Merkel's
Phone: Spying Suspicions Put Obama in a Tight Spot
By Sebastian
Fischer in Washington
October 24, 2013 –
10:48 AM
Bài được đưa lên
Internet ngày: 24/10/2013
REUTERS
Berlin
đã phản ứng mạnh đối với những nghi ngờ rằng tình
báo Mỹ đã gián điệp điện thoại di động của Thủ
tướng Merkel. Nếu những tố cáo mà là đúng, nó sẽ đặt
Tổng thống Obama vào một tình thế khá lúng túng.
Berlin
has reacted strongly to suspicions that US intelligence spied on
Chancellor Merkel's mobile phone. If the accusations turn out to be
true, it will put President Obama in a rather awkward position.
Lời
người dịch: Các trích đoạn: Thư ký báo chí tổng thống
Mỹ nói: “Obama đã nói trong điện thoại với Merkel để
thảo luận về những cáo buộc, và rằng tổng thống đã
đảm bảo với thủ tướng rằng nước
Mỹ “đang
không giám sát và sẽ không giám sát”
các giao tiếp truyền thông của bà”. Còn người phát
ngôn của thủ tướng Đức, Seibert, nói: “Seibert đã
nói: “Thủ tướng liên bang đã nói với Tổng thống
Obama hôm nay qua điện thoại. Bà đã làm rõ rằng, nếu
những nghi ngờ đó được chứng minh là đúng, thì bà sẽ
không thể lập lờ không tin vào những thực tiễn như
vậy, và sẽ coi chúng là hoàn toàn không thể chấp nhận
được. Trong số các bạn bè
và đối tác, giống như nước Cộng hòa Liên bang Đức
và Mỹ từng có hàng thập kỷ, sự giám sát truyền thông
như vậy các lãnh đạo hàng đầu của chính phủ sẽ
không có chỗ. Điều này có thể là một lỗ hổng chết
người về lòng tin. Những thực tiễn như vậy phải ngay
lập tức chấm dứt””. Xem
thêm: 'Chương
trình gián điệp PRISM trên không gian mạng'.
Jay Carney được sử
dụng cho các tình huống nhiều rủi ro. Bây giờ, đã trở
thành thường xuyên đối với thư ký báo chí của Tổng
thống Mỹ Barack Obama không biết làm sao để đặt sự
xoay vòng tích cực lên các tin tức xấu. Nhưng, hôm thứ
tư, Carney đã tự thấy bản thân trong vùng lãnh thổ đặc
biệt bội bạc khi ông bị hỏi trong một tóm tắt báo
chí liệu các dịch vụ tình báo Mỹ có giám sát điện
thoại di động của Thủ tướng Đức Angela Merkel, người
lãnh đạo của một trong những đồng minh thân cận nhất
của Mỹ.
Để
an toàn, Carney đã đọc từ một tuyên bố được chuẩn
bị trước. Ông nói rằng Obama đã nói trong điện thoại
với Merkel để thảo luận về những cáo buộc, và rằng
tổng thống đã đảm bảo với thủ tướng rằng nước
Mỹ “đang không giám sát và sẽ
không giám sát” các giao tiếp truyền thông của bà.
“Nước Mỹ đánh
giá cao sự hợp tác chặt chẽ của chúng ta với Đức
trong một dải rộng lớn các thách thức an ninh được
chia sẻ”, ông bổ sung.
Phản ứng đó là một
phản ứng phòng vệ, và Carney đã phải chọn cẩn thận
từng từ. Quả thực, nhiều người nghi ngờ rằng vụ
scandal có thể làm căng thẳng không chỉ các mối quan hệ
chính thức, song phương giữa các quốc gia, những cũng cả
những mối quan hệ cá nhân giữa Merkel
and Obama.
Các bình luận của Carney tới sau khi tờ SPIEGEL đã nêu
rằng tình báo Mỹ đã
từng giám sát các giao tiếp
truyền thông điện thoại di động của thủ tướng
vài năm. Những nghi ngờ của Berlin từng đủ mạnh để
nhắc bà Merkel gọi điện thoại cho Obama và truyền những
kêu ca của bà trực tiếp tới tổng thống Mỹ - một tín
hiệu mạnh mẽ về sự giận giữ thường thấy của thủ
tướng có cái đầu lạnh về scandal này.
