Footage
released of Guardian editors destroying Snowden hard drives
Các
kỹ thuật viên đứng nhìn các nhà báo lấy các máy mài
góc và khoan các máy tính sau các tuần đàm phán căng
thẳng
GCHQ
technicians watched as journalists took angle grinders and drills to
computers after weeks of tense negotiations
Luke
Harding, theguardian.com,
Friday 31 January 2014 12.55 GMT
Bài được đưa lên
Internet ngày: 31/01/2014
Lời
người dịch: Bài viết kể về câu chuyện xảy ra vào
ngày thứ bảy 20/07, khi mà 3 nhân viên của tờ báo
Guardian, dưới sự giámA sát và quay phim của 2 nhân viên
cơ quan tình báo Anh GCHQ, đã
phá hủy các ổ đĩa cứng được sử dụng để lưu trữ
các tài liệu mà Edward Snowden làm rò rỉ trong một cơ sở
các văn phòng Luân Đôn của tờ Guardian.
Xem
thêm: 'Chương
trình gián điệp PRISM trên không gian mạng'.
Cảnh mới video đã
được tung ra lần đầu tiên về thời điểm các biên
tập viên tờ Guardian đã phá hủy các máy tính được sử
dụng để lưu trữ các tài liệu tối mật do người thổi
còi NSA là
Edward
Snowden làm rò rỉ.
Dưới sự chăm chú
giám sát của 2 kỹ thuật viên từ cơ quan gián điệp
chính phủ Anh GCHQ,
các nhà báo đã lấy các máy mài góc và khoan vào các
thành phần bên trong, làm cho chúng vô dụng và thông tin
trên chúng bị xóa sạch.
Câu chuyện kỳ lạ ở
cơ sở của tờ Guardian ở Luân Đôn từng là cực điểm
của những tương tác đầy tràn của Phố Downing với tờ
Guardian trong làn sóng rò rỉ của Snowden - lớn nhất trong
lịch sử tình báo phương Tây. Các chi tiết được tiết
lộ trong một cuốn sách mới - Hồ
sơ Snowden: Câu chuyện bên trong của con người bị truy
lùng gắt gao nhất thế giới - của phóng viên tờ
Guardian Luke
Harding. Cuốn sách, được xuất bản tuần sau, mô tả
cách mà tờ Guardian đã ra quyết định phá hủy các máy
Macbooks của chính mình sau khi chính phủ đã đe dọa rõ
ràng tờ báo với một lệnh huấn thị.
Trong
2 cuộc gặp căng thẳng vào tháng 6 và 7 năm 2013, bộ
trưởng nội các Jeremy Heywood, đã cảnh báo rõ ràng tổng
biên tập tờ Guardian, Alan Rusbridger, phải trả lại các
tài liệu của Snowden.
Heywood, người được
cá nhân thủ tướng David Cameron cử tới, đã nói với
tổng biên tập dừng xuất bản các bài báo dựa vào các
tư liệu bị rò rỉ từ Cơ quan An ninh Quốc gia Mỹ và
GCHQ. Tại một thời điểm Heywood đã nói: “Chúng tôi có
thể làm điều này nhẹ nhàng hoặc chúng tôi có thể đi
tới pháp luật”. Ông đã bổ sung thêm: “Nhiều người
trong chính phủ nghĩ ông sẽ bị đóng cửa”.
Những người bên
trong Phố Dowing thừa nhận họ đã đấu tranh để đi tới
các khoản với siêu rò rỉ của Snowden, và thực tế là
người Mỹ 29 tuổi đó từng có khả năng tải lên tư
liệu tuyệt mật của nước Anh trong khi làm việc ở một
cơ sở của NSA ở Hawaii xa xôi. Snowden thậm chí đã không
phải là một nhân viên toàn thời gian của NSA, mà là một
nhà thầu tư nhân, một trong số 850.000
người Mỹ có sự truy cập tới các thông tin tối mật
của nước Anh. “Chúng tôi chỉ đặt ra và nghĩ:
'Ôi trời ơi!'” một người bên trong của Phố Downing đã
nói.
Khoảng 5 tuần sau khi
tư liệu bí mật đầu tiên của NSA và GCHQ bị Snowden làm
rò rỉ, chính phủ Anh vẫn không có manh mối gì về phạm
vi của lỗ hổng an ninh đó. Nó từng làm việc với giả
thiết rằng một số lượng nhỏ các tư liệu đã bị
mất.
