Embassy
Espionage: The NSA's Secret Spy Hub in Berlin
By SPIEGEL Staff,
October 27, 2013 – 07:02 PM
Bài được đưa lên
Internet ngày: 27/10/2013
Lời
người dịch: Nhiều trạm gián điệp của NSA nằm chính
trong các tòa nhà đại sứ quán và/hoặc lãnh sự quán Mỹ
trên khắp thế giới, thường là trên tầng mái và điều
này không là ngoại lệ với tòa sứ quán Mỹ ở nước
Đức, mà ở Đức thì tòa đại sứ quán Mỹ nằm ngay
đối diện với Pariser Platz, chỉ vài bước là tới được
Reichstag, “trái tim chính trị của nước cộng hòa, nơi
mà ngân sách hàng tỷ euro được thương lượng, các luật
được định hình và các binh lính được gửi ra chiến
trận. Đây là một nơi lý tưởng cho các nhà ngoại giao
- và các các điệp viên”. “Từ
mái nhà của sứ quán, một đơn vị đặc biệt của CIA
và NSA hình như có thể theo dõi được một phần các
giao tiếp truyền thông điện thoại trong khu vực chính
phủ. Và có bằng chứng rằng các điệp vụ nằm ở
Pariser Platz gần đây đã nhằm vào điện thoại cầm tay
mà bà Merkel sử dụng nhiều nhất”.
Việc này, theo tuyên bố của người phát ngôn của bà
Merkel, Steffen Seibert: “Thủ
tướng coi nó như một cái tát vào mặt rằng bà từng bị
giám sát nhiều năm hệt như một số công dân bẩn thỉu
dơ dáy của Đức”. Xem
thêm các phần [01],
[02],
[03].
Xem thêm: 'Chương
trình gián điệp PRISM trên không gian mạng'.
Theo
nghiên cứu của SPIEGEL, các cơ quan tình báo Mỹ đã không
chỉ nhằm vào điện thoại cầm tay của thủ tướng
Angela Merkel, mà họ cũng đã sử dụng sứ quán Mỹ ở
Berlin như một trạm nghe. Những tiết lộ bây giờ đặt
ra mối đe dọa nghiêm trọng cho các mối quan hệ Đức -
Mỹ.
Đây
là nơi đầu tiên, một giấc mơ ngoại giao. Liệu có chỗ
nào tốt đối với một sứ quán hơn là Pariser Platz ở
Berlin không nhỉ? Chỉ vài bước từ đây tới được
Reichstag. Khi đại sứ Mỹ bước ra khỏi cửa, ông nhìn
trực tiếp vào Cổng Brandenburg.
Khi
nước Mỹ đã chuyển vào tòa nhà đại sứ ồ ạt vào
năm 2008, nó đã ném đi một dạ tiệc khổng lồ. Hơn
4.500 khách từng được mời. Cựu tổng thống George H. W.
Bush đã cắt băng đỏ - trắng - xanh khánh thành. Thủ
tướng Angela
Merkel đã đưa ra những lời thân mật cho sự kiện
này. Kể từ đó, khi đại sứ Mỹ tiếp các khách mời
cao cấp, họ thường đi dạo tới tầng mái, nó đưa ra
một cái nhìn ngoạn mục của Reichstag và công viên
Tiergarten. Thậm chí thủ tướng có thể loáng thoáng thấy
được. Đây là trái tim chính trị của nước cộng hòa,
nơi mà ngân sách hàng tỷ euro được thương lượng, các
luật được định hình và các binh lính được gửi ra
chiến trận. Đây là một nơi lý tưởng cho các nhà ngoại
giao - và các các điệp viên.
Nghiên
cứu của các nhà báo tờ SPIEGEL ở Berlin và Washington,
các cuộc nói chuyện với các quan chức tình báo và đánh
giá các tài liệu nội bộ của Cơ quan An ninh Quốc gia Mỹ
(NSA) và các thông tin khác, hầu hết chúng tới từ kho
lưu trữ của cựu nhà thầu NSA Edward
Snowden,
dẫn tới kết luận rằng phái đoàn ngoại giao Mỹ ở
thủ đô nước Đức không chỉ từng thúc đẩy mối quan
hệ Đức - Mỹ. Ngược lại, nó là một mạng lưới gián
điệp. Từ mái nhà của sứ quán, một đơn vị đặc
biệt của CIA và NSA hình như có thể theo dõi được một
phần các giao tiếp truyền thông điện thoại trong khu vực
chính phủ. Và có bằng chứng rằng các điệp vụ nằm ở
Pariser Platz gần đây đã nhằm vào điện thoại cầm tay
mà bà Merkel sử dụng nhiều nhất.
