16
FOSSisms to kickstart K-12 education
Posted
19 Nov 2015 Don
Watkins
Bài
được đưa lên Internet ngày: 19/11/2015
Khi
tôi đọc cuốn Tổ
chức Mở
(The
Open Organization)
của Jim Whitehurst, cũng như các bài báo về các sáng kiến
có liên quan tới các nhà
giáo dục và sinh
viên trong các dự án và các cộng đồng nguồn
mở, tôi đã tưởng tượng những gì tương lai có thể
giống trong giáo
dục tiểu học, trung học và đại học khắp trên
thế giới. Trong một bài
báo gần đây, tôi đã viết:
Vì mục đích của giáo dục là chuẩn bị cho các sinh viên làm việc có năng suất trong xã hội của chúng ta, có ý nghĩa để chúng ta phải chuẩn bị họ cho tương lai, nơi có nhiều các cấu trúc tổ chức mở hơn.Nhưng chúng ta sẽ tìm các cấu trúc tổ chức mở đó ở đâu? Chúng ta thấy chúng trong các cộng đồng nguồn mở.
Việc đọc sách và nghe giảng bài là 2 kỹ thuật của việc học tập; sự nhúng sâu bằng việc tham gia vào một dự án nguồn mở là một kỹ thuật khác. Các nhà giáo dục thường gọi nó là học tập dựa vào dự án” (project-based learning). Trong bài viết trên vào năm 2014 trên Opensource.com về PKinh nghiệm Mùa hè Nguồn Mở của các Giáo sư, Bryan Behrenshausen trích dẫn lời của Heidi Ellis, nói rằng:
Chúng tôi có vài bằng chứng là các sinh viên có động lực từ các ứng dụng mà giúp cho những người khác […]. Hơn nữa, việc để các sinh viên làm việc trong các dự án FOSS có thể cũng đưa ra vài sức ép tích cực cho các cơ sở và các chương trình nghiên cứu hàn lâm.Tôi tin tưởng chúng ta đang có động lực thực chất để giúp đỡ những người khác. Đây là một phần trong thiết kế gen của chúng ta. Nhưng hiếm khi các sinh viên có được các cơ hội để giúp những người khác trong các lớp học truyền thống. Và hơn nữa, ít các kỹ năng nơi làm việc là cơ bản hơn so với sự cộng tác và hợp tác. Hãy tưởng tượng những ảnh hưởng tích cực trong các kỹ năng học tập có cảm xúc và có tính xã hội - SEL (Social and Emotional Learning) cần thiết cho nơi làm việc ở thế kỷ 21. Như Ellis nói vào năm ngoái, “Từ quan điểm của giáo sư, việc để các sinh viên học từ cộng đồng toàn cầu các lập trình viên chuyên nghiệp đưa ra được môi trường học tập giàu có đáng kinh ngạc”.
Trong
cuốn sách Tổ chức Mở (The Open Organization), Jim
Whitehurst viết:
Sự truyền cảm hứng, sự nhiệt thành, động lực, sự sôi nổi - đó cũng là các xúc cảm. Liệu chúng có thường được coi là những điều tích cực hay không? Bạn có muốn những người lao động của bạn sẽ được truyền cảm hứng và tham gia vào trong những gì họ đang làm hay không?
Liệu chúng ta cũng có
muốn các sinh
viên sẽ được tham gia vào trong các trường học
và lớp học của chúng ta hay không? Điều đó dường như
giống một điều tốt lành, nhưng trong thực hành thực
tế điều đó không được khuyến khích vì hầu hết các
trường học ngày nay vẫn còn đi theo mô hình dây chuyền
lắp ráp của Henry Ford, nó ngăn cấm tính sáng tạo có
lợi cho việc sản xuất các kết quả đầu ra giáo
dục sẽ đo đếm được dễ dàng. Trong Kỷ nguyên
Công nghiệp, mục tiêu của chúng ta từng là sản xuất
ra các công nhân trong các dây chuyền lắp ráp, những
người từng là những người máy. Họ không được
khuyến khích để trở nên có sáng tạo. Các trường học
đã rập khuôn mô hình dây chuyền lắp ráp và tiếp tục
làm như vậy ngày nay, thậm chí trong xã hội hậu công
nghiệp. Chúng ta thực sự cần những người cộng tác và
hợp tác có động lực cao để làm việc cùng nhau.
