Behold
the Bankruptcy of Software Patents
Published 12:03, 06
November 13
Bài được đưa lên
Internet ngày: 06/11/2013
Lời
người dịch: Nhóm các công ty gồm Microsoft, Apple, RIM, và
vài công ty khác từng mua bộ hồ sơ các bằng sáng chế
của Nortel vào năm 2011 đã phớt lờ các cam kết của họ
khi đó và mang ra 7 bằng sáng chế phần mềm Mỹ số
6,098,065,
7,236,969,
7,469,245,
7,672,970,
7,895,178,
7,895,183
và 7,933,883
để kiện hệ điều hành nguồn mở Android của Google cho
các thiết bị di động, được tác giả mô tả là: “Đó
là tất cả các biến thể về cùng một ý tưởng nhỏ
(bản tóm tắt cho từng bằng sáng chế đó hầu như y hệt
nhau), bản thân nó quá tầm thường tới độ một đứa
trẻ 10 tuổi với một sự khuyến khích đủ cũng có thể
làm được nó. Về cơ bản, đây là kỹ thuật cung cấp
các quảng cáo theo ngữ nghĩa cho các truy vấn tìm kiếm.
Không chỉ bản thân ý tưởng đó là tầm thường, mà sự
triển khai cũng rõ ràng cho bất kỳ ai với các kỹ năng
lập trình cơ sở dữ liệu sơ đẳng nhất”. “Không
phải ngẫu nhiên, nó tới vào lúc khi mà cả Microsoft và
Apple đang vật
lộn trong thị trường điện thoại thông minh, dù ở
các mức độ khác nhau: Apple tất nhiên là lãi khổng lồ,
nhưng đánh mất thị phần toàn cầu, trong khi ảnh hưởng
của Microsoft ở đây đơn giản là không đáng kể. Đây
là một sự cố gắng rõ ràng để làm xói mòn Google
không phải bằng sự cạnh tranh với các sản phẩm đổi
mới, mà sử dụng sự độc quyền về các ý tưởng tầm
thường”. Tác giả kết luận: “Hành động hiện
hành của Microsoft, Apple và tất cả, là dấu hiệu không
chỉ của sự bất lực đang gia tăng của họ để cạnh
tranh trong một sân chơi bình đẳng, mà về sự phá sản
hoàn toàn của toàn bộ ý tưởng của các bằng sáng chế
phần mềm. Chúng không cung cấp những khuyến khích để
đổi mới, khi mà “sự đổi mới” đó đơn giản là
hành động cơ bản của việc giải quyết các vấn đề
thông qua mã, thứ gì đó mà các lập trình viên làm
thường xuyên mỗi ngày. Thay vào đó, các bằng sáng chế
phần mềm cho phép các công ty áp đặt một thuế cưỡng
bức từ chính phủ lên sự đổi mới thực sự được
những người khác triển khai, một chi phí không cần
thiết được truyền tới công chúng chẳng vì bất kỳ
lợi ích gì. Hoàn toàn đơn giản, các bằng sáng chế
phần mềm cuối cùng là chống lại đổi mới”. Xem
thêm: 'Vì
sao chúng ta nên - và có thể - thủ tiêu tất cả các bằng
sáng chế'.
Bạn có thể nhớ lại
vào năm 2011, đã từng có một cuộc
chiến đấu thầu cực kỳ vì các bằng sáng chế của
Nortel Networks:
Apple Inc. (AAPL) đã
tham gia với các đối thủ cạnh tranh Microsoft Corp. (MSFT)
và Research in Motion Ltd. (RIM) đã trả giá cao hơn Google
Inc. (GOOG) vì một bộ các bằng sáng chế từ Nortel
Networks Corp. và giành quyền đối với các công nghệ cho
các điện thoại di động và các máy tính bảng.
Nhóm đó cũng bao gồm
Sony Corp. (6758), Ericsson AB và EMC Corp., đã đồng ý trả
4.5 tỷ USD tiền mặt cho các tài sản đó, Nortel có trụ
sở ở Ontario nói trong một tuyên bố. Các công ty nhằm
để hoàn tất bán hàng quý này, treo sự phê chuẩn từ
các tòa án Mỹ và Canada, nó nói.
Việc mua này sẽ trao
cho Apple, RIM và các đối tác thầu của họ sẽ kiểm
soát hơn 6.000 bằng sáng chế và các đơn xin bao trùm các
công nghệ không dây và Internet. Sự chào thắng đã tới
sau vài vòng thầu và gấp 5 lần 900 triệu USD mà Google đã
chào trước khi cuộc đấu thầu vì tài sản trí tuệ còn
lại của Nortel.
