Thứ Ba, 18 tháng 8, 2015

Vấn đề quỷ lùn bằng sáng chế không phải là mới


The patent troll problem is not a new one
Posted 12 Aug 2015 by David Perry
Bài được đưa lên Internet ngày: 12/08/2015

Vấn đề quỷ lùn bằng sáng chế không phải là mới. Vào năm 1879, một nhà sáng chế có tên là George B. Selden đã đệ trình một bằng sáng chế về cỗ xe ngựa 4 bánh không có ngựa mà ông ta gọi là “Máy trên Đường” (“Road Engine”).

Ông ta đã làm chậm sự tiếp tục bằng sáng chế của mình 16 năm để gia tăng cuộc sống có hiệu quả của nó (khi đó, các bằng sáng chế sẽ hết hạn sau 17 năm kể từ khi phát hành, còn bây giờ là 20 năm kể từ khi đệ trình hồ sơ xin cấp). Điều này ngụ ý khi đó là bằng sáng chế của ông ta đã phát hành, bất kể chưa bao giò phát triển được một mẫu làm việc, Selden từng có khả năng yêu sách bằng sáng chế trong các giấy phép ô tô và trích tiền từ nền công nghiệp ô tô đang bắt đầu nảy nở.

Và vấn đề quỷ lùn bằng sáng chế rõ ràng không mới cho các độc giả của Opensource.com. chúng tôi đã xuất bản các bài viết hỏi về liệu bằng sáng chế có thúc đẩy đổi mới, có khai thác được vai trò lạm dụng bằng sáng chế phần mềm trong tranh luận về cải cách bằng sáng chế hay không, và lưu ý tới những nỗ lực từ các bang khác nhau (bao gồm cả Bắc Carolina) để đấu tranh chống các quỷ lùn bằng sáng chế.

Nhưng, gần đây hơn, dường như là vấn đề các quỷ lùn bằng sáng chế đã nắm bắt được sự chú ý của khán thính phòng lớn hơn. 4 năm trước, NPR đã tạo ra một câu chuyện về Cuộc sống Người Mỹ Này gọi là “Khi các Bằng sáng chế Tấn công!”. Và, 4 tháng trước, John Oliver đã bỏ ra nhiều thời gian của ông vào Tối nay của Tuần Trước (Last Week Tonight), để nâng cao nhận thức về các quỷ lùn bằng sáng chế. “Hầu hết các công ty đó không sản xuất ra gì cả - họ chỉ rung lắc bất kỳ ai đang làm, cái gọi họ là các quỷ lùn là một sự lạc lối nhỏ - ít nhất các quỷ lùn cũng thực sự làm thứ gì đó, họ kiểm soát sự truy cập các cây cầu cho các con dê và yêu cầu những điều khó hiểu đáng buồn cười”, ông đã giải thích. “Các quỷ lùn bằng sáng chế chỉ đe dọa kiện và bú mọi người, và hãy tin tôi đi, chúng làm cho các vụ kiện nhiều thêm lên”.

Bây giờ, tờ Economist đã quyết định rằng, một lần và cho tất cả, đã lới lúc phải sửa các bằng sáng chế. Bài báo bắt đầu bằng việc cự tuyệt giả thuyết rằng các bằng sáng chế thúc đẩy đổi mới, và nói rằng, vì các quỷ lùn bằng sáng chế, hệ thống bằng sáng chế là một mạng bòn rút.

Các bằng sáng chế được cho là làm lan truyền tri thức, bằng việc bắt những người nắm giữ đưa ra sáng tạo của họ cho tất cả mọi người cùng thấy; họ thường không làm được thế, vì các luật sư về bằng sáng chế là các chuyên gia về sự mù mờ. Thay vào đó, hệ thống đó đã tạo ra một hệ sinh thái ký sinh các quỷ lùn và những người nắm giữ bằng sáng chế phòng vệ, những người có mục đích khóa sự đổi mới, hoặc ít nhất đứng chặn giữa đường trừ hi họ có thể cướp được một phần lợi lộc.