Trong cuộc nói chuyện POSSE, Ellis, Chủ tịch và Giáo sư
của Phòng Khoa học Máy tính và Công nghệ Thông tin ở
Đại học Western New England, đã truyền đạt “16 nguyên
tắc của FOSS mà tất cả các nhà
giáo dục nên biết” (16
FOSSisms that all educators should know).
Khi
tôi đọc danh sách đó, tôi đã nhận
thấy thiết kế nguồn mở với sức mạnh để cách mạng
hóa mô hình giáo dục hiện
hành của chúng ta.
FOSSism
#1: Tất cả là về cộng đồng
Như
Bryan
nêu:
“Bằng
việc ra nhập các cộng đồng nguồn mở, các sinh
viên có
được sự truy cập tới các chuyên gia có thể trợ giúp
cho họ khi họ bắt đầu vật lộn với những đóng góp
của họ. Theo cách này, các thành viên giáo viên có được
những người hướng dẫn có giá trị cho các sinh
viên của
họ”.
FOSSisms
#2: Hãy là sự mất mát có hiệu quả
Việc
học tập không phải là về việc biết những câu trả
lời là gì. Nó nhiều hơn là về việc học những câu
trả lời không
là
những gì.
FOSSisms
#3: Trao ngược trở lại
Trao
lại một cách không ích kỷ vì sự tốt lành của cộng
đồng. Hãy là một phần của một đội. Có nhiều cách
thức để trao ngược trở lại. Vài người có thể lập
trình, những người khác có thể viết tài liệu. Các
sinh
viên biết
họ không cần phải là các chuyên gia để trở thành một
phần của cộng đồng. Việc trao ngược trở lại là một
trong số các kỹ năng SEL mà bọn trẻ cần.
FOSSisms
#4: Chủ nghĩa cơ hội ngự trị
Các
sinh
viên biết rằng công việc diễn ra phù hợp
và bắt đầu, khi được cho phép, và khi các cơ hội phát
sinh.
FOSSisms
#5: Nếu điều đó không công khai, thì điều đó không
xảy ra
Các sinh
viên biết rằng việc chia sẻ và (đặc biệt)
việc chia sẻ các sai lầm là một phần của những gì
ngụ ý sẽ là thành công. Đây là con đường dài dẫn
tới chủ nghĩa cầu toàn có tính toán và chương trình
nghị sự hướng kiểm thử hiện nay, điều nhấn mạnh
các câu trả lời đúng duy nhất.
FOSSisms
#6: Ôm lấy sự minh bạch tận gốc
“Vì các cộng đồng nguồn mở tham gia
trong phát triển một cách phân tán, họ ôm lấy sự minh
bạch tận gốc và các tư liệu họ tạo ra - tất cả tư
liệu, mã, và các chế tác khác mà các sinh
viên có thể giành lấy để cải thiện việc
học hỏi của họ - mặc định là mở, sẵn sàng để sử
dụng trong lớp học (và hơn thế)”, Bryan
viết.
Điều này mô tả thế giới của Wikipedia mà chúng ta đang
sống. Tri thức là mở. Các sinh
viên kỳ vọng điều đó. Vì sao không mô hình
hóa điều đó vào trong các lớp học?
FOSSisms
#7: Yêu cầu tha thứ, chứ không yêu cầu sự cho phép
Các
nhà giáo
dục nên trao cho các sinh
viên cơ hội để vọc và lặp lại. Đó là
một phần của việc học tập. Phong trào của những
người sáng tạo hiện hành đang vượt qua được các thư
viện trường học và thư viện công cộng và các nơi
khác trong các cộng đồng đang ca tụng dạng học tập
này. Các trường học cũng nên thế.
