02 February 2014
(This was original
published in The
H Open in March 2010.)
Bài được đưa lên
Internet ngày: 02/02/2014
Lời
người dịch: Một bài triết lý không dễ hiểu trong cuộc
phỏng vấn của Glen Moody với Eben
Moglen, người từng là “Tổng Cố
vấn của Quỹ Phần mềm Tự do trong 13 năm, và đã giúp
phác thảo vài phiên bản của GNU GPL. Cũng như là một
Giáo sư Luật ở Trường Luật Columbia, ông là Giám đốc
Sáng lập của Trung tâm Luật Tự do cho Phần mềm
(Software Freedom
Law Center). Và ông có một kế hoạch
tham vọng cứu chúng ta khỏi các công ty dịch vụ web
quyến rũ nhưng đang đe dọa tự do đó. Ông đã giải
thích vấn đề đó là gì, và làm thế nào chúng ta có
thể sửa được nó”.
Phần mềm tự do đã
thắng: thực tế tất cả các công ty web phấn khích nhất
và lớn nhất như Google, Facebook và Twitter đều chạy trên
nó. Nhưng nó cũng trong nguy hiểm bị mất, vì các dịch
vụ y hệt đố bây giờ đại diện cho một mối đe dọa
khổng lồ cho sự tự do của chúng ta như là kết quả
của các kho thông tin khổng lồ mà họ nắm giữ về
chúng ta, và sự giám sát sâu mà nó ngụ ý.
Tốt hơn hầu hết
bất kỳ ai, Eben Moglen
biết những gì bị đe dọa. Ông từng là Tổng Cố vấn
của Quỹ Phần mềm Tự do trong 13 năm, và đã giúp phác
thảo vài phiên bản của GNU GPL. Cũng như là một Giáo sư
Luật ở Trường Luật Columbia, ông là Giám đốc Sáng lập
của Trung tâm Luật Tự do cho Phần mềm (Software
Freedom Law Center). Và ông có một kế hoạch tham vọng
cứu chúng ta khỏi các công ty dịch vụ web quyến rũ
nhưng đang đe dọa tự do đó. Ông đã giải thích vấn đề
đó là gì, và làm thế nào chúng ta có thể sửa được
nó.
Glen Moody (GM):
Mối đe dọa nào ông đang cố làm việc với nó?
Eben Moglen (EM):
Chúng ta có một dạng tiến thoái lưỡng nan xã hội tới
từ sự leo kiến trúc. Chúng ta đã có một Internet từng
được thiết kế xung quanh khái niệm ngang hàng - các máy
không có mối quan hệ tôn ti trật tự với nhau, và không
có sự đảm bảo nào về các kiến trúc hoặc hành xử
bên trong của chúng, giao tiếp thông qua một loạt các qui
tắc mà cho phép các mạng phân tán, không đồng nhất sẽ
được kết nối cùng nhau xung quanh giả thiết là mọi
người đều như nhau.
Trong Web thì sự thiệt
hại xã hội được thực hiện bằng mô hình máy trạm/máy
chủ nảy sinh từ thực tế là các lưu ký các máy chủ
Web trở thành các cái đuôi được để lại của tất cả
các hoạt động của loài người, và các lưu ký có thể
được tập trung ở các máy chủ dưới sự kiểm soát có
tôn ti trật tự. Các lưu lý Web trở thành sức mạnh. Với
ngoại lệ của sự tìm kiếm, nó là một dịch vụ mà
không ai biết làm thế nào để tập trung hóa một cách
có hiệu quả được, hầu hết các dịch vụ đó không
thực sự dựa vào một mô hình có tôn ti trật tự. Chúng
thực sự dựa vào Web - đó là, mô hình ngang hàng không
có tôn ti trật tự được Tim Berners-Lee tạo ra, và nó
bây giờ là cấu trúc dữ liệu áp đảo trong thế giới
của chúng ta.
