Another
Area Where TPP Will Cause Problems: Internet Domain Names
by Glyn
Moody, Mon, Feb 24th 2014
Bài được đưa lên
Internet ngày: 24/02/2014
from the
even-worse-than-we-thought dept
Lời
người dịch: Liệu các nhà quản lý tên miền Internet ở
Việt Nam có biết, có thể TPP ảnh hưởng tới sự quản
lý hiện có của họ hay không? Trích đoạn: “Đây
là một ví dụ khác về việc một hiệp định thương
mại có thể có các ảnh hưởng quan trọng như thế nào
trong các lĩnh vực khác - trong trường hợp này, cách mà
Internet được quản lý. Phân
tích từ Chalmers là có giá trị không chỉ cho việc cảnh
báo cho chúng ta về sự việc này, mà
còn nhấn mạnh một lẫn nữa vì sao là bắt buộc đối
với chúng ta phải thấy được văn bản dự thảo của
hiệp định để tìm ra những cạm bẫy khác của nó, và
sau đó cố gắng sửa chúng”.
Xem thêm: TPP,
ACTA, bằng sáng chế phần mềm và hơn thế nữa.
Các cuộc thảo luận
về những khiếm khuyết trong TPP bị hạn chế kinh khủng
vì bí mật cực kỳ mà theo đó nó đang được đàm phán.
Về cơ bản, chỉ các lĩnh vực chúng tôi có thể nhạy
cảm phân tích là những nơi mà chúng tôi đã có được
các chương bị rò rỉ. Một trong số đó là văn
bản làm việc với những điều như bản quyền và
bằng sáng chế, mà chúng tôi đã viết về chúng vào
tháng 11/2013. Một khía cạnh của điều này mà còn chưa
được thảo luận nhiều là mối lo về các tên miền
Internet; Susan Chalmers đã đặt ra một bài viết xuất sắc
khai thác vì sao TPP
cũng là vấn đề ở đây. Phần phù hợp của rò rỉ
TPP (Điều QQ.C.12): là cực kỳ ngắn, và nó là như sau:
1.56
Để giải quyết vấn đề thương hiệu [VN/MX đề xuất:
chỉ dẫn địa lý và tên thương mại] ăn cắp không gian
mạng, một Bên sẽ áp dụng hoặc duy trì một hệ thống
để quản lý lĩnh vực mức đỉnh theo mã quốc gia của
nó (ccTLD) mà đưa ra:
(a)
một thủ tục phù hợp cho sự dàn xếp các tranh chấp,
dựa vào, hoặc được làm theo mẫu với cùng các dòng y
hệt như, các nguyên tắc được thiết lập trong Chính
sách Tranh cãi - Quyết định Tên - Miền Thống nhất
(Uniform Domain-Name Dispute-Resolution Policy), hoặc đó là: (i)
được thiết kế để giải quyết các tranh chấp một
cách khẩn trương và với chi phí thấp, (ii) công bằng và
bình đẳng, (iii) không quá nặng nề, và (iv) không loại
trừ biện pháp kiện tụng ở tòa án;
(b)
truy cập công khai trực tuyến tới một cơ sở dữ liệu
tin cậy và chính xác các thông tin liên hệ có liên quan
tới bảo vệ tính riêng tư và các dữ liệu cá nhân.
2.
[PE/SG/CL/AU/NZ/MY/BN/CA phản đối; US/VN/JP/MX đề xuất: Mỗi
bên sẽ đưa ra [VN: phản đối đầy đủ và hiệu quả]
[VN đề xuất: thích hợp] các biện pháp khắc phục chống
lại việc buôn bán đăng ký, hoặc sử dụng trong bất
kỳ ccTLD nào, với một ý định đức tin xấu để kiếm
lợi, một tên miền mà y hệt hoặc tương tự gây nhầm
lẫn cho một thương hiệu [VN/MX đề xuất: , chỉ dẫn
địa lý hoặc tên thương mại].]
Phần này vì thế
đang cố gắng giải quyết những gì nó gọi là “ăn cắp
không gian mạng”; các dấu ngoặc vuông trong văn bản ở
trên chỉ các quan điểm khác nhau của các nước đàm
phán. Trong bài của bà, Chalmers giải thích:
Một
ccTLD là “một miền mức đỉnh Internet thường được
sủ dụng hoặc được giữ lại cho một quốc gia, một
nhà nước có chủ quyền, hoặc một lãnh thổ phụ
thuộc”, ví dụ .nz là cho New Zealand hoặc .cl là cho
Chile. Có 246 miền mức đỉnh. Các miền 2 ký tự đó tới
từ danh sách mã quốc gia theo ISO-3166, và các cơ quan quản
lý chúng trải từ chính phủ tới hàn lâm, thương mại
tới phi lợi nhuận, tới tới sự quản lý của một cá
nhân, và các sắc thái khác nhau ở giữa. Các đoàn ban
đầu của ccTLD đã được làm trong những năm 1980 và
1990, thường cho các cá nhân có kết nối tới Internet,
thường là nhân viên các Đại học. Các nhà quản lý
ccTLD xác định các chính sách của riêng họ, “tuân theo
các cơ chế điều hành và giám sát phù hợp bên trong
quốc gia”, lãnh thổ hoặc vị trí địa lý.