FOSSisms
#8: Các nhánh là tự do
Tự do rẽ nhánh và tái định hướng các
dự án, chính là những gì các cộng đồng nguồn mở làm
mỗi ngày. Chúng ta nên tự mình sáng tạo và sáng tạo
lại liên tục - và việc học tập của chúng ta.
FOSSisms
#9: Duy trì lịch sử
Một trong những cách thức tốt nhất để
lôi kéo các sinh
viên vào việc viết là cung cấp khán thính
phòng thực sự cho công việc của họ. Việc duy trì lịch
sử của dự án nguồn mở là lời mời để viết các
chi tiết có nghĩa và kỹ thuật cho khán thính phòng đích
thực.
FOSSisms
#10: Bắt đầu bằng những việc nhỏ
Hãy tìm kiếm các cơ hội để lôi kéo
các sinh
viên vào một dự án. Hãy sử dụng các nhắc
nhở việc viết hoặc lập trình. Các sinh
viên nên
biết: Vì sao dự án là quan trọng? Điều này có thể dẫn
tới điều gì?
FOSSisms
#11: Đó không phải là những gì bạn biết; đó là những
gì bạn muốn học
Bryan
viết:
"Mỗi
thành viên của cộng đồng nguồn mở từng một lần là
những người mới tới, Ellis nhắc nhở các đồng nghiệp
của bà; các dự án nguồn mở thường chào đón các
thành viên mới sẵn sàng và có thiện chí học các kỹ
năng cần thiết để tạo ra sự khác biệt cho dự án”.
Mỗi
người
là một người mới tại vài thời điểm trong cuộc đời
của họ, và đây là cách thức tuyệt vời để ca tụng
sự việc đó. Hầu hết các sinh
viên háo
hức chỉ cho những sinh
viên khác những gì họ biết. Đó là sự kết
nối khác tới việc phát triển các thói quen xã hội và
học tập có cảm xúc.
FOSSisms
#12: Phát hành sớm, phát hành thường xuyên
Việc
học tập từ những sai lầm và từ các vòng phản hồi
trong dự án khuyến khích các sinh
viên trở nên có tính sáng tạo hơn. Họ sẽ
không bị trừng phạt vì không đưa ra “một câu trả
lời đúng”, như họ có thể làm trong các lớp học
truyền thống hơn. Đây là trạng thái tâm lý sai trước,
mà Jim đã nhắc tới trong cuốn sách Tổ chức Mở.
FOSSisms
#13: Đẩy lên dòng trên
Một lần nữa, điều này khuyến khích
các sinh
viên tự coi họ như là những người sáng tạo
và phát minh có thứ gì đó để chào cho những người
khác, đặc biệt những người đang ở “dòng trên”.
Đây là sự dịch chuyển hệ biến hóa khỏi mô hình lớp
học hiện hành chỉ khuyến khích sự tiêu dùng một
chiều.
FOSSisms
#14: Hãy cho tôi xem mã
Đây có lẽ là điều khó khăn nhất, ít
nhất ban đầu đối với các dự án mới. Nhưng nguyên
tắc đó mời các sinh
viên trở
nên có xác thực và sở hữu công tác phẩm của họ.
Điều đó (một lần nữa) là kỹ năng xã hội và cảm
xúc lớn để xây dựng cá tính và sự toàn vẹn. Về
tổng thể, ý tưởng này thúc đẩy sự lãnh đạo và tầm
nhìn, phục vụ cho sự tốt lành lớn.
FOSSisms
#15: Hãy nhớ làm
cạn các
lỗi
Điều
này thúc đẩy lớp học tập trung vào sinh
viên, ở đó việc
học tập là nỗ lực cộng đồng, nơi không có các
chuyên gia và bất kỳ ai cũng có phẩm chất ngang bằng
nhau để tìm ra các lỗi.
FOSSisms
#16: Tránh công việc không có giao tiếp
Nói
cách khác: không tạo ra những giả định. Ý tưởng này
thúc đẩy sự cam kết và sở hữu của cộng đồng.
