Striking
Back: Germany Considers Counterespionage Against US
By SPIEGEL Staff,
February 18, 2014 – 12:44 PM
Bài được đưa lên
Internet ngày: 18/02/2014
marco-urban.de
Tổng thống Mỹ
Barack Obama và Thủ tướng Angela Merkel trong chuyến thăm
của lãnh đạo Mỹ tới Berlin: Đức có thể phá vỡ điều
cấm kỵ bằng việc gián điệp ngược lại.
US
President Barack Obama and Chancellor Angela Merkel during the
American leader's visit to Berlin: Germany may break a taboo by
spying back.
Không
thỏa mãn với sự thiếu các câu trả lời từ Washington
trong vụ lùm xùm gián điệp NSA, các quan chức ở Berlin
đang cân nhắc một tiếp cận mới. Đức có thể bắt
đầu các biện pháp phản gián nhằm vào các đồng minh.
Unsatisfied
with the lack of answers provided by Washington in the NSA spying
scandal, officials in Berlin are considering a new approach. Germany
might begin counterespionage measures aimed at allies.
Lời
người dịch: Các trích đoạn: “Không
thỏa mãn với sự thiếu các câu trả lời từ Washington
trong vụ lùm xùm gián điệp NSA, các quan chức ở Berlin
đang cân nhắc một tiếp cận mới. Đức có thể bắt
đầu các biện pháp phản gián nhằm vào các đồng minh”.
“... chính phủ Đức đang
hướng tới việc triển khai các kế hoạch biến các gián
điệp của riêng mình chống lại các nước đối tác như
Mỹ, đặt các đồng minh vào cùng mức y hệt như những
người Trung Quốc, Nga và Bắc Triều tiên”.
“Những thay đổi đó có nghĩa là, 9 tháng sau sự việc
của NSA, chính phủ Đức đang
chỉ đạo hướng tới một sự đối đầu nghiêm túc với
Mỹ. Nó
có thể đánh dấu một sự đổ vỡ với thực tiễn lâu
hàng thập kỷ việc cho phép các đối tác phương Tây về
cơ bản làm những gì họ thích ở Đức”.
Xem
thêm: 'Chương
trình gián điệp PRISM trên không gian mạng'.
Câu hỏi dường như
không có chỗ, đặc biệt khi được hỏi tới 3 lần. Một
nữ nhà báo từ một tạp chí châm biếm đã muốn biết
liệu Thomas de Maizière có thích các đồ ăn nhẹ với pho
mát hay không. “Các câu hỏi như thế là phù hợp hơn
cho truyền hình về bữa sáng hơn là ở đây”, ngài bộ
trưởng đã dẫn lại. Đó là chuyến viếng thăm đầu
tiên của Maizière như là bộ trưởng nội vụ tới Văn
phòng Liên bang về Bảo vệ Hiến pháp, cơ quan tình báo
nội địa Đức. Và ông không có tâm trạng nào để đùa.
Quả thực, ngài bộ
trưởng đã ưu tiên tập trung vào các điểm cơ bản
trong lần xuất hiện 2 tuần trước, với câu hỏi ai từng
gián điệp nhưng nó chỉ là điều quan trọng thứ hai.
Nói cách khác: Đức
định tự bảo vệ mình chống lại tất cả các nỗ lực
gián điệp trong tương lai, thậm chí nếu các nỗ lực đó
được tạo ra bởi những người được cho là bạn.
Trong khi các lời nói
của bộ trưởng nghe có vẻ vô hại, thì chúng đã đánh
dấu không gì ít hơn là sự khởi đầu một bộ mặt
chính trị. Vượt ra khỏi con mắt của công chúng, chính
phủ Đức đang hướng tới việc triển khai các kế hoạch
biến các gián điệp của riêng mình chống lại các nước
đối tác như Mỹ, đặt các đồng minh vào cùng mức y
hệt như những người Trung Quốc, Nga và Bắc Triều tiên.
