Another
Problem with Copyright; How to Fix It
Published 08:43, 30
November 12
Bài được đưa lên
Internet ngày: 30/11/2012
Lời
người dịch: Với kỷ nguyên thông tin và Internet như hiện
nay, chế độ ép tuân thủ bản quyền cũ kỹ ngày xưa
ngày càng trở nên bế tắc và đi ngược lại với sự
khuyến khích đổi mới sáng tạo. May thay, mô hình
Kickstarter và các siêu dữ liệu đo uy tín của các nhà
sáng tạo trên trực tuyến có khả năng giải quyết được
vấn đề này, ngay cả khi các tác phẩm được cấp phép
mở mà mọi người có khả năng để sửa đổi chúng.
Trích đoạn: “Yếu tố sống còn ở đây là uy tín:
mọi người mà muốn quyên tiền cho các dự án chính đang
sử dụng sự thật rằng có đủ người trên trực tuyến
ngưỡng mộ những gì họ làm để cấp tiền nhiều hơn
nữa. Uy tín đó được phản ánh một phần thông qua
những điều như số lượng những người viếng thăm một
blog, hoặc số lượng những người đi theo trên Twitter,
dù chúng là những đo đếm thô. Đưa ra tầm quan trọng
trung tâm của uy tín này trong thế giới trực tuyến, điều
quan trọng để ủng hộ nó ở những nơi có thể, bằng
việc đảm bảo rằng lòng tin được đưa ra ở những
nơi có lý do. Một cách để làm điều đó có thể là
làm cho dễ dàng hơn để truyền các sáng tạo với thông
tin về những người sáng tạo của chúng, thậm chí khi
chúng được phát hành theo giấy phép tự do cho phép sửa
đổi. Vì bản thân tác phẩm đó có thể thay đổi
tốt, thì cách rõ ràng để làm điều này có thể là
thông qua siêu dữ liệu đi theo nó”.
Bất kỳ ai từng đôi
khi đọc blog này sẽ biết rõ về một số vấn đề chủ
chốt với bản quyền trong kỷ nguyên số. Ví dụ, mong
muốn dừng mọi người khỏi việc chia sẻ các tệp số
không được phép trên trực tuyến đã dẫn tới ngày
càng nhiều các pháp luật cực đoan, lên đến cực điểm
trong ACTA và TPP gần đây. Trong thực tế, không có khả
năng dừng mọi người khỏi việc chia sẻ những tệp như
vậy trừ phi bạn tiến hành sự giám sát tổng thể để
kiểm tra về mọi thứ được tải lên và tải về. Bằng
một sự trùng khớp thú vị, đó chính xác là nơi mà
chúng tôi đang tập trung vào nhờ luật pháp như Dự
luật Dữ liệu Truyền thông Phác thảo...
Nhưng việc để qua
một bên những vấn đề có quan tâm tới các quyền cơ
bản của con người như tự do ngôn luận và tính riêng
tư, có vấn đề khác với bản quyền. Vấn đề này
không phải là một sản phẩm của kỷ nguyên số, mà
luôn có ở đó, và là làm thế nào các nhà sáng tạo sẽ
được đền công cho tác phẩm của họ.
Mô hình hiện hành,
xuất phát ban đầu từ Chế độ của Anne 1710, rằng mọi
người tạo ra và sau đó có quyền kiểm soát cách mà các
bản sao được thực hiện - bản quyền của chúng. Việc
sử dụng sự độc quyền được chính phủ trao cho này,
họ có thể bán các bản sao tác phẩm của họ hoặc trực
tiếp hoặc, như là thường thấy hơn, sử dụng một nhà
xuất bản để điều khiển vế đó của sự việc.
Khó khăn là theo mô
hình này, tính sáng tạo tới trước, và tiền tới sau,
mà là tiềm tàng một vấn đề, vì những người sáng
tạo cần tiền để sống trong khi họ đang sáng tạo để
nhờ số tiền đó mà sống. Dòng chảy vốn dĩ này là
một trong những lý do mà các nhà xuất bản đã trở
thành rất mạnh. Thông qua một sự trả trước cho một
sự sáng tạo trong tương lai, nhà xuất bản nhờ người
sáng tạo làm tôi đòi: để trả lại tiền những gì là
một sự vay nợ có hiệu quả, các nghệ sỹ phải làm
khá nhiều những gì các nhà xuất bản nói cho họ.
