7
characteristics of open leaders
Posted 12 Jul 2016 by Jackie
Yeaney
Bài được đưa lên Internet ngày:
12/07/2016
Xem thêm: Tổ
chức mở - quản lý & lãnh đạo mở
“Tôi hài lòng tôi đang ở cuối sự
nghiệp của mình”, một CIO có vẻ mệt mỏi tâm sự với
tôi trong chuyến đi gần đây tới Ấn
Độ. “Tôi chỉ không nghĩ tôi có thể thích nghi nhanh
như thị trường ngày nay cần tôi phải thế”.
Thực
tế là từ lâu, lãnh đạo thành công có thể nói điều
này với tôi - thực sự chân thành - một cú sốc. Nhưng
tôi thông cảm. Chúng tôi tất cả nhận thức được rằng
sự năng động của lực lượng lao động đang thay đổi.
Sự
phá hủy số đang thay đổi bản chất tự nhiên của
doanh nghiệp, các công nhân đương thời đang đòi hỏi
nhiều hơn từ các tổ chức của họ, và
một
lãnh đạo ngụ ý gì trong việc dịch chuyển đáng kể
như
là kết quả.
Nhưng sự thú nhận thẳng thắn này từ một CIO đứng
ngay trước mặt tôi (ai đó quản lý tất cả về CNTT ở
APAC đối với một công ty toàn cầu) đã làm cho tất cả
các xu hướng đó cụ thể hơn nhiều, thực tế hơn
nhiều, và cấp bách hơn nhiều.
Không
nghi ngờ gì về điều đó: Bản chất tự nhiên của sự
lãnh đạo “có hiệu quả” đang thay đổi nhanh hơn bất
kỳ người nào có thể lĩnh hội. Các
kiểu lãnh đạo “Từ trên xuống dưới”, “được dẫn
dắt bằng chỉ thị” thực sự đang đánh
mất
tính hiệu quả của chúng ở nơi làm việc nơi mà hệ
thống phân tầng không còn là chuẩn mực, nơi mà sự
thành công bây giờ đòi hỏi nhiều hơn cả sự nhạy bén
của doanh nghiệp.
Và đối với những người tiếp thị đặc biệt (nhất
là những người của chúng tôi trong tiếp thị B2B), sự
thay đổi đột ngột đang trở thành phổ biến.
Đây
là thế giới mà kêu gọi các nhà lãnh đạo phải trở
thành - trong 1 từ - mở.
Đặc
tính mở, hành vi mở
“Mở” đang trở
thành một chút của một từ thông dụng, nhưng, với
tôi, nó ngụ ý thứ gì đó rất đặc thù trong ngữ cảnh
của lãnh đạo. Tôi đã luôn thích cách mà Charlene Li mô
tả lãnh đạo mở trong
cuốn sách của bà về chủ đề đó. Đối
với Li, “lãnh đạo mở” ngụ ý “có lòng tin và sự
khiêm nhường để bỏ đi nhu cầu có sự kiểm soát trong
khi truyền cảm hứng cho sự cam kết từ mọi người để
hoàn thành các mục tiêu”.
Đây là định nghĩa mạnh, định nghĩa mà
đã trở thành thậm chí mạnh hơn đối với tôi lâu dài
hơn tôi suy nghĩ về ngụ ýcủa nó. Với tôi, bạn là một
lãnh đạo mở nếu bạn là hiện thân với 5 đặc tính
chính:
- Xác thực
- Truy cập được
- Tin cậy
- Chấp nhận rủi ro
- Bị tổn thương
Nhưng đó chỉ là các đặc tính.
Chúng không ngụ ý nhiều cho tới khi chúng biểu lộ bản
thân chúng trong các thói quen và thực hành hàng ngày - cho
tới khi chúng ảnh hưởng tới cách thức những người
khác xung quanh bạn hành xử. Tôi tin tưởng các đặc
tính đó của các lãnh đạo mở thường chuyển thành các
hành vi thể hiện được sau đây:
Ý nghĩa của mục đích. Các nhà
lãnh đạo theo truyền thống tập trung vào nhiệm vụ. Họ
thường duy trì sự kiểm soát bằng việc chia rẽ
mọi người, bằng việc vẽ ra rõ ràng các đường biên
xung quanh các trách nhiệm và các mô tả công việc của
mọi người, rồi đảm bảo cho từng người đang làm
chính xác những gì anh/chị ta đã được “giao nhiệm
vụ”. Các nhà lãnh đạo mở là tập trung vào mục đích.