Một đội nhỏ các
nhà báo cao cấp tin cậy đã xem xét các tệp của Snowden
trong một căn phòng an ninh trên tầng 4 ở văn phòng ở
King Cross của tờ Guardian. Tư liệu từng được lưu giữ
trong 4 chiếu máy tính xách tay. Không chiếc nào từng bao
giờ có kết nối với Internet hoặc bất kỳ mạng nào
khác. Đã có vô số các biện pháp an ninh khác, bao gồm
cả các canh phòng suốt ngày, nhiều mật khẩu và cấm
trong các đồ điện tử.
Câu trả lời của
chính phủ đối với sự rò rỉ ban đầu từng là chậm
- sau đó ngày càng điếc tai. Rusbridger đã nói cho các
quan chức chính phủ rằng sự phá hủy các tệp của
Snowden có thể không làm dừng được dòng các câu chuyện
có liên quan tới tình báo vì các tài liệu đã tồn tại
ở vài quyền tài phán. Ông đã giải
thích rằng Glenn Greenwald, nhà
báo Mỹ của tờ Guardian, người đã gặp Snowden ở Hong
Kong, đã rò rỉ tư liệu đó ở Rio
de Janeiro. Đã có các bản sao nữa ở Mỹ, ông nói.
Vài ngày sau thì
Oliver Robbins, cố
vấn an ninh quốc gia của phó thủ tưởng, đã làm mới
lại mối đe dọa với hành động pháp lý. “Nếu ông
không trả nó lại [các tư liệu của Snowden] thì chúng
tôi sẽ phải nói với 'những người khác' chiều nay”.
Được yêu cầu nếu Phố Downing thực sự có ý định
đóng cửa tờ Guardian nếu tờ này không tuân thủ,
Robbins đã khẳng định: “Tôi nói điều này”. Ông ta
đã nói cho phó tổng biên tập, Paul Johnson, chính phủ đã
muốn các tư liệu để tiến hành “nghiên cứu pháp lý”.
Điều này có thể thiết lập cách mà Snowden đã triển
khai sự rò rỉ của anh ta, tăng cường cho vụ kiện pháp
lý chống lại nguồn của Guardian. Nó cũng có thể tiết
lộ những gì các nhà báo đã kiểm tra các tệp nào.
Với mối đe dọa
hành động trừng phạt pháp lý lúc nào đó xảy ra, cách
duy nhất để bảo vệ đội nhà báo của Guardian - và
việc triển khai tiếp báo cáo từ quyền tài phán khác -
từng đối với tờ báo là phải phá hủy các máy tính
của chính mình. Các quan chức của GCHQ đã muốn điều
tra các tư liệu trước khi phá hủy, bản thân họ triển
khai các hoạt động và lấy đi những phần còn sót lại.
Tờ Guardian đã từ chối.
Sau
sự phá hủy vào ngày thứ bảy 20/07, việc báo cáo đã
chuyển hoàn toàn tới Mỹ. Bất chấp những căng
thẳng đó, tờ báo đã tiếp tục tư vấn với chính phủ
trước khi xuất bản các câu chuyện an ninh quốc gia. Đã
có hơn 100 sự tương tác với nhà Số 10 [Phố Downing],
Nhà Trắng và các cơ quan tình báo của Mỹ và Anh.
Các ổ đĩa cứng
được sử dụng để lưu trữ các tài liệu mà Edward
Snowden làm rò rỉ bị phá hủy ở cơ sở các văn phòng
Luân Đôn của tờ Guardian. Ảnh: tờ Guardian.
3 nhân viên của tờ
Guardian - Johnson, giám đốc điều hành Sheila Fitzsimons và
chuyên gia máy tính David Blishen - đã triển khai việc phá
hủy các ổ đĩa cứng của tờ Guardian. Đó từng là một
công việc nóng, đổ mồ hôi. Theo lệnh của GCHQ, 3 người
đã mang các máy mài góc, các máy khoan - một máy khoan
xoay được một chút - và các khẩu trang. Cơ quan gián
điệp đã đưa ra một mẩu thiết bị công nghệ cao, một
“degausser”, nó phá hủy các từ trường, và xóa các dữ
liệu. Mất 3 giờ đồng hồ để phá các máy tính. Các
nhà báo sau đó đưa các mẩu đó vào trong degausser đó.
2 chuyên gia kỹ thuật
của GCHQ - “Ian” và “Chris” - đã ghi lại quá trình
đó trên các iPhone của họ. Sau đó họ đã quay về tổng
hành dinh hình chiếc bánh rán của GCHQ ở Cheltenham, mang
theo các món quf cho các thành viên gia đình, được mua
trong chuyến viếng thăm hãn hữu của họ tới thủ đô.
