Nguồn ảnh: Tùy chỉnh từ tài liệu ‘From Vision to Value: ORCID’s 2022–2025 Strategic Plan’, https://doi.org/10.23640/07243.16687207
Journal Articles
Theo: https://info.orcid.org/documentation/workflows/integrating-orcid-into-your-journal-workflow/
Các nhà xuất bản sử dụng ORCID để rõ ràng liên kết các tác giả và những người bình duyệt - và tất cả các phương án tên của họ - với tác phẩm nghiên cứu của họ, bằng việc nhúng các mã nhận diện ORCID (ORCID iD) vào siêu dữ liệu ấn phẩm của họ và hiển thị chúng trong các ấn bản được hoàn thành. Bằng việc đưa các mã nhận diện xác thực vào trong siêu dữ liệu của bạn, bạn có thể giải phóng các nhà nghiên cứu khỏi việc phải cập nhật thủ công bằng tay các bản ghi/hồ sơ ORCID của họ, giúp tăng tốc độ truyền thông các tác phẩm nghiên cứu, và giảm rủi ro các lỗi. Bạn cũng có thể sử dụng dữ liệu từ hồ sơ ORCID của nhà nghiên cứu như các tên, lịch sử giáo dục, và các cơ sở liên kết để nhập các hồ sơ vào hệ thống của riêng bạn để tiết kiệm thời gian của những người sử dụng và giảm các lỗi của bạn.
Thông thường một quy trình xuất bản tạp chí sẽ tuân theo các bước bên dưới, dù chúng tôi biết rằng điều này có thể biến động giữa các nhà tổng hợp tùy thuộc vào các trường hợp sử dụng cụ thể.
Tác giả gửi đệ trình bài báo tới nhà xuất bản
Nhà xuất bản thu thập ORCID iD của tác giả được xác thực và yêu cầu quyền tương tác với hồ sơ của họ, và lưu lại sự cho phép đó.
Nhà xuất bản thu thập dữ liệu từ hồ sơ của tác giả bằng việc sử dụng ORCID API và sử dụng nó để giúp nhập liệu vào mẫu đệ trình đó.
Điều này giúp tiết kiệm thời gian của tác giả khỏi việc hoàn tất thông tin đã sẵn sàng rồi trong hồ sơ ORCID của họ.
Các cơ sở liên kết, vốn cấp, các bản preprint và các tập hợp dữ liệu tât cả có thể được phát hiện.
Khi một đệ trình được chấp nhận và bài báo được xuất bản, nhà xuất bản sẽ:
Đưa các ORCID iD vào siêu dữ liệu của bài báo đó.
Thêm ấn phẩm vào hồ sở ORCID của tác giả, kết nối người đó với ấn phẩm đó.
Hiển thị mã nhận diện đó trong bài báo và siêu dữ liệu của bài báo đó
Hiển thị mã nhận diện đó trên trang thông tin của các tác giả
Như một tùy chọn, nhà xuất bản công nhận những người bình duyệt cho tác phẩm được bình duyệt ngang hàng của họ
Như một tùy chọn, nhà xuất bản thu thập các ORCID iD của các đồng tác giả và những người cộng tác và cũng cập nhật các hồ sơ của họ.
Ví dụ
Lợi ích
Mọi thứ thường không đơn giản như vậy. Các iD và quyền ORCID có khả năng sẽ cần phải được chuyển từ hệ thống đệ trình sang hệ thống sản xuất và thậm chí có thể không có hệ thống để tác giả tương tác.
Chúng tôi vẫn nghĩ điều đó đáng làm. ORCID có thể giúp hợp lý hóa quy trình xuất bản, cải thiện quản lý tác giả và các cơ sở dữ liệu của người bình duyệt, và cải thiện độ chính xác tìm kiếm các kho dựa vào tên.
ORCID phục vụ như một trung tâm thông tin, cho phép tác giả và người bình duyệt của bạn kết nối một cách đáng tin cậy với những đóng góp của họ và chia sẻ thông tin từ bản ghi ORCID của họ khi họ tương tác với hệ thống xuất bản của bạn. Việc thu thập các iD cho tất cả các tác giả và người bình duyệt của bạn trong quá trình xuất bản — cho dù là sách, tạp chí, tập hợp dữ liệu, bộ sưu tập, bản trình chiếu, mã hoặc nhiều tác phẩm khác — cho phép chia sẻ thông tin dễ dàng, đảm bảo các nhà nghiên cứu có thể đồng ý chia sẻ, tiết kiệm thời gian và rắc rối cho các nhà nghiên cứu, giảm nguy cơ sai sót và quan trọng là cho phép các nhà nghiên cứu nhận được sự thừa nhận ghi công họ xứng đáng cho công việc quan trọng mà họ đang làm.
Tham khảo thêm các bản dịch liên quan tới các quy trình làm việc của ORCID ở đây.
Publishers use ORCID to clearly link authors and reviewers—and all their name variants—with their research work, by embedding ORCID iDs into their publication metadata and displaying them on finished publications. By including validated iDs in your metadata you can free researchers from having to manually update their ORCID records, help speed the communication of research works, and reduce the risk of errors. You can also use data from the ORCID record such as researchers’ names, education history, and current affiliations to populate profiles in your own system to save your users time and reduce errors.
Typically a journal publication workflow will follow the steps below, although we are aware that this can vary between integrators depending on specific use cases.
The author submits an article submission to the Publisher
The publisher collects the authenticated author’s ORCID iD and requests permission to interact with their record, and stores that permission.
The publisher collects data from the author’s record using the ORCID API and uses it to help populate the submission form.
This helps to save the author time manually completing information that is already available within their ORCID record.
Affiliations, funding, preprints and datasets can all be discovered
When a submission is accepted and the article is published, the publisher:
Includes the ORCID iDs in the article metadata.
Adds the publication to the author’s ORCID record, connecting the person with the publication.
Displays the iD within the article and the article metadata
Displays the iD on the authors information page
Optionally, the publisher acknowledges reviewers for their peer review work
Optionally, the publisher collects co-author and collaborator ORCID iDs and updates their records as well.
Things are not usually this simple. The ORCID iDs and permissions potentially would need to be moved from the submission system to a production system, and there may not even be a system in place that authors interact with.
We still think it’s worth doing. ORCID can help streamline the publishing process, improve the management of author and reviewer databases, and enhance the accuracy of name-based repository searches.
ORCID serves as an information hub, enabling your authors and reviewers to reliably connect to their contributions, and to share information from their ORCID record as they interact with your publishing systems. Collecting iDs for all your authors and reviewers during the publication process — whether for books, journals, datasets, compositions, presentations, code, or a variety of other works — allows for information to be easily shared, ensures researchers can provide consent to share, saves researchers time and hassle, reduces the risk of errors and, critically, enables researchers to get the credit they deserve for the important work they’re doing.
Blogger: Lê Trung Nghĩa
letrungnghia.foss@gmail.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.