Peregrine
Hawthorn (originally published March 2014)
Peregrine
Hawthorn (Lần đầu được đăng vào tháng 3/2014)
Đầu
năm nay, tôi đã chia sẻ câu chuyện của tôi về các
thiết kế nguồn mở và bàn tay giả được in 3D cho một
khán phòng với hơn 4.600 người ở Hội nghị Bán hàng
Quốc tế Thường niên của Intel ở Las Vegas. Tôi đã cùng
với Jon Schull trên sân khấu, ông là người sáng lập ra
e-NABLE, nhóm trên trực tuyến chuyên về các thiết bị
trợ giúp có khả năng in được 3D.
Phản
ứng mà chúng tôi có được từ cuộc nói chuyện của
chúng tôi từng không như mong đợi - và đó là một trong
những kinh nghiệm khó xử và sống động nhất trong cuộc
đời tôi.
Jon
đã nghĩ tôi có thể là ứng viên tốt cho cuộc nói
chuyện của Intel vì tôi là thành viên tích cực của cộng
đồng e-NABLE. Tôi đã tham gia trong Nghiên cứu & Thiết
kế, làm các bàn tay giả được in 3D, và tôi thực sự
sử dụng một chiếc như vậy cho bản thân. Bàn tay của
tôi từng được làm từ các tệp thiết kế nguồn mở
mà đang được chia sẻ khắp thế giới vào chính lúc
này, và phần cứng đã được làm từ máy in 3D và các
tư liệu khác mà tôi có thể có được trong kho phần
cứng.
Bàn
tay của tôi ở dạng hiện hành, tôi gọi nó là Talon,
được làm từ:
-
Chất dẻo được in 3D cho các ngón tay, các khớp, và khung xương thiết kế
-
dây xén tỉa cáp nylon
-
dây tóc bằng chất dẻo cho cơ cấu mở rộng
-
da cho điểm tiếp xúc giữa thiết bị và da của tôi
-
khóa dán dính, công cụ cao su nhúng, và các dạng ốc và bu lông thép không rỉ khác nhau
Sau đó tôi đã quyết định tôi có thể đi và nói ở hội nghị của Intel với Jon, tôi đã nhận thức được rằng tôi đã không có ý tưởng sẽ nói về cái gì. May thay, tôi đã và đang đưa ra “cuộc nói chuyện” và kể câu chuyện của tôi hầu như mỗi ngày kể từ khi tôi bắt đầu sử dụng Talon. Khi đó, hầu hết mọi ngày tôi đi xe buýt tới nơi làm việc bán thời gian của tôi như là người phân loại các gói của FedEx, và vì tôi có thể mang bàn tay giả rõ ràng như vậy, tôi đã được hỏi về nó nhiều, rất nhiều lần. Tâm trí không may đó có lẽ sớm hiện thực hóa sai lầm của họ khi hỏi vì tôi đã hân hoan nhảy vào câu chuyện kể đầy đủ về cách mà cánh tay của tôi làm việc, nó được làm như thế nào, cộng đồng xung quanh nó … mọi điều. Tôi muốn kể liên hồi cho họ cho tới khi một trong số chúng tôi rời khỏi xe buýt.
Tôi
từng được chuẩn bị nhiều cho cuộc nói chuyện hơn
tôi tưởng
Và
tôi đã kể. Tôi đã kể câu chuyện của tôi cho đám
người của Intel từ 9 tháng trước đó, khi tôi thấy một
đứa trẻ 5 tuổi với bàn tay bị mất các ngón, giống
tôi, sử dụng bàn tay được in 3D để cầm đồ vật lên
khỏi cái bàn. Tôi đã kể cho đám đông cách mà tôi và
bố tôi đã bắt đầu lên kế hoạch làm một bàn tay giả
cho tôi, và cách mà chúng tôi đã bị kích động vì nó.
Chúng tôi chỉ mất 2 tháng để có bàn tay khởi đầu mà
chúng tôi đã xây dựng bằng việc sử dụng các tệp
thiết kế mở có sẵn và máy in 3D. Sau
đó, tôi đã nói cho họ cách mà các tư liệu thô chúng
tôi đã sử dụng nó chỉ mất có 50 USD.
Tại
thời điểm đó trong các cuộc nói chuyện, tôi từng chưa
mang cánh tay Talon của tôi. Nó từng là một dụng cụ cho
người leo núi, được cắt tới vòng dây thắt lưng của
tôi, đeo bên cạnh tôi. Sau đó, tôi đã đặt nó lên để
khoe với tất cả mọi người làm thế nào để sử dụng
nó. Và, điều gì đó thần kỳ đã xảy ra. Vào thời
điểm mà Talon của tôi thoát ra khỏi điều này thì tôi
đã giữ và khoe với họ cơ cấu của - một phần cơ thể
của tôi. Tôi có thể sử dụng nó để giữ mọi thứ,
lắc bàn tay … và, mọi người bắt đầu vỗ tay…
Và,
họ tiếp tục vỗ tay. Rồi sau đó, họ bắt đầu đi ra
chỗ những chiếc ghế và bằng đôi chân của họ.