Các
mô hình giáo
dục giống như thế này tồn tại rồi trong giáo
dục của hệ thống K-12. Trường trung học phổ
thông Penn Manor ở Lancaster, Pennsylvania, ví dụ, đã
ôm lấy chương trình máy tính xách tay Linux 1:1, ca tụng
các nguyên tắc đó. Giám đốc CNTT Charlie Reisinger, bộ
máy quản lý, các giáo
viên, các bậc phụ huynh, các nhân viên, và
các sinh
viên được trao
kiểm soát các máy tính họ sử dụng trong các lớp học.
Các sinh
viên được trang
bị như các đội hỗ trợ công nghệ để xây dựng,
trang bị, triển khai, và sửa chữa cho các cơ sở giáo
dục khác khắp trên thế giới.
Penn
Manor đã áp dụng rồi các giá trị và triết lý nguồn
mở như chế độ người tài lãnh đạo, xây dựng cộng
đồng, và sự minh bạch. Tiếp
cận triết học này và các cá nhân mở đang ôm lấy nó
đang mở ra mô hình đổi mới mặc
định của thế kỷ 21. Như
Reisinger nói, “Các sinh viên trở
thành những người tham gia tích cực trong giáo dục của
riêng họ”. Người
tham gia tích cự có cam kết và vận hành ở mức học tập
cao nhất và quan trọng nhất, nó trang bị cho họ để tạo
ra sự khác biệt trong trường học và xã hội của họ.
As
I read Jim Whitehurst's The
Open Organization,
as well as articles about initiatives involving educators and
students in open source projects and communities, I imagined what the
future might look like in primary, secondary, and higher education
around the world. In a recent
article, I wrote:
Since the purpose of education is to prepare students to be productive in our society, it makes sense that we ought to be preparing them for the future, which will include much more open organizational structures.
But
where do we find these open organizational structures? We find
them in open source communities.
Reading
a book and listening to a lecture are two techniques for learning;
immersion by participation in an open source project is yet another.
Educators often call it "project-based learning." In a 2014
Opensource.com article about the Professors'
Open Source Summer Experience, Bryan
Behrenshausen cites Heidi Ellis, who said:
We have some evidence that students are motivated by applications that help others [...]. In addition, having students work on HFOSS projects can also provide some positive press for academic institutions and programs.
I
believe we are intrinsically motivated to help others. It's part of
our genetic blueprint. But rarely are students given the opportunity
to help others in traditional classrooms. And yet, few workplace
skills are more essential than collaboration and cooperation. Imagine
the positive implications in the development of social and emotional
learning (SEL) skills necessary to a 21st century workplace. As Ellis
said last year, "From the professor's standpoint, having
students learn from a global community of professional developers
provides an incredibly rich learning environment."
Inspiration, enthusiasm, motivation, excitement—those are emotions, too. Aren't they generally considered to be positive things? Don't you want your workers to be inspired and engaged in what they're doing?
Don't
we want students to be engaged in our schools and classrooms, too?
That seems like a good thing, but in actual practice it's discouraged
because most of today's schools still follow the Henry Ford assembly
line model, which staunches creativity in favor of producing
educational outcomes that are easily counted. In the Industrial Age,
our goal was to produce assembly line workers who were automatons.
They were not encouraged to be creative. Schools mirrored the
assembly line model and continue to do so today, even in a
post-industrial society. We really need cooperators and collaborators
who are highly motivated to work together.
In
a POSSE talk, Ellis, Chair and Professor in the Department of
Computer Science and Information Technology at Western New England
University, conveyed "16
FOSSisms that all educators should know."
When
I read the list, I recognized an open source blueprint with the power
to revolutionize our current educational model.
As
Bryan
puts it: "By joining open source communities, students gain
access to experts that can assist them when they begin struggling
with their contributions. In this way, faculty members acquire
valuable mentors for their students."
FOSSism #1: It's all about community.
Community
is an aspect of our current culture that's badly broken, and here is
where we can positively impact our students by involving them in an
active FOSS community.
FOSSism #2: Be productively lost.
Learning
isn't about knowing what the answers are. It's more about learning
what the answers are not.
FOSSism #3: Give back.
Give
selflessly for the good of the community. Be part of a team. There
are many ways to give back. Some people can code, others can write
documentation. Students learn they don't need to be experts to be
part of a community. Giving back is one those SEL skills that
children need.
