European
Union Public Licence - An Overview
By Rowan Wilson,
Published: 02 August 2011, Reviewed: 13 February 2012
Bài được đưa lên
Internet ngày: 13/02/2012
Lời
người dịch: Lịch sử ra đời của giấy phép 'copyleft'
của châu Âu EUPL là từ chương trình IDABC của EC, có
hiệu lực trong 22 ngôn ngữ các quốc gia thành viên của
EU, dựa vào giấy phép nguồn mở của Pháp là CeCILL để
phác thảo và điều quan trọng nhất là để phù hợp với
luật của châu Âu. Rất có khả năng ASEAN sau này cũng
cần tới một giấy phép nguồn mở dạng như ASEANPL khi
đi theo con đường nguồn mở đương nhiên và tất yếu
sẽ tới này.
Phiên bản 1.1 của
Giấy phép Công cộng của Liên minh châu Âu - EUPL (European
Union Public Licence) đã được Sáng kiến Nguồn mở - OSI
(Open Source Initiative) phê chuẩn vào ngày 04/03/2009. Nó là
một giấy phép 'copyleft' được xây dựng để hoàn toàn
tương thích với luật châu Âu. Nó đã lớn lên từ công
việc được thực hiện như một phần của chương trình
Phân phối các Dịch vụ Chính phủ Điện tử Tương hợp
được của châu Âu cho Hành chính nhà nước, các Doanh
nghiệ và Công dân - IDABC (Interoperable Delivery of European
eGovernment Services to public Administrations, Businesses and
Citizens) năm 2004 của Liên minh châu Âu (EU). Giấy phép này
có 22 bản dịch có thể đọc tại:
http://www.osor.eu/eupl/european-union-public-licence-eupl-v.1.1.
Lịch sử của EUPL
Chương trình IDABC đã
sản sinh ra EUPL gốc nhằm để khuyến khích sự phát
triển của các nền tảng phân phối trực tuyến tương
hợp được cho các dịch vụ công tại EU. Điều này từng
có ý định không chỉ giúp các công dân EU mà còn làm
cho sự phân phối dịch vụ công thống nhất hơn xuyên
EU. Tới lượt nó điều này từng có ý định để làm
cho dễ dàng hơn đối với cá nhân làm việc ở bất cứ
đâu họ chọn, và khuyến khích các công ty đầu tư vào
các cài đặt triển khai nhiều site của châu Âu.
Những mục tiêu được
đưa ra đó có ý nghĩa là những giải pháp phần mềm
được chương trình tạo ra sẽ được chia sẻ càng rộng
rãi càng tốt. Việc cấp phép phần mềm tự do nguồn mở
(PMTDNM) dường như giống cách thức tốt để đạt được
điều này. Tuy nhiên, nhiều luật sư tại châu Âu đã
thận trọng về cội rễ Mỹ của các giấy phép PMTDNM có
sẵn khi đó. Họ đã thấy trước những vấn đề với
tính ép tuân thủ của chúng theo luật châu Âu. Ví dụ
nhiều người đã viện lý rằng các mệnh đề 'Không Đảm
bảo' trong các giấy phép PMTDNM được sử dụng phổ biến
như GNU GPL là không và bị tránh tại nhiều quyền tài
phán của châu Âu khi họ tìm cách loại trừ những thiệt
hại mà những người tiêu dùng cá nhân phải chịu.
Nó
từng là một trong những điều kiện cơ bản của chương
trình mà bất kỳ kết quả đầu ra nào của phần mềm
cũng sẽ thuộc về bản thân EU. EU có thể là người cấp
phép của bất kỳ dự án PMTDNM kết quả nào. Về mặt
chính trị nó có thể là bối rối đối với EU để sử
dụng các giấy phép Mỹ đối với - một số người viện
lý - tính ép tuân thủ đáng nghi ngờ trong sân sau của
riêng họ, nên nó đã trở nên rõ ràng rằng một giấy
phép PMTDNM sinh ra ở châu Âu có thể là cần thiết.