Những tiết lộ
đáng xấu hổ
Sự ương ngạnh của
những người Mỹ, những người đã trả lời ít câu hỏi
phù hợp từ Đức trong vụ lùm
xùm gián điệp của Cơ quan An ninh Quốc gia, đã làm
giận dữ chính phủ mới, gồm cả những người bảo thủ
của thủ tướng Angela Merkel và Đảng Dân chủ Xã hội-
SPD trung tả. Bây giờ, sức ép đang gia
tăng đối với Đức phải tìm ra cac câu trả lời của
riêng mình cho các câu hỏi mà Washington đã và đang phớt
lờ. “Họ giống như những tên cao bồi chỉ hiểu được
ngôn ngữ Miền Tây hoang dã”, các nguồn trong đảng của
bà Merkel nói, tham chiếu tới tính ngoan cố của những
người Mỹ. 2 cơ quan chính phủ nằm ở trung tâm của
chiến lược phục hồi sự tôn trọng đã bị mất trong
những tháng qua của những tiết lộ đáng xấu hổi mà
Mỹ đã và đang gián điệp lên Đức: Văn phòng Bảo vệ
Hiến pháp và Văn phòng Công tố Liên bang.
Sự
quả quyết của De Maizière trước hết trở nên rõ ràng
ở Hội nghị An ninh Munich đầu tháng này. Trong một phiên
thảo luận, ông đã khơi dậy vấn đề đó với Mike
Rogers, chủ tịch Ủy báo Chọn lựa Thường trực Hạ
viện Mỹ về Tình báo (US House Permanent Select Committee on
Intelligence) và đã gọi sự thu thập dữ liệu của NSA là
“vô hạn”. Ông nói ông thậm chí không thể nói thiệt
hại chính trị tồi tệ đến thế nào vì ông vẫn còn
thiếu các thông tin sống còn.
Quả
thực, trong nhiều vấn đề chính, chính phủ Đức vẫn
đang bay hệt như mù như nó từng bị vào tháng 6/2013 khi
người thổi còi Edward Snowden lần đầu tiên đã đi ra
công khai với những tiết lộ của anh ta về các nỗ lực
của NSA để gián điệp châu Âu và các phần khác của
thế giới. Trả lời cho những cáo buộc xung quanh các tài
liệu anh ta đã rò rỉ, cả Bộ Nội vụ và Bộ Tư pháp
đều đã gửi các danh sách mở rộng các câu hỏi cho Mỹ.
Cuối tháng 10, họ cũng đã gửi một lời nhắc nhở dễ
chịu. Nhưng thậm chí hơn nữa, sau vài tháng chờ đợi,
không câu trả lời thỏa mãn nào đã được đưa ra.
Các nhà ngoại giao
rồi Washington với bàn tay trắng
Một số đoàn đại
biểu cấp cao của Đức đã viếng thăm Washington trong
nhiệm vụ tìm kiếm sự việc, nhưng họ cũng đã trở về
với bàn tay trắng với hầu hết các phần. Những
người Mỹ đã đưa ra khoảng 1.000 tang tài liệu đã
không còn là bí mật nữa vào mùa thu năm nay, nhưng chúng
về cơ bản là các đoạn bất tận về các thủ tục và
các qui định. Phần còn lại hoặc là trắng hoặc là
không phù hợp.
Một
gói được gọi là của Đức mà từng bao gồm tất cả
các dữ liệu được Snowden sao chép có liên quan tới Đức
đã được hứa nhưng không được đưa ra. Và không có
bất kỳ sự tiến bộ nào đã được thực hiện trong
một “thỏa thuận không gián điệp“, bất chấp vài
tháng tiến lên lùi xuống về vấn đề đó. Một phiên
bản tài liệu, có ý định đưa ra các qui tác hợp tác
giữa các cơ quan tình báo Mỹ và Đức, đã bị Washington
cất xó. Có khả năng sẽ vẫn là như vậy.
Tuần trước, bản
thân Tổng thống Mỹ Barack Obama đã từ chối bất kỳ
dạng nào về một “thỏa thuận không gián điệp”.