Dù
đó là một vấn đề cũ, thì Internet chào một giải pháp
mới. Vì những giao tiếp trực tuyến giữa một người
sáng tạo và công chúng của anh hoặc chị ta có thể là
trực tiếp, có khả năng đi tới những người mua trong
tương lai của một tác phẩm, và yêu cầu tiền trước,
trước khi sáng tạo bắt đầu. Đây là mô hình
Kickstarter (đưa trước), trong đó mọi người cam kết trả
tiền, nhưng thường chỉ nếu một tổng số được tuyên
bố đạt được. Dù mô hình đó vẫn cần tinh chỉnh,
không nghi ngờ rằng nó có thể làm việc cực kỳ tốt.
Anyone
who has been reading this blog for a while will be well aware of some
of the key problems with copyright in the Internet age. For example,
the desire to stop people sharing unauthorised digital files online
has led to more and more extreme legislation, culminating in the
recent ACTA and TPP. In fact, it is impossible to stop people sharing
such files unless you institute total surveillance to check on
everything that is uploaded and downloaded. By an interesting
coincidence, that is precisely where we are heading thanks to
legislation like the Draft
Communications Data Bill...
But
leaving aside issues concerned with basic human rights like freedom
of speech and privacy, there is another quite different problem with
copyright. This one is not a product of the digital age, but has
always been there, and is to do with how creators are remunerated for
their work.
The
current model, deriving from the original 1710 Statute of Anne, is
that people create and then have a right to control how copies are
made - their copy right. Using this government-granted monopoly, they
can sell copies of their work either directly or, as is more usual,
using a publisher to handle that side of things.
The
difficulty is that under this model, creativity comes first, and
money comes later, which is potentially a problem, since creators
need money to live on while they're creating in order to earn that
money to live on. This inherent flaw is one of the reasons that
publishers have become so powerful. Through an advance for a future
creation, the publisher has the creator in thrall: in order to pay
back what is effectively a loan, artists have to do pretty much what
publishers tell them.
Although
that's an old problem, the Internet does offer a new solution.
Because online communications between a creator and his or her public
can be direct, it's possible to go to those future purchasers of a
work, and to ask for money upfront, before creation begins. This is
the Kickstarter model, whereby people pledge to pay money, but
usually only if a declared total is reached. Although that model
still needs refining, there's no doubt that it can work extremely
well.
Of
course, there's still a classic chicken-and-egg problem here: artists
can only get funded for future creation if they have fans in the
first place. The question then becomes: how can an artist acquire
fans without the financial resources to spend months or years
creating a major work to attract them?
Fortunately,
there are already examples of how this problem can be overcome. It's
increasingly the case that people who have never created a major work
are being funded to do so by people who admire their online activity
in different spheres. For example, bloggers may well be encouraged to
work on a larger scale by fans of their blog posts. Similar, those
with sufficiently large Twitter followings may be able to raise money
through Kickstarter-like projects to enable them to take time to
write something much longer.
Tất
nhiên, vẫn còn có một vấn đề cổ điển về con gà -
quả trứng ở đây: các nghệ sỹ chỉ có thể được
cấp tiền cho sự sáng tạo trong tương lai nếu họ có
các fan hâm mộ trước. Câu hỏi sẽ là: làm thế nào một
nghệ sỹ có được các fan hâm mộ mà không có các nguồn
tài chính để chi tiêu hàng tháng hoặc hàng năm để tạo
ra một tác phẩm chính để lôi cuốn các fan hâm mộ? May
thay, có những ví dụ rồi về cách mà vấn đề này có
thể vượt qua được. Ngày càng gia tăng sự việc rằng
mọi người đã không bao giờ tạo ra một tác phẩm chính
đang được cấp tiền để làm thế bởi những người
mà ngưỡng mộ hoạt động trực tuyến của họ trong các
môi trường khác. Ví dụ, những người với số lượng
đủ lớn những người đi theo trên Twitter có thể có khả
năng quyên tiền thông qua các dự án như Kickstarter để
cho phép họ dành thời gian để viết thứ gì đó dài lâu
hơn.