Các dịch vụ được
tập trung cho các mục đích thương mại. Sức mạnh mà
lưu ký Web nắm là có khả năng biến thành tiền được,
vì nó cung cấp một dạng giám sát mà là quyến rũ cho cả
sự kiểm soát xã hội thương mại và chính phủ. Vì thế
Web với các dịch vụ về cơ bản được trang bị theo
kiến trúc máy trạm/máy chủ trở thành một thiết bị
cho việc giám sát cũng như cung cấp các dịch vụ bổ
sung. Và sự giám sát trở thành dịch vụ ẩn được gói
bên trong mọi thứ mà chúng ta có một cách tự do.
Đám mây là một cái
tên bình dân mà chúng ta trao cho một sự cải tiến đáng
kể ở phía máy chủ của phía web - máy chủ, được phân
tán. Nó trở thành thay vì một cục sắt mà một thiết
bị số có thể chạy ở bất kỳ ở đâu. Điều này có
nghĩa là đối với tất cả các mục đích thực tiễn
thì các máy chủ dừng trở thành đối tượng đố với
sự kiểm soát pháp lý đáng kể. Chúng không còn vận
hành theo một cách thức được chính sách chỉ thị nữa,
vì chúng không còn là cục sắt tuân theo đường hướng
luật lãnh thổ nữa. Trong một thế giới cung cấp dịch
vụ được ảo hóa, máy chủ cung cấp dịch vụ, và vì
thế lưu ký, kết quả của dịch vụ ẩn của sự giám
sát, có thể được dự kiến nằm trong bất kỳ miến
nào ở bất kỳ thời điểm nào và có thể bị tước bỏ
khỏi bất kỳ bổn phận pháp lý nào khá nhiều như nhau
một cách tự do.
Đây là một kết quả
không thân thiện.
GM: Có lẽ một
yếu tố chính khác trong sự thương mại hóa này của
Internet mà đã nhìn thấy sức mạnh đang được giao cho
trong một công ty cung cấp các dịch vụ cho người tiêu
dùng chăng?
EM: Điều đó
chính xác đúng. Chủ nghĩa tư bản cũng có thiết kế
kiến trúc của nó, mà nó miễn cưỡng phải bỏ qua.
Trong thực tế, nhiều những gì mạng đang làm cho chủ
nghĩa tư bản đang ép nó xem xét lại thiết kế của
nó qua một qui trình xã hội mà chúng ta gọi bằng cái
tên tào lao là xóa bỏ trung gian. Điều gì thực sự là
một mô tả của Mạng đang ép chủ nghĩa tư bản thay đổi
cách mà nó có. Nhưng có nhiều sự phản kháng đối với
điều đó, và điều thú vị cho tất cả chúng ta mà tôi
đồ rằng, như khi chúng ta thấy sự nổi lên của Google
về tính ưu việt, là con đường theo đó Google làm và
không làm - và nó vừa làm vừa không làm - thổi lên cách
hành xử khá giống Microsoft trong quá trình lớn lên. Có
dạng các dự định hấp dẫn nảy sinh khi bạn làm một
tổ chức lớn nhất trong một hệ sinh thái.
GM: Ông có nghĩ
là phần mềm tự do từng hơi chậm để đề cập tới
các vấn đề ông mô tả hay không?
EM: Vâng, tôi
nghĩ điều đó là đúng. Tôi nghĩ điều đó khó về mặt
khái niệm, và ở mức độ lớn hơn nó là khó vì chúng
ta đang có sự thay đổi thế hệ. Sau một cuộc nói
chuyện [tôi vừa thực hiện gần đây], một phụ nữ trẻ
tiến tới tôi và nói: tôi 23 tuổi, và không ai trong các
bạn tôi quan tâm về tính riêng tư cả. Và đó là một
điều quan trọng khác, đúng không?, vì chúng ta làm phần
mềm bây giờ bằng việc sử dụng não và tay và các năng
lượng của mọi người mà đang lớn lên trong một thế
giới đã từng bị ảnh hưởng rồi bởi tất cả điều
này. Richard hoặc tôi có thể được coi là kiểu cũ rồi.
GM: Thế giải
pháp nào ông đang đề xuất?