“Đó từng thuần
túy là một hành động mang tính biểu tượng”, Johnson
nói. “Chúng tôi đã biết điều đó. GCHQ cũng đã biết
điều đó. Và chính phủ cũng đã biết điều đó”, ông
bổ sung thêm: “Đó từng là sự kiện siêu thực nhất
mà tôi đã chứng kiến trong nghề làm báo ở Anh”.
Hồ
sơ Snowden bao gồm các chi tiết tươi mới về cuộc
sống trước đó của Snowden, thời gian của anh ta ở CIA,
và các ý tưởng tự do và các quan điểm chính trị đã
hình thành triết lý của anh ta và quyết định thay đổi
cuộc sống của anh ta để đổ ra các bí mật của chính
phủ. Snowden đã tới Anh vài lần trong sự nghiệp tình
báo của anh ta, bao gồm cả khi anh ta đã làm việc cho CIA
ở sứ quán Mỹ ở Geneva.
Nhân chuyến anh ta đã
tới thăm RAF Croughton, căn cứ truyền thông của CIA nằm
30 dặm về phía bắc của Oxford ở Northamptonshire. Đưa
bài lên diễn đàn công nghệ Ars Technica, Snowden đã nói
anh ta từng có ấn tượng về số lượng lớn đàn cừu
chăn thả trên các cánh đồng xanh - một cảnh cổ điển
của nước Anh. Nhân chuyến đi khác anh ta đã bay tới sân
bay City ở Luân Đôn. Anh ta nói anh ta đã không có ấn
tượng về các khu dân cư nhiều màu da ở phía đông của
Luân Đôn, nói với một người sử dụng người Anh trên
diễn đàn: “Đó là nơi mà tất cả những người theo
đạo Hồi của các bạn đang sống. Tôi đã không muốn
ra khỏi xe ô tô”.
Cuốn sách cũng tiết
lộ rằng cơ quan dịch vụ an ninh của Anh MI5 từng đứng
đằng sau sự
giam giữ gây tranh cãi đối với David Miranda, đối tác
của Greenwald, ở sân bay Heathrow vào tháng 8/2013. Miranda
từng bị giam giữ theo lịch trình số 7 của Luật chống
Khủng bố năm 2000 của Anh, bất chấp không có liên quan
gì tới khủng bố. Anh ta từng mang theo tư liệu được
mã hóa mạnh của Snowden khi đó. MI5 đã cố giữ kín vai
trò của nó trong vụ việc, nói cảnh sát ở Heathrow trong
một tóm tắt: “Xin không làm bất kỳ tham chiếu nào tới
hoạt động gián
điệp. Điều sống còn là Miranda không nhận thức
được về lý do vì sự dừng chân này”.
Đọc một trích dẫn
đặc biệt từ Hồ sơ Snowden của Luke Harding: Câu chuyện
bên trong của con người bị truy lùng gắt gao nhất thế
giới trong tạp chí cuối tuần Weekend và trên
trực tuyến vào thứ bảy.
New
video footage has been released for the first time of the moment
Guardian editors destroyed computers used to store top-secret
documents leaked by the NSA
whistleblower Edward
Snowden.
Under
the watchful gaze of two technicians from the British government spy
agency GCHQ, the
journalists took angle-grinders and drills to the internal
components, rendering them useless and the information on them
obliterated.
The
bizarre episode in the basement of the
Guardian's London HQ was the climax of Downing Street's fraught
interactions with the Guardian in the wake of Snowden's leak – the
biggest in the history of western intelligence. The details are
revealed in a new book – The
Snowden Files: The Inside Story of the World's Most Wanted Man –
by the Guardian correspondent Luke
Harding. The book, published next week, describes how the
Guardian took the decision to destroy its own Macbooks after the
government explicitly threatened the paper with an injunction.
In
two tense meetings last June and July the cabinet secretary, Jeremy
Heywood, explicitly warned the Guardian's editor, Alan Rusbridger, to
return the Snowden documents.
Heywood,
sent personally by David Cameron, told the editor to stop publishing
articles based on leaked material from American's National Security
Agency and GCHQ. At one point Heywood said: "We can do this
nicely or we can go to law". He added: "A lot of people in
government think you should be closed down."
Downing
Street insiders admit they struggled to come to terms with Snowden's
mega-leak, and the fact that the 29-year-old American was able to
upload top secret British material while working at an NSA facility
in faraway Hawaii. Snowden wasn't even a full-time NSA employee, but
a private contractor, one of 850,000 Americans with access to top
secret UK information. "We just sat up and thought: 'Oh my
God!'" one Downing Street insider said.