Nỗi sợ hãi chính
từng là các bằng sáng chế đó có thể được sử dụng
không phải để thúc đẩy đổi mới, như theo lý thuyết
các bằng sáng chế sẽ làm thế, mà cho việc chặt vây
cánh đối thủ chính của các công ty trong việc thắng
nhóm - hãng Google. Ví dụ, đó là những gì Viện Chống
độc quyền Mỹ – AAI (American
Antitrust Institute) đã nói khi đó:
Cơ chế thành viên
của nhóm bao gồm 3 đối thủ hệ điều hành thiết bị
di động hàng đầu, và họ là 3 đối thủ cạnh tranh
chính đối với Android, hệ điều hành di động nguồn mở
của Google. Mỗi hãng trong số họ sở hữu rồi một bộ
lớn các bằng sáng chế công nghệ không dây và khả năng
đấu thấu của chính nó vì một phần đáng kể bộ các
bằng sáng chế của Nortel. AAI muốn rằng sự kiểm soát
tập thể đối với bộ các bằng sáng chế khổng lồ
của Nortel có thể xúc tác cho họ để tăng cường cho
các bằng sáng chế để đàn áp sự cạnh tranh thiết bị
di động nói chung và sự cạnh tranh của nguồn mở trong
lĩnh vực đó nói riêng. Trong bối cảnh đó, các câu hỏi
của AAI vì sao bất kỳ sự cộng tác hàng ngang nào giữa
họ với lưu ý tới bộ các bằng sáng chế của Nortel
lại được cho phép.
Cuối cùng, Bộ phận
Chống độc quyền của Bộ Tư pháp Mỹ đã cho phép vụ
mua bán xảy ra. Đây
là sự biện minh của bộ:
Sau một sự rà soát
lại tỉ mỉ các giao dịch được đề xuất, Bộ phận
Chống độc quyền đã xác định rằng mỗi sự mua sắm
không có khả năng làm giảm đi đáng kể sự cạnh tranh
và đã đóng lại 3 cuộc điều tra đó. Trong tất cả các
giao dịch, bộ phận đó đã tiến hành một phân tích sâu
vào khả năng và các động lực tiềm tàng của các hãng
mua sử dụng các bằng sáng chế mà họ đã đề xuất
mua để ngăn cản các đối thủ cạnh tranh. Đặc biệt,
bộ phận đó đã tập trung vào các bằng sáng chế tiêu
chuẩn cơ bản - SEP (Standard Essential Patent) mà Motorola
Mobility và Nortel đã cam kết cấp phép cho những người
tham gia nền công nghiệp này thông qua sự tham gia của họ
trong các tổ chức thiết lập tiêu chuẩn - SSO (Standard -
Setting Organization). Các cuộc điều tra của bộ phận này
đã tập trung vào việc liệu các hãng mua sắm có thể sử
dụng các bằng sáng chế đó để nâng các chi phí của
các đối thủ cạnh tranh hoặc ngăn cản sự cạnh tranh
hay không.
…
Trong quá trình cuộc
điều tra của bộ phận này, vài đối thủ cạnh tranh
chính, bao gồm Google, Apple và Microsoft, đã thực hiện các
cam kết có liên quan tới các chính sách SEP của họ.
Những lo lắng của bộ phận này về sử dụng các SEP
chống cạnh tranh tiềm tàng đã được nới lỏng bằng
những cam kết rõ ràng của Apple và Microsoft cấp phép SEP
theo các điều khoản công bằng, hợp lý và không phân
biệt đối xử - FRAND (Fair, Reasonable And Non-Discriminatory),
cũng như các cam kết của họ không tìm kiếm các lệnh
huấn thị trong các tranh chấp có liên quan tới các SEP.
Các cam kết của Google từng tối nghĩa hơn và không đưa
ra sự khẳng định trực tiếp y hệt đối với các chính
sách cấp phép SEP của hãng.
Nhiều điều đó làm
rõ, Bộ phận Chống độc quyền dường như lo lắng nhất
về “các SEP”, và không thật lo lắng về tất cả các
bằng sáng chế khác, mà chúng là rất nhiều. Tất nhiên,
điều đó là ngu ngốc, vì đó từng chỉ là một vấn đề
thời gian trước khi nhóm đó, kể từ đó đã chính thức
biến hành một quỷ lùn bằng sáng chế mà mô hình kinh
doanh của nó dựa thuần túy vào việc yêu cầu các phí
cấp phép cho các bằng sáng chế mà nó không sử dụng
trong các sản phẩm nào cả, bất kể là các sản phẩm
có đổi mới sáng tạo hay không, đã đi tấn
công:
Rockstar, nhóm đã mua
các bằng sáng chế của Nortel với giá 4.5 tỷ USD, đã
kiện Samsung Electronics Co Ltd, HTC Corp, Huawei và 4 công ty
khác vi phạm bằng sáng chế tại Tòa án Quận của Mỹ ở
Texas. Rockstar được Apple, Microsoft, Blackberry, Ericsson và
Sony có chung sở hữu.