Scandal
gián điệp của NSA vì thế đã đạt được một mức
độ mới, trở thành mối đe dọa nghiêm trọng cho mối
quan hệ xuyên đại tây dương. Chỉ riêng sự nghi ngờ
rằng một trong các điện thoại của bà Merkel từng bị
NSA theo dõi đã dẫn tới những căng thẳng trong tuần qua
giữa
Berlin và Washington.
Hầu như không có bất
kỳ điều gì nhạy cảm đối với bà Merkel như là chủ
đề giám sát điện thoại cầm tay của bà. Đây chính là
công cụ sức mạnh của bà. Bà sử dụng nó không chỉ
để lãnh đạo đảng của bà, Liên minh Dân chủ Thiên
chúa giáo trung hữu (CDU), mà còn tiến hành một phần lớn
các công việc của chính phủ. Bà Merkel sử dụng thiết
bị này thường xuyên tới mức mà thậm chí đã có tranh
luận đầu năm nay về việc liệu khả năng gửi thông
điệp văn bản của bà có nên được lưu trữ như một
phần của hành động điều hành hay không.
'Điều đó là
không chấp nhận được'
Bà Merkel đã thường
nói - nửa đùa nửa thật - rằng bà vận hành theo sự
tiêu dùng mà các cuộc gọi điện thoại của bà đang bị
giám sát. Nhưng hình như bà đã có trong đầu các quốc
gia như Trung Quốc và Nga, nơi mà sự bảo vệ dữ liệu
được xem là rất không nghiêm túc, và không phải là
những người bạn của Đức ở Washington.
Thứ tư trước bà
Merkel đã đặt một cuộc gọi điện thoại nặng lời
cho tổng thống Mỹ Barack
Obama. 62% những người Đức đồng ý với phản ứng
khe khắt của bà, theo một khảo sát của viện thăm dò
YouGov. Một phần tư nghĩ nó là quá nhẹ. Trong một động
thái không hài lòng thường được giữ cho các nhà nước
xấu xa, Bộ trưởng Ngoại giao Đức Guido Westerwelle đã
triệu hồi vị đại sứ mới của Mỹ, John Emerson,
tới một cuộc gặp ở Bộ Ngoại giao.
Việc
làm của NSA đã làm rung động sự
chắc chắn của các chính trị gia Đức. Thậm chí CDU của
bà Merkel, một người bạn trung thành dài lâu của
Washington, bây giờ đang yêu cầu thẳng thắn về hiệp
định thương mại tự do xuyên Đại tây dương.
Trước thủ tướng bây giờ đang được nói rằng nếu
chính phủ Mỹ không đặc biệt cố gắng để làm rõ
tình hình, thì những kết luận chắc chắn sẽ được
đưa ra và các cuộc đàm phán về hiệp định đó tiềm
tàng có khả năng bị treo.
“Việc gián điệp
giữa những bạn bè, điều đó là không chấp nhận
được”, bà
Merkel nói hôm thứ ba tại một cuộc họp thượng đỉnh
của Liên minh châu Âu - EU ở Brussels. “Lòng tin bây giờ
phải được xây dựng lại”. Nhưng cho tới gần đây
dường như là nếu chính phủ từng có niềm tin vào các
cơ quan tình báo đồng minh của mình.
Vào giữa tháng 8 thì
người phụ trách nhân lực của bà Merkel, Ronald Pofalla,
đã khách sáo mô tả scandal của NSA là đã qua rồi. Các
nhà chức trách Đức đã không đưa ra được những phát
hiện của riêng họ - chỉ là một tuyên bố khô khan từ
lãnh đạo NSA nói cơ quan này đã bám vào tất cả các
thỏa thuận giữa các quốc gia.