'Lỗ hổng lòng tin
chết người'
Không giống như giải
thích của Carney, giải thích được người phát ngôn của
bà Merkel là Steffen Seibert đưa ra nghe có vẻ ít hơn nhiều
sự thận trọng. Hơn nữa, chúng là những tuyên bố cứng
rắn nhất được nghe thấy từ Merkel về vấn đề gián
điệp của Mỹ.
Seibert
đã nói: “Thủ tướng liên bang đã nói với Tổng thống
Obama hôm nay qua điện thoại. Bà đã làm rõ rằng, nếu
những nghi ngờ đó được chứng minh là đúng, thì bà sẽ
không thể lập lờ không tin vào những thực tiễn như
vậy, và sẽ coi chúng là hoàn toàn không thể chấp nhận
được. Trong số các bạn bè và đối tác, giống như
nước Cộng hòa Liên bang Đức và Mỹ từng có hàng thập
kỷ, sự giám sát truyền thông như vậy các lãnh đạo
hàng đầu của chính phủ sẽ không có chỗ. Điều này
có thể là một lỗ hổng chết người về lòng tin. Những
thực tiễn như vậy phải ngay lập tức chấm dứt”.
Merkel
rõ ràng đã đi tới những giới hạn về những gì có
thể được gọi là ngoại giao giữa những người bạn
với những mệnh đề như “phản đối không thể lập
lờ”, “hoàn toàn không thể chấp nhận”, và “lỗ
hổng chết người về lòng tin”. Bản chất tự nhiên,
mọi điều được đi trước với từ “nếu”. Tất tần
tật, nó thực sự không giống như Merkel từng được
cuộc hội thoại của bà tái đảm bảo với Obama. Theo
tời báo Anh Daily Telegraph, phản ứng của bà Merkel là “sự
phản đối trực tiếp nhất với một nhà lãnh đạo thế
giới kể từ khi Edward
Snowden đã bắt đầu rò rỉ các chi tiết về mạng
giám sát toàn cầu của Mỹ”.
Thực sự không có lý
do cho sự tái đảm bảo nếu một người nghe sát sao
những gì người phát ngôn Carney của Obama nói. Một lần
nữa: “Tổng thống đã đảm bảo với Thủ tướng rằng
nước Mỹ đang không giám sát và sẽ không giám sát các
giao tiếp truyền thông của Thủ tướng Merkel”. Tuyên bố
đó được thực hiện trong hiện tại và thời tương
lai. Nhưng điều gì về quá khứ? Liệu điện thoại của
Merkel có nằm dưới sự giám sát trong quá khứ, hay không?
Khi được SPIEGEL hỏi, một người phát ngôn của Hội
đồng An ninh Quốc gia Mỹ có lẽ nói nếu đảm bảo của
Obama rằng thủ tướng đang không bị giám sát cũng áp
dụng cho thời quá khứ chứ. Điểm này cũng đã được
nhấn mạnh trong các giới chính trị ở Berlin tối thứ
tư.
Phản ứng mạnh không
bình thường từ Phủ thủ tướng từng được nghiên cứu
của SPIEGEL nhắc tới. Sau khi thông tin đã được cơ quan
tình báo nước ngoài của nước này kiểm tra, Dịch vụ
Tình báo Liên bang (BND), và Văn phòng An ninh Thông tin Liên
bang, Berlin dường như đã thấy những nghi ngờ của họ
đủ hợp lý để đương đầu với chính phủ Mỹ.
Và, từ những gì một
người có thể thu thập từ bình luận của phương tiện
thông tin Mỹ về vụ scandal, sự giận giữ của Đức
từng được giao tiếp không mơ hồ. Cuộc đàm thoại
bằng điện thoại “phải là không thuận tiện kinh
khủng”, Max Fisher, blogger đối ngoại cho tờ Washington
Post, viết. “Nếu quả thực tình báo Mỹ từng nghe điện
thoại của bà Merkel, hoặc việc đăng ký các cuộc gọi
được thực hiện và được nhận”, như tờ New York
Times viết, “lòng tin giữa Berlin và Washington có thể bị
thiệt hại nghiêm trọng”. Các đài tin tức TV chính cũng
đề cập tới diễn biến scandal một cách chi tiết - và
thường xuyên lưu ý cách những người Đức đặc biệt
nhạy
cảm về các vấn đề tính riêng tư, biết rằng 2 chế
độ độc tài mà họ đã sống qua trong quá khứ gần
đây.