Google bị kiện vi
phạm 7 bằng sáng chế. Các bằng sáng chế đó bao trùm
công nghệ mà giúp làm trùng khớp các khoản tìm kiếm
Internet với việc quảng cáo phù hợp, vụ kiện nêu, mà
là việc kinh doanh tìm kiếm cốt lõi của Google.
Như
bạn có thể thấy, đây là một cuộc tấn công trực
tiếp và nhằm vào Google và mô hình kinh doanh của nó.
Không phải ngẫu nhiên, nó tới vào lúc khi mà cả
Microsoft và Apple đang vật
lộn trong thị trường điện thoại
thông minh, dù ở các mức độ khác nhau: Apple tất nhiên
là lãi khổng lồ, nhưng đánh mất thị phần toàn cầu,
trong khi ảnh hưởng của Microsoft ở đây đơn giản là
không đáng kể. Đây là một sự cố gắng rõ ràng để
làm xói mòn Google không phải bằng sự cạnh tranh với
các sản phẩm đổi mới, mà sử dụng sự độc quyền
về các ý tưởng tầm thường.
Đúng là chúng tầm
thường và có thể thấy từ vài bằng sáng chế: các
bằng sáng chế Mỹ số 6,098,065
(do NetStar chứ không phải Rockstar sở hữu), 7,236,969,
7,469,245,
7,672,970,
7,895,178,
7,895,183
và 7,933,883.
Đó là tất cả các biến thể về cùng
một ý tưởng nhỏ (bản tóm tắt cho từng bằng sáng chế
đó hầu như y hệt nhau), bản thân nó quá tầm thường
tới độ một đứa trẻ 10 tuổi với một sự khuyến
khích đủ cũng có thể làm được nó. Về cơ bản, đây
là kỹ thuật cung cấp các quảng cáo theo ngữ nghĩa cho
các truy vấn tìm kiếm. Không chỉ bản thân ý tưởng đó
là tầm thường, mà sự triển khai cũng rõ ràng cho bất
kỳ ai với các kỹ năng lập trình cơ sở dữ liệu sơ
đẳng nhất. Đây là một ví dụ về thiên tài được
tinh chế bằng bằng sáng chế cuối được liệt kê ở
trên:
Dữ liệu hồ sơ của
một người sử dụng đầu cuối có thể chứa thông tin
như kiểu dáng, mô hình và năm của xe ô tô mà anh/chị
ta sở hữu hoặc cho thuê. Khi các lốp xe là cần thiết,
các nhà sản xuất đã khuyến cáo các dạng và các lựa
chọn lốp có thể được xem xét như là các tiêu chí sắp
xếp được cung cấp bên trong một cơ sở dữ liệu theo
ngữ nghĩa. Một ví dụ khác có liên quan tới khi sự đặt
vé máy bay đang được tìm kiếm. Tất cả các tham chiếu
về một con người, mà hôm nay thường được sắp xếp
từng cái một thông qua một đại lý du lịch, có thể
được cơ chế quảng cáo và bán hàng sử dụng để cung
cấp câu trả lời với đầy đủ thông tin.
Bổ sung thêm vào tiêu
chí tìm kiếm, khi người sử dụng tương tác với hệ
thống quảng cáo, nó sẽ tiếp tục biên dịch các dữ
liệu ưa thích (như một danh sách các từ khóa) cho từng
người sử dụng. Ví dụ, tất cả những ưu tiên, có thể
để ở dạng chế độ mặc định hoặc thậm chí được
trình bày cho người sử dụng đối với anh/chị ta để
sửa và tái ưu tiên để tìm kiếm sự đa dạng hoặc các
lựa chọn khác. Hệ thống có thể dò tìm ra những ngoại
lệ và các xung đột so cho người sử dụng đầu cuối
có thể thấy được ngay lập tức rằng một số lựa
chọn có thể vi phạm các xu hướng tự nhiên.
