to achieve this

I welcome comments on these reflections, as well as attempts to put the above together into a less wordy way of thinking about open pedagogy!

Dịch: Lê Trung Nghĩa

letrungnghia.foss@gmail.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.