FRAND
Is Broken: Time To Bin It [Updated]
Published 10:49, 15 May
13
Theo:
http://blogs.computerworlduk.com/open-enterprise/2013/05/frand-is-broken-time-to-bin-it/index.htm
Bài được đưa lên
Internet ngày: 15/05/2013
Lời
người dịch: Khi Chính phủ Anh ban hành chính sách mua sắm
bắt buộc dựa vào các tiêu chuẩn mở vào đầu tháng
11/2012, định nghĩa của tiêu chuẩn mở trong chinh sách đó
là dựa vào RF - miễn phí bản quyền đối với các bằng
sáng chế trong các tiêu chuẩn, chứ không theo FRAND hay
RAND. “Nhưng hóa ra là FRAND về cơ bản là giả mạo bằng
mọi cách, vì những lý do mà thông
cáo báo chí sau đây từ Ủy ban châu
Âu, về “Tuyên bố Phản đối
Motorola Mobility về sử dụng sai tiềm tàng các bằng sáng
chế tiêu chuẩn cơ bản của điện thoại di động”...
Vấn đề cơ bản là cái bit
“công bằng” và “hợp lý” trong FRAND là được định
nghĩa tồi. Cho tới tận bây
giờ, các công ty và các tòa án đã ít nhiều đồng ý về
những gì các khái niệm đó có nghĩa - đó là vì sao
FRAND đã dường như làm việc được. Nhưng
các bụi rậm bằng sáng chế đậm đặc xung quanh các
điện thoại thông minh đã làm thay đổi tất cả điều
đó: trên thực tế mọi người đang kiện lẫn nhau, và
“công bằng” và “hợp lý” đã bị vứt ra khỏi cửa
số cùng với nhiều quan điểm dễ nhận thấy khác”.
Xem thêm: Phân
tích tư vấn công khai cho chính sách mới về tiêu chuẩn
mở của nước Anh - Một tham chiếu cho Việt Nam.
Tôi đã viết nhiều
lần về vì sao việc cấp phép FRAND không là một lựa
chọn cho các dự án nguồn mở, và vì thế nên được
thay thế bằng các khái niệm không có chi phí bản quyền
hoặc không có hạn chế – RF (Royalty/Restriction-Free) khi
nói về việc xác định các tiêu chuẩn mở để tạo ra
một sân chơi bình đẳng. Đơn giản điều đó là một
thực tế đang nảy sinh từ bản chất tự nhiên của các
giấy phép của phần mềm tự do. Nhưng hóa ra là FRAND về
cơ bản là giả mạo bằng mọi cách, vì những lý do mà
thông
cáo báo chí sau đây từ Ủy ban châu Âu, về “Tuyên
bố Phản đối Motorola Mobility về sử dụng sai tiềm tàng
các bằng sáng chế tiêu chuẩn cơ bản của điện thoại
di động”, làm rõ:
Các cơ quan tiêu chuẩn
thường yêu cầu các thành viên cam kết cấp phép trong
các điều khoản FRAND cho các bằng sáng chế mà họ đã
công bố là cơ bản cho một tiêu chuẩn. Cam kết này được
thiết kế để đảm bảo sự truy cập có hiệu quả tới
một tiêu chuẩn cho tất cả các tay chơi trong thị trường
và để ngăn chặn “sự giữ ở giá cao” của một
người nắm giữ [tiêu chuẩn bằng sáng chế cơ bản] -
SEP (Standard Essential Patent) duy nhất. Quả thực, sự truy
cập tới các bằng sáng chế mà là tiêu chuẩn cơ bản
là một điều kiện tiên quyết cho bất kỳ công ty nào
bán các sản phẩm có khả năng tương hợp được trong
thị trường. Sự truy cập như vậy cho phép các khách
hàng có một sự lựa chọn rộng lớn hơn các sản phẩm
tương hợp trong khi đảm bảo rằng những người nắm
giữ SEP được trả công thỏa đáng cho sở hữu trí tuệ
của họ.
Các SEP của Motorola
Mobility theo yêu càu liên quan tới tiêu chuẩn GPRS của
Viện Tiêu chuẩn hóa Viễn thông châu Âu (ETSI), một phần
của tiêu chuẩn GMS, là một tiêu chuẩn công nghiệp chủ
chốt cho truyền thông di động và không dây. Khi tiêu
chuẩn này đã được áp dụng tại châu Âu, Motorola
Mobile đã đưa ra một cam kết rằng hãng có thể cấp
phép cho các bằng sáng chế mà nó đã công bố cơ bản
cho tiêu chuẩn trong các điều khoản FRAND. Dù vậy,
Motorola Mobility đã tìm một lệnh của tòa chống lại
Apple tại Đức trên cơ sở của một GPRS SEP và, sau lệnh
của tòa đó đã được trao, đã đi tiếp để ép tuân
thủ nó, thậm chí khi Apple đã công bố rằng nó có thể
có thiện chí bị ràng buộc bởi một quyết định phí
bản quyền theo FRAND của tòa án Đức.