Họ lãnh đạo không bằng việc phân phát ra các nhiệm
vụ, mà bằng việc hành động như những người phiên
dịch một sứ mệnh của tổ chức, truyền cảm hứng cho
các đội của họ bằng việc giúp họ hiểu được công
việc họ đang làm phù hợp như thế nào trong một bức
tranh thành công rộng lớn hơn. Khi các đội của họ sáng
tạo và phát triển các giải pháp chiến thắng mà họ đã
không cân nhắc, họ biện hộ cho các giải pháp đó.
Khả năng tiếp cận. Trong khi nhiều
nhà lãnh đạo truyền thống hơn có xu hướng lãnh đạo
bằng việc nuôi dưỡng sự sợ hãi (sợ là thất vọng
ông chủ của mình, sợ những phân nhánh từ việc quên
một “đo đếm chính”, sợ bộc lộ bản thân mình như
là không thích hợp theo một vài cách thức, ...), thì các
lãnh đạo mở khuyến khích các đội của họ mở ra cho
họ về các cuộc vật lộn của họ, các khó khăn của
họ, và các bất đồng của họ. Họ giúp mọi người
hiểu rằng sự không phù hợp và nỗi sợ hãi của sự
thất vọng là phổ biến và bình thường. Họ làm việc
với các đội của họ để tạo ra các môi trường nơi
mà mọi người có thể trung thực và thẳng tiến với
các câu hỏi và lo lắng của họ. Đây
là động thái từ lãnh đạo bằng sự
sợ hãi chuyển thành lãnh đạo
bằng sự kiên nhẫn
- đó là, như
tôi đã nói trước đó, một trong
những bài học nặng nề nhất mà tôi đã phải học khi
là một lãnh đạo mở!
Khiêm nhường. Các nhà lãnh đạo
theo truyền thống tin tưởng họ phải biết mọi điều,
rằng học thực sự đã trở thành các nhà lãnh đạo vì
họ có nhiều tri thức hơn và thông minh hơn bất kỳ ai
khác xung quanh họ. Nhưng điều đó chỉ không đúng - và
là cách thức nguy hiểm để lĩnh hội được các lý do
một người có thể (hoặc nên) trở thành một nhà lãnh
đạo! Các nhà lãnh đạo mở là khiêm
tốn. Họ biết đủ để biết
chính xác những gì họ không biết, và họ dựa vào các
đội của họ để giúp họ thấy điều đó. Họ
có xu hướng đưa ra các triển
vọng và các ý
tường (không phải là các câu
trả lời khó và nhanh), điều
họ ưa thích nổi lên một cách cộng tác hơn, trong đối
thoại.
Trao quyền. Các lãnh đạo mở đặt
đội của họ trước bản thân họ. Trong khi các lãnh đạo
truyền thống đưa ra các mệnh lệnh, rồi nghe sự phản
hồi về những thành công hoặc thất bại của mọi người
đang triển khai các mệnh lệnh đó, thì các lãnh đạo mở
nghe trước. Họ đối xử với các đội của họ
như là các chuyên gia theo vấn đề chủ đề, và họ xúc
tác tốt nhất họ có thể cho các đội của họ dựa
vào những gì họ nghe được từ họ. Câu
hỏi đầu tiên của họ không phải là: “Làm thế nào
tôi có thể làm cho những người đó làm những gì tôi
cần họ phải làm?” mà thay vào
đó là “Làm thế nào tôi có thể giúp những người đó
làm những gì họ đang chỉ cho tôi là quan trọng nhất?”
Sự minh bạch. Các lãnh đạo mở là
minh bạch. Điều này ngụ ý họ rõ ràng trong các ý định
và các động lực của họ, và mở ra càng nhiều họ có
thể càng tốt (hợp pháp và có đạo đức) về các điều
kiện mà dẫn tới một quyết định đặc biệt. Có liên
quan chặt chẽ với sự minh bạch, rồi thì, là khái niệm
xác thực. Các lãnh đạo theo truyền thống thường
cho phép bản thân họ đưa ra các đòi hỏi không hợp lý
đối với các đội của họ - chính xác “không hợp lý”
vì họ không tạo ra các đòi hỏi y hệt cho chính bản
thân họ. Các lãnh đạo mở thực hành
những gì họ yêu cầu những người khác. Họ
không áp đặt. Họ làm mẫu.
Những gì các đội của họ thấy ở
họ là chính xác họ là ai - và với ai họ muốn các đội
của họ ganh đua.
