TPP
reactions to banning source-code disclosure
November
6 2015
Bài
được đưa lên Internet ngày: 06/11/2015
Xem
thêm bài có liên quan tới Cory Doctorow:
Trong
số các phản ứng tiêu cực sau việc phát hành văn bản
đầy đủ hiệp định thương mại TPP, có sự khiếp đảm
đặc biệt về sự cấm yêu cầu chuyển giao, hoặc truy
cập, tới mã nguồn của các phần mềm như là điều
kiện cho sự nhập khẩu, phân phối và bán hoặc sử dụng
nó trong các sản phẩm ở một quốc gia thành viên.
Cory
Doctorow lắc đầu:
Vì phần mềm đang trở nên được tích hợp nhiều hơn
vào các ô tô và các tòa nhà và các thiết bị y tế (và
mọi thứ khác), nhiều chính phủ đã ban hành các chính
sách mua sắm yêu cầu các nhà thầu mở và/hoặc xuất
bản mã nguồn của các sản phẩm họ cung cấp cho các cơ
quan nhà nước. Ví dụ, nếu Volkswagen
từng cung cấp một đội tàu động cơ diesel cho cơ quan
Dịch vụ Công viên Quốc gia, thì chính phủ có thể nói
cho họ rằng họ phải chuyển mã nguồn của họ sao cho
nó có thể được kiểm toán đối với “các thiết bị
có khiếm khuyết” (defeat devices), hoặc Chrysler có lẽ
phải mã mã nguồn trong các chiếc xe Jeep của họ trước
khi chúng được bán cho Quân đội, điều có thể làm cho
chúng được an toàn chống lại các cuộc tấn công qua
Internet vào các thiết bị lái và phanh.
Nếu điều này là kỳ dị, thì hãy nghĩ về các dạng
mua sắm khác. Nếu một chính phủ ủy
thác cho nhà thầu tư nhân tạo ra một tòa nhà, thì nhà
thầu đó có lẽ sẽ không được phép giữ bí mật các
công thức toán học được sử dụng để tính toán các
tải trọng nén (thậm chí nếu có các nguyên tắc thiết
kế kỹ thuật sở hữu độc quyền có thể giúp cho hãng
kiếm tiền). Phần sụn (firmware)
cho một động cơ hoặc một hệ
thống điều hòa không khí, quạt mát, nung nóng - HVAC
(heating, ventilating, and air conditioning; also heating,
ventilation, and air conditioning) có thể làm cho các
ô tô và các tòa nhà không có khả năng sử dụng được
hoặc thậm chí chết người - thì vì sao tiền của nhà
nước lại nên được bỏ vào hạ tầng được sản xuất
với các phương pháp bí mật và mù mờ chứ?
Như
chúng ta đã thấy với “các thiết bị có khiếm khuyết”
của Volkswagen (VW), sự mở ra và xuất bản phần mềm
cũng là cần thiết để đánh giá tỉ mỉ các thiết bị
theo quy định, giống như các hệ thống bức xạ. Là
hợp lý đối với các nhà điều chỉnh pháp luật để
yêu cầu rằng mã nguồn cho các dạng thiết bị đó được
làm cho sẵn sàng cho sự thẩm tra của công chúng như là
một điều kiện phê chuẩn để sử dụng trong các đường
biên giới của một quốc gia.
Klint
Finlay lưu ý rằng Volkswagen, là một công ty Đức, sẽ
không có khả năng để viện dẫn tới sự cấm đoán đó.
Nhưng
các nhà sản xuất ô tô của Nhật Bản và Hàn Quốc có
khả năng có thể:
Đề xuất đó bao gồm một ngoại lệ
cho hạ tầng sống còn, nhưng còn chưa rõ liệu phần mềm
liên quan tới các tình huống sống hoặc chết, như các
ô tô, các máy bay, hay các thiết bị y tế có nằm trong
số đó hay không.
Việc ép buộc các công ty nước ngoài
xuất bản mã nguồn của họ sẽ không nhất thiết giải
quyết được vấn đề gian lận hoặc phần mềm có lỗi.
Các vấn đề khổng lồ về an toàn từng được biết
nán lại hàng
năm trong các dự án nguồn mở mà
từng có ít sự kiểm toán an toàn. Và có các cách thức
để khuyến khích các công ty phát hành mã nguồn của họ
mà không liên quan tới việc vượt qua được các luật
nhập khẩu. Nhưng TPP, như được viết, có thể loại bỏ
một lựa chọn mạnh mẽ trong việc đấu tranh để mở
ra Internet của Vạn vật (Internet of Things).
