Thứ Ba, 7 tháng 9, 2010

Paul Allen và Larry Ellison có gì chung

What Paul Allen and Larry Ellison Have in Common

Open Enterprise, Glyn Moody, August 31, 2010 1:59 PM

Theo: http://blogs.computerworlduk.com/open-enterprise/2010/08/what-larry-ellison-and-paul-allen-have-in-common/index.htm

Bài được đưa lên Internet ngày: 31/08/2010

Lời người dịch: Bài phân tích về những ngang trái trong vụ kiện của Paul Allen đối với hầu hết các công ty tìm kiếm và thương mại điện tử trên Internet đối với các bằng sáng chế mà Allen cho là của mình. Và đây “... là một trong những vấn đề chính của hệ thống bằng sáng chế hiện hành [ở Mỹ]. Nó không tưởng thưởng cho những người mà thực sự biến các ý tưởng thành những đổi mới sáng tạo thực sự mà bạn và tôi có thể tưởng thưởng, mà cho phép những người mà họ trên danh nghĩa nghĩ thứ gì đó theo nghĩa đen để độc quyền hóa toàn bộ ý tưởng đó cho nhiều năm - thậm chí nếu họ không thể khắc phục được cách để biến nó thành thứ gì đó hữu dụng - bằng việc dừng những người mà họ triển khai một cách độc lập và thành công ý tưởng đó từ việc triển khai nó”. Kết quả thu được của động thái mới nhất này sẽ là đơn giản để làm giàu cho các luật sư, làm bần cùng hóa các công ty, và thường sẽ cản trở sự đổi mới sáng tạo. Điều đó có nghĩa là những người thua thiệt lớn nhất trong tất cả thứ này sẽ là - như thường lệ - những người bình dân như tôi và bạn. Bạn có thể góp một tay để chấm dứt sự vô nghĩa của các bằng sáng chế về phần mềm tại End Software Patents.

Thoạt nhìn, hành động pháp lý khác thường này chống lại hầu hết các ngôi sao hàng đầu thế giới số có lẽ dường như là một dạng mà:

Interval Licensing LLC ("Interval"), một công ty của Paul G. Allen, đã đệ trình một khiếu nại hôm nay tại Tòa án Quận của quận Western của Wasshington, Mỹ chống lại các công ty tìm kiếm và thương mại điện tử Internet cho là họ đã vi phạm 4 bằng sáng chế mà Interval giữ. 11 hãng bên bị là AOL, Apple, eBay, Facebook, Google, Netflix, Office Depot, OfficeMax, Staples, Yahoo, và YouTube.

Interval Licensing giữ các bằng sáng chế của Interval Research, công ty cũ được sáng lập bởi Allen và David Liddle năm 1992 để thực hiện nghiên cứu phát triển cao cấp trong các lĩnh vực các hệ thống thông tin, truyền thông và khoa học máy tính. Các bằng sáng chế trong vụ kiện bao trùm các công nghệ cơ bản của web đầu tiên được phát triển tại Interval Research những năm 1990, mà công ty này tin tưởng là đang bị vi phạm bởi các công ty chủ chốt về thương mại điện tử và tìm kiếm web.

Nhưng tôi tin tưởng rằng trong tim, động thái của Allen bung ra từ cùng những động lực mà nằm sau cuộc tấn công đáng ngạc nhiên một cách công bằng của Larry Ellison vào Google.

Các vụ kiện của Allen giống như những con quỉ lùn kinh điển về bằng sáng chế (patent troll). Chỉ 4 bằng sáng chế có liên quan, tất cả đều rộng rãi một cách không thể tin nổi. Điều này có nghĩa là đối mặt với nó, có lẽ mọi công ty có liên quan tới các hoạt động của Internet đều “vi phạm” chúng. Ví dụ, lấy một cái:

Sự sáng tạo này tạo điều kiện và cải tiến việc xem xét lại một thân nội dung thông tin (mà có thể được trình bày bằng một tập hợp các dữ liệu âm thanh, dữ liệu video, dữ liệu văn bản hoặc một số kết hợp của cả 3), cho phép thân nội dung thông tin nhanh chóng được rà soát lại để có được một cái nhìn tổng thể về nội dung của thân nội dung thông tin.

