Snowden
revelations: NZ's spy reach stretches across globe
5:00
AM Wednesday Mar 11, 2015
Bài
được đưa lên Internet ngày: 11/03/2015
Lời
người dịch: Các trích đoạn: “Ví
dụ điển hình các hoạt động
của GCSB là gián điệp các giao tiếp truyền thông ngoại
giao của Việt Nam. Việt Nam
có mối quan hệ thân thiện với New Zealand
và là một đối tác thương mại đang phát triển. Nó
không đặt ra mối đe dọa nào về an toàn hoặc lãnh thổ
đối với New Zealand, giải thích truyền thống cho GCSB
được đưa ra cho công chúng, nhưng nó vẫn nằm trong danh
sách gián điệp của GCSB. Sự
giải thích duy nhất có thể hiểu được đối với việc
gián điệp Việt Nam của New Zealand là như một phần của
chiến lược rộng lớn hơn do NSA dẫn dắt.
Sự giám sát của GCSB đối với
một quốc gia châu Á không được nêu tên được mô tả
trong một tài liệu của NSA đề tháng 03/2013. Tài liệu
đó, một báo cáo tháng được quan chức liên lạc của
NSA ở GCSB viết, nói “GCSB có một khả năng chiến binh
kiêu hãnh (Warriorpride) có thể thu thập chống lại một
mục tiêu châu Á”. Điều này
có nghĩa là GCSB đã và đang gián điệp hoặc Việt Nam,
quốc gia châu Á duy nhất có tên trong danh sách đích tháng
04/2013, hoặc vài thành viên
khác của Hiệp hội các Quốc gia Đông Nam Á (ASEAN). New
Zealand tự xưng có các mối quan
hệ gần gũi và thân thiết với tất cả các quốc gia
châu Á”. Tài
liệu gốc được phân loại tuyệt mật của NSA có tên
Việt Nam:
https://s3.amazonaws.com/s3.documentcloud.org/documents/1683920/nzodnipaperapr13-v1-0-pdf-redacted.pdf.
Xem thêm: 'Chương
trình gián điệp của NSA trên không gian mạng'.
Các
tài liệu tiết lộ những khác biệt giữa các chương
trình nghị sự bí mật và chính sách đối ngoại chính
thống của các nước.
New
Zealand gián điệp Việt Nam, Trung Quốc, Ấn Độ, Pakistan,
các nước Nam Mỹ và một dải các nước khác để giúp
điền các khe hở trong các hoạt động giám sát toàn cầu
của Cơ quan An ninh Quốc gia Mỹ (NSA), các tài liệu chỉ
ra.
Các
tài liệu, có được từ người thổi còi của NSA Edward
Snowden và được chia sẻ với tờ Herald, nhấn mạnh
các khác biệt giữa các chính sách đối ngoại bí mật
và chính thức của New Zealand. Chúng đã tiết lộ mức độ
những đóng góp của Văn phòng An toàn Giáo tiếp của
Chính phủ - GCSB ( Government Communications Security Bureau) cho
nhóm 5 cặp mặt (Five Eyes), một liên minh giám sát mà New
Zealand là một phần cùng với Mỹ, Anh, Canada và Úc.
Vào
tháng 3/2013, vài tuần trước khi Snowden hoàn tất thu thập
các tài liệu của NSA và bay sang Hong Kong, một quan chức
NSA đã hoàn thành một báo cáo tuyệt mật phác họa những
gì GCSB đóng góp trong liên minh do Mỹ dẫn dắt này.
Tờ
Herald đã phân tích tài liệu này và các tài liệu khác
trong sự cộng tác với website tin tức của Mỹ, tờ The
Intercept, tờ đã có được chúng từ Snowden.
Đọc
thêm:
Hồ
sơ NSA của GCSB tiết lộ tổ chức của New Zealand đang
quản lý các hoạt động gián điệp chống lại hơn 20
nước, bao gồm cả các quốc gia thân thiện và các đối
tác thương mại.
Việc
nghe lén trải rộng từ Ấn Độ và Iran ở châu Á cho tới
các cơ sở khoa học được cách li ở Nam cực. Các quốc
gia được liệt kê trong báo cáo của NSA trong một phần
có đầu đề là “Đối tác cung cấp gì cho NSA”.