Một số mẫu hoặc
ưu tiên tìm kiếm sẽ được làm thành từ khóa đối với
các quan tâm tự nhiên như: xã hội, gia đình, chính trị,
công nghệ, địa lý, môi trường, giáo dục … Một khi
những ưu tiên đó được biết, thì một sự quảng cáo
hoặc một danh sách các sản phẩm được tùy biến được
đề xuất có thể được chuẩn bị.
Bản chất què quặt
của một hệ thống bằng sáng chế thậm chí có thể
thưởng ngoạn việc tưởng thưởng cho một sự độc
quyền trong các ý tưởng như vậy, như được lưu ý, vì
điều này không phải là về một số cách thức thông
minh, không rõ ràng một cách điên rồ về việc đưa ra
những quảng cáo theo ngữ cảnh, mà bản thân ý tưởng
cốt lõi của nó, thứ gì đó mà các bằng sáng chế được
cho là không làm - là hiển nhiên. Ý tưởng rằng việc
kiện Google vì một vi phạm được cho là đối với các
bằng sáng chế đó, bằng cách này hay cách khác đang thúc
đẩy đổi mới - một từ mà xảy ra 7 lần trên trang chủ
của Rockstar - đơn giản là trò cười. Sự giải khuây
duy nhất ở đây là việc làm xói mòn Android nguồn mở
không có liên quan - điều này thuần túy là một cuộc
tấn công vào Google, không phải vào phần mềm tự do (dù
nỗi sợ hãi là những gì sẽ tới theo quá trình đó …).
Hành
động hiện hành của Microsoft, Apple và tất cả, là dấu
hiệu không chỉ của sự bất lực đang gia tăng của họ
để cạnh tranh trong một sân chơi bình đẳng, mà về sự
phá sản hoàn toàn của toàn bộ ý tưởng của các bằng
sáng chế phần mềm. Chúng không cung cấp những khuyến
khích để đổi mới, khi mà “sự đổi mới” đó đơn
giản là hành động cơ bản của việc giải quyết các
vấn đề thông qua mã, thứ gì đó mà các lập trình viên
làm thường xuyên mỗi ngày. Thay vào đó, các bằng sáng
chế phần mềm cho phép các công ty áp đặt một thuế
cưỡng bức từ chính phủ lên sự đổi mới thực sự
được những người khác triển khai, một chi phí không
cần thiết được truyền tới công chúng chẳng vì bất
kỳ lợi ích gì. Hoàn toàn đơn giản, các bằng sáng chế
phần mềm cuối cùng là chống lại đổi mới.
You
may recall back in 2011, there was an extraordinary bidding
war for the patents of Nortel Networks:
Apple
Inc. (AAPL) joined with rivals Microsoft Corp. (MSFT) and Research in
Motion Ltd. (RIM) to outbid Google Inc. (GOOG) for a patent portfolio
from Nortel Networks Corp. and gain rights to technologies for mobile
phones and tablet computers.
The
group, which also includes Sony Corp. (6758), Ericsson AB and EMC
Corp., agreed to pay $4.5 billion in cash for the assets,
Ontario-based Nortel said in a statement. The companies aim to
complete the sale this quarter pending approval from U.S. and
Canadian courts, it said.
The
purchase will give Apple, RIM and their bidding partners control over
more than 6,000 patents and applications that cover wireless and
Internet technologies. The winning offer came after several rounds of
bidding and was five times the $900 million Google had offered before
the auction for Nortel’s remaining intellectual property.
A
major fear was that these patents would be used not to promote
innovation, as theoretically patents are supposed to do, but to
hamstring the main rival of the companies in the winning consortium -
Google. Here, for example, is what the American
Antitrust Institute said at the time:
The
consortium membership includes three leading mobile device operating
system competitors, and they are the three main commercial rivals to
Android, Google's open-source mobile operating system. Each of them
already possesses a large portfolio of wireless technology patents
and the capability of bidding on its own for a significant portion of
the Nortel portfolio. The AAI warns that their collective control
over the massive Nortel portfolio could enable and incent them to
enforce the patents to suppress mobile device competition generally
and open source competition in that field in particular. In these
circumstances, the AAI questions why any horizontal collaboration
among them with regard to the Nortel portfolio should be allowed.
In
the end, the US Department of Justice's Antitrust Division allowed
the deal to go through. Here's
its justification:
After
a thorough review of the proposed transactions, the Antitrust
Division has determined that each acquisition is unlikely to
substantially lessen competition and has closed these three
investigations. In all of the transactions, the division conducted an
in-depth analysis into the potential ability and incentives of the
acquiring firms to use the patents they proposed acquiring to
foreclose competitors. In particular, the division focused on
standard essential patents (SEPs) that Motorola Mobility and Nortel
had committed to license to industry participants through their
participation in standard-setting organizations (SSOs). The
division's investigations focused on whether the acquiring firms
could use these patents to raise rivals' costs or foreclose
competition.