At first sight, this extraordinary legal action against most of the digital world's leading lights might seem one of a kind:

Interval Licensing LLC ("Interval"), a Paul G. Allen company, filed a complaint today in the U.S. District Court of the Western District of Washington against major internet search and e-commerce companies alleging that they have infringed on four patents held by Interval. The eleven defendants are AOL, Apple, eBay, Facebook, Google, Netflix, Office Depot, OfficeMax, Staples, Yahoo, and YouTube.

Interval Licensing holds patents of Interval Research, the former company founded by Allen and David Liddle in 1992 to perform advanced research and development in the areas of information systems, communications, and computer science. The patents in the lawsuit cover fundamental web technologies first developed at Interval Research in the 1990s, which the company believes are being infringed by major e-commerce and web search companies.

But I believe that at its heart, Allen's move springs from the same motivations that lie behind Larry Ellison's equally surprising attack on Google.

Allen's lawsuits look like classic patent trolling. There are just four patents involved, all incredibly broad. This means that on the face of it, probably every company involved with Internet activities “infringes” on them. Take, for example, this one:

The invention facilitates and enhances review of a body of information (that can be represented by a set of audio data, video data, text data or some combination of the three), enabling the body of information to be quickly reviewed to obtain an overview of the content of the body of information.

Những gì được mô tả, như thiết kế kèm theo làm rõ, là cơ bản cho hầu hết các trang Web, với thông tin được lôi ra từ nhiều nguồn khác nhau đang được mang tới cùng nhau. Vấn đề là, ngày đệ trình cho ý tưởng này là ngày 05/12/1996 và tôi - cùng với hàng triệu người khác là những người khai phá sớm Internet - thường sử dụng những thứ đó từ 1994.

Cho tới nay, quá là thông dụng. Nhưng nơi mà hành động này khác biệt là việc công ty của Paul Allen đã đệ trình các bằng sáng chế ban đầu gần một thập kỷ rưỡi trước: đây là một trường hợp của một công ty mua những bằng sáng chế cũ và sau đó sử dụng chúng để tấn công các công ty lớn với mục đích tống tiền. Quả thực, sự khác biệt này tạo ra một phần quan trọng của sự biện hộ của Allen cho các vụ kiện pháp lý:

“Interval Research từng là một nhà đóng góp khai phá từ sớm cho sự phát triển của nền kinh tế Internet”, David Postman, người phát ngôn cho Paul G. Allen, nói. “Interval đã làm việc cật lực để mang những công nghệ của mình tới thị trường thông qua việc tạo ra các công ty mới, các dàn xếp chuyển giao công nghệ, và bán các công nghệ được cấp bằng sáng chế”.

Những bằng sáng chế chủ chốt này là cơ bản đối với các cách thức mà những công ty hàng đầu về thương mại điện tử và tìm kiếm hoạt động ngày hôm nay.

“Vụ kiện này là cần thiết để bảo vệ đầu tư của chúng tôi vào đổi mới sáng tạo”, Postman nói. “Chúng tôi không đánh giá các bằng sáng chế mà những công ty khác đã đệ trình, chúng tôi cũng không mua các bằng sáng chế ban đầu được chỉ định cho ai đó khác. Những bằng sáng chế này được phát triển bởi và cho Interval”.

What is described, as the accompanying drawing makes clear, is essentially most Web pages, with information drawn from various sources being brought together. The trouble is, the filing date for this idea is 5 December 1996 and I - along with several million other early Internet explorers - was routinely using this stuff from 1994.

So far, so conventional. But where this action differs is that Paul Allen's company filed the original patents nearly a decade and a half ago: this is not a case of a company buying up old patents and then using them to attack big companies with the aim of being bought off. Indeed, this difference forms an important part of Allen's justification for the legal cases:

"Interval Research was an early, ground-breaking contributor to the development of the internet economy," said David Postman, spokesman for Paul G. Allen. "Interval has worked hard to bring its technologies to market through spinning off new companies, technology transfer arrangements, and sales of its patented technology."

These key patents are fundamental to the ways that leading e-commerce and search companies operate today.

"This lawsuit is necessary to protect our investment in innovation," Postman said. "We are not asserting patents that other companies have filed, nor are we buying patents originally assigned to someone else. These are patents developed by and for Interval."