Bây
giờ không chỉ Pofalla thấy hổ thẹn, mà cả bà Merkel
cũng vậy. Bà trông giống như một người đứng đầu
chính phủ mà chỉ đứng dậy chống Obama khi bản thân bà
là một mục tiêu của các dịch vụ tình báo của Mỹ.
Website Đức Der Postillon đã xuất bản một phiên bản
châm biếm thứ năm tuần trước về tuyên bố của người
phát ngôn của bà Merkel, Steffen Seibert: “Thủ tướng coi
nó như một cái tát vào mặt rằng bà từng bị giám sát
nhiều năm hệt như một số công dân bẩn thỉu dơ dáy
của Đức”.
Bà Merkel không có gì
phải sợ ở trong nước từ cuộc bầu nhiệm kỳ mới
gần đây. Bầu cử đã đi qua, những người bảo thủ và
Dân chủ Xã hội trung tả đang thương
thảo chính thức hướng tới việc thành lập chính
phủ mới. Không ai muốn làm hỏng bầu không khí đó với
sự cáo buộc lẫn nhau.
Dù vậy, bà Merkel bây
giờ phải trả lời câu hỏi bà muốn chịu đựng bao
nhiêu từ các đồng minh Mỹ của bà.
Màu mè như các nhà
ngoại giao
Một
tài liệu “tuyệt mật” của NSA từ năm 2010 chỉ ra
rằng một đơn vị được biết với như là “Dịch vụ
Thu thập Đặc biệt” (SCS) đang hoạt động ở Berlin,
cùng với những nơi khác. Nó một quân đoàn cao cấp được
các cơ quan tình báo Mỹ NSA và CIA điều hành.
Danh sách bí mật tiết
lộ rằng các đặc vụ của nó hoạt động khắp thế
giới ở khoảng 80 địa điểm, 19 trong số đó là ở
châu Âu - các thành phố như Paris, Madrid, Rome, Prague và
Geneva. SCS duy trì 2 cơ sở ở Đức, một ở Berlin và một
ở Frankfurt. Chỉ riêng điều đó là không bình thường
rồi. Mà hơn nữa, cả 2 cơ sở ở Đức đều được
trang bị ở mức cao nhất và với các nhân sự tích cực.
Các đội SCS làm việc
chủ yếu bí mật trong các khu vực được bảo vệ của
Sứ quán và Lãnh sự Mỹ, những nơi mà họ được công
nhận chính thức như là các nhà ngoại giao và hưởng các
quyền ưu tiên đặc biệt.
Dưới
sự bảo vệ ngoại giao, họ có khả năng để nhìn và
nghe không bị gây trở ngại gì. Họ không thể bị bắt.
Việc nghe lén từ một đại sứ quán là bất hợp pháp
gần như ở bất kỳ nước nào. Nhưng đó chính xác là
nhiệm vụ của SCS, như được một tài liệu mật khác
đưa ra bằng chứng. Theo tài liệu đó, SCS vận hành các
thiết bị nghe tinh vi của riêng họ với chúng họ có thể
can thiệp vào hầu như mọi phương pháp phổ biến của
giao tiếp truyền thông: các tín hiệu điện thoại cầm
tay, các mạng không dây và các giao tiếp truyền thông vệ
tinh.
Thiết bị cần thiết
thường được cài đặt ở các tầng cao hơn của các
tòa nhà sứ quán hoặc các mái nhà nơi mà công nghệ đó
được bao trùm bằng các màn hình hoặc các cấu trúc như
Potemkin mà bảo vệ nó khỏi các con mắt rình mò.
Hình như đó là
trường hợp ở Berlin, cũng vậy. SPIEGEL đã hỏi nhà báo
điều tra Anh Duncan Campbell để đánh giá sự thiết lập
ở sứ quán. Vào năm 1976, Campbell đã phát hiện sự tồn
tại của dịch vụ tình báo Anh GCHQ. Trong cái gọi là
“Báo cáo Dàn quân” năm 1999 của ông, ông đã mô tả
cho Nghị viện châu Âu sự tồn tại của mạng giám sát
toàn cầu với cùng tên như vậy.