EM: Nếu chúng
ta đã có một sự phân loại các dịch vụ thực sự là
phòng thủ về mặt trí tuệ, thì chúng ta có thể nhận
thức được rằng một số dịch vụ hiện được tập
trung cao độ, và chúng chiếm nhiều sự giám sát được
xây dựng bên trong đối với xã hội mà chúng ta đang
tiếng lên phía trước, là các dịch vụ không đòi hỏi
sự tập trung hóa để phân phối được về mặt công
nghệ. Chúng thực sự được tái đóng gói Web.
Các ứng dụng kết
nối mạng xã hội là sống còn nhất. Chúng dựa vào phép
ẩn dụ cơ bản các hoạt động của chúng trong một mối
quan hệ song phương được gọi là tình bạn, và các hệ
quả đa phương của nó. Và chúng được mô hình hóa một
cách xuất sắc bằng những cấu trúc đang tồn tại của
bản thân Web. Facebook là việc đặt chỗ hosting Web tự do
với một số trang trí PHP và các giao diện lập trình ứng
dụng API, và gián điệp tự do bên trong mọi lúc - không
thực sự là một thứ mà chúng ta không thể làm tốt
hơn.
Đề xuất của tôi
là thế này: nếu chúng ta có thể chia tách các lưu ký,
trong khi cung cấp cho mọi người tất cả các tính năng y
hệt, thì chúng ta có thể có được một kết quả đầu
ra siêu tốt. Mỗi người - vâng, ngoại trừ ngài
Zuckenberg - có lẽ sẽ tốt hơn, và không ai bị tệ hơn.
Và chúng ta có thể làm điều đó bằng việc sử dụng
những thứ đang tồn tại.
Phần cứng lôi cuốn
nhất là siêu nhỏ, dựa vào ARM, cài cắm nó vào tường,
máy chủ như hạt cơm trên tường, SheevaPlug.
Một đối tượng có thể được bán cho mọi người với
một giá thành một lần rất thấp, và mang được về
nhà và được cài cắm vào một ổ điện và được cắm
vào một ổ trên tường cho Ethernet, hoặc bất kỳ thứ
gì ở đó, và thế là xong. Nó sẽ được thiết lập cấu
hình thông qua trình duyệt web của bạn trên bất kỳ máy
nào mà bạn muốn có trong căn hộ với nó, và nó đi và
lấy tất cả các dữ liệu kết nối mạng xã hội ucar
bạn từ tất cả các uwngsd ụng kết nối mạng xã hội,
đóng lại tất cả các tài khoản. Nó tự sao lưu theo một
cách được mã hóa cho các cài cắm của những người
bạn của bạn, sao cho mỗi người có an ninh theo cách mà
có thể là tốt nhất đối với họ, bằng việc có những
người bạn của bạn nắm giữ phiên bản có an ninh các
dữ liệu của họ.
Và nó bắt đầu làm
tất cả những điều mà bạn giả thiết chúng ta cần
trong một thiết bị kết nối mạng xã hội. Nó là thức
ăn, nó duy trì bức tường mà những người bạn của bạn
viết lên - nó làm mọi thứ mà đưa ra tính nămg tương
thích với những gì bạn quen.
Nhưng lưu ký là trong
căn hộ của bạn, và trong xã hội của tôi ít nhất,
chúng ta vẫn có một số qui tắc thuộc về tàn tích về
việc vào nhà của bạn: nếu mọi người muốn kiểm tra
các lưu ký mà họ có để có được quyền tìm kiếm.
Trong thực tế, trong mọi xã hội, ngôi nhà của một
người là về thứ cũng thiêng liêng như nó có.
Và như thế, về cơ
bản, những gì tôi đề xuất là chúng ta xây dựng một
kho kết nối mạng xã hội dựa vào phần mềm tự do đang
tồn tại mà chúng ta có, chúng khá nhiều y hệt các phần
mềm tự do đang tồn tại mà các kho kết nối mạng xã
hội ở phía máy chủ được xây dựng trên; và chúng ta
đưa ra cho chính chúng ta một thiết bị mà có một sự
phân phối tự do mà mỗi người có thể làm càng nhiều
càng tốt như họ muốn, và phần cứng rẽ của một dạng
sẽ chiếm lấy thế giới bất kể chúng ta có làm ra nó
hay không, vì quá quyến rũ một yếu tố hình thức và
chức năng, có giá thành.