Biện hộ. Các lãnh đạo mở là các
nhà biện hộ không mệt mỏi cho các đội của họ. Trong
khi các lãnh đạo truyền thống có lẽ tăng cường soi
mói mọi chi tiết (bất kỳ phút nào!), thì các lãnh đạo
mở trao cho các đội của họ bề rộng để đưa ra các
quyết định và hình thành các giải pháp họ thấy phù
hợp nhất để tiến hành. Tôi đã nghe những người khác
mô tả điều này như là tiếp cận “dây xích dài” tới
lãnh đạo, nhưng điều đó không hoàn toàn đúng. “Dây
xích” đó giống nhiều hơn đường đời hoặc dây rốn:
sự kết nối chúng ta duy trình với các thành viên của
các đội của chúng ta không vì thế chúng ta có thể liên
tục kiểm soát họ, mà vì thế chúng ta có thể hướng
dẫn cho họ, nuôi dưỡng họ, và đấu tranh vì họ.
Tin tưởng và tôn trọng. Điều này
có lẽ là cặp các hành vi quan trọng nhất mà các lãnh
đạo mở thể hiện. Trong khi các lãnh đạo truyền thống
có lẽ cố gắng bỏ qua cá tính từng người của các
đội của họ bằng việc yêu cầu họ không lấy thứ gì
đó một cách cá nhân, để kiểm tra các cảm xúc của họ
ở cửa, và kỳ vọng y hệt từ người này qua người
khác, thì các lãnh đạo mở nhận thức được rằng công
việc luôn là cá nhân - đặc biệt nếu họ có cam
kết rồi cho việc kết nối những đam mê cá nhân sâu
nặng của mọi người với các sứ mệnh tổng thể của
tổ chức của họ. Các lãnh đạo mở chào mừng lòng
nhân đạo của các đội của họ. Thậm
chí đặt ra đơn giản hơn: Các lãnh đạo mở tôn trọng
mọi người đủ để biết rằng điều đó không bao giờ
“chỉ là kinh doanh”.
Để
chiến thắng, hãy là mở
Cuộc
chiến vì tài năng hàng đầu là có thực, và điều
đó chỉ đang mạnh thêm. Thành công trong cuộc chiến đó
sẽ đòi hỏi hơn là “sự tự đắc” nơi làm việc
giống như thể dục tại chỗ và nhiều đồ ăn nhẹ. Nó
sẽ đòi hỏi thương hiệu mới của lãnh đạo, thương
hiệu được biến thành các nhu cầu và mong ước của
lực lượng lao động ngày nay. Các công nhân ngày nay đang
tìm kiếm các nhà lãnh đạo mà là có khả năng truy cập
được - những người mà đầu tư vào họ, bao gồm họ
trong nỗ lực để giải quyết các vấn đề khó khăn, và
có thiện chí giúp họ vạch ra con đường sự nghiệp của
họ. Bạn sẽ không có khả năng để
làm hài lòng tất cả mọi người, nhưng một khi mọi
người đã chọn trở thành một phần của đội của
bạn, thì bạn muốn họ không chỉ thực hiện công việc
tốt nhất của họ, mà còn cảm thấy được nuôi dưỡng,
được công nhận và được đánh giá cao.
Và điều đó ngụ ý
tính mở nhiều hơn nhiều - không chỉ cho các lãnh đạo,
mà cho bất kỳ ai.
"I'm glad
I'm at the end of my career," a weary-sounding CIO confided in
me on a recent trip to India. "I just don't think I can adapt as
fast as today's market needs me to."
The fact that a
long-time, successful leader would say this to me was—to be
perfectly honest—a shock. But I empathized. We all realize that
workforce dynamics are changing. Digital disruption is changing the
nature of business, contemporary workers are demanding more from
their organizations, and what
it means to be a leader is shifting significantly as a result.
But this candid admission from a CIO standing right in front of me
(someone running all of IT in APAC for a global company) made all
those trends much more concrete, much more real, and much more
urgent.
There's no doubt
about it: The nature of "effective" leadership is changing
faster than any single person can comprehend. "Top-down,"
"directive-driven" leadership styles are actually losing
their effectiveness in workplaces where hierarchies are no longer the
norm, where succeeding now requires more than business acumen. And
for marketers especially (particularly those of us in B2B marketing),
upheaval
is becoming commonplace.
This is a world
that calls for leaders to become—in a word—open.
Open characteristics, open behaviors
"Open"
is becoming
a bit of a buzzword today, but, to me, it means something very
specific in the context of leadership. I've always liked the way
Charlene Li describes open leadership in
her book on the subject. To Li, "open leadership" means
"having the confidence and humility to give up the need to be in
control while inspiring commitment from people to accomplish goals."