Campbell tham chiếu tới
các dấu vết giống cửa sổ trên mái nhà của sứ quán
Mỹ. Chúng không được lắp kính mà được ốp lát với
vật liệu “cách điện” và được sơn để trà trộn
vào khối xây xung quanh. Vật liệu này có thể xuyên thấm
được thậm chí với các tín hiệu yếu của radio. Công
nghệ nghe lén được đặt đằng sau các màn trong suốt
radio này, Campbell nói. Các văn phòng của các đặc vụ
SCS hầu hết có khả năng được đặt trong các gác mái
không cửa sổ y hệt.
Không có bình luận
từ NSA
Điều này có thể
phù hợp với các tài liệu nội bộ của NSA được
SPIEGEL nhìn thấy. Ví dụ, họ chỉ ra một văn phòng SCS ở
một sứ quán khác của Mỹ - một phòng không có cửa sổ
đầy các cáp với một trạm làm việc có “các tủ rack
xử lý tín hiệu” với hàng tá các đơn vị cài cắm để
“phân tích tín hiệu”.
Hôm thứ sáu, tác giả
và là chuyên gia NSA James Bamford cũng đã tới thăm văn
phòng của SPIEGEL ở Berlin, được đặt ở Pariser chéo
đối diện với sứ quán Mỹ. “Theo tôi, giống như là
thiết bị nghe lén của NSA được ẩn dấu đằng sau đó”,
ông nói. “Việc phủ dường như được làm từ vật
liệu y hệt như cơ quan này sử dụng để che chắn các
hệ thống lớn hơn”.
Chuyên gia an ninh ở
Berlin Andy Müller Maguhn cũng từng được tư vấn. “Vị
trí đó là lý tưởng cho việc chặn các giao tiếp truyền
thông di động trong khu chính phủ ở Berlin”, ông nói,
“nó là giám sát kỹ thuật các giao tiếp truyền thông
giữa các điện thoại cầm tay và các tháp thoại không
dây hoặc các liên kết radio mà kết nối các tháp radio
với mạng đó”.
Hình như, các đặc
vụ SCS sử dụng cùng công nghệ đó khắp thế giới. Họ
có thể chặn các tín hiệu thoại cầm tay cùng một lúc
với việc định vị những người cần quan tâm. Một hệ
thống ăng ten được SCS sử dụng được biết với tên
mã văn hoa là "Einstein".
Khi được SPIEGEL liên
hệ, NSA đã từ chối bình luận về vấn đề này.
SCS
cẩn thận dấu công nghệ của họ, đặc biệt các ăng
ten lớn trên các mái nhà các tòa đại sứ và lãnh sự.
Nếu thiết bị đó bị phát hiện, giải thích một tập
hợp “tuyệt mật” các chỉ dẫn bí mật nội bộ, nó
“có thể gây ra thiệt hại nghiêm trọng cho các mối
quan hệ giữa Mỹ và một chính phủ nước ngoài”.
Theo các tài liệu đó,
các đơn vị SCS cũng có thể chặn các tín hiệu sóng
viba và sóng millimet. Một số chương trình, như chương
trình có tên là “Birdwatcher”, làm việc trước hết với
các giao tiếp truyền thông được mã hóa tại các nước
ngoài và tìm kiếm các điểm truy cập tiềm năng.
Birdwatcher được kiểm soát trực tiếp từ tổng hành
dinh SCS ở Maryland.
Với tầm quan trọng
đang gia tăng của Internet, công việc của SCS đã thay đổi.
Khoảng 80 chi nhánh đưa ra “hàng ngàn cơ hội trên mạng”
cho các hoạt động dựa vào web, theo một trình chiếu nội
bộ.
Tổ
chức này bây giờ có khả năng không chỉ chặn các giao
tiếp truyền thông các cuộc gọi điện thoại cầm tay và
vệ tinh, mà còn tiến hành chống lại các tội phạm và
tin tặc. Từ một số sứ quán, những người Mỹ đã cài
cắm các đầu dò trong thiết bị viễn thông của các
nước chủ nhà tương ứng mà sẽ được thực hiện theo
các khoản được lựa chọn.