Chính phủ của
Merkel làm nhẹ việc gián điệp của NSA
Nếu những tố cáo
được chứng minh, thì Obama sẽ nằm trong một chỗ cực
kỳ chật chội. Hôm thứ hai, tổng thống Mỹ đã nói
trên điện thoại với đối tác Pháp của mình là
François Hollande, người cũng thể hiện “sự không bằng
lòng sâu sắc” sau khi tờ báo hàng ngày Le Monde của Pháp
nói rằng NSA đã nghe lén nhiều hơn 70 triệu cuộc gọi
điện thoại cá nhân của mọi người ở Pháp. Washington
đã phủ nhận báo cáo là không hoàn thiện. Tổng thống
Brazil Dilma Rousseff và chính phủ Mexico cũng
đã phản đối việc được cho là nghe lén các giao
tiếp truyền thông riêng tư của họ.
Obama đang ngày càng
đặt lòng tin của Mỹ vào đường ngắm, thậm chí với
các đồng minh của nước này - tất cả khi kêu gọi nước
Mỹ quay lại sử dụng “sức mạnh mềm” của mình. Con
đường lặp đi lặp lại từ chính phủ Mỹ rằng tất
cả các dịch vụ tình báo sử dụng các phương pháp
tương tự là khó có khả năng tin cậy được hơn nữa.
Một điều đã trở nên rõ ràng: Không phải tất cả các
dịch vụ tình báo nào cũng có các khả năng y hệt như
những dịch vụ của Mỹ.
Merkel, về phần bà,
có một vấn đề khác hoàn toàn. Bà muốn xuất hiện như
là nạn nhân ở đây, nhưng chính phủ của bà mùa hè này
đã nói giảm bớt các báo cáo xuất phát từ những rò
rỉ của Snowden, trong một số trường hợp từ chối hoàn
toàn chúng. Những tuyên bố đó bây giờ nghe có vẻ vô
lý. Trong một cuộc phỏng vấn với đài ARD của Đức
hồi tháng 7, Merkel đã phản ứng với
sự ngạc nhiên đối với câu hỏi về việc lieeuju bàn
cá nhân có bị nghe lén hay không. “Tôi không nhận thức
được về bất kỳ điều gì, nếu không tôi có thể đã
nói về nó cho ủy ban kiểm soát quốc hội”, bà nói.
Trong một trường hợp khác, bà đã đảm bảo với công
chúng rằng bà không có lý do “để nghi ngờ sự tuân
thủ luật Đức của nước Mỹ”.
Các bình luận của
Merkel từng được Bộ trưởng Nội vụ Hans-Peter Friedrich
và Giám đốc Nhân sự Ronald Pofalla của bà vượt qua.
Friedrich đã nói hồi tháng 8 rằng “những nghi ngờ” đã
“hòa tan vào không khí” và rằng đã không có biểu
hiện gì rằng các cơ quan chính phủ Đức từng bị gián
điệp. Pofalla tương tự đã công bố công việc gián điệp
hoàn toàn đã qua, nói: “Những tố cáo đó đã không còn
trên bàn nữa”.
Những
tái đảm bảo của Tổng thống Obama từ đầu tháng 7,
khi những tiết lộ gián điệp đã bắt đầu gia tăng,
bây giờ dường như chớm hỏng. Nếu ông muốn biết
những gì bà Thủ tướng nghĩ, ông nói, thì ông có thể
đơn giản gọi cho bà.
Jay
Carney is used to dicey situations. By now, it has become routine for
US President Barack Obama's press secretary to somehow put a positive
spin on bad news. But, on Wednesday, Carney found himself in
particularly treacherous territory when he was asked during a press
briefing whether US intelligence services had monitored the mobile
phone of German Chancellor Angela Merkel, the leader of one of
America's staunchest allies.
To
be on the safe side, Carney read from a prepared statement. He said
that Obama had spoken on the telephone with Merkel to discuss the
accusations, and that the president has assured the chancellor that
the United
States "is not monitoring and will not monitor" her
communications. "The United States greatly values our close
cooperation with Germany on a broad range of shared security
challenges," he added.
The
reaction was a defensive one, and Carney had to carefully choose each
word. Indeed, many suspect that the scandal could strain not only
official, bilateral relations between the countries, but also
personal ties between Merkel
and Obama.
Carney's comments came after SPIEGEL reported that American
intelligence may have been
monitoring the chancellor's mobile phone communications for
several years. Berlin's suspicions were strong enough to prompt
Merkel to telephone Obama and air her complaints directly to him -- a
strong signal of the usually cool-headed chancellor's anger over the
scandal.