It's
a powerful definition, one that has become even more powerful to me
the longer I ponder its implications. To me, you are an open leader
if you embody five key characteristics:
- Authentic
- Accessible
- Trusting
- Risk-taking
- Vulnerable
But these are
just characteristics.
They don't mean much until they manifest themselves in everyday
habits and practices—until they influence the
way other people around you behave.
I believe these characteristics of open leaders typically translate
into the following demonstrable behaviors:
A sense
of purpose.
Traditional leaders are task-focused. They typically maintain control
by dividing
people, by drawing clear boundaries around people's responsibilities
and job descriptions, then ensuring everyone is doing precisely what
he or she has been "assigned." Open leaders are
purpose-focused. They lead not by doling out assignments, but by
acting as translators of an organization's mission, inspiring their
teams by helping them understand how the work they're doing fits into
a broader picture of success. When their teams innovate and develop
winning solutions they hadn't considered, they advocate for those
solutions.
Approachability.
While more traditional leaders tend to lead by cultivating fear (fear
of disappointing one's boss, fear of ramifications from missing that
one "key metric," fear of exposing oneself as inadequate in
some way, etc.), open leaders encourage their teams to open up to
them about their struggles, their difficulties, and their
disagreements. They help people understand that inadequacy and fear
of disappointment are common and normal. They work with their teams
to create environments where people can be honest and forthcoming
with their questions and concerns. It's a move from leadership by
fear
to leadership by patience—which
is, as
I've said before, one of the hardest lessons I've had to learn
about being an open leader!
Humility.
Traditional leaders believe they have to know everything, that
they've actually become leaders because they have more knowledge and
are smarter than anyone else around them. But that just isn't
true—and it's a dangerous way to comprehend the reasons a person
can (or should) become a leader! Open leaders are humble. They know
enough to know exactly what they don't know, and they rely on their
teams to help them see it. They tend to offer perspectives
and ideas
(not hard-and-fast answers),
which they prefer emerge collaboratively, in dialog.
Empowerment.
Open leaders put their teams before themselves. Where traditional
leaders issue instructions, then listen for feedback about people's
successes or failures carrying out those instructions, open leaders
listen first.
They treat their teams as subject matter experts, and they do their
best to enable
their teams based on what they're hearing from them. Their first
question is not: "How can I get these people to do what I need
them to do?" but rather "How can I help these people do
what they're showing me is most important?"
Transparency.
Open leaders are transparent. This means they are clear in their
intentions and motivations, and disclose as much as they (legally and
ethically) can about the conditions that lead to a particular
decision. Closely related to transparency, then, is the notion of
authenticity.
Traditional leaders often allow themselves to make unreasonable
demands of their teams—"unreasonable" precisely because
they don't make the same demands of themselves. Open leaders practice
what they ask of others. They don't dictate. They model. What their
teams see in them is exactly who they are—and who they want their
teams to emulate.
Advocacy.
Open leaders are tireless advocates for their teams. While
traditional leaders might intensely scrutinize every detail (at every
minute!), open leaders give their teams the latitude to make the
decisions and form the solutions they're best suited to produce. I've
heard others describe this as a "long leash" approach to
leadership, but that's not quite right. That "leash" is
more like a lifeline or umbilical cord: a connection we maintain with
members of our teams not so we can continually control them, but so
we can guide them, nourish them, and fight for them.
Trust
and respect. This
is perhaps the most important pair of behaviors open leaders
demonstrate. Where traditional leaders might try to ignore their
teams' personhood by asking them not to take things personally, to
check their emotions at the door, and to expect the same from one
another, open leaders recognize that work is always
personal—especially if they're already committed to connecting
people's deeply individual passions with their organization's overall
missions. Open leaders celebrate their teams' humanity. Put even more
simply: Open leaders respect people enough to know that it's never
"just business."
To win, be open
The war
for top talent is real, and it's only intensifying. Succeeding in
that war will require more than workplace "perks" like
on-site gyms and lots of snacks. It will require a new brand of
leadership, one tuned into the needs and desires of today's
workforce. Today's workers are looking for leaders that are
accessible—people who invest in them, include them in the effort to
solve tough problems, and are willing to help them chart their career
paths. You won't be able to please (and retain) everybody, but for as
long as people have chosen to be part of your team, you want them not
only doing their best work but also feeling nurtured, recognized, and
appreciated.
And that means
much more openness—not just for leaders, but for everyone.
Dịch:
Lê Trung Nghĩa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.