Chúng ta lấy 2 yếu
tố đó, chúng ta đặt chúng cùng nhau, và chúng ta cũng
đưa ra một số thứ khác mà là rất tốt cho thế giới.
Giống như việc tự động làm VPN cho chỗ để mạng ở
ngôi nhà nhỏ của từng con người với máy tính xách tay
bất kỳ tôi ở đâu, nó cung cấp cho tôi các ủy quyền
được mã hóa sao cho việc tìm kiếm web của tôi, bất kỳ
tôi ở đâu, sẽ không bị gián điệp. Nó có nghĩa là
chúng ta có một tỷ tỷ máy tính sẵn sàng cho mọi người
ở Trung Quốc và các nơi khác nơi mà có hành vi xấu. Nếu
chúng ta muốn chào cho mọi người sự lựa chọn chạy
định tuyến dạng củ hành, thì đó là nơi mà chúng ta
sẽ đặt nó, sao cho sẽ có một khả năng đáng tin cậy
mà mọi người thực sự sẽ có khả năng có hiệu suất
tốt trong các mạng định tuyến dạng củ hành.
Và chúng ta tất nhiên
sẽ đưa ra thư điện tử thuận tiện được mã hóa cho
mọi người - bao gồm cả việc đặt các thư điện tử
của họ không ở trong một cái hộp của Google, mà trong
nhà của họ, nơi mà nó được mã hóa, được sao lưu
với một điều kiện - nếu không là một chế độ giao
tiếp riêng tư - thì ít nhất không là các postcard cho cảnh
sát mật mỗi ngày.
Vì thế chúng ta có
thể bị đánh đối với các quyền tự do dân sự điện
tử theo một cách thức mà là quan trọng, là rất khó để
tưởng tượng làm theo một cách thức phi kỹ thuật.
GM: Làm thế nào
ông tổ chức và cấp vốn được cho một dự án như
vậy, và ai sẽ thực hiện nó?
EM: Liệu chúng
ta có cần tiền không? Có đấy, nhưng một lượng bé
tẹo. Liệu chúng ta có cần tổ chức không? Có đấy,
nhưng nó có thể là tự tổ chức. Tôi sẽ nói về điều
này tại DEF CON mùa hè này, ở Đại học Columbia chăng?
Vâng. Liệu ngài Shuttleworth có làm nó nếu ông ta muốn
hay không? Có. Nó sẽ được thực hiện với việc nháy
vào gót cùng, nó sẽ được thực hiện theo cách mà chúng
ta làm mọi điều: ai đó sẽ bắt đầu bằng việc quay
tơ một kho Debian hoặc Ubuntu hoặc, với tất cả những
gì tôi biết, một số khó khác, và bắt đầu viết một
số mã cấu hình và một số manh mối và một đống
Python để giữ nó tất cả cùng nhau. Từ quan điểm của
một nhà bán tư bản thì tôi không nghĩ đây là một sản
phẩm không thể mang ra thị trường. Trên thực tế, đây
là sản phẩm hàng đầu, và chúng ta tất cả phải đặt
chỉ một ít thời gian chuyên tâm vào nó cho tới khi nó
được làm xong.
GM: Làm thế nào
ông vượt qua được các hiệu ứng mạng khổng lồ mà
làm cho nó khó thuyết phục mọ người chuyển sang một
dịch vụ mới?
EM: Điều này
giải thích vì sao sự xác định liên tục để cung cấp
tính tương hợp kết nối mạng xã hội là quá quan trọng.
Lúc này, gợi ý của
tôi là trong khi chúng ta làm về công việc này, vẫn còn
hoàn toàn mù mờ đôi lúc. Mọi người sẽ phát hiện ra
rằng họ đang được chào sự khả chuyển mạng xã hội.
[Các công ty mạng xã hội] làm xói mòn hiệu ứng mạng
của riêng họ vì mọi người muốn đi trước ngài
Zuckenberg trước khi ông ta lên thị trường chứng khoán
(IPO). Và khi họ làm điều đó thì họ sẽ giúp chúng ta,
vì họ sẽ làm nó dễ dàng hơn và dễ dàng hơn để làm
những gì cái hộp của chúng ta phải làm, nó là lên trực
tuyến cho bạn, và đi và thu thập tất cả các dữ liệu
của bạn và giữ tất cả các bạn của bạn, và làm bất
kỳ điều gì họ nên làm xong.