Vấn đề với dòng tấn công này, tất nhiên, là việc nó hoàn toàn là vô nghĩa. Interval Research đã không là một “nhà đóng góp khai phá từ sớm cho sự phát triển của nền kinh tế Internet”: Tôi đã ở đó, và họ đã có ảnh hưởng bằng 0 bất kỳ thứ gì, đối với những gì mà tôi có thể nhớ. Allen quả thực có thể đã đầu tư tiền vào một dự định để “đổi mới sáng tạo” trong lĩnh vực này, nhưng các bằng sáng chế được trích dẫn trong hành động này chắc chắn là thứ gì đó mà, vì chúng tất cả rõ ràng tầm thường và dường như có thể bị tổn thương cho hàng đống các tác phẩm trước đó (tôi chắc chắn có nhiều sao chụp màn hình tương ứng trong cuốn sách cũ năm 1995 của tôi “Internet với Windows”, mà nó có trước chúng).

Nhưng bạn không phải lấy các câu từ của tôi cho nó rằng Interval của Allen đã không đóng góp gì cho nền kinh tế Internet khi đó. PJ không biết mệt mỏi đặt cùng với những bài viết nổi tiếng khác trên Groklaw (bao gồm toàn bộ văn bản của khiếu nại), mà có một ngoại lệ ngắn từ một cuộc phỏng vấn từ năm 2002, với Terry Winograd, người đã làm việc tại Interval Research, trong đó ông ta thừa nhận:

Interval hoàn toàn bị vứt ra lề của Web. Nó chỉ bắt đầu trước ngay trước khi có Web. Trên thực tế, phát hiện đầu tiên của tôi về Mosaic từng là thông qua một thời gian nội trú mùa hè tại Interval. Tất cả bỗng nhiên tất cả tiền và tài năng và mọi thứ khác nữa bị mút hết vào Web. Nó đã làm khô mọi nguồn, ở một mức độ nào đó. Khó để biết những gì có thể đã xảy ra nếu thời gian đã không là cách đó. Interval đã xem xét tới các thiết bị, tới những thứ mà mọi người sử dụng, và tại nhà, và không xem xét tới việc đặt thương mại vào Internet.

Thế là, Interval thực sự không chỉ cố gắng vượt qua được thứ gì đó hoàn toàn khác với Web (mà nó đã không nhận thức được cho tới tận sau khi mọi người biết), mà trong mọi trường hợp là “không xem xét đặt thương mại vào Internet” - theo sự trái ngược hoàn toàn với những gì mà thông cáo báo chí bây giờ nói khi nó nói: “Interval Research từng là một nhà đóng góp khai phá từ sớm cho sự phát triển của nền kinh tế Internet”.

The trouble with that line of attack, of course, is that it's complete nonsense. Interval Research was not an “an early, ground-breaking contributor to the development of the internet economy”: I was there, and they had zero impact whatsoever, as far as I can recall. Allen may indeed have invested money in an attempt to “innovate” in this area, but the patents cited in the action are certainly anything but that, since they are all trivially obvious and seem vulnerable to piles of prior art (I certainly have plenty of relevant screen shots in my ancient 1995 book “The Internet with Windows”, which precedes them.)

But you don't have to take my word for it that Allen's Interval contributed nothing to the Internet economy back then. The indefatigable PJ has put together another splendid Groklaw post (including the full text of the complaint), which has a short except from an interview from 2002, with Terry Winograd, who worked at Interval Research, in which he admits:

Interval got completely sideswiped by the Web. It was started just before the Web. In fact, my first exposure to Mosaic was through a summer intern at Interval. All of a sudden all of the money and talent and everything else got sucked into the Web. It dried up the pool there, to some extent. It's hard to know what would have happened if the timing hadn't been that way. Interval was looking at devices, at things people use, and at the home, and not looking at putting commerce onto the Internet.

That is, Interval was actually not only trying to come up with something completely different from the Web (which it was unaware of until well after everyone else), but in any case was “not looking at putting commerce onto the Internet” - in flat contradiction to what the press release now claims when it says: "Interval Research was an early, ground-breaking contributor to the development of the internet economy."

Đó chỉ là một sự kỳ dị. Một sự kỳ dị khác là sự vắng mặt của Amazon từ những danh sách những người được nêu tên trong khiếu kiện. Vì sao lại quên cái công ty mà hơn ai hết có liên quan tới thương mại điện tử nhỉ? Chắc chắn, nếu bất kỳ ai vi phạm các bằng sáng chế của Interval, thì đó sẽ là Amazon chứ?