Báo
cáo của quan chức NSA này nói GCSB “tiếp tục đặc biệt
hữu dụng trong khả năng của nó để cung cấp cho NSA sự
truy cập rồi tới các khu vực và quốc gia ... khó cho Mỹ
để truy cập”.
Được
nêu “GCSB cung cấp sự thu thập các giao tiếp truyền
thông ngoại giao của Trung Quốc, Nhật/Bắc Triều tiên/
Việt Nam/ các quốc gia đảo Nam Thái bình dương, Pakistan,
Ấn Độ, Iran và Nam cực”.
“Sự
thu thập” có nghĩa là GCSB tiến hành giám sát tích cực
các quốc gia và lãnh thổ đó. Báo cáo cũng liệt kê các
lãnh thổ Nam Thái bình dương thuộc Pháp và Afghanistan như
là các mục tiêu của GCSB. Tài liệu đó, gọi là “Mối
quan hệ Tình báo của NSA với New Zealand” và được phân
loại là tối mật, được Giám đốc Bàn Quốc gia của
NSA về New Zealand chuẩn bị có trụ sở chính của cơ
quan ở Maryland.
Có
3 cách chính mà GCSB đóng góp cho sự giám sát toàn cầu
của NSA:
Ngắm đích các quốc gia bằng việc sử dụng cơ sở
chặn đường vệ tinh Waihopai.
Truy cập các mạng giao tiếp truyền thông nội bộ các
quốc gia từ các trạm nghe lén ẩn trong đại sứ quán
New Zealand và các tòa nhà phái đoàn cao cấp.
Bởi các nhân viên của GCSB giúp dịch và phân tích các
giao tiếp truyền thông mà các cơ quan khác của nhóm 5
cặp mắt chặn đường.
Ví
dụ điển hình các hoạt động của GCSB là gián điệp
các giao tiếp truyền thông ngoại giao của Việt Nam. Việt
Nam có mối quan hệ thân thiện với New Zealand và là một
đối tác thương mại đang phát triển. Nó không đặt ra
mối đe dọa nào về an toàn hoặc lãnh thổ đối với
New Zealand, giải thích truyền thống cho GCSB được đưa
ra cho công chúng, nhưng nó vẫn nằm trong danh sách gián
điệp của GCSB. Sự giải thích duy nhất có thể hiểu
được đối với việc gián điệp Việt Nam của New
Zealand là như một phần của chiến lược rộng lớn hơn
do NSA dẫn dắt.
Sự
giám sát của GCSB đối với một quốc gia châu Á không
được nêu tên được mô tả trong một tài liệu của
NSA đề tháng 03/2013. Tài liệu đó, một báo cáo tháng
được quan chức liên lạc của NSA ở GCSB viết, nói
“GCSB có một khả năng chiến binh kiêu hãnh (Warriorpride)
có thể thu thập chống lại một mục tiêu châu Á”.
Điều
này có nghĩa là GCSB đã và đang gián điệp hoặc Việt
Nam, quốc gia châu Á duy nhất có tên trong danh sách đích
tháng 04/2013, hoặc vài thành viên khác của Hiệp hội các
Quốc gia Đông Nam Á (ASEAN). New Zealand
tự xưng có các mối quan hệ gần gũi và thân thiết với
tất cả các quốc gia châu Á.
Theo
các tài liệu của Snowden, hệ thống chiến binh kiêu hãnh
sử dụng các phần mềm độc hại để gây lây nhiễm và
gián điệp các máy tính, và giám sát các điện thoại
cầm tay bao gồm cả iPhones và Android. Báo cáo của NSA nói
“sự ủy quyền cho GCSB sử dụng hệ thống của NSA đã
hết hạn” - có nghĩa là chiến binh kiêu hãnh gián điệp
quốc gia châu Á đó đã từng xảy ra trước đó chứ
không phải vào thời gian đó - và “GCSB đang làm việc
để tái thiết lập lại nó”.