Còn phần về làm thế
nào chúng ta sẽ có được mọi người sẽ sử dụng nó
và làm xói mòn hiệu ứng mạng, là cách đó. Một phần
của nó là, nó thú vị; một phần của nó là, có những
người mà muốn không gián điệp bên trong; một phần của
nó là, có những người muốn làm thứ gì đó về Vạn
lý Trường thành của Trung Quốc nhưng không biết. Nói
cách khác, gợi ý của tôi là nó sẽ dịch chuyển vào
những chỗ trống hệt như những thứ khác làm.
GM: Với sự
tăng vọt di động ở các nước đang phát triển, có lẽ
không là tốt hơn để nhìn vào các thiết bị cầm tay để
đưa ra các dịch vụ đó chăng?
EM: Về lâu dài
sẽ có 2 nơi chúng ta có thể hình dung đặt sự nhận
diện của bạn: một nơi là nơi bạn sống, và nơi kia là
trong túi của bạn. Và một kho mà không làm việc với cả
2 nơi đó có lẽ không là một kho đủ phù hợp.
Điều tôi muốn nói
nhằm thẳng vào điểm mấu chốt của bạn “vì sao chúng
ta không đặt máy chủ nhận diện của chúng ta trong điện
thoại cầm tay của chúng ta?”, là vì các máy điện
thoại cầm tay của chúng ta rất là dễ bị tổn thương.
Trong hầu hết các phần của thế giới, bạn dừng một
gã trên đường, bạn bắt anh ta với tố cáo bất kỳ
dạng nào, bạn đưa anh ta về nhà ga, bạn sao chép điện
thoại của anh ta, bạn trả nó lại cho anh ta, bạn đã sở
hữu anh ta rồi.
Khi chúng ta hàng hóa
hóa một cách đầy đủ công nghệ [di động] đó, thì
chúng ta có thể bắt đầu làm điều ngược lại những
gì các nhà vận hành mạng đang làm. Các nhà vận hành
mạng khắp thế giới về cơ bản đang cố ăn Internet, và
bài tiết ra mạng sở hữu độc quyền. Các nhà vận hành
mạng phải chơi ngược lại nếu công nghệ điện thoại
trở thành tự do. Chúng ta có thể ăn các mạng sở hữu
độc quyền và bài tiết ra Internet công cộng. Và nếu
chúng ta làm điều đó thì cuộc chơi sức mạnh bắt đầu
thú vị hơn.
Free
software has won: practically all of the biggest and most exciting
Web companies like Google, Facebook and Twitter run on it. But it is
also in danger of losing, because those same services now represent a
huge threat to our freedom as a result of the vast stores of
information they hold about us, and the in-depth surveillance that
implies.
Better
than almost anyone, Eben
Moglen knows what's at stake. He was General Counsel of the Free
Software Foundation for 13 years, and helped draft several versions
of the GNU GPL. As well as being Professor of Law at Columbia Law
School, he is the Founding Director of Software
Freedom Law Center. And he has an ambitious plan to save us from
those seductive but freedom-threatening Web service companies. He
explained what the problem is, and how we can fix it.
GM:
So what's the threat you are trying to deal with?
EM:
We have a kind of social dilemma which comes from architectural
creep. We had an Internet that was designed around the notion of
peerage - machines with no hierarchical relationship to one another,
and no guarantee about their internal architectures or behaviours,
communicating through a series of rules which allowed disparate,
heterogeneous networks to be networked together around the assumption
that everybody's equal.
In
the Web the social harm done by the client-server model arises from
the fact that logs of Web servers become the trails left by all of
the activities of human beings, and the logs can be centralised in
servers under hierarchical control. Web logs become power. With the
exception of search, which is a service that nobody knows how to
decentralise efficiently, most of these services do not actually rely
upon a hierarchical model. They really rely upon the Web - that is,
the non-hierachical peerage model created by Tim Berners-Lee, and
which is now the dominant data structure in our world.
