The
great Trans-Pacific Partnership debate
By
Doyle McManusContact Reporter, November 8, 2015
Bài
được đưa lên Internet ngày: 08/11/2015
Nhà
Trắng đã tung ra văn bản thỏa thuận thương mại mới
của nó, TPP (Trans-Pacific
Partnership), cuối tuần trước, và giống như bất kỳ
công dân tốt nào, tôi đã cố gắng đọc nó. Nhưng hiệp
định 12 quốc gia là dài hơn 2.700 trang, cộng với các
phụ lục, và nhiều trong số đó dạng như thế này: “Các
bên sẽ luôn cố gắng để đồng ý về sự diễn giải
và áp dụng hiệp định này, và sẽ tiến hành từng cố
gắng qua sự hợp tác và tư vấn để đi tới quyết định
thỏa mãn đôi bên”.
Và
đó là một trong những dễ hiểu. Các thành viên của
Quốc
hội mà nói họ đã đọc toàn bộ văn bản ư? Họ
nói phét đấy.
Có
3 cách một công dân ngây ngô có thể chỉ ra khi nghĩ về
một thỏa thuận phức tạp như TPP.
Trước
hết là thành viên cộng đồng: Hãy nghe các dấu hiệu từ
các chính trị gia bạn ủng hộ và giả thiết họ đã ra
quyết định đúng. Nhưng là không dễ khi nó là về TPP
vì hiệp định chia rẽ cả 2 đảng.
Không
ngạc nhiên là Tổng
thống Obama ủng hộ mạnh mẽ hiệp
định ông và các cộng sự của ông vừa mới kết thúc
đàm phán. “Đây là hiệp định mà đặt các công nhân
Mỹ lên trước và sẽ giúp các gia đình tầng lớp trung
lưu tiến lên trước”, ông nói. “Nó bao gồm những cam
kết mạnh nhất về lao động và môi trường của bất
kỳ hiệp định thương mại nào trong lịch sử”. Các
ứng viên tổng thống của đảng Dân chủ không đồng ý.
Bernie Sanders nói TPP “thậm chí còn tệ hơn” so với ông
từng kỳ vọng. Hillary Rodham Clinton cũng chống lại nó,
và hy vọng bạn sẽ quên rằng bà từng gọi nó là “tiêu
chuẩn vàng” của các hiệp định thương mại.
Trong
số các ứng viên “có tiếng” của đảng Cộng
hòa, Jeb Bush và John Kasich ủng hộ
hiệp định, cũng vậy là Ben Carson và Marco Rubio.
Nhưng Donald Trump và Ted Cruz đã nói họ
chống lại.
Tiếp
cận thứ 2 là hãy nghe những gì các bên quan tâm nói và
chọn phe dựa vào thiện cảm của bạn nằm ở phe nào.
Các
công nhân sản xuất và các liên đoàn của họ nghĩ lại
một hiệp định thương mại tự do khác sẽ chắc chắn
làm tổn thương họ. Nửa thế kỷ vừa qua của toàn cầu
hóa đã trùng khớp với mất hàng loạt các công ăn việc
làm của dân cổ cồn; không phải tất cả sự ăn mòn đó
là vì thương mại, nhưng đối với giới lao động, thì
TPP trông giống thế hơn hoặc cũng y hệt. “Thỏa thuận
tồi tệ cho các công nhân Mỹ”, CIO và Chủ tịch Richard
Trumka của AFL nói.
Những
người quan tâm bảo vệ môi trường cũng đang lên án
hiệp định, hầu hết vì nó không trấn áp được biến
đổi khí hậu. Nhưng sau tất cả, đây là một hiệp định
thương mại; nói về việc cảnh báo toàn cầu đang diễn
ra.
Doanh
nghiệp lớn hầu hết ủng hộ hiệp định, dù cũng không
phải là toàn diện. Các công ty thuốc lá không hạnh phúc
vì nó cướp đi của họ quyền kiện các nước hạn chế
thương mại bằng việc hạn chế bán thuốc lá. Các công
ty thuốc y dược kêu rằng họ không có được đủ sự
bảo vệ cho các bằng sáng chế của họ (tổ chức Bác
sỹ Không Biên giới nghĩ họ đang có quá nhiều).