“Không nước nào mà ở đó chúng ta có một thỏa thuận
không gián điệp cả”, Obama nói trong một hội nghị báo
chí nhân chuyến viếng thăm của Tổng thống Pháp François
Hollande. Nhà lãnh đạo Pháp, người đã thể hiện những
mong muốn tương tự như của những người Đức, đã bị
ép phải quay về Paris với bàn tay trắng.
Mỹ muốn 'Sang
Trang'
Giữa Nhà Trắng và
Tòa nhà trên đồi Capitol, mọi người dường như đang
đảo mắt vào những người Đức. Họ nói họ đã có đủ
những lời rên rỉ. Các nguồn thân cận với Bộ trưởng
Ngoại giao John Kerry, đặc biệt, đang đẩy chuyển động
hướng thoát ra khỏi vụ lùm xùm gián điệp. “Hãy sang
trang”, Kerry nói đi nói lại trong các cuộc gặp riêng
với bà Merkel và Bộ trưởng Ngoại giao Frank-Walter
Steinmeier. Một chương mới đang tới, nhưng nó sẽ không
hoàn toàn như Kerry hình dung nó. Những người Dân chủ Xã
hội đang ngày càng bị kích thích vì sự phớt lờ hình
như của những người Mỹ về chính điều Đức cảm
thấy nhạy cảm tới thế nào về việc của NSA. “Cuộc
chiến Iraq từng diễn ra trong nháy mắt so với sự tệ
hại đối với các quan hệ của chúng ta phải chịu vì
việc của NSA”, Dietmar Nietan, một thành viên của nghị
viện Đức từng tích cực trong vấn đề các mối quan hệ
Đức - Mỹ nhiều năm cho tới nay, nói.
Các
thành viên bảo thủ của bà Merkel chia sẻ các quan điểm
tương tự. Họ cũng sợ bà thủ tướng sẽ chịu một cú
đánh mạnh cho hình ảnh của bà nếu bà chấp nhận một
cách đơn giản thực tế là điện thoại của bà đã bị
gián điệp.
Đối chọi lại với
cái nền đó, thực sự có thể là phù hợp cho cả những
người bảo thủ và SPD nếu Công tố Nhà nước Liên bang
Harald Range từng tiến lên phía trước và mở
ra một cuộc điều tra chính thức trong các hoạt động
gián điệp ở Đức. Tổng chưởng lý Đức đã chưa đưa
ra một quyết định về vụ việc này, nhưng sức ép đang
gia tăng ở Berlin. Trong các cuộc nói chuyện không chính
thức, các bộ trưởng chính phủ từ đảng SPD - Heiko
Maas ở Bộ Tư pháp, Steinmeier ở Bộ Ngoại giao và Sigmar
Gabriel ở Bộ Kinh tế - đã đạt được một thỏa thuận
với các đồng nghiệp CDU của họ là Peter Altmeier ở Phủ
Thủ tướng và de Maizière chưa mở một cuộc điều tra.
Ở chiều ngược lại, Range, người từ lâu đã cảm thấy
từng có những lý do tốt cho một cuộc điều tra, bây
giờ đang được khuyến khích một cách rõ ràng phải
hành động.
Hãy để các vụ
gián điệp rời khỏi cái móc
Gần đây, các quan
chức ỏ Bộ Tư pháp của Maas đã đánh tín hiệu cho Văn
phòng Công tố Liên bang rằng có thể là không toàn diện
để bỏ quên các cuộc điều tra chỉ vì ít người kỳ
vọng nó sẽ tạo ra bất kỳ kết quả nào. “Không thể
là chúng ta đi săn những tên trộm túi xách thông thường,
mà thậm chí còn không định điều tra khi điện thoại
cầm tay của thủ tướng đã bị nghe lén”, Maas được
nêu đã nói trong một cuộc thảo luận nội bộ.