'A
Grave Breach of Trust'
Unlike
Carney's explanation, the one offered by Merkel's spokesman Steffen
Seibert sounded much less restrained. What's more, these are the
toughest statements heard yet from Merkel on the issue of US spying.
Seibert
said: "The federal chancellor spoke with President Obama today
by telephone. She made it clear that, if the indications prove to be
correct, she unequivocally disapproves of such practices, and
considers them totally unacceptable. Among friends and partners, like
the Federal Republic of Germany and the US have been for decades,
such surveillance of communication of heads of government should not
take place. This would be a grave breach of trust. Such practices
must immediately be put to a stop."
Merkel
has clearly gone to the limits of what can be called diplomatic
between friends with phrases such as "unequivocally disapprove,"
"totally unacceptable," and a "grave breach of trust."
Naturally, everything preceded by the word "if." All in
all, it doesn't really sound like Merkel was reassured by her
conversation with Obama. According to the British Daily
Telegraph, Merkel's
reaction is "the most direct confrontation with a world leader
since Edward
Snowden began leaking details of the US's global surveillance
network."
There
is really no reason for reassurance if one listens closely to what
Obama's spokesman Carney said. Again: "The President assured the
Chancellor that the United States is not monitoring and will not
monitor the communications of Chancellor Merkel." That statement
is made in the present and future tenses. But what about the past?
Has Merkel's phone been under surveillance in the past, or not? When
asked by SPIEGEL, a spokeswoman of the US National Security Council
would not say if Obama's assurance that the chancellor is not being
monitored also applied to the past. This point also was being
emphasized in political circles in Berlin Wednesday night.
The
unusually strong reaction from the Chancellery was prompted by
SPIEGEL research. After the information was examined by the country's
foreign intelligence agency, the Federal Intelligence Service (BND),
and the Federal Office for Information Security, Berlin seems to have
found their suspicions plausible enough to confront the US
government.
And,
from what one can gather from US media commentary on the scandal,
Germany's anger has been unambiguously communicated. The phone
conversation "must have been just horrendously uncomfortable,"
wrote Max Fisher, the foreign affairs blogger for the Washington
Post. "If indeed
American intelligence was listening to Ms. Merkel's phone, or
registering calls made and received," the New
York Times wrote, "the
trust between Berlin and Washington could be severely damaged."
The major TV news outlets are also covering the developing scandal in
detail -- and repeatedly noting how Germans are particularly
sensitive
about privacy issues given the two dictatorships they lived
through in the recent past.
Merkel
Government Downplayed NSA Spying
If
the accusations are substantiated, Obama will be in an extremely
tight spot. On Monday, the US president spoke on the phone with his
French counterpart François Hollande, who also expressed "deep
disapproval" after French daily Le
Monde reported that the
NSA had eavesdropped on more than 70 million private phone calls of
people in France. Washington rejected the report as flawed. Brazilian
President Dilma Rousseff and the Mexican government also
protested alleged eavesdropping on their private communications.
Obama
is increasingly putting the credibility of the US on the line, even
with the country's allies -- all the while calling for America to go
back to using its "soft power." The repeated line from the
US government that all intelligence services employ similar methods
is hardly believable any longer. One thing has become clear: Not all
intelligence services have the same capabilities as those of the
United States.
Merkel,
for her part, has an entirely different problem. She would like to
appear as the victim here, but her government this summer talked down
reports stemming from the Snowden
leaks, in some cases flatly denying them. Those statements now
sound absurd. In an interview with German public broadcaster ARD in
July, Merkel reacted with surprise to the question of whether she had
personally been eavesdropped on. "I'm not aware of anything,
otherwise I would have reported it to the parliamentary control
committee," she said. On another occasion, she assured the
public that she had no reason "to doubt the United States'
compliance with German law."
Merkel's
comments were surpassed by her Interior Minister Hans-Peter Friedrich
and Chief of Staff Ronald Pofalla. Friedrich said in August that the
"suspicions" had "dissolved into air" and that
there were no indications that German government agencies had been
spied on. Pofalla similarly declared the spying affair completely
over, saying, "The accusations are off the table."
President
Obama's reassurances fron early July, when the spying revelations
began to develop, now sound stale. If he wanted to know what
Chancellor Merkel thinks, he said, he would simply call her.
Dịch: Lê Trung Nghĩa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.