…
During
the course of the division's investigation, several of the principal
competitors, including Google, Apple and Microsoft, made commitments
concerning their SEP licensing policies. The division's concerns
about the potential anticompetitive use of SEPs was lessened by the
clear commitments by Apple and Microsoft to license SEPs on fair,
reasonable and non-discriminatory terms, as well as their commitments
not to seek injunctions in disputes involving SEPs. Google's
commitments were more ambiguous and do not provide the same direct
confirmation of its SEP licensing policies.
As
that makes clear, the Antitrust Division seemed most concernd about
"SEPs", and not so worried about all the other patents, of
which there are many. That was, of course, foolish, since it was only
a matter of time before the consortium, which has since formally
morphed into a patent troll whose business model is based purely on
demanding licensing fees for patents that it uses in no products
whatsoever, never mind innovative ones, went on the offensive:
Rockstar,
the consortium that bought the Nortel patents for $4.5 billion, sued
Samsung Electronics Co Ltd, HTC Corp, Huawei and four other companies
for patent infringement in U.S. District Court in Texas. Rockstar is
jointly owned by Apple, Microsoft, Blackberry, Ericsson and Sony.
Google
is accused of infringing seven patents. The patents cover technology
that helps match Internet search terms with relevant advertising, the
lawsuit said, which is the core of Google's search business.
As
you can see, this is a direct and targeted attack on Google and its
business model. Not uncoincidentally, it comes at a time when both
Microsoft and Apple are struggling
in the smartphone market, although to differing degrees: Apple is
hugely profitable, of course, but losing market share globally, while
Microsoft's impact here is simply negligible. It's a clear attempt to
undermine Google not by competing with innovative products, but using
monopolies on trivial ideas.
Just
how trivial they are can be seen from the seven patents: US 6,098,065
(owned by NetStar rather than Rockstar), 7,236,969,
7,469,245,
7,672,970,
7,895,178,
7,895,183
and 7,933,883.
These are all minor variations on the same idea (the abstract for
each is almost identical), which is itself so trivial that a
ten-year-old with a suitable incentive could come up with it.
Basically, it's the technique of providing contextual advertisements
for search queries. Not only is the idea itself trivial, the
implementation is also obvious to anyone with the most rudimentary
database programming skills. Here's a sample of the genius distilled
by the last patent listed above:
An
end user's profile data may contain such information as the make,
model and year of automobile he/she owns or leases. When tires are
needed, the manufacturers recommended tire types and options may be
considered as sort criteria provided within a contextual database.
Another example relates to when airline reservations are being
sought. All of a person's preferences, which today are normally
sorted one by one through a travel agent, could be utilized by the
advertising and selling mechanism to provide the informed response.
In
addition to the search criterion, as users interacts with the
advertising system, it will continue to compile preference data (e.g.
a list of keywords) for each user. All preferences, for example, can
be left in a type of default mode or even presented to the user for
him/her to edit and re-prioritize in order to look for diversity or
alternatives. The system can detect exceptions and contradictions so
that the end user can be shown immediately that some of the options
would violate natural tendencies.
Some
of the search patterns or preferences will be keyed off of natural
interests also such as: social, family, political, technological,
geographical, environmental, educational and so on. Once these
preferences are known, then an advertisement or a proposed customized
product brochure can be prepared.
The
broken nature of a patent system that can even contemplate awarding a
monopoly on such ideas - for, be it noted, this is not about some
insanely clever, non-obvious way of offering contextual
advertisements, but the core idea itself, something that patents
allegedly don't do - is evident. The idea that suing Google for an
alleged infringement of these patents somehow is promoting innovation
- a word that occurs seven times on Rockstar's home page - is simply
risible. The only consolation here is that the open source
underpinning of Android is not involved - this is purely an attack
against Google, not free software (although the fear has to be that
will come in due course...)
The
current action by Microsoft, Apple et al. is sign not only of their
growing inability to compete on a level playing field, but of the
utter bankruptcy of the whole idea of software patents. They do not
provide incentives to innovate, since that "innovation" is
simply the basic act of solving problems through code, something that
programmers do routinely every day. Instead, software patents allow
companies to impose a government-enforced tax on real innovation
carried out by others, an unnecessary cost that is passed on to the
public for no benefit whatsoever. Quite simply, software patents are
the ultimate in anti-innovation.
Dịch: Lê Trung Nghĩa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.