Hơn nữa, chính phủ
mới muốn tỏ ra cứng cỏi, không chắc là một cuộc
điều tra có thể mang lại nhiều kết quả. Vì thế,
Berlin cũng đang cân nhắc nghiêm túc việc phá một điều
cấm kỵ bằng việc gián điệp những người bạn của
chính mình. Động cơ lựa chọn của nó có thể là Bộ
phận số 4 ở Văn phòng Bảo vệ Hiến pháp – BfV (Office
for the Protection of the Constitution), nó có trách nhiệm về
các nỗ lực phản gián.
BfV, nằm ở Cologne,
từ lâu đã chia thế giới gián điệp thành tốt và xấu.
Những người Nga, Trung Quốc, Iran và Bắc Triều tiên luôn
được chỉ định về phía xấu, và văn phòng đó đặc
biệt làm việc với các mối đe dọa đó. Còn những
người Mỹ, Anh và Pháp về cơ bản được xem là để
được ra khỏi tầm ngắm.
'Người ta không
thể bỏ qua các nước đồng minh'
Các chuyên gia về
chính sách đối nội từ tất cả các bộ phận có thể
muốn thay đổi điều đó. “Chúng ta phải chấm dứt
tiếp cận không bình đẳng và đặt họ tất cả vào
cùng một mức”, chính trị gia Clemens Binninger của đảng
CDU, người lãnh đạo mới của Ban Kiểm soát Nghị viện
(Parliament Control Panel), có trách nhiệm về giám sát các
cơ quan tình báo ở Bundestag.
“Chúng ta phải tự
bảo vệ chúng ta, bất kể các mối đe dọa tới từ
đâu”, chuyên gia các công việc nội địa của SPD
Michael Hartmann đồng ý. Và thậm chí Christian Social Union,
người theo truyền thống rất thân thiện với Mỹ, cũng
lo lắng. “Người ta không thể bỏ qua các nước đồng
minh”, Stephan Mayer, người phát ngôn về các vấn đề
nội vụ cho CSU, người chia sẻ quyền lực trong chính phủ
và là đảng chị em ở Bavaria với đảng CDU của bà
Merkel, nói.
Các kế hoạch cho
việc giám sát các đồng minh đã được phát triển rồi.
Bộ phận số 4 trong Văn phòng Liên bang về Bảo vệ Hiến
pháp, nơi chỉ có 100 chuyên gia từng được thuê làm, sẽ
được mở rộng đáng kể. Hơn nữa, một dạng “đèn
quan sát” được lên kế hoạch: Các đối tác phương
Tây sẽ không là mục tiêu của phổ đầy đủ các công
cụ tình báo sẵn sàng, như việc giám sát điện thoại,
mua lại nguồn hoặc giám sát trực tiếp. Nhưng các nhà
chức trách Đức sẽ làm tất cả điều họ có thể để
dán mắt vào những điều đang diễn ra ở các đại sứ
quán và lãnh sự quán, học nhiều hơn về ai làm việc ở
đó và xác định mức độ các khả năng kỹ thuật của
họ. Ngắn gọn, họ muốn biết, ví dụ, liệu các văn
phòng của chính phủ Đức có đang bị Sứ
quán Mỹ ở Berlin theo dõi hay không.
Hans-Georg
Maassen, người đứng đầu Văn phòng Bảo vệ Hiến pháp,
đã bắt đầu rồi. Ông đã yêu cầu rằng Sứ quán Mỹ
cung cấp các tên và dữ liệu có liên quan tới các nhân
viên tình báo, những người ở Đức với sự công nhận
ngoại giao. Ông cũng đã yêu cầu thông tin về các công
ty tư nhân mà Mỹ hợp tác ở Đức về các vấn đề
tình báo. Theo các nguồn ở Văn phòng Bảo vệ Hiến pháp,
cơ quan đó có rồi một tổng quan tốt hơn về những gì
đang diễn ra hơn là nó đã làm chỉ vài tháng trước.
Thậm chí nhỏ nhất
trong 3 cơ quan tình báo Đức, Dịch vụ Phản gián Quân
đội - MAD (Military Counterespionage Service), nó nằm ở trong
quân đội Đức và thực hiện một số hoạt động tình
báo nội địa, tự thấy trước một tiếp cận mới.