Vấn
đề cơ bản là cái bit “công bằng” và “hợp lý”
trong FRAND là được định nghĩa tồi. Cho tới tận bây
giờ, các công ty và các tòa án đã ít nhiều đồng ý về
những gì các khái niệm đó có nghĩa - đó là vì sao
FRAND đã dường như làm việc được. Nhưng các bụi rậm
bằng sáng chế đậm đặc xung quanh các điện thoại
thông minh đã làm thay đổi tất cả điều đó: trên thực
tế mọi người đang kiện lẫn nhau, và “công bằng”
và “hợp lý” đã bị vứt ra khỏi cửa số cùng với
nhiều quan điểm dễ nhận thấy khác.
Bây giờ Ủy ban châu
Âu tham gia vào, Motorola sẽ không nghi ngờ gì bắt đầu
cư xử một lần nữa, nhưng thực tế rằng nó nắm lấy
sự cn thiệp mức cao này để giải quyết những gì về
cơ bản là một cái trứng bằng sáng chế tầm thường
chỉ ra rằng hệ thống FRAND về cơ bản không phù hợp
về mục đích; đây không phải là cách sống sót được
để xử trí trong tương lai. Giải pháp duy nhất logic là
áp dụng việc cấp phép RF trong các hoàn cảnh đó. Điều
đó đúng, vì nó cho phép phần mềm tự do cạnh tranh
trong một sân chơi bình đẳn , và nó là có lý, vì nó
tránh dạng sân chơi cãi nhau vặt được vụ kiện hiện
hành minh họa.
Cập nhật: Đây
là một bài
viết hay của Charles – H. Schulz của LibreOffice từ một
vài tuần trước cũng nói điều y hệt về FRAND trong vụ
kiện có liên quan tới Motorola và Microsoft ở Mỹ.
I've
written many times about why FRAND licensing is not an option for
open source projects, and should therefore be replaced by
Royalty/Restriction-Free (RF) terms when it comes to defining open
standards to create a level playing field. That's simply a fact
arising from the nature of free software licences. But it turns out
that FRAND is fundamentally flawed anyway, for reasons the following
press
release from the European Commission, on its "Statement of
Objections to Motorola Mobility on potential misuse of mobile phone
standard-essential patents", makes clear:
Standards
bodies generally require members to commit to license on FRAND terms
the patents that they have declared essential for a standard. This
commitment is designed to ensure effective access to a standard for
all market players and to prevent "hold-up" by a single SEP
[standard-essential patent]
holder. Indeed, access to those patents which are standard-essential
is a precondition for any company to sell interoperable products in
the market. Such access allows consumers to have a wider choice of
interoperable products while ensuring that SEP holders are adequately
remunerated for their intellectual property.
The
Motorola Mobility SEPs in question relate to the European
Telecommunications Standardisation Institute's (ETSI) GPRS standard,
part of the GSM standard, which is a key industry standard for mobile
and wireless communications. When this standard was adopted in
Europe, Motorola Mobility gave a commitment that it would license the
patents which it had declared essential to the standard on FRAND
terms. Nevertheless, Motorola Mobility sought an injunction against
Apple in Germany on the basis of a GPRS SEP and, after the injunction
was granted, went on to enforce it, even when Apple had declared that
it would be willing to be bound by a determination of the FRAND
royalties by the German court.
The
basic problem is that the "fair" and "reasonable"
bit in FRAND are ill defined. Until now, companies and courts have
more or less agreed on what those terms mean - which is why FRAND has
seemed to work. But the dense patent thickets surrounding smartphones
have changed all that: practically everybody is suing everybody else,
and "fair" and "reasonable" got chucked out of
the window along with many other sensible attitudes.
Now
that the European Commission is involved, Motorola will doubtless
start behaving again, but the fact that it took this high-level
intervention to resolve what is essentially a trivial patent spat
shows that the FRAND system is
fundamentally unfit for purpose: this is not a viable way to proceed
in the future. The only logical solution is to adopt RF licensing in
these circumstances. That's right, because it allows free software to
compete on a level playing field, and it's rational, since it avoid
the kind of playground bickering exemplified by the present case.
Update:
Here's a good
post by LibreOffice's Charles-H. Schulz from a couple of weeks
ago making the same point about FRAND in the law case involving
Motorola and Microsoft in the US.
Dịch: Lê Trung Nghĩa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.