FOSSism #4: Opportunism reigns.
Students
learn that work occurs in fits and starts, as permitted, and as
opportunities arise.
FOSSism #5: If it isn't public it didn't happen.
Students
learn that sharing and (especially) sharing mistakes is part of what
it means to be successful. This goes a long way toward countering
perfectionism and the current test-centered agenda, which stresses
single correct answers.
FOSSism #6: Embrace radical transparency.
"Because
open source communities engage in distributed development, they
embrace radical transparency and the materials they produce—all the
documentation, code, and other artifacts that students can seize to
enhance their learning—are open by default, ready for use in the
classroom (and beyond)," Bryan
writes. This describes the Wikipedia world that we live in.
Knowledge is open. Students expect that. Why not model that in our
classrooms?
FOSSism #7: Ask forgiveness, not permission.
Educators
should give students room to tinker and iterate. That's part of
learning. The current maker movement that's overtaking school and
public libraries and other makerspaces in communities celebrates this
type of learning. Schools should, too.
FOSSism #8: Branches are free.
Free
to fork and redirect projects, just as open source communities do
every day. We should be constantly inventing and reinventing
ourselves—and our learning.
FOSSism #9: Keep a history.
One
of the best ways to engage students in writing is to provide a real
audience for their work. Keeping a history of an open source project
then is an invitation to write meaningful and sometimes technical
details for an authentic audience.
FOSSism #10: Begin with the finishing touches.
Look
for hooks to engage students in the project. Use writing prompts or
programming prompts. Students should know: Why is the project
important? What can this lead to?
FOSSism #11: It's not what you know, it's what you want to learn.
Bryan
writes: "Every member of an open source community was once a
newbie, Ellis reminded her colleagues; open source projects typically
welcome new members ready and willing to learn the skills necessary
to make a difference to the project."
Everyone
is a noob at some point in their lives, and this is a great way to
celebrate that fact. Most students are eager to show other students
what they know. It's yet another connection to developing social and
emotional learning habits.
FOSSism #12: Release early, release often.
Learning
from mistakes and from feedback loops within a project encourage
students to be more creative. They aren't punished for not giving the
"one right answer," as they might be in more traditional
classrooms. This is a fail-forward mentality, which Jim mentions in
The Open Organization.
FOSSism #13: Push upstream
Again,
this encourages students to see themselves as creators and makers who
have something to offer others, especially those who are "upstream."
This is a paradigm shift from the current classroom model, which
encourages one-way consumption.
FOSSism #14: Show me the code
This
might be the most difficult, at least initially for new projects. But
the principle invites students to be authentic and own their work.
That's (again) a great social and emotional skill that builds
character and integrity. Taken as a whole, this idea promotes
leadership and vision, which serve the greater good.
FOSSism #15: Remember shallow bugs
This
promotes a student centered classroom in which learning is a
community effort, a place where there are no experts and everyone is
equally qualified to find bugs.
FOSSism #16: Avoid uncommunicated work.
In
other words: make no assumptions. This idea promotes community
engagement and ownership.
Educational
models like this already exist in PK-12 education. Penn Manor High
School in Lancaster, Pennsylvania, for example, has
embraced a 1:1 Linux laptop program that celebrates these
principles. IT Director Charlie Reisinger, the administration,
teachers, parents, staff, and students have articulated and
demonstrated this approach very well. Teachers and students are given
control of the computers they use in classrooms. Students are
empowered as technology support teams who build, outfit, deploy, and
troubleshoot Linux laptops. Penn Manor trusts its students and
teachers, and this transparent could be replicated in ways that
provide models of passion and engagement for other educational
institutions around the world.
Penn
Manor has already applied open source values and philosophies like
meritocracy, community building, and transparency. This philosophical
approach and the open individuals embracing it are making open the
default 21st century innovation model. As Reisinger says,
"Students become active participants in their own education."
An active participant is engaged and operating at the highest level
of learning and most importantly it empowers them to make a
difference in their school and society.
Dịch:
Lê Trung Nghĩa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.