The
services are centralised for commercial purposes. The power that the
Web log holds is monetisable, because it provides a form of
surveillance which is attractive to both commercial and governmental
social control. So the Web with services equipped in a basically
client-server architecture becomes a device for surveilling as well
as providing additional services. And surveillance becomes the hidden
service wrapped inside everything we get for free.
The
cloud is a vernacular name which we give to a significant improvement
in the server-side of the web side - the server, decentralised. It
becomes instead of a lump of iron a digital appliance which can be
running anywhere. This means that for all practical purposes servers
cease to be subject to significant legal control. They no longer
operate in a policy-directed manner, because they are no longer iron
subject to territorial orientation of law. In a world of virtualised
service provision, the server which provides the service, and
therefore the log which is the result of the hidden service of
surveillance, can be projected into any domain at any moment and can
be stripped of any legal obligation pretty much equally freely.
This
is a pessimal result.
GM:
Was perhaps another major factor in this the commercialisation of the
Internet, which saw power being vested in a company that provided
services to the consumer?
EM:
That's exactly right. Capitalism also has its architectural Bauplan,
which it is reluctant to abandon. In fact, much of what the network
is doing to capitalism is forcing it to reconsider its Bauplan
via a social process which we call by the crappy name of
disintermediation. Which is really a description of the Net forcing
capitalism to change the way it takes. But there's lots of resistance
to that, and what's interesting to all of us I suspect, as we watch
the rise of Google to pre-eminence, is the ways in which Google does
and does not - and it both does and does not - wind up behaving
rather like Microsoft in the course of growing up. There are sort of
gravitational propositions that arise when you're the largest
organism in an ecosystem.
GM:
Do you think free software has been a little slow to address the
problems you describe?
EM:
Yes, I think that's correct. I think it is conceptually difficult,
and it is to a large degree difficult because we are having
generational change. After a talk [I gave recently], a young woman
came up to me and she said: I'm 23 years old, and none of my friends
care about privacy. And that's another important thing, right?,
because we make software now using the brains and hands and energies
of people who are growing up in a world which has been already
affected by all of this. Richard or I can sound rather old-fashioned.
GM:
So what's the solution you are proposing?
EM:
If we had a real intellectually-defensible taxonomy of services, we
would recognise that a number of the services which are currently
highly centralised, and which count for a lot of the surveillance
built in to the society that we are moving towards, are services
which do not require centralisation in order to be technologically
deliverable. They are really the Web repackaged.
Social
networking applications are the most crucial. They rely in their
basic metaphors of operation on a bilateral relationship called
friendship, and its multilateral consequences. And they are eminently
modelled by the existing structures of the Web itself. Facebook is
free Web hosting with some PHP doodads and APIs, and spying free
inside all the time - not actually a deal we can't do better than.
My
proposal is this: if we could disaggregate the logs, while providing
the people all of the same features, we would have a Pareto-superior
outcome. Everybody – well, except Mr Zuckenberg - would be better
off, and nobody would be worse off. And we can do that using existing
stuff.
The
most attractive hardware is the ultra-small, ARM-based, plug it into
the wall, wall-wart server, the SheevaPlug.
An object can be sold to people at a very low one-time price, and
brought home and plugged into an electrical outlet and plugged into a
wall jack for the Ethernet, or whatever is there, and you're done. It
comes up, it gets configured through your Web browser on whatever
machine you want to have in the apartment with it, and it goes and
fetches all your social networking data from all the social
networking applications, closing all your accounts. It backs itself
up in an encrypted way to your friends' plugs, so that everybody is
secure in the way that would be best for them, by having their
friends holding the secure version of their data.
And
it begins to do all the things that we assume we need in a social
networking appliance. It's the feed, it maintains the wall your
friends write on - it does everything that provides feature
compatibility with what you're used to.
But
the log is in your apartment, and in my society at least, we still
have some vestigial rules about getting into your house: if people
want to check the logs they have to get a search warrant. In fact, in
every society, a person's home is about as sacred as it gets.