Báo
cáo hàng tháng của NSA nói GCSB “cũng đã làm việc trong
cơ chế truyền dữ liệu từ GCSB tới NSA” cho dự án
đó. Nói cách khác, hoạt động chống lại quốc gia châu
Á đó từng được tiến hành cho NSA, với các giao tiếp
truyền thông bị chặn được gửi cho cơ quan của Mỹ để
phân tích. Được hỏi vì sao NSA cần New Zealand để tiến
hành các hoạt động của chiến binh kiêu hãnh, một người
phát ngôn của NSA đã nói cho tờ Herald: “Chúng tôi
không yêu cầu các đối tác nước ngoài thực hiện bất
kỳ hoạt động tình báo nào mà Chính phủ Mỹ bản thân
nó có thể bị pháp luật cấm tiến hành... NSA sẽ không
bình luận về các hoạt động đặc biệt, được cho là
của tình báo nước ngoài”.
Hồ
sơ tháng 04/2013 của GCSB bao gồm một một đoạn viết về
cảm nhận của cơ quan của Mỹ về đồng minh New Zealand
của nó. Quan chức NSA này viết: “GCSB đánh giá cao mối
quan hệ của nó với NSA” và GCSB có thể “tiếp tục
tìm và hỗ trợ các nỗ lực đôi bên cùng có lợi mà
thể hiện cam kết với an toàn quốc gia và quốc tế qua
mối quan hệ đối ngoại của mình”. NSA đã thấy GCSB
như một người báo cáo tin cậy, sẵn sàng và có thiện
chí “thể hiện sự cam kết của mình”.
Đáng
ngạc nhiên, 4 quốc gia đó được liệt kê như là các
mục tiêu của GCSB là các đồng minh tình báo của Mỹ.
Nhóm 5 cặp mắt là một liên minh cấu trúc cao. Bên thứ
nhất là NSA; Anh, Canada, Úc và New Zealand là các bên thứ
2; và theo một tài liệu khác của Snowden, 33 nước khác
là các bên thứ 3. Trong số đó, GCSB gián điệp Ấn Độ,
Pakistan, Pháp (các lãnh thổ Nam Thái bình dương) và Nhật.
GCSB đang đi theo chính sách của các cơ quan Anh gián điệp
tự do các đồng minh tình báo các bên thứ 3.
Một
cái đích được cho là dễ đoán hơn là Iran, một cái
đích chính của các cơ quan tình báo Mỹ nhiều thập kỷ.
Nhưng nói chung, New Zealand đã có chính sách đối ngoại
từ lâu rất khác về Iran so với của Mỹ và Anh. Iran là
một thị trường xuất khẩu có giá trị và New Zealand đã
không tham gia vào trong các biện pháp trừng phạt và đối
đầu với Chính phủ của nó. Dường như một chính sách
khác đã được áp dụng bí mật đối với các hoạt
động tình báo, với GCSB nhằm đích Iran được cho là
nhân danh của các nước đồng minh.
GCSB
gián điệp các đối tác khác, như các nước Mỹ Latin và
Nhật. Điều này tương tự như trái ngược với các
chính sách đối ngoại chính thức.
GCSB
giám sát các quốc gia làm việc ở Nam cực cũng không dễ
dàng gì đối với chính sách chính thức của New Zealand
như một quốc gia của Hiệp định Nam cực. Bộ Ngoại
giao và Thương mại nói “sự tham gia ở Nam cực đưa ra
cho New Zealand cơ hội đóng vai trò xây dựng và có ảnh
hưởng trong khu vực ... điều được quản lý theo các
nguyên tắc hợp tác quốc tế”.
Việc
giám sát được thực hiện bằng việc chặn các liên kết
vệ tinh Nam cực ở cơ sở Waihopai. Khoảng 20 quốc gia có
các cơ sở quanh năm ở Nam cực, hầu hết chúng sử dụng
một ít các liên kết vệ tính hệt như nhau.
“Các
quốc gia đảo Nam Thái bình dương” bị ngắm đích, như
một câu chuyện trước đó trên tờ Herald, bao gồm
Fiji, Tonga, Tuvalu, Nauru, Kiribati, Samoa, Vanuatu, the Solomon
Islands, New Caledonia và Polynesia thuộc Pháp. Tổng thể,
GCSB nhằm đích chủ yếu các nước ngoài, để lại các
hoạt động tình báo bên trong New Zealand cho Dịch vụ Tình
báo An toàn New Zealand (với sự hỗ trợ đôi khi từ
GCSB).