Ngay bây giờ, đây là một biện pháp mà các công ty phần
mềm của Mỹ mong muốn. Điều đó là vì chúng ta làm ra
hầu hết các phần mềm thị trường đại chúng trong thị
trường. Nhưng điều đó có khả năng sẽ thay đổi, đặc
biệt khi nói tới sự dễ dàng đi vào các thị trường
ứng dụng cho điện thoại thông minh. Chúng ta đang muốn
bảo vệ chống lại sự sản xuất các phần mềm độc
hại trong các phần mềm như vậy. Yêu
cầu thẩm tra mã nguồn là yêu cầu khắt khe. Nếu
các quốc gia khác có thể thẩm tra mã nguồn của nước
Mỹ, thì họ sẽ thấy nó dễ dàng hơn để nhặt ra các
lỗi về an toàn, thế mà chính phủ Mỹ muốn giữ cho các
quốc gia khác khỏi việc làm điều đó. Nhưng
tôi nghi ngờ các cơ quan an toàn của Mỹ lại thấy thuận
tiện cho phép Việt Nam viết các ứng dụng mà kết quả
nằm trong các điện thoại của các nhân viên của họ mà
không có khả năng để thẩm tra nguồn. Nói ngắn
gọn, đây là lời kêu gọi chính sách khắt khe mà có khả
năng trông hoàn toàn khác trong 5 năm tới so với bây giờ.
Điều này giải thích
vì sao nó là chủ đề tồi tệ cho một hiệp định
thương mại. Các cuộc thương thảo đã vượt ra
khỏi các thương thảo về ưu đãi thuế quan đơn giản
và trở thành “các rào cản thương mại phi thuế quan”
- điều có thể là bất kỳ điều gì doanh nghiệp quốc
tế không thích đối với các chính sách của các quốc
gia khác.
Among
the negative reactions following the release of the full text of the
TPP trade deal, there is particular consternation about the ban
against requiring the transfer of, or access to, source code of
software as a condition for its import, distribution, sale or use in
products in a member country. Cory
Doctorow shakes his head:
As software becomes more tightly
integrated into cars and buildings and medical devices (and
everything else), many governments have enacted procurement policies
requiring contractors to disclose and/or publish the sourcecode of
the products they supply to public bodies. For example, if Volkswagen
were to supply a fleet of diesels to the National Parks Service, the
government might tell them that they have to turn over their
source-code so that it can be audited for "defeat devices,"
or Chrysler might have to disclose source on their jeeps before
they're sold to the Army, which could result in them being made
secure against over-the-Internet attacks on steering and brakes.
If this sounds weird, think of
other kinds of procurement. If a government commissions a private
contractor to produce a building, the contractor wouldn't be allowed
to keep the mathematics used to calculate load-stresses a secret
(even if having proprietary engineering principles could make the
firm for money). The firmware for an engine or an HVAC system could
render cars and buildings unusable or even deadly -- why should
public money be spent on infrastructure produced with secretive and
opaque methodologies?
As we saw with the VW "defeat
device," disclosure and publication of software is also
necessary for a thorough evaluation of regulated devices, like
emissions systems. It would be reasonable for regulators to demand
that source code for these sorts of devices be made available for
public inspection as a condition of approval for use within a
nation's borders.
Klint
Finlay remarks that Volkswagen, being a German company, wouldn’t be
able to invoke the ban. But
Japanese and South Korean automakers possibly could:
The proposal includes an exception
for critical infrastructure, but it’s not clear whether software
involved in life or death situations, such as cars, airplanes, or
medical devices would be included.
Forcing companies to publish their
source code won’t necessarily solve the problem of cheating or
buggy software. Huge security problems have been known to linger for
years
in open source projects that had too few security audits. And there
are ways to encourage companies to release their source code that
don’t involve passing import laws. But the TPP, as written, would
remove one powerful option in the fight to open
the Internet of Things.
Stewart
Baker thinks the ban has no place in a trade deal and is
shortsighted:
Right now, this is a measure US
software companies want. That’s because we make most of the mass
market software in the market. But that’s likely to change,
especially given the ease of entry into smart phone app markets.
We’re going to want protection against the introduction of malware
into such software. The question of source code inspection is a
tough one. If other countries can inspect US source code, they’ll
find it easier to spot security flaws, so the US government would
like to keep other countries from doing that. But I doubt US
security agencies are comfortable letting Vietnam write apps that end
up on the phones of their employees without the ability to inspect
the source. In short, this is a tough policy call that is likely to
look quite different in five years than it does today.
Which is why it’s a bad topic for
a trade deal. Trade negotiations have sprawled out of simple tariff
deals and into “nontariff trade barriers” — which can be
anything international business doesn’t like about other countries’
policies.
Dịch:
Lê Trung Nghĩa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.