And
so, basically, what I am proposing is that we build a social
networking stack based around the existing free software we have,
which is pretty much the same existing free software the server-side
social networking stacks are built on; and we provide ourselves with
an appliance which contains a free distribution everybody can make as
much of as they want, and cheap hardware of a type which is going to
take over the world whether we do it or we don't, because it's so
attractive a form factor and function, at the price.
We
take those two elements, we put them together, and we also provide
some other things which are very good for the world. Like
automatically VPNing everybody's little home network place with my
laptop wherever I am, which provides me with encrypted proxies so my
web searching, wherever I am, is not going to be spied on. It means
that we have a zillion computers available to the people who live in
China and other places where there's bad behaviour. So we can
massively increase the availability of free browsing to other people
in the world. If we want to offer people the option to run onion
routeing, that's where we'll put it, so that there will be a credible
possibility that people will actually be able to get decent
performance on onion routeing networks.
And
we will of course provide convenient encrypted email for people -
including putting their email not in a Google box, but in their
house, where it is encrypted, backed up to all their friends and
other stuff. Where in the long purpose of time we can begin to return
email to a condition - if not being a private mode of communication -
at least not being postcards to the secret police every day.
So
we would also be striking a blow for electronic civil liberties in a
way that is important, which is very difficult to conceive of doing
in a non-technical way.
GM:
How will you organise and finance such a project, and who will
undertake it?
EM:
Do we need money? Yeah, but tiny amounts. Do we need organisation?
Yes, but it could be self-organisation. Am I going to talk about this
at DEF CON this summer, at Columbia University? Yes. Could Mr
Shuttleworth do it if he wanted to? Yes. It's not going to be done
with clicking heels together, it's going to be done the way we do
stuff: somebody's going begin by reeling off a Debian stack or Ubuntu
stack or, for all I know, some other stack, and beginning to write
some configuration code and some glue and a bunch of Python to hold
it all together. From a quasi-capitalist point of view I don't think
this is an unmarketable product. In fact, this is the flagship
product, and we ought to all put just a little pro bono time
into it until it's done.
GM:
How are you going to overcome the massive network effects that make
it hard to persuade people to swap to a new service?
EM:
This is why the continual determination to provide social networking
interoperability is so important.
For the moment, my guess is that while we go about this job, it's going to remain quite obscure for quite a while. People will discover that they are being given social network portability. [The social network companies] undermine their own network effect because everybody wants to get ahead of Mr Zuckerberg before his IPO. And as they do that they will be helping us, because they will be making it easier and easier to do what our box has to do, which is to come online for you, and go and collect all your data and keep all your friends, and do everything that they should have done.
For the moment, my guess is that while we go about this job, it's going to remain quite obscure for quite a while. People will discover that they are being given social network portability. [The social network companies] undermine their own network effect because everybody wants to get ahead of Mr Zuckerberg before his IPO. And as they do that they will be helping us, because they will be making it easier and easier to do what our box has to do, which is to come online for you, and go and collect all your data and keep all your friends, and do everything that they should have done.
So
part of how we're going to get people to use it and undermine the
network effect, is that way. Part of it is, it's cool; part of it is,
there are people who want no spying inside; part of it is, there are
people who want to do something about the Great Firewall of China but
don't know how. In other words, my guess is that it's going to move
in niches just as some other things do.
GM:
With mobile taking off in developing countries, might it not be
better to look at handsets to provide these services?
EM:
In the long run there are two places where we can conceivably put
your identity: one is where you live, and the other is in your
pocket. And a stack that doesn't deal with both of those is probably
not a fully adequate stack.
The
thing I want to say directed to your point “why don't we put our
identity server in our cellphone?”, is that our cellphones are very
vulnerable. In most parts of the world, you stop a guy on the street,
you arrest him on a trumped-up charge of any kind, you get him back
to the station house, you clone his phone, you hand it back to him,
you've owned him.
When
we fully commoditise that [mobile] technology, then we can begin to
do the reverse of what the network operators are doing. The network
operators around the world are basically trying to eat the Internet,
and excrete proprietary networking. The network operators have to
play the reverse if telephony technology becomes free. We can eat
proprietary networks and excrete the public Internet. And if we do
that then the power game begins to be more interesting.
Dịch: Lê Trung Nghĩa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.