Ulrich Birkenheier, người đứng đầu MAD, hiện đang xem xét
liệu tổ chức của ông có nên chú ý sát sao hơn các cơ
quan tình báo đồng minh hay không.
Dạy cho Mỹ một
bài học
Những
thay đổi đó có nghĩa là, 9 tháng sau sự việc của NSA,
chính phủ Đức đang chỉ đạo hướng tới một sự đối
đầu nghiêm túc với Mỹ. Nó có thể đánh dấu một sự
đổ vỡ với thực tiễn lâu hàng thập kỷ việc cho phép
các đối tác phương Tây về cơ bản làm những gì họ
thích ở Đức. Đó là, chắc chắn là, vài tiếng nói -
hầu hết trong số họ ở trong Bộ Nội vụ và Phủ Tổng
thống - mà đã cảnh báo rằng việc giám sát gia tăng đối
với các đồng minh có thể châm ngòi cho những hậu quả
không thể thấy trước và tiềm tàng gây ra thiệt hại
cho các quan hệ đối tác tình báo đang tồn tại. Tuy
nhiên, các quan chức cao cấp khác của chính phủ nói rằng
không có một sự thay đổi như vậy ở trọng tâm, thì
Mỹ sẽ không hoàn toàn hiểu đầy đủ những phân nhánh
của vụ việc NSA.
Một quyết định dứt
khoát còn chưa được đưa ra. Bộ Ngoại giao, Bộ Nội vụ
và Phủ Tổng thống vẫn còn trong quá trình đi tới một
quan điểm chung. Đó cũng là một lý do cho sự để chậm
lại cuộc viếng thăm Washington của bà Merkel. Ban đầu,
dự kiến là tháng 3, nhưng bây giờ chỉ có thể nói rằng
thủ tướng sẽ có chuyến viếng thăm “vào mùa xuân”.
Có thể là muộn. Các
nguồn chính phủ nói rằng bà Merkel sẽ chỉ thực hiện
chuyến công du một khi Berlin đã đạt được một quan
điểm chung về tình báo. Và khi nó là rõ ràng trước khi
bà lên máy bay rằng bà sẽ có khả năng quay về với một
thành công rõ ràng. Bà Merkel cần một sự đầu xuôi. Còn
chưa rõ chính xác những gì nó trông sẽ giống.
CÁC TÁC GIẢ
HUBERT GUDE, HORAND KNAUP, JÖRG SCHINDLER, FIDELIUS SCHMID VÀ
HOLGER STARK
Được Charles Hawley
và Daryl Lindsey dịch từ tiếng Đức sang
The
question seemed out of place, especially when asked three times. A
female journalist from a satire magazine wanted to know if Thomas de
Maizière liked cheese snacks. "Questions like that are more
appropriate for breakfast television than here," the minister
snipped back. It was de Maizière's first visit as interior minister
to the Federal Office for the Protection of the Constitution,
Germany's domestic intelligence agency. And he was in no mood for
jokes.
Instead,
the minister preferred to focus on the basics during the appearance
two weeks ago, with counterespionage at the top of his list. The
issue, he warned, shouldn't be underestimated, adding that the
question as to who was doing the spying was but of secondary
importance.
In
other words: Germany intends to defend itself against all spying
efforts in the future, even if they are perpetrated by supposed
friends.
While
the minister's words may have sounded innocuous, they marked nothing
less than the start of a political about-face. Away from the public
eye, the German government is moving toward implementing plans to
turn its own spies against partner countries like the United States,
putting allies on the same level as the Chinese, Russians and North
Koreans.
Humiliating
Revelations
The
stubbornness of the Americans, who have answered few relevant
questions from Germany during the National Security Agency spying
scandal, has angered the new government, comprised of Chancellor
Angela Merkel's conservatives and the center-left Social Democratic
Party (SPD). Now, pressure is growing for Germany to find its own
answers to the questions Washington has been ignoring. "They're
like cowboys who only understand the language of the Wild West,"
sources in Merkel's party say, referring to the Americans'
intractability. Two government agencies are at the center of the
strategy to restore respect that has been lost over months of
humiliating revelations that the US has been spying on Germany: the
Office for the Protection of the Constitution and the Federal
Prosecutor's Office.