Báo
cáo tháng 04/2013 cũng liệt kê “Những gì NSA cung cấp
cho Đối tác”, chỉ ra những gì GCSB có được từ mối
quan hệ của 5 cặp mắt. Nó chỉ nói: “NSA cung cấp về
giao thông, xử lý, và báo cáo thô về các cái đích đôi
bên cùng quan tâm, bổ sung thêm vào tư vấn kỹ thuật và
thuê trang thiết bị”.
Sự
giám sát và phân tích không chỉ là các cam kết của GCSB
đối với các đồng minh tình báo. GCSB cũng đóng góp cho
đồng minh các dự án phá mã và “phát hiện mạng”.
Cái sau có liên quan tới việc tìm kiếm và định hình
các nhân viên tình báo các mạng giao tiếp truyền thông
nước ngoài để nhận diện những điều mà họ có thể
muốn theo dõi.
Các
tài liệu của Snowden bao gồm một trình chiếu slide của
NSA năm 2012 trong dự án “Auroragold” của nó với một
bản đồ thế giới ghi lại sự thành công của nhóm 5
cặp mắt trong việc nhận diện các mạng giao tiếp truyền
thông ở từng quốc gia.
Bản
đồ đó ghi lại 100% thành công trong việc phát hiện các
mạng ở các đảo Solômn và Cook, 57% nhận diện các mạng
ở Fiji, 33% ở Samoa, 30% ở Tonga và cứ như thế. Có khả
năng là điều này từng là công việc của GCSB, nằm
trong hệ thống kế hoạch giám sát của NSA.
Auroragold
được một đội các nhà phân tích và lập trình viên
của NSA quản lý, những người đã xây dựng một cơ sở
dữ liệu các nhà vận hành mạng di động và các mạng,
và sau đó đã làm việc trong “sự phát triển các mục
tiêu” chống lại các mạng di động.
Nhân
viên phát hiện mạng GCSB cũng nghiên cứu các mạng giao
tiếp truyền thông ở các khu vực trách nhiệm của GCSB.
Một báo cáo tháng 07/2009 của GCSB đã công bố: “Sự
cộng tác gia tăng khắp các Đơn vị và Ban giám đốc
GCSB, và giữa các đối tác 5 cặp mắt, trong một môi
trường giao tiếp truyền thông năng động, là tạo ra sự
khác biệt đáng kể trong việc hiểu biết các mạng, tiềm
tàng khả năng của chúng ta để khai thác các mạng đó”.
Các
biên bản họp kế hoạch của nhóm 5 cặp mắt vào tháng
06/2009 nói: “GCSB đang thiết lập độ Phân tích Mạng
đầu tiên của họ vào tháng 10/2009”, với một quan chức
từ cơ quan anh em Úc của GCSB được bổ nhiệm tới New
Zealand để dẫn dắt đội mới đó.
“Đội
mới ban đầu sẽ được tập trung vào phát triển truy
cập và có mục tiêu cung cấp tiện ích Phân tích Mạng...
nó có thể sau đó gia tăng sự hỗ trợ cho Stateroom [các
trạm nghe lén đặt ở các đại sứ quán] và các lãnh
địa khai thác mạng máy tính - CNE [Computer Network
Exploitation]”.
Nicky
Hager là nhà báo điều tra ở New Zealand và là một chuyên
gia được quốc tế thừa nhận về giám sát kể từ khi
xuất bản phẩm cuốn sách của ông Sức mạnh Bí mật
(Secret Power) ra năm 1996.
Ryan
Gallagher là một nhà báo Scotland mà công việc của ông ở
tổ chức tin tức Mỹ The Intercept tập trung vào giám sát
chính phủ, công nghệ và các quyền tự do dân sự.
Tranh
luận về bài báo này bây giờ đã đóng.
-
NZ Herald
Documents
expose discrepancies between country’s secret agenda and official
foreign policy.
