Thứ Hai, 27 tháng 6, 2011

Kỷ nguyên mới trong chiến tranh KGM - Anonymous, LulzSec và Stuxnet

A new age in cyber warfare — Anonymous, LulzSec and Stuxnet

By Matthew Stone: Columnist, 06.24.11

Theo: http://memeburn.com/2011/06/a-new-age-in-cyber-warfare-anonymous-lulzsec-and-stuxnet/

Bài được đưa lên Internet ngày: 24/06/2011

Lời người dịch: Sự hợp nhất của Anonymous và LulzSec, cùng với mối đe dọa thường trực của Stuxnet là những gì được coi là kỷ nguyên mới trong chiến tranh không gian mạng, đang diễn ra hiện nay.

Lớn lên trong những năm 1990, truyền hình và phim đã làm tôi tin tưởng rằng các tin tặc có thể làm bất kỳ thứ gì. Tôi đã chụp ảnh một cậu choai choai người Nga hốc hác gõ bàn phím với nhiều màn hình máy tính của cậu, văn bản màu xanh trải xuống màn hình màu đen. Những ngón tay gày gò có thể giả bộ những đặc tính hoặc làm bật lên những đèn giao thông. Chúng là những thực tập sinh đen của các nghệ thuật bí ẩn. Đó là trong những ngày đầu của web, dù, khi tất cả từng còn là một chút miền tây hoang dã. Đó là trước tháng 9 không thể nào kết thúc. Internet được cho là an toàn và chắc chắn vào những ngày đó. Chắc chắn các chuyên gia an ninh Internet, với các ngân sách gia tăng chưa từng có của họ, là đứng đầu của tất cả những điều này.

Nhưng, Internet đã trở nên rộng lớn hơn, sâu hơn và mạnh hơn, nên cũng có cả những kẻ lạc loài của nó.

Việc phá hoại đã không bao giờ được thiết lập một cách mở trong con mắt công chúng. Liệu quá trình của chúng có là hỗn loạn về chính trị hay không, như Anonymous, hay độc hại và kịch tính hơn như LulzSec, những tin tặc đang nổi lên và làm lúng túng cho một số thực thể lớn nhất và mạnh nhất trên thế giới. Trong khi Anonymous nói để bảo vệ tự do ngôn luận và bất kỳ lý do gì được quyết định để áp dụng cho tuần đó, và LulzSec nhằm vào bất kỳ ai, đơn giản vì “lulz”, cũng không nên bị đánh giá thấp.

Cả 2 đã chứng minh rằng họ thừa khả năng không chỉ nhằm vào các cuộc tấn công DDoS vũ phu, mà còn các dạng gián điệp khéo léo hơn nhiều. Cả 2 đã khoe một cách cởi mở những chiến tích của họ, cả 2 thường công bố công khai những mục tiêu của họ. Cả 2 cùng chỉ ra sự chống cự khủng khiếp đối với bất kỳ mưu toan nào mà các nhà chức trách thực hiện để dập tắt chúng. Cùng lúc, chúng đã đặt ra một lời kêu gọi cùng nhau kết hợp trong cuộc chiến tranh không gian mạng đầy đủ chống lại chính phủ, cộng tác và đánh đống sự an ninh và bí mật khắp thế giới. Họ đã gọi điều đó là Antisec - chống an ninh. Dù vậy, cũng có nhiều lời đồn đại về sự đấu tranh bên trong giữa 2 nhóm này.

Bất chấp các khả năng và lịch sử nổi tiếng của họ, Anonymous và LulzSec là những nhóm công dân tư nhân (giả thiết thế). Họ không có sự hỗ trợ tài chính phạm vi rộng lớn và tài nguyên của họ là hạn chế. Khi mà sự áp đảo không gian mạng trở nên ngày càng quan trọng hơn, thì các chính phủ sẽ lưu tâm tới ngày một gia tăng hơn bao giờ hết. Ví dụ cách mà dạng chiến tranh hiện đại này - khi chiến đấu giữa các nhà nước quốc gia - có thể ra sao, chúng ta chỉ cần nghĩ về những gì đã xảy ra 2 năm về trước, trong đó có thể một trong những hành động nguy hiểm nhất của chiến tranh không gian mạng trong lịch sử.

Tôi đang nói về Stuxnet.

Growing up in the nineties, television and film made me believe that hackers could do anything. I pictured an emaciated Russian teenager typing on the keyboard of his multiple monitor display, green text scrolling down a black screen. Those scrawny fingers could assume identities or muddle up traffic lights. They were the dark practitioners of mysterious arts. Those were the early days of the web, though, when it was all still a bit wild west. It was before the September that never ended. The internet is supposed to be safe and established these days. Surely internet security experts, with their ever increasing budgets, are on top of all this.

But, as the Internet has gotten larger, deeper and more powerful, so too have its mavericks.

Hacking has never sat so openly in the public eye. Whether their cause be anarcho-policitical, like Anonymous, or more comedic and malicious, like LulzSec, hackers are taking on and embarrassing some of the largest and most powerful entities in the world. While Anonymous claims to defend free speech and whatever cause it’s decided to adopt that week, and Lulzsec targets any and everyone, simply for the “lulz”, neither should be underestimated.

Both have proven that they are more than capable not only of directing brute DDoS attacks, but also of more finessed forms of espionage. Both openly flaunt their victories, both often publicly announce their targets. Both have shown tremendous resistance to any attempts made by authorities to shut them down. At the same time, they have put out a call to come together to combine in full out cyber war against government, corporate and bank secrecy and security across the world. They have called it Antisec. Nevertheless, there are also many rumours flying around about infighting between the two groups.

Despite their capabilities and public profiles, Anonymous and LulzSec are groups of (assumed) private citizens. They are without large scale financial backing and their resources are limited. As cyber superiority becomes more and more important, so governments take ever-increasing notice. For an example of how this kind of modern warfare — when fought between nation states — may look, we need only to think about what happened only a year ago, in what was possibly one of the most dangerous acts of cyber warfare in history.

I am talking about Stuxnet.

Dịch tài liệu: Lê Trung Nghĩa

letrungnghia.foss@gmail.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.