Lý do cho điều này có thể là việc Amazon thực sự là ví dụ phản chứng tốt nhất cho tất cả những khiếu kiện của Interval. Có lẽ nó từng làm tất cả mọi thứ mà Interval kêu là “được sáng tạo”, là từ lâu trước khi các bằng sáng chế thậm chí đã được áp dụng. Chống lại nền tảng cơ bản, kiện Amazon có lẽ, tất nhiên, có thể là tự sát từ quan điểm pháp lý.

Nhưng điều đó vẫn còn nổi lên câu hỏi lớn hơn về vì sao Allen đang làm điều này với bất kỳ ai? Như đã biết, ông ta không ngốc, nên điều đó không thể đơn giản là vì tiền. Tương tự, vì sao ông ta đã chờ cho tới hơn một thập kỷ trước khi phun ra vào hầu như tất cả các tay chơi hàng đầu của Internet?

Đây là nơi mà tôi nghĩ có sự kết nối của Ellison. Hành động của Allen là một phần của sự mất trí tập thể mà đã áp bức sự quản lý cao cấp tại hầu hết các công ty máy tính.

That's just one oddity. Another is the absence of Amazon from the roster of those named in the complaint. Why miss out the company that more than any other is associated with ecommerce? Surely, if anyone infringes on Interval's patents, it will be Amazon?

The reason for this might be that Amazon is actually the best counterexample to all of Interval's claims. It was provably doing all the things that Interval claims it “invented”, and long before patents were even applied for. Against that background, suing Amazon would, of course, have been suicidal from a legal point of view.

But that still raises the larger question of why on earth Allen is doing this to anyone? As is well known, he is not short of a bob or two, so it can't simply be for the money. Similarly, why did he wait for over a decade before blasting away at most of the top Internet players?

This is where I think the Ellison connection comes in. Allen's action is part of the collective insanity which has gripped senior management at most computer companies. As more and more of these crazy software patent actions are announced and wind their way through the courts (or are quietly settled after much public tub-thumping), so the pressure on managers to join the feeding frenzy grows. It's that old feeling that many of us get when some new fad takes off - that we might be missing out on something big, and that whether we think it's really a good idea or not, we had better pile in now before it's too late.

Khi mà ngày càng nhiều hơn những hành động điên rồ về bằng sáng chế phần mềm này được công bố và thổi theo cách của họ qua các tòa án (hoặc âm thầm được dàn xếp sau nhiều tới hết mức sự quay cuồng trước công chúng), nên áp lực lên những người quản lý để tham gia vào việc nuôi dưỡng sự mê loạn gia tăng. Đây là cảm giác cũ kỹ mà nhiều người trong chúng ta có khi vài sự thích thú dở hơi mới cất cánh - mà chúng ta có lẽ còn quên đi những thứ lớn, và rằng liệu chúng ta có nghĩ nó thực sự là một ý tưởng tốt hay không, chúng ta đã có cái cột tốt hơn bây giờ trước khi quá muộn.

Những gì chúng ta đang chứng kiến là một bi kịch của phần mềm nói chung, khi những người nắm giữ các bằng sáng chế đa phần là đáng buồn cười cố kêu kiếm phần của họ đối với những gì mà họ thừa nhận là một đống tiền bỏ ra một cách tự do thông qua việc cấp bằng sáng chế và sau đó cấp phép của các ý tưởng chủ chốt, và vì thế, là những ý tưởng rõ ràng. Trong thâm tâm họ có lẽ biết rằng họ thực sự không có bất kỳ quyền nào đối với những đồng tiền đó, nhưng được dẫn dắt bởi nỗi sợ hãi của họ về việc là người cuối cùng đưa ra chống lại tinh thần của công chúng. Và tất nhiên, đối với nhiều công ty, xu hướng này cuối cùng là sự tự thất bại, vì họ chỉ hình như kết thúc như những nạn nhân của các xu thế khi những kẻ thắng tận hưởng bổng lộc, như Microsoft đang khám phá ra chi phí của mình (trong vụ kiện việc Microsoft vi phạm các bằng sáng chế trong Word được cho là của công ty i4i của Canada).