New
Zealand spies on Vietnam, China, India, Pakistan, South American
nations and a range of other countries to help fill gaps in worldwide
surveillance operations by the United States National Security Agency
(NSA), documents show.
The
documents, obtained by NSA whistleblower Edward Snowden and shared
with the Herald, highlight discrepancies between secret and official
foreign policy adopted by New Zealand. They expose the extent of
Government Communications Security Bureau (GCSB) contributions to the
Five Eyes, a surveillance alliance New Zealand is part of alongside
the US, Britain, Canada, and Australia.
In
April 2013, weeks before Snowden finished gathering NSA documents and
flew to Hong Kong, an NSA officer completed a top-secret review
outlining what the GCSB contributes within the US-led alliance.
The
Herald analysed this document and others in collaboration with US
news website The Intercept, which obtained them from Snowden.
Read
more:
The
NSA profile of the GCSB reveals the New Zealand organisation is
running spying operations against 20 or more countries, including
friendly nations and trading partners.
The
eavesdropping stretches from India and Iran in Asia to isolated
scientific bases in Antarctica. These countries are listed in the NSA
report in a section headed "What Partner Provides to NSA".
The
NSA officer's review said the GCSB "continues to be especially
helpful in its ability to provide NSA ready access to areas and
countries ... difficult for the US to access".
It
said the "GCSB provides collection on China, Japanese/North
Korean/Vietnamese/South American diplomatic communications, South
Pacific island nations, Pakistan, India, Iran and Antarctica".
"Collection"
means the GCSB conducts active surveillance on these countries and
territories. The report also lists French South Pacific territories
and Afghanistan as GCSB targets. The document, called "NSA
Intelligence Relationship with New Zealand" and given a
top-secret classification, was prepared by the NSA's Country Desk
Officer for New Zealand based in the agency's headquarters in
Maryland.
There
are three main ways that the GCSB contributes to the NSA's worldwide
surveillance:
Targeting
countries using the Waihopai satellite interception base.
Accessing
nations' internal communication networks from covert listening posts
hidden in New Zealand embassy and high commission buildings.
By
GCSB staff helping to translate and analyse communications
intercepted by other Five Eyes agencies.
A
typical example of GCSB operations is spying on Vietnamese diplomatic
communications. Vietnam has friendly relations with New Zealand and
is a growing trading partner. It poses no security or terrorist
threat to New Zealand, the traditional explanation for the GCSB given
to the public, but it is still on the GCSB spying list. The only
conceivable explanation for New Zealand spying on Vietnam is as part
of broader NSA-driven strategy.
The
GCSB surveillance of an unnamed Asean country is described in an NSA
document dated March 2013. The document, a monthly report written by
the NSA liaison officer at the GCSB, said "GCSB has a
Warriorpride capability that can collect against an Asean target".
This
means GCSB had been spying either on Vietnam, the only Asean nation
named on the April 2013 target list, or some other member of the
Association of Southeast Asian Nations. New Zealand professes to have
close and friendly relations with all the Asean nations.
According
to Snowden documents, the Warriorpride system uses malware to infect
and spy on computers, and to monitor cellphones including iPhones and
Androids. The NSA report said the GCSB's "authorisation to use
the NSA system had expired" - meaning the Warriorpride spying in
the Asean country had been occurring previously but not at that time
- and "GCSB is working to reestablish it".
The
NSA monthly report said the GCSB was "also working on the data
transfer mechanism from GCSB to NSA" for the project. In other
words, the operation against the Asean country was being conducted
for the NSA, with the intercepted communications sent to the US
agency for analysis. Asked why the NSA needed New Zealand to conduct
Warriorpride operations, an NSA spokesperson told the Herald: "We
do not ask foreign partners to undertake any intelligence activity
that the US Government would be legally prohibited from undertaking
itself ... The National Security Agency will not comment on specific,
alleged foreign intelligence activities."
The
April 2013 profile of the GCSB includes a passage on the US agency's
perception of its New Zealand ally. The NSA officer wrote: "The
GCSB highly values its relationship with NSA" and the GCSB would
"continue to seek and support mutually beneficial efforts that
demonstrate its commitment to national and international security
through its foreign partnership". The NSA saw the GCSB as a
reliable supporter, ready and willing to "demonstrate its
commitment".