According
to SPIEGEL research, United States intelligence agencies have not
only targeted Chancellor Angela Merkel's cellphone, but they have
also used the American Embassy in Berlin as a listening station. The
revelations now pose a serious threat to German-American relations.
It's
a prime site, a diplomat's dream. Is there any better location for an
embassy than Berlin's Pariser Platz? It's just a few paces from here
to the Reichstag. When the American ambassador steps out the door, he
looks directly onto the Brandenburg Gate.
When
the United States moved into the massive embassy building in 2008, it
threw a huge party. Over 4,500 guests were invited. Former President
George H. W. Bush cut the red-white-and-blue ribbon. Chancellor
Angela
Merkel offered warm words for the occasion. Since then, when the
US ambassador receives high-ranking visitors, they often take a
stroll out to the roof terrace, which offers a breathtaking view of
the Reichstag and Tiergarten park. Even the Chancellery can be
glimpsed. This is the political heart of the republic, where
billion-euro budgets are negotiated, laws are formulated and soldiers
are sent to war. It's an ideal location for diplomats -- and for
spies.
Research
by SPIEGEL reporters in Berlin and Washington, talks with
intelligence officials and the evaluation of internal documents of
the US' National Security Agency and other information, most of which
comes from the archive of former NSA contractor Edward
Snowden, lead to the conclusion that the US diplomatic mission in
the German capital has not merely been promoting German-American
friendship. On the contrary, it is a nest of espionage. From the roof
of the embassy, a special unit of the CIA and NSA can apparently
monitor a large part of cellphone communication in the government
quarter. And there is evidence that agents based at Pariser Platz
recently targeted the cellphone that Merkel uses the most.
The
NSA
spying scandal has thus reached a new level, becoming a serious
threat to the trans-Atlantic partnership. The mere suspicion that one
of Merkel's cellphones was being monitored by the NSA has led in the
past week to serious
tensions between Berlin and Washington.
Hardly
anything is as sensitive a subject to Merkel as the surveillance of
her cellphone. It is her instrument of power. She uses it not only to
lead her party, the center-right Christian Democratic Union (CDU),
but also to conduct a large portion of government business. Merkel
uses the device so frequently that there was even debate earlier this
year over whether her text-messaging activity should be archived as
part of executive action.
'That's
Just Not Done'
Merkel
has often said -- half in earnest, half in jest -- that she operates
under the assumption that her phone calls are being monitored. But
she apparently had in mind countries like China and Russia, where
data
protection is not taken very seriously, and not Germany's friends
in Washington.
Last
Wednesday Merkel placed a strongly worded phone call to US President
Barack
Obama. Sixty-two percent of Germans approve of her harsh
reaction, according to a survey by polling institute YouGov. A
quarter think it was too mild. In a gesture of displeasure usually
reserved for rogue states, German Foreign Minister Guido Westerwelle
summoned
the new US ambassador, John Emerson, for a meeting at the Foreign
Ministry.
The
NSA
affair has shaken the certainties of German politics. Even
Merkel's CDU, long a loyal friend of Washington, is now openly
questioning the
trans-Atlantic free trade agreement. At the Chancellery it's now
being said that if the US government doesn't take greater pains to
clarify the situation, certain conclusions will be drawn and talks
over the agreement could potentially be put on hold.
"Spying
between friends, that's just not done," said
Merkel on Thursday at a European Union summit in Brussels. "Now
trust has to be rebuilt." But until recently it sounded as if
the government had faith in its ally's intelligence agencies.
In
mid-August Merkel's chief of staff, Ronald Pofalla, offhandedly
described the NSA scandal as over. German authorities offered none of
their own findings -- just a dry statement from the NSA leadership
saying the agency adhered to all agreements between the countries.
Now
it is not just Pofalla who stands disgraced, but Merkel as well. She
looks like a head of government who only stands up to Obama when she
herself is a target of the US intelligence services. The German
website Der Postillon published a satirical version last
Thursday of the statement given by Merkel's spokesman, Steffen
Seibert: "The chancellor considers it a slap in the face that
she has most likely been monitored over the years just like some
mangy resident of Germany."
Merkel
has nothing to fear domestically from the recent turn of affairs. The
election is over, the conservatives and the center-left Social
Democrats are already in official
negotiations toward forming a new government. No one wants to
poison the atmosphere with mutual accusation.