De
Maizière's new assertiveness first became clear at the Munich
Security Conference earlier this month. During a panel discussion, he
raised the issue with Mike Rogers, chairman of the US House Permanent
Select Committee on Intelligence and called the NSA's relentless
collection of data "boundless". He said he couldn't even
say how bad the political damage was because he was still lacking
vital information.
Indeed,
on many key issues, the German government is still flying just as
blindly as it was last June when whistleblower Edward Snowden first
went public with his revelations about the NSA's efforts to spy on
Europe and other parts of the world. In response to the allegations
surrounding the documents he leaked, both the Interior Ministry and
the Justice Ministry sent extensive lists of questions to the US. At
the end of October, they sent a pleasant reminder as well. But even
still, after months of waiting, no satisfactory answers have been
provided.
Diplomats
Leave Washington Empty-Handed
A
number of high-level German delegations have traveled to Washington
on fact-finding missions, but they have also returned empty-handed
for the most part. The Americans did provide around 1,000 pages of
documents that were declassified this autumn, but they are
essentially endless paragraphs about procedures and regulations. The
rest is either blacked out or irrelevant.
A
so-called Germany package that was to contain all the data copied by
Snowden relating to Germany was promised but not delivered. And no
progress whatsoever has been made on a "no-spy agreement,"
despite months of back and forth on the issue. A version of the
paper, which is intended to lay out rules for cooperation between
German and US intelligence agencies, has been shelved by Washington.
It is likely to remain there as well.
Last
week, US President Barack Obama himself rejected any form of a
"no-spy agreement". "There's no country where we have
a no-spy agreement," Obama said in a press conference during a
visit by French President François Hollande. The French leader, who
had expressed similar wishes to those of the Germany, was forced to
travel back to Paris empty-handed.
US
Wants to 'Turn Page'
Between
the White House and the Capitol Building, people seem to be rolling
their eyes at the Germans. They say they've had enough of the
moaning. Sources close to Secretary of State John Kerry, especially,
are pushing to move forward from the spying scandal. "Let's turn
the page," Kerry reportedly said during private meetings with
Merkel and Foreign Minister Frank-Walter Steinmeier.
A
new chapter is coming, but it won't be quite as Kerry envisioned it.
The Social Democrats are increasingly irritated by the Americans'
apparent ignorance over just how sensitive Germany is regarding the
NSA affair. "The Iraq war was tiddlywinks compared to the blow
to our relations suffered through the NSA affair," says Dietmar
Nietan, a member of the German parliament who has been active on the
issue of German-American relations for years now.
Members
of Merkel's conservatives share similar opinions. They also fear the
chancellor will suffer a massive blow to her image if she simply
accepts the fact that her cell phone was spied on.
Against
that backdrop, it would actually suit both the conservatives and the
SPD if Federal Public Prosecutor Harald Range were to move ahead and
open
an official investigation into espionage activities in Germany.
Germany's attorney general hasn't made a decision on taking the case
yet, but pressure is mounting in Berlin. In informal talks, the
government's SPD ministers -- Heiko Maas at the Justice Ministry,
Steinmeier at the Foreign Ministry and Sigmar Gabriel in the
Economics Ministry-- have reached an agreement with their CDU
colleagues Peter Altmeier in the Chancellery and de Maizière to not
stand in the way of an investigation. On the contrary. Range, who has
long felt there were good reasons for an investigation, is now being
explicitly encouraged to take action.
Letting
Spies Off the Hook
Recently,
officials at Maas' Justice Ministry signaled to the Federal
Prosecutor's Office that it would be incomprehensible to forego
investigations just because few expect it to produce any results. "It
cannot be that we go hunting for common handbag thieves but do not
even attempt to investigate when the chancellor's cell phone has been
tapped," Maas is reported to have said during an internal
discussion.