Trên thực tế, như
chương trình từng bắt đầu đưa ra, một giấy phép
PMTDNM châu Âu đã được một nhóm 3 viện nghiên cứu của
Pháp xuất bản. CeCILL - CEA CNRS INRIA Logiciel Libre -
từng là một giấy phép ‘copyleft’ (nghĩa là các tác
phẩm mà có mã thì giấy phép bao trùm cũng phải được
cấp giấy phép CeCILL) được viết để vận hành theo
luật của Pháp. Nó đã đưa vào một điều khoản đã
cho phép phân phối mã bên trong của nó được GNU GPL bao
trùm, làm cho nó tương thích rõ ràng với giấy phép phổ
biến này. Trong khi nó có thể chứng minh là hữu dụng
cho những người sáng tạo ban đầu của nó, thì CeCILL có
vấn đề là nó đã chỉ định các tòa án Paris như là
điểm đến cho bất kỳ sự kiện tụng nào về ý nghĩa
và hiệu ứng của giấy phép đó. Trong khi điều này có
ý nghĩa tuyệt vời cho những người sáng tạo ban đầu
ra nó, thì nó lại làm hại tới sự thừa nhận giấy
phép đó như là giấy phép quốc tế thực thụ. CeCILL v1
cũng chỉ sẵn sàng bằng tiếng Pháp, với một bản dịch
chính thức bằng tiếng Anh, cũng như việc cập nhật tính
tương thích với GNU GPL đẻ thừa nhận và điều khiển
phiên sự phát hành nổi tiếng của GPL v3.
Vào năm 2007, Ủy ban
châu Âu (EC) đã tiến hành vô số nhiệm vụ trong việc
tạo ra một giấy phép dựa vào CeCILL mà có thể có các
phiên bản vận hành y hệt sẵn sàng trong tất cả các
ngôn ngữ trong Liên minh. Giấy phép đó được đầu ra
khác của chương trình IDABC quản lý, Giám sát và Kho
Nguồn mở - OSOR (Open Source
Observatory and Repository). Vào năm 2009, OSOR đã phát hành
v1.1 của EUPL, trong số những thay đổi nhỏ khác rất gần
với cái gọi là 'Lỗ rò đối với các Nhà cung cấp Dịch
vụ Ứng dụng' mà trước hết đã cho phép những người
được cấp phép dựa vào một dịch vụ mạng trên nền
mã nhưng không phân phối bản thân phần mềm để tránh
làm cho mã nguồn đối với phiên bản của họ được
sẵn sàng. Hơn nữa, trong năm 2009, OSI đã ủy quyền giấy
phép này như là chính thức tuân thủ với Định nghĩa
Nguồn Mở.
Các tính năng chính
của EUPL
EUPL có ý định trở
thành một giấy phép copyleft tương thích hoàn toàn với
luật châu Âu. Quyền tài phán điều hành giấy phép được
thiết lập tự động sẽ là như vậy đối với người
cấp phép. Các vấn đề như điều gì tạo nên một tác
phẩm 'dựa vào' tác phẩm được bao trùm cũng được ủy
thác rõ ràng cho quyền tài phán quốc gia của người cấp
phép.
Điều khoản copyleft
của EUPL là 'mạnh' - theo nghĩa là nó đề cập tới bất
kỳ tác phẩm nào 'dựa vào' mã được bao trùm của nó
mà không có giới hạn tùy ý. Tuy nhiên nó cũng cho phép
mã bao trùm của nó kết hợp được trong các dự án theo
một tập hợp cụ thể các giấy phép PMTDNM khác (GNU GPL
v2, Open Software License v2.1 and v3.0, Common Public License v1.0,
Eclipse Public License v1.0, CeCILL v2.0), vì thế đảm bảo
tính tương thích với các giấy phép đó. Điều này cũng
có nghĩa là, một cách độc nhất vô nhị, mã theo EUPL
v1.1 có hiệu lực sức mạnh copyleft khác nhau, phụ thuộc
vào việc liệu nó có được thực hiện theo copyleft mạnh
của EUPL hay được phân phối trong một tác phẩm lớn
hơn theo copyleft yếu hơn của Common Public License hoặc the
Eclipse Public License.