Vượt ra khỏi việc nhấn mạnh tới tuyên ngôn thiếu sự chứng minh cho các vụ kiện này, động thái của Allen đưa ra một sự thất bại sâu sắc hơn bất kể thực tế đó chỉ ra rằng việc có những ý tưởng không là những gì thực sự đáng tính: sự triển khai có hiệu quả mới đáng tính.

Và điều đó, cũng vậy, là một trong những vấn đề chính của hệ thống bằng sáng chế hiện hành. Nó không tưởng thưởng cho những người mà thực sự biến các ý tưởng thành những đổi mới sáng tạo thực sự mà bạn và tôi có thể tưởng thưởng, mà cho phép những người mà họ trên danh nghĩa nghĩ thứ gì đó theo nghĩa đen để độc quyền hóa toàn bộ ý tưởng đó cho nhiều năm - thậm chí nếu họ không thể khắc phục được cách để biến nó thành thứ gì đó hữu dụng - bằng việc dừng những người mà họ triển khai một cách độc lập và thành công ý tưởng đó từ việc triển khai nó.

Có một số người coi động thái của Allen như một thủ đoạn xảo trá để bộc lộ ra sự sai về chức năng một cách có hệ thống của việc kiện bất kỳ ai một cách thực tế cho toàn bộ những ý tưởng tầm thường mà chúng từng rõ ràng và đang được sử dụng một cách rộng rãi để ép bàn tay của Văn phòng về bằng sáng chế của Mỹ USPTO.

Thật buồn, tôi không nghĩ rằng đó là dự định của Allen - ông ta chính xác không có một hồ sơ theo dõi về chiến dịch của lòng vị tha theo cách này. Hơn nữa, tôi không nghĩ điều đó sẽ làm việc như cách thức để xúc tiến sự đổi mới. Hầu hết mọi người trên thế giới máy tính biết rằng hệ thống bằng sáng chế bị què: chúng ta không cần nữa những thể hiện của nó.

Kết quả thu được của động thái mới nhất này sẽ là đơn giản để làm giàu cho các luật sư, làm bần cùng hóa các công ty, và thường sẽ cản trở sự đổi mới sáng tạo. Điều đó có nghĩa là những người thua thiệt lớn nhất trong tất cả thứ này sẽ là - như thường lệ - những người bình dân như tôi và bạn.

Hãy theo tôi tại @glynmoody trên Twitter hoặc identi.ca.

What we are witnessing is a tragedy of the software commons, as holders of ridiculously broad patents try to claim their share of what they perceive is a whole lot of money going for free through the patenting and then licensing of of key, and hence, obvious ideas. In their heart of hearts they probably know that they don't actually have any right to that money, but are driven by their fear of being the last one holding out against the mob mentality. And of course, for many companies, this tendency is ultimately self-defeating, because they are just as likely to end up as victims of the trends as victors that enjoy the spoils, as Microsoft is finding to its cost.

Beyond underlining the manifest lack of justification for these suits, Allen's move offers a deeper lesson. Even if Interval really did come up with lots of innovative ideas for ecommerce, its undeniable failure despite that fact shows that having ideas is not what really counts: it's the effective implementation that counts.

And that, too, is one of the key problems of the current patent system. It does not reward the people who actually turn ideas into real inventions that you and I can enjoy, but allows those who nominally thought something up literally to monopolise that entire idea for many years - even if they couldn't work out how to turn it into something useful - by stopping those who independently and successfully implement that idea from deploying it.

There are some who see Allen's move as a cunning ploy to expose this systemic dysfunctionality by suing practically everyone for totally trivial ideas that were obvious and in wide use in order to force the USPTO's hand.

Sadly, I don't think that's Allen's intention - he doesn't exactly have a track record of altruistic crusading in this way. Moreover, I don't think it will work as a way of expediting reform. Most people in the world of computers know that the patent system is broken: we don't need yet more demonstrations of it.

The net result of this latest move will be simply to enrich lawyers, impoverish companies, and generally to impede innovation. Which means that the biggest losers in all this will be - as usual - commoners like you and me.

Follow me @glynmoody on Twitter or identi.ca.

Dịch tài liệu: Lê Trung Nghĩa

letrungnghia.foss@gmail.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.