Hollywood,
Thung lũng Silicon và các doanh nghiệp nông nghiệp hầu hết
thích hiệp định, nó bảo vệ các bản quyền giải trí,
làm dễ dàng cho dòng chảy dữ liệu xuyên biên giới và
mở các cách cửa cho xuất khẩu thịt và gạo của Mỹ
sang châu Á. California có thể gặt hái lợi nhuận mà Rust
Belt sẽ không thể thấy.
Bây
giờ đối với tiếp cận cuối cùng, lao động tăng
cường: Hãy nghe những người thông thái, những người
không có lợi ích được ban nhưng đang cố gắng phân
tích hiệp định theo cách thức toàn diện.
Để
bắt đầu, tôi đã tư vấn với Joseph A. Massey, một người
từng đàm phán thương mại của Mỹ với Trung Quốc và
Nhật, đã phục vụ như một cố vấn cho cả những người
Cộng hòa và Dân chủ.
Massey
lưu ý 3 điểm.
Trước
hết, ông nói, ảnh hưởng của TPP có lẽ là được đề
cao quá. “Nó có những lợi ích
cho các nền công nghiệp xuất khẩu của Mỹ, nhưng tôi
nghĩ chúng là khiêm tốn”, ông nói. “Nó
rõ ràng là tốt cho các khu vực giải trí và công nghệ.
Nhưng nó không phải là một cuộc cách mạng”.
Thứ
2, ông nói, mối đe dọa lớn nhất đối với công ăn
việc làm ở Mỹ không phải là các hiệp định thương
mại tự do; nó là chính sách đối nội. “Chúng ta
đã bỏ mặc khu vực sản xuất của riêng chúng ta”, ông
nói. “Nước Đức cũng là một bên của các hiệp định
thương mại, nhưng họ đã làm một công việc tốt hơn
nhiều trong việc duy trì lực lượng lao động cổ cồn
có kỹ năng. Chúng ta cần nhiều sự
khuyến khích hơn cho các công ty để đầu tư ở đây, sử
dụng các công nhân người Mỹ và đầu tư vào việc huấn
luyện họ”.
Thứ
3, ông lưu ý, TPP không chỉ là về thương mại. Nó cũng
là về cải cách kinh tế, các tiêu chuẩn lao động cao
hơn và bảo vệ môi trường ở các nước đang phát triển
như Việt Nam và Malaysia. Và đó là cách để thắt chặt
các nước Pacific Rim vào một hệ thống thương mại mà
Mỹ đã giúp thiết kế thay vì một hệ thống được một
sức mạnh đang lên ở châu Á quản lý, Trung Quốc.
Obama
đã từng không tinh tế về việc thúc đẩy lý lẽ địa
chính trị đó. “Nếu chúng ta không phê chuẩn hiệp định
này - nếu Mỹ không viết các luật lệ đó - thì các
nước như Trung Quốc sẽ làm”, ông nói vào tuần trước.
Đối
với các chiến lược gia về chính sách đối ngoại, đó
là hắc ín hấp dẫn. Đối với các công nhân Mỹ, thì
không.
Vì
thế liệu chúng ta có tốt hơn lên khi có hoặc không có
TPP? Nếu Quốc hội phê chuẩn nó,
thì điều đó sẽ không làm tăng thêm tốc độ hay năng
lượng cho nền kinh tế Mỹ. Nếu
Quốc hội không phê chuẩn, thì điều đó cũng sẽ không
dừng được sự toàn cầu hóa. Và giống như bất
kỳ hiệp định thương mại nào, nó tạo ra những người
thắng và kẻ thua.
Một
bài học chính trị là rõ ràng: Sự đồng thuận của 2
đảng mà đã xúc tác cho Bill Clinton và George W. Bush để
thông qua các hiệp định thương mại đã bị đổ vỡ,
hầu hết là vì, đối với nhiều người Mỹ, các chi phí
của chúng đã từng rõ ràng hơn so với những lợi ích
của chúng.
Để
giành được sự phê chuẩn của Quốc hộ cho hiệp định
- phần quan trọng của chương trình nghị sự nhiệm kỳ
2 của Obama và di sản của ông - tổng thống vẫn còn
phải thuyết phục nhiều để làm được.
doyle.mcmanus@latimes.com
Twitter:
@doylemcmanus
The
White House released the text of its new trade deal, the
Trans-Pacific
Partnership, last week, and like any good citizen, I tried my
best to read it. But the 12-country agreement is more than 2,700
pages long, plus annexes, and a lot of it sounds like this: "The
parties shall at all times endeavor to agree on the interpretation
and application of this agreement, and shall make every attempt
through cooperation and consultations to arrive at a mutually
satisfactory resolution."