Still,
as much as the new government wants to show its toughness, it is
unlikely that an investigation would bear much fruit. Thus, Berlin is
also seriously considering breaking a taboo by spying on its own
friends. Its vehicle of choice would be Section 4 at the Office for
the Protection of the Constitution (BfV), which is responsible for
Germany's counterespionage efforts.
The
BfV, based in Cologne, has long divided the spying world into good
and bad. The Russians, Chinese, Iranians and North Koreans have
always been assigned to the bad side, and the office has specifically
dealt with these threats. But the Americans, the British and the
French have essentially considered to be off limits.
'One
Can't Ignore Allied Countries'
Domestic
policy experts from all parties would like to change that. "We
have to end the unequal approach and put them all on the same level,"
says CDU politician Clemens Binninger, the new head of the
Parliamentary Control Panel, which is responsible for oversight of
intelligence agencies in the Bundestag.
"We
have to protect ourselves, no matter where the threats come from,"
agrees SPD domestic affairs expert Michael Hartmann. And even the
Christian Social Union, which is traditionally very friendly towards
the US, is concerned. "One can't ignore allied countries,"
says Stephan Mayer, the domestic affairs spokesman for the CSU, which
shares power in government and is the Bavarian sister party to
Merkel's CDU.
The
plans for monitoring allies are already well developed. Section 4 in
the Federal Office for the Protection of the Constitution, where just
100 specialists had been employed, is to be significantly expanded.
In addition, a form of "observation-light" is planned:
Western partners won't be the targets of the full spectrum of
intelligence tools available, such as telephone monitoring, source
acquisition or direct observation. But German authorities will do all
they can to keep an eye on the goings on at embassies and consulates,
learn more about who works there and determine the extent of their
technical capabilities. In short, they want to know, for example, if
German government offices are being monitored
by the US Embassy in Berlin.
Hans-Georg
Maassen, head of the Office for the Protection of the Constitution,
has already gotten started. He has requested that the US Embassy
supply names and data pertaining to intelligence personnel who are in
Germany with diplomatic accreditation. He has also asked for
information regarding private companies the US cooperates with in
Germany on intelligence issues. According to sources in the Office of
the Protection of the Constitution, the agency already has a better
overview of what is going on than it did just a few months ago.
Even
the smallest of Germany's three intelligence agencies, the Military
Counterespionage Service (MAD), which is situated within Germany's
military and performs some domestic intelligence operations, finds
itself contemplating a new approach. Ulrich Birkenheier, who heads
MAD, is currently examining whether his organization should be paying
closer attention to allied intelligence agencies.
Teaching
the US a Lesson
The
changes mean that, nine months after the NSA affair, the German
government is steering towards a serious confrontation with the US.
It would mark a break with the decades-long practice of allowing
Western partners to essentially do as they please in Germany. There
are, to be sure, several voices -- most of them in the Chancellery
and Interior Ministry -- that have warned that increased monitoring
of allies could trigger unforeseen consequences and potentially cause
damage to existing intelligence partnerships. Other high-ranking
government officials, however, say that without such a change in
focus, the US wouldn't completely understand the full ramifications
of the NSA affair.
A
definitive decision has not yet been made. The Foreign Ministry, the
Interior Ministry and the Chancellery are still in the process of
arriving at a common position. That too is one reason for the delay
in Merkel's visit to Washington. Originally, March was considered,
but now it is only said that the chancellor will make the trip "in
the spring."
It
could be later. Government sources say that Merkel will only make the
trip once Berlin has reached a common position on intelligence. And
when it is clear before she gets on the plane that she will be able
to return with a clear success. Merkel needs a scalp. It remains
unclear exactly what it will look like.
REPORTED
BY HUBERT GUDE, HORAND KNAUP, JÖRG SCHINDLER, FIDELIUS SCHMID AND
HOLGER STARK
Translated
from the German by Charles Hawley and Daryl Lindsey
Dịch: Lê Trung Nghĩa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.