Some
five weeks after Snowden first leaked classified NSA and GCHQ
material, the British government still had no clue of the scale of
the security breach. It was working on the assumption that a small
amount of material had been lost.
A
small team of trusted senior reporters examined Snowden's files in a
secure fourth-floor room in the Guardian's King's Cross office. The
material was kept on four laptops. None had ever been connected to
the internet or any other network. There were numerous other security
measures, including round-the-clock guards, multiple passwords, and a
ban on electronics.
The
government's response to the leak was initially slow – then
increasingly strident. Rusbridger told government officials that
destruction of the Snowden files would not stop the flow of
intelligence-related stories since the documents existed in several
jurisdictions. He explained that Glenn Greenwald, the
Guardian US columnist who met Snowden in Hong Kong, had leaked
material in Rio de Janeiro. There were further copies in America, he
said.
Days
later Oliver Robbins, the
prime minister's deputy national security adviser, renewed the
threat of legal action. "If you won't return it [the Snowden
material] we will have to talk to 'other people' this evening."
Asked if Downing Street really intended to close down the Guardian if
it did not comply, Robbins confirmed: "I'm saying this." He
told the deputy editor, Paul Johnson, the government wanted the
material in order to conduct "forensics". This would
establish how Snowden had carried out his leak, strengthening the
legal case against the Guardian's source. It would also reveal which
reporters had examined which files.
With
the threat of punitive legal action ever present, the only way of
protecting the Guardian's team – and of carrying on reporting from
another jurisdiction – was for the paper to destroy its own
computers. GCHQ officials wanted to inspect the material before
destruction, carry out the operation themselves and take the remnants
away. The Guardian refused.
After
the destruction on Saturday 20 July, reporting switched entirely to
the US. Despite these tensions, the paper continued to consult with
the government before publishing national security stories. There
were more than 100 interactions with No 10, the White House and US
and UK intelligence agencies.
The
hard drives used to store documents leaked by Edward Snowden are
destroyed in the basement of the Guardian's London offices.
Photograph: Guardian
Three
Guardian staff members – Johnson, executive director Sheila
Fitzsimons and computer expert David Blishen – carried out the
demolition of the Guardian's hard drives. It was hot, sweaty work. On
the instructions of GCHQ, the trio bought angle-grinders, dremels –
a drill with a revolving bit – and masks. The spy agency provided
one piece of hi-tech equipment, a "degausser", which
destroys magnetic fields, and erases data. It took three hours to
smash up the computers. The journalists then fed the pieces into the
degausser.
Two
GCHQ technical experts – "Ian" and "Chris" –
recorded the process on their iPhones. Afterwards they headed back to
GCHQ's doughnut-shaped HQ in Cheltenham carrying presents for family
members, bought on their rare visit to the capital.
"It
was purely a symbolic act," Johnson said. "We knew that.
GCHQ knew that. And the government knew that," He added: "It
was the most surreal event I have witnessed in British journalism."
The
Snowden Files includes fresh details of Snowden's early life, his
time in the CIA, and the libertarian ideas and political views which
shaped his philosophy and his life-changing decision to spill
government secrets. Snowden visited the UK several times during his
intelligence career, including when he worked for the CIA at the US
embassy in Geneva.
On
one occasion he visited RAF Croughton, the CIA communications base 30
miles north of Oxford in Northamptonshire. Posting on the technology
forum Ars Technica, Snowden said he was struck by the large number of
sheep grazing in green fields – a classic English scene. On another
occasion he flew to City airport in London. He said he was
unimpressed by east London's multiracial neighbourhoods, telling one
British user of the forum: "It's where all of your Muslims live.
I didn't want to get out of the car."
The
book also reveals that the British security service MI5 was behind
the
controversial detention of David Miranda, Greenwald's partner, at
Heathrow airport last August. Miranda was detained under schedule 7
of the UK's Terrorism Act 2000, despite having no connection to
terrorism. He was carrying heavily encrypted Snowden material at the
time. MI5 tried to conceal its role in the affair, telling the police
at Heathrow in a briefing: "Please do not make any reference to
espionage
activity. It is vital that MIRANDA is not aware of the reason for
this ports stop."
•
Read an exclusive extract from Luke Harding's The Snowden Files: The
Inside Story of the World's Most Wanted Man in Weekend magazine and
online
on Saturday.
Dịch: Lê Trung Nghĩa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.