Surprisingly,
four of the countries listed as GCSB targets are US intelligence
allies. Five Eyes is a highly structured alliance. The NSA is the
First Party; Britain, Canada, Australia and New Zealand are Second
Parties; and, according to another Snowden document, 33 other
countries are Third Parties. Of these, the GCSB spies on India,
Pakistan, France (South Pacific territories) and Japan. The GCSB is
following the US and British agencies' policy of freely spying on the
Third Party intelligence allies.
A
more predictable-sounding target is Iran, a major target of US
intelligence agencies for decades. But in public, New Zealand has had
a distinctly different long-term foreign policy on Iran than the US
and Britain. Iran is a valuable export market us and New Zealand has
not joined in sanctions and confrontation with its Government. It
appears a different policy has been applied in secret to intelligence
operations, with the GCSB targeting Iran presumably on behalf of the
allies.
The
GCSB spies on other trading partners, such as unspecified Latin
American countries and Japan. This similarly flies in the face of
official foreign policies.
GCSB
monitoring of nations working in Antarctica also sits uneasily with
New Zealand's official policy as an Antarctic Treaty nation. The
Ministry of Foreign Affairs and Trade says "involvement in
Antarctica offers New Zealand the opportunity to play a constructive
and influential role in a region ... which is managed according to
principles of international cooperation".
The
monitoring is done by intercepting Antarctic satellite links at the
Waihopai base. About 20 nations have year-round bases in Antarctica,
most of which use the same few satellite links.
The
"South Pacific island nations" targeted, as an earlier
Herald story showed, include Fiji, Tonga, Tuvalu, Nauru, Kiribati,
Samoa, Vanuatu, the Solomon Islands, New Caledonia and French
Polynesia. Overall, the GCSB mainly targets foreign countries,
leaving intelligence operations within New Zealand to the New Zealand
Security Intelligence Service (with occasional assistance from the
GCSB).
The
April 2013 report also lists "What NSA provides to the Partner",
showing what the GCSB gains from its Five Eyes membership. It says
just: "NSA provides raw traffic, processing, and reporting on
targets of mutual interest, in addition to technical advice and
equipment loans."
Surveillance
and analysis are not the only GCSB commitments to the intelligence
alliance. GCSB also contributes to alliance code-breaking projects
and "network discovery". The latter involves intelligence
staff finding and profiling overseas communications networks to
identify ones they may want to monitor.
The
Snowden documents include a 2012 NSA slideshow on its "Auroragold"
project with a world map recording the Five Eyes' success at
identifying communications networks in each country.
The
map records 100 per cent success discovering networks in the Solomon
Islands and Cook Islands, 57 per cent identifying networks in Fiji,
33 per cent in Samoa, 30 per cent in Tonga and so on. It is likely
that this was GCSB work, fed into the NSA surveillance-planning
system.
Auroragold
is run by an NSA team of analysts and programmers who have assembled
a database of mobile network operators and networks, and then worked
on "target development" against the mobile networks.
The
GCSB's network discovery staff likewise study communications networks
in the GCSB's areas of responsibility. A July 2009 GCSB report
declared: "Increased collaboration across GCSB Units and
Directorates, and between Five Eyes partners, within a dynamic
communications environment, is making a significant difference in the
understanding of networks, and potentially our capability to exploit
those networks."
The
minutes of a Five Eyes planning meeting in June 2009 said: "GCSB
is establishing their first Network Analysis team in October 2009,"
with an officer from the GCSB's Australian sister agency posted to
New Zealand to lead the new team.
"The
new team will initially be focused on access development and is aimed
at proving the utility of Network Analysis ... which can then
increase support to Stateroom [embassy-based listening posts] and CNE
[Computer Network Exploitation] realms."
Nicky
Hager is a New Zealand-based investigative journalist and an
internationally recognised expert on surveillance since the
publication of his book Secret Power in 1996.
Ryan
Gallagher is a Scottish journalist whose work at US news organisation
The Intercept is focused on government surveillance, technology and
civil liberties.
Debate
on this article is now closed.
-
NZ Herald
Dịch: Lê Trung
Nghĩa