Khi
tôi quay lại để xem băng ghi hình, tôi đã lưu ý thấy
cả 1 phút với hơn 4.600 người đứng dậy và vỗ tay cho
chúng tôi. Khi bạn ở trên sân khấu, 1 phút cảm giác như
1 giờ đồng hồ. Tôi đã cảm thấy tầm quan trọng của
sự dịch chuyển trong 1 phút đó, ảnh hưởng mà nguồn
mở đã có lên thế giới, và những gì chúng ta có thể
làm cùng, một cách cộng tác, thay vì một cách cạnh
tranh.
Sau
này, tôi đã muốn tôi có thể nói nhiều hơn về phong
trào mở làm tay giả. Giống như, quan trọng như thế nào
để tạo ra các thiết bị có thể kham được và sẵn
sàng cho bất kỳ ai với mong muốn và nhu cầu sử dụng
nó. Và rằng chúng tôi đang kết hợp công nghệ cũ hàng
thế kỷ - bàn tay Corporal Coles mà đã sử dụng chuyển
động của cổ tay để kéo theo “các ngón tay’ - với
quy trình sản xuất chân tay giả - in 3D.
Đám
đông ở Intel ngày đó đã được truyền cảm hứng, và
tôi hy vọng câu chuyện này đã truyền cảm hứng cho bạn
để ủng hộ nguồn mở và cách thức tốt hơn. Cách của
nguồn mở. Tôi là bằng chứng sống.
Hãy
tới website
của
e-NABLE,
và nếu
bạn có quan tâm tham gia, hãy đề xuất một lời mời tới
trang
cộng đồng G+, nơi mà bạn sẽ có được sự truy cập
tới các thiết kế, các ý tưởng, các đổi mới, các
tài nguyên mới và các thách thức của chúng tôi.
Xem
cuộc nói chuyện của tôi ở Intel cùng với Jon Schull ở
đây.
Earlier
this year, I shared my story about open source designs and my 3D
printed prosthetic hand to a room of 4,600+ at Intel’s Annual
International Sales Conference in Las Vegas. I joined Jon Schull
on stage, the founder of e-NABLE, an online group dedicated to open
source 3D printable assistive devices.
The
reaction we got from our talk was unexpected—and it was one of the
most awkward and exhilarating experiences of my life.
Jon
thought I would be a good candidate for the Intel talk because I'm an
active member of the e-NABLE community. I am involved in Research &
Design, making these 3D printed prosthetic hands, and I actually use
one myself. My hand was made from open source design files that are
being shared all of the world at this very moment, and the hardware
was made from a 3D printer and other materials you can get at a
hardware store.
My
hand in its current form, I call it the Talon, is made from:
-
3D printed plastic for the fingers, joints, and skeleton of the design
-
nylon cable trimmer wire for the gripping mechanism
-
elastic hair ties for the extension mechanism
-
leather for the point of contact between the device and my skin
-
velcro, rubber tool dip, and various types of stainless steel nuts and bolts
After
I decided I would go and speak at the Intel conference with Jon, I
realised that I had no idea what I was going to say. Luckily, I had
been giving "the talk" and telling my story almost every
day since I started using the Talon. At that time, most days I would
ride the bus to my part time job as a FedEx package sorter, and
because I would be wearing such an obviously not-natural hand, I was
asked about it many, many times. These unfortunate souls would soon
realise their mistake in asking as I gleefully jumped into a full
narrative of how my hand works, how it’s made, the community around
it… everything. I would talk their ear off until one of us got off
the bus.
I
was way more prepared for the talk than I thought.
And
talk I did. I told the Intel crowd my story from nine months prior,
when I saw a 5 year old child with a hand that was missing fingers,
like mine, using a 3D printed hand to pick things up off a table. I
the crowd how my father and I started making plans to make one for
me, and how excited we were. It only took us two months to "hook
me up" to a rudimentary hand we built using openly available
design files and a 3D printer. Then, I told them how the raw
materials we used to make it only cost $50.00.
At
this point in the talk, I was not wearing my hand, my Talon. It was
on a carabiner, clipped to my belt loop at my side. Then, I put it on
to show everyone how to use it. And, something magical happened. In
that moment my Talon went from this thing I was holding and showing
them the mechanics of—to a part of my body. I could use it to hold
something, shake the host's hand... and, people started clapping...
And,
they kept clapping. Then, they started getting out of their chairs
and on to their feet.
When
I went back to watch the recording, I noticed it was a full minute of
4,600+ people standing and cheering for us. When you’re on stage, a
minute feels like an hour. I felt the importance of this movement in
that minute, the impact open source was having on the world, and what
we can do together, collaboratively, rather than competively.
Later,
I wished I could have said more about the open prosthetics movement.
Like, how important it is to make these devices affordable and
available to everyone with the desire and need to use one. And that
we are combining centuries old technology—the Corporal Coles hand
that utalised wrist motion to pull along "fingers" —with
a futuristic manufacturing process—3D printing.
The
crowd at Intel that day was inspired, and I hope this story has
inspired you to support open source and a better way. The open source
way. I am living proof.
Check
out the e-NABLE
website, and if you're interested in getting involved request an
invitation to the G+
community page where you'll get access to new designs, ideas,
innovations, resources, and our challenges.
Watch
my Intel talk with Jon Schull here.
Dịch:
Lê Trung Nghĩa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.