And
that's one of the lucid bits. Those members of Congress
who say they've read the whole thing? They're fibbing.
There
are three ways a befuddled citizen can figure out what to think about
a complex deal like the TPP.
The
first is tribal: Listen for signals from the politicians you support
and assume they've made the right decisions. But that's not so easy
when it comes to the TPP because the agreement divides both parties.
It's
no surprise that President
Obama is strongly in favor of a deal he and his aides just
finished negotiating. "It's an agreement that puts American
workers first and will help middle-class families get ahead," he
said. "It includes the strongest commitments on labor and the
environment of any trade agreement in history." The Democratic
presidential candidates don't agree. Bernie Sanders says the TPP is
"even worse" than he expected. Hillary Rodham Clinton
opposes it too, and hopes you'll forget that she once called it "the
gold standard" of trade deals.
Among
Republicans,
"establishment" candidates Jeb Bush and John Kasich support
the agreement, as do Ben Carson and Marco Rubio. But Donald Trump and
Ted Cruz have said they are opposed.
A
second approach is to listen to what interested parties say and
choose sides based on where your sympathies lie.
Manufacturing
workers and their unions think another free-trade deal will
inevitably hurt them. The last half-century of globalization has
coincided with a massive loss of blue-collar jobs; not all of the
erosion was due to trade, but to labor, the TPP looks like more of
the same. "A bad deal for American workers," AFL-CIO
President Richard Trumka said.
Environmentalists
are condemning the deal too, mostly because it doesn't crack down on
climate change. But this is, after all, a trade deal; talks on global
warming are already underway.
Big
business is mostly in favor of the deal, although not universally so.
Tobacco companies are unhappy that it deprives them of the right to
sue countries that restrict trade by limiting cigarette sales.
Pharmaceutical companies complain that they aren't getting enough
protection for their patents. (Doctors Without Borders thinks they
are getting too much.)
Hollywood,
Silicon Valley and agribusiness mostly like the deal, which protects
entertainment copyrights, eases the flow of data across borders and
opens doors for U.S. exports of meat and rice to Asia. California
would reap benefits that the Rust Belt won't see.
Now
for the final, labor-intensive approach: Listen to smart people who
don't have a vested interest but are trying to analyze the deal in a
comprehensive way.
For
a start, I consulted with Joseph A. Massey, a former U.S. trade
negotiator with China and Japan who has served as an advisor to
Republicans and Democrats.
Massey
made three points.
First,
he said, the TPP's impact has probably been oversold. "It has
benefits for U.S. export industries, but I think they're modest,"
he said. "It's clearly good for the entertainment and tech
sectors. But it's not revolutionary."
Second,
he said, the biggest threat to jobs in the United States isn't
free-trade agreements; it's domestic policy. "We've neglected
our own manufacturing sector," he said. "Germany is a party
to trade agreements too, but they've done a much better job at
maintaining a skilled blue-collar workforce. We need more incentives
for companies to invest here, employ American workers and invest in
their training."
Third,
he noted, the TPP isn't only about trade. It's also about economic
reform, higher labor standards and environmental protection in
developing countries such as Vietnam and Malaysia. And it's a way to
knit countries on the Pacific Rim into a trading system that the
United States helped design instead of one run by Asia's growing
power, China.
Obama
hasn't been subtle about pushing that geopolitical argument. "If
we don't pass this agreement — if America doesn't write those rules
— then countries like China will," he said last week.
To
foreign policy strategists, that's a compelling pitch. To American
workers, it's not.
So
are we better off with or without the TPP? If Congress ratifies it,
that won't turbocharge the U.S. economy. If Congress blocks the deal,
that won't stop globalization. And like any trade agreement, it
creates winners and losers.
One
political lesson is clear: The bipartisan consensus that enabled Bill
Clinton and George W. Bush to pass trade agreements has broken down,
mostly because, to many Americans, their costs have been clearer than
their benefits.
To
win Congress' approval of the deal — an important part of Obama's
second-term agenda and his legacy — the president still has a lot
of persuading to do.
Dịch: Lê Trung
Nghĩa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.