Hiện hành, từng nước
về cơ bản có thể quản lý miền mức đỉnh của riêng
mình theo cách nó muốn; TPP sẽ thay đổi tất cả điều
đó:
Tuy nhiên TPP có thể
cố định các tham số điều chỉnh, và hạn chế tính
mềm dẻo của ccTLD trong việc phát triển các chính sách
của riêng nó. Bằng và qua Điều khoản đó, TPP xung đột
với các diễn đàn chính sách ccTLD khác. Nó thiết lập
các tiêu chuẩn không ép tuân thủ được cho đối với
các chính sách ccTLD nơi mà các tiêu chuẩn như vậy có
thể nếu khác không tồn tại, hoặc nơi mà các tiêu
chuẩn đó xung đột với chính sách đang tồn tại trước
đó.
Trong bài của bà,
Chalmers đưa ra các chi tiết về điều này sẽ diễn ra
như thế nào, và vì sao có lẽ nó không là một ý tưởng
tốt. Bà cũng nhấn mạnh:
các
yêu cầu như vậy [của TPP] có lẽ không vượt ra ngoài
sự xem xét cho những gì là tốt nhất cho sự quản lý
ccTLD, mà như một kết quả của thương mại. Các nhượng
bộ của các nước trong các vấn đề về sở hữu trí
tuệ IP có lẽ tới như là một kết quả, ví dụ, của
mong muốn của họ đẻ xuất khẩu nhiều đường hoặc
thị bò hơn sang các thị trường của Mỹ.
Nói
cách khác, việc buôn bán ngựa mà thường tiếp diễn
trong các cuộc đàm phán đó có thể thấy sự tự trị
của một nước trong lĩnh vực chính về các tên miền bị
hy sinh với hy vọng thúc đẩy được một số nền công
nghiệp địa phương. Đây là một ví dụ khác về việc
một hiệp định thương mại có thể có các ảnh hưởng
quan trọng như thế nào trong các lĩnh vực khác - trong
trường hợp này, cách mà Internet được quản lý. Phân
tích từ Chalmers là có giá trị không chỉ cho việc cảnh
báo cho chúng ta về sự việc này, mà còn nhấn mạnh một
lẫn nữa vì sao là bắt buộc đối với chúng ta phải
thấy được văn bản dự thảo của hiệp định để tìm
ra những cạm bẫy khác của nó, và sau đó cố gắng sửa
chúng.
Discussions
about the flaws in TPP are severely limited thanks to the extreme
secrecy under which it is being negotiated. Essentially, the only
areas we can sensibly analyze are where we have leaked chapters. One
of these is the text
dealing with things like copyright and patents, which we wrote about
back in November last year. One aspect of this that has not been
discussed much if at all concerns Internet domain names; Susan
Chalmers has put together an excellent post exploring why TPP
is problematic here too. The relevant section of the TPP leak
(Article QQ.C.12:) is extremely short, and reads as follows:
1.56
In order to address the problem of trademark [VN/MX propose:
geographical indication and trade name] cyber-piracy, each Party
shall adopt or maintain a system for the management of its
country-code top-level domain (ccTLD) that provides:
(a)
an appropriate procedure for the settlement of disputes, based on, or
modelled along the same lines as, the principles established in the
Uniform Domain-Name Dispute-Resolution Policy, or that is: (i)
designed to resolve disputes expeditiously and at low cost, (ii) fair
and equitable, (iii) not overly burdensome, and (iv) does not
preclude resort to court litigation;
(b)
online public access to a reliable and accurate database of contact
information concerning domain-name registrants; in accordance with
each Party's laws regarding protection of privacy and personal data.
2.
[PE/SG/CL/AU/NZ/MY/BN/CA oppose; US/VN/JP/MX propose: Each party
shall provide [VN: oppose adequate and effective] [VN propose:
appropriate] remedies against the registration trafficking, or use in
any ccTLD, with a bad faith intent to profit, of a domain name that
is identical or confusingly similar to a trademark [VN/MX propose: ,
geographical indication or trade name].]
This
section is therefore trying to address what it calls "cyber-piracy";
the brackets in the text above show the differing positions held by
the negotiating countries. In her post, Chalmers explains:
A
ccTLD is "an Internet top-level domain generally used or
reserved for a country, a sovereign state, or a dependent territory,"
for example .nz for New Zealand or .cl for Chile. There are 246 of
them. These two letter domains come from the ISO-3166 country code
list, and the institutions that manage them range from governmental
to academic, commercial to non-profit, to management by an
individual, and different shades in between. Initial delegations of
ccTLDs were made in the 1980s and 1990s, generally to individuals
connected to the Internet, often University personnel. ccTLD managers
determine their own policies, "according to the relevant
oversight and governance mechanisms within the[ir] country,"
territory or geographical location.
Currently,
each country can essentially run its own top-level domain as it
wishes; TPP will change all that:
The
TPP however would fix regulatory parameters, and limit the
flexibility of the ccTLD in developing its own policies. By and
through the Provision, the TPP collides with other ccTLD policy fora.
It sets enforceable standards for ccTLD policies where such standards
may not otherwise exist, or where the standards clash with
pre-existing policy.
In
her post, Chalmers runs through the details of how this will play
out, and why it's unlikely to be a good idea. She also rightly
emphasizes:
such
[TPP] requirements may come about not out of consideration for what
is best for ccTLD management, but as a result of a trade. Countries'
concessions on IP issues may come as a result, for example, of their
desire to export more sugar or beef to US markets.
In
other words, the horse-trading that typically goes on during these
negotiations may see a country's autonomy in the key field of domain
names sacrificed in the hope of boosting some local industry. It's
yet another example of how a trade agreement can have important
implications in other areas -- in this case, how the Internet is run.
The analysis from Chalmers is valuable not only for alerting us to
this fact, but also emphasizing once more why it is imperative for us
to see the draft text of the agreement in order to find its other
pitfalls, and then try to fix them.
Dịch: Lê Trung Nghĩa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.