Trong khi GNU GPL v3
không phải là danh sách các mệnh đề tương thích EUPL,
thì về lý thuyết có khả năng đặt mã dưới EUPL v1.1
trong một dự án được cấp phép GNU GPL v3 và phân phối
sự kết hợp theo GNU GPLv3. Điều này có thể xảy ra trên
con đường xung quanh việc phân phối EUPL v1.1 mã theo
CeCILL v2.0 thông qua mệnh đề tương thích của EUPL, và
sau đó việc phân phối mã EUPL v1.1 theo mã GNU GPL v3 theo
mệnh đề về tính tương hợp của CeCILL v2.0.
Không bình thường
cho một giấy phép PMTDNM, EUPL v1.1 đưa ra một sự đảm
bảo từ từng người cấp phép đảm bảo rằng đóng góp
của họ hoặc là sở hữu của riêng họ hoặc được
cấp phép từ một bên thứ ba theo một cách thức như có
thể phân phối được trong phần mềm EUPL theo yêu cầu.
Điều này tiềm tàng có khả năng làm cho mã theo giấy
phép đó lôi cuốn hơn để sử dụng trong các môi trường
doanh nghiệp (một trong những mục tiêu của chương trình
đỡ đầu của EU). Tuy nhiên cũng nên được lưu ý rằng
điều này cũng mở ra cho một người cấp phép làm cho mã
của họ sẵn sàng theo EUPL v1.1 gặp rủi ro lớn hơn một
giấy phép PMTDNM tiêu chuẩn mà không có một sự đảm
bảo như vậy.
Điều gì khiến
cho EUPL khác biệt?
Những điểm lưu ý
đó có ý định tóm tắt những gì là khác biệt đối
với EUPL. Chúng không có ý như là một mô tả đầy đủ
các tính năng của giấy phép đó. EUPL:
- là sẵn sàng như một giấy phép làm việc trong 22 ngôn ngữ
- được phác thảo để làm việc theo luật của châu Âu
- cho phép mã mà nó bao trùm được phân phối trong một tác phẩm lớn hơn theo sự lựa chọn các giấy phép khác và vì thế
- có hiệu lực về một mức khác biệt với 'copyleft mạnh'
- đưa ra một sự đảm bảo có liên quan tới bản quyền từ từng người cấp phép. EUPL được sử dụng chủ yếu trong các đầu ra từ chương trình IDABC, nhưng được phác thảo đẻ làm cho sử dụng được đối với bất kỳ tác giả PMTDNM nào.
OSS Watch đã tạo ra
một tài liệu nhấn mạnh tới các vấn đề pháp lý
chính phải xem xét khi làm
cho mã nguồn của bạn sẵn sàng theo một giấy phép nguồn
mở.
Version
1.1 of the European Union Public Licence (EUPL) was approved by the
Open Source Initiative on 4 March 2009. It is a ‘copyleft’
licence drafted to be fully compatible with European law. It grew
from work done as part of the European Union’s 2004 IDABC programme
(Interoperable Delivery of European eGovernment Services to public
Administrations, Businesses and Citizens). The licence in its twenty
two translations can be read at
http://www.osor.eu/eupl/european-union-public-licence-eupl-v.1.1.
The
IDABC programme that produced the original EUPL aimed to stimulate
the development of interoperable online delivery platforms for public
services in the European Union. This was intended not only to help
the EU’s citizens but also to make public service delivery more
uniform across the Union. This in turn was intended to make it easier
for individuals to work anywhere they chose, and encourage companies
to invest in multi-site European installations.
Given
these aims it made sense that the software solutions generated by the
programme should be shared as widely as possible. Free or open source
software (FOSS) licensing seemed like a good way to achieve this.
However, many lawyers in Europe were cautious about the American
roots of the FOSS licences available at that time. They foresaw
issues with their enforceability under European law. For example many
argued that the ‘No Warranty’ clauses in commonly-used FOSS
licences such as the GNU GPL were null and void in many European
jurisdictions as they sought to exclude damages suffered by
individual consumers.
It
was one of the funding conditions of the programme that any software
outputs should belong to the EU itself. Thus the EU would have be the
licensor of any resulting FOSS projects. Politically it would be
awkward for the EU to use US licences of - some argued - questionable
enforceability in their own back garden, so it became clear that a
European-born FOSS licence might be needed.