Yếu
tố sống còn ở đây là uy tín: mọi người mà muốn
quyên tiền cho các dự án chính đang sử dụng sự thật
rằng có đủ người trên trực tuyến ngưỡng mộ những
gì họ làm để cấp tiền nhiều hơn nữa. Uy tín đó
được phản ánh một phần thông qua những điều như số
lượng những người viếng thăm một blog, hoặc số lượng
những người đi theo trên Twitter, dù chúng là những đo
đếm thô.
Đưa
ra tầm quan trọng trung tâm của uy tín này trong thế giới
trực tuyến, điều quan trọng để ủng hộ nó ở những
nơi có thể, bằng việc đảm bảo rằng lòng tin được
đưa ra ở những nơi có lý do. Một cách để làm điều
đó có thể là làm cho dễ dàng hơn để truyền các sáng
tạo với thông tin về những người sáng tạo của chúng,
thậm chí khi chúng được phát hành theo giấy phép tự do
cho phép sửa đổi. Vì bản thân tác phẩm đó có thể
thay đổi tốt, thì cách rõ ràng để làm điều này có
thể là thông qua siêu dữ liệu đi theo nó.
Hiện
hành, có một cách thức không dễ dàng để nhúng dạng
siêu dữ liệu đó, cũng không làm việc được với nó.
Điều này làm cho sự sáng tạo các công cụ cho phép các
siêu dữ liệu như vậy được nhúng vào các tệp là một
nhiệm vụ quan trọng cần giải quyết nếu hệ thống uy
tín trực tuyến sẽ được nhấn mạnh.
Một lý do cho việc
này là uy tín vượt quá việc cấp phép và thậm chí bản
quyền. Đó là, thậm chí với các giấy phép cho phép sự
tự do hoàn toàn để thay đổi một tác phẩm, siêu dữ
liệu có thể được giữ lại để đảm bảo rằng người
sáng tạo ban đầu được tin tưởng. Tiếp cận này cũng
có thể làm việc được mà hoàn toàn không có bản
quyền. Trong trường hợp này, những chỉ tiêu xã hội
cũng có thể cần thiết để khuyến khích mọi người
truyền qua các siêu dữ liệu.
Trong
thực tế, các chỉ tiêu xã hội có liên quan đang được
phát triển rồi: ví dụ, trên Twitter, được xem xét là
kiểu tồi nếu không truyền qua nguồn tin ban đầu, trong
khi các mẩu trực tuyến dài hơn được mong đợi mang
thông tin chi tiết hơn một cách tương ứng về sự ghi
công ở những nơi phù hợp. Điều này sẽ làm dễ dàng
hơn để xây dựng một hệ thống uy tín mạnh mẽ hơn,
giải quyết vấn đề kinh tế lớn về bản quyền.
The
critical element here is reputation: people who wish to raise money
for major projects are using the fact that there are enough people
online who admire what they do to fund more of it. That reputation is
reflected in part through things like number of visitors to a blog,
or the number of followers on Twitter, although these are crude
measurements.
Given
this central importance of reputation in the online world, it's
important to support it where possible, by ensuring that credit is
given where it is due. One way to do that would be to make it easier
to pass on creations with information about their creators, even when
they are released under liberal licences that permit modification.
Since the work itself may well change, the obvious way to do this
would be through the metadata that accompanies it.
Currently,
there is no easy way to embed that kind of metadata, nor to work with
it. This makes the creation of tools that allow such metadata to be
embedded in files an important task that needs tackling if the online
reputational system is to be bolstered.
One
reason for doing that is that reputation transcends licensing and
even copyright. That is, even with licences that allow complete
freedom to change a work, the metadata could be preserved to ensure
that the original creator is credited. This approach would also work
in the complete absence of copyright. In this case, social norms
would also be needed to encourage people to pass on metadata.
In
fact, related social norms are already developing: for example, on
Twitter, it is considered bad form not to pass on the original source
of information, while longer online pieces are expected to carry
correspondingly more detailed information about attribution where
applicable. This should make it easier to build a more robust
reputational system that addresses copyright's big economic problem
Dịch: Lê Trung Nghĩa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.