Nevertheless,
Merkel must now answer the question of how much she is willing to
tolerate from her American allies.
Posing
as Diplomats
A
"top secret" classified NSA document from the year 2010
shows that a unit known as the "Special Collection Service"
(SCS) is operational in Berlin, among other locations. It is an elite
corps run in concert by the US intelligence agencies NSA and CIA.
The
secret list reveals that its agents are active worldwide in around 80
locations, 19 of which are in Europe -- cities such as Paris, Madrid,
Rome, Prague and Geneva. The SCS maintains two bases in Germany, one
in Berlin and another in Frankfurt. That alone is unusual. But in
addition, both German bases are equipped at the highest level and
staffed with active personnel.
The
SCS teams predominantly work undercover in shielded areas of the
American Embassy and Consulate, where they are officially accredited
as diplomats and as such enjoy special privileges. Under diplomatic
protection, they are able to look and listen unhindered. They just
can't get caught.
Wiretapping
from an embassy is illegal in nearly every country. But that is
precisely the task of the SCS, as is evidenced by another secret
document. According to the document, the SCS operates its own
sophisticated listening devices with which they can intercept
virtually every popular method of communication: cellular signals,
wireless networks and satellite communication.
The
necessary equipment is usually installed on the upper floors of the
embassy buildings or on rooftops where the technology is covered with
screens or Potemkin-like structures that protect it from prying eyes.
That
is apparently the case in Berlin, as well. SPIEGEL asked British
investigative journalist Duncan Campbell to appraise the setup at the
embassy. In 1976, Campbell uncovered the existence of the British
intelligence service GCHQ. In his so-called "Echelon Report"
in 1999, he described for the European Parliament the existence of
the global surveillance network of the same name.
Campbell
refers to window-like indentations on the roof of the US Embassy.
They are not glazed but rather veneered with "dielectric"
material and are painted to blend into the surrounding masonry. This
material is permeable even by weak radio signals. The interception
technology is located behind these radio-transparent screens, says
Campbell. The offices of SCS agents would most likely be located in
the same windowless attic.
No
Comment from the NSA
This
would correspond to internal NSA documents seen by SPIEGEL. They
show, for example, an SCS office in another US embassy -- a small
windowless room full of cables with a work station of "signal
processing racks" containing dozens of plug-in units for "signal
analysis."
On
Friday, author and NSA expert James Bamford also visited SPIEGEL's
Berlin bureau, which is located on Pariser Platz diagonally opposite
the US Embassy. "To me, it looks like NSA eavesdropping
equipment is hidden behind there," he said. "The covering
seems to be made of the same material that the agency uses to shield
larger systems."
The
Berlin-based security expert Andy Müller Maguhn was also consulted.
"The location is ideal for intercepting mobile communications in
Berlin's government district," he says, "be it technical
surveillance of communication between cellphones and wireless cell
towers or radio links that connect radio towers to the network."
Apparently,
SCS agents use the same technology all over the world. They can
intercept cellphone signals while simultaneously locating people of
interest. One antenna system used by the SCS is known by the affable
code name "Einstein."
When
contacted by SPIEGEL, the NSA declined to comment on the matter.
The
SCS are careful to hide their technology, especially the large
antennas on the roofs of embassies and consulates. If the equipment
is discovered, explains a "top secret" set of classified
internal guidelines, it "would cause serious harm to relations
between the United States and a foreign government."
According
to the documents, SCS units can also intercept microwave and
millimeter-wave signals. Some programs, such as one entitled
"Birdwatcher," deal primarily with encrypted communications
in foreign countries and the search for potential access points.
Birdwatcher is controlled directly from SCS headquarters in Maryland.
With
the growing importance of the Internet, the work of the SCS has
changed. Some 80 branches offer "thousands of opportunities on
the net" for web-based operations, according to an internal
presentation. The organization is now able not only to intercept
cellphone calls and satellite communication, but also to proceed
against criminals or hackers. From some embassies, the Americans have
planted sensors in communications equipment of the respective host
countries that are triggered by selected terms.
Dịch: Lê Trung Nghĩa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.