In
fact, as the programme was starting out, a new European FOSS licence
was published by a group of three French research institutions.
CeCILL - CEA CNRS INRIA
Logiciel Libre - was a
‘copyleft’ licence (meaning that works that contained code it
covered must also be CeCILL-licensed) written to operate under French
law. It included a provision that allowed the distribution of its
within code covered by the GNU GPL, making it explicitly compatible
with this popular licence. While it would prove useful for its
originators, CeCILL had the issue that it specified the Paris courts
as the venue for any litigation on the licence’s meaning and
effect. While this made perfect sense for its originators, it
hampered the perception of the licence as genuinely international.
CeCILL v1 was also only available in French, with an informal English
translation. Version 2 of CeCILL - released in 2006 - fixed this
problem by providing an official English version, as well as updating
the GNU GPL-compatibility to recognise and handle the imminent
release of version 3 of the GPL.
In
2007, the European Commission took on the enormous task of producing
a licence based upon CeCILL that would have identically-operating
versions available in all the languages within the Union. The licence
is stewarded by another output of the IDABC programme, the Open
Source Observatory and Repository (OSOR).
In 2009, OSOR released v1.1 of the EUPL, which among other small
changes closed the so-called ‘Application Service Providers
Loophole’ which previously allowed licensees who based a network
service on the code but did not distribute the software itself to
avoid making the source code to their version available1.
Also in 2009 the Open Source Initiative accredited the licence as
officially compliant with the Open Source Definition.
The
EUPL is intended to be a copyleft licence which is fully compatible
with European law. The jurisdiction governing the licence is
automatically set to be that of the licensor. Issues such as what
constitutes a work ‘based upon’ the covered work are also
explicitly delegated to the national jurisdiction of the licensor.
The
EUPL’s copyleft provision is ‘strong’ - meaning that it covers
any work that is ‘based upon’ its covered code without arbitrary
limitation. However it also allows its covered code to be
incorporated into projects under a specific set of other FOSS
licences (GNU GPLv2, Open Software License v2.1 and v3.0, Common
Public License v1.0, Eclipse Public License v1.0, CeCILL v2.0),
thereby ensuring compatibility with those licences. This also means
that, uniquely, code under the EUPL v1.1 effectively has variable
copyleft strength, depending upon whether it is taken up under the
strong copyleft of the EUPL or distributed within a larger work under
the weaker copyleft of the Common Public License or the Eclipse
Public License.
While
the GNU GPL v3 is not on the EUPL compatibility clause list, it is in
theory possible to place code under the EUPL v1.1 in a GNU GPL
v3-licensed project and distribute the combination under the GNU
GPLv3. This can happen by the roundabout route of distributing EUPL
v1.1 code under CeCILL v2.0 via the EUPL’s compatibility clause,
and then distributing the resulting CeCILL 2.0 code under GNU GPL v3
under the compatibility clause of the CeCILL v2.0.
Unusually
for a FOSS licence, the EUPL v1.1 provides a warranty from each
licensor guaranteeing that their contribution is either their own
property or licensed from a third party in such a way as to be
distributable within the EUPL software in question. This could
potentially make code under the licence more appealing for use within
corporate environments (one of the aims of the sponsoring EU
programme). However it should be noted that this also exposes a
licensor making their code available under the EUPL v1.1 to greater
risk than a standard FOSS licence without such a warranty.
These
bullet points are intended to summarise what is distinct about the
EUPL. They are not intended as a full description of its features.
The European Union Public Licence:
- is available as a working licence in 22 languages
- is drafted to work under European law
- allows code it covers to be distributed in a larger work under a selection of other licences and therefore
- effectively has a variable level of ‘copyleft strength’
- offers a warranty relating to copyright from each licensorThe EUPL is chiefly used on the outputs from the IDABC programme, but is drafted to make it usable by any FOSS author.
OSS
Watch has produced a document that highlights the main legal issues
to consider when making
your code available under an open source licence.
Dịch: Lê Trung Nghĩa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.