Nó tiếp tục đưa ra vài đề xuất cải cách mà cơ bẩn hơn so với những đề xuất hiện đang được tranh luận ở Quốc hội:

Một mục tiêu nên là đánh cho tan tác các quỷ lùn và những kẻ muốn khóa trói. Các nghiên cứu đã thấy rằng 40%-90% các bằng sáng chế chưa bao giờ được khai thác hoặc được những người chủ của chúng cấp phép ra ngoài. Các bằng sáng chế nên đi với một qui định thô thiển “sử dụng nó hoặc đánh mất nó”, sao cho chúng hết hạn nếu sáng tạo đó không mang được vào thị trường. Các bằng sáng chế cũng nên là dễ dàng hơn để thách thức mà không có phí tổn của một vụ kiện ở tòa án với chi phí cao ngất. Gánh nặng của sự chứng minh để lật đổ một bằng sáng chế ở tòa án nên được hạ thấp xuống.

Các bằng sáng chế nên thưởng cho những ai làm việc cật lực trong những ý tưởng lớn, tươi mới, thay vì những người mà đệ trình công việc giấy tờ một cách khác thường. Yêu cầu về những ý tưởng là “không rõ ràng” phải được tăng cường.

Các bằng sáng chế cũng không dài quá lâu. Sự bảo vệ 20 năm có thể có nghĩa trong công nghiệp dược phẩm, vì thử nghiệm một món thuốc và mang nó vào thị trường có thể mất một thập kỷ. Nhưng trong các nền công nghiệp như công nghệ thông tin, thì thời gian từ sóng não tới dây chuyền sản xuất, hoặc dòng mã lệnh, là ngắn hơn nhiều. Khi các bằng sáng chế tụt hậu với nhịp độ đổi mới, các hãng kết thúc với những sự độc quyền trong các khối nhà của một nền công nghiệp.

Vấn đề các quỷ lùn bằng sáng chế không là mới hay nhỏ. Nó đang lấy đi các ý tưởng lớn và hành động hợp tác rộng rãi để giải quyết. chúng ta nên chào đón các ý tưởng và đầu vào từ càng nhiều nguồn có thể càng tốt, thậm chí - hoặc có lẽ đặc biệt - các ý tưởng là mới và không rõ ràng.

The patent troll problem is not a new one. In 1879, an inventor by the name of George B. Selden filed a patent on a horseless four-wheeled carriage, which he called the "Road Engine."
He delayed prosecution of his patent for 16 years in order to increase its effective life (then, patents expired 17 years from issuance, as opposed to 20 years from filing, as they do now). This meant by the time his patent issued, despite never developing a working prototype, Selden was able to claim a patent on the automobile and extract licenses from the budding automobile industry.
And the patent troll problem is obviously not new to the readers of Opensource.com. We have published posts questioning whether patent promote innovation, exploring the role of the abuse of software patents in the debate over patent reform, and noting efforts from various states (including North Carolina) to fight patent trolls.
But, more recently, it seems that the problem of patent trolls has captured the attention of a broader audience. Four years ago, NPR produced an episode of This American Life called "When Patents Attack!" And, four months ago, John Oliver devoted the bulk of his time on Last Week Tonight, to raising awareness about patent trolls. "Most of these companies don't produce anything—they just shake down anyone who does, so calling them trolls is a little misleading—at least trolls actually do something, they control bridge access for goats and ask fun riddles," he explained. " Patent trolls just threaten to sue the living s*** out of people, and believe me, those lawsuits add up."
Now, The Economist has decided that, once and for all, it is Time to fix patents. The article begins by rebutting the presumption that patents spur innovation, and claims that, because of patent trolls, the patent system is a net drain:

Patents are supposed to spread knowledge, by obliging holders to lay out their innovation for all to see; they often fail, because patent-lawyers are masters of obfuscation. Instead, the system has created a parasitic ecology of trolls and defensive patent-holders, who aim to block innovation, or at least to stand in its way unless they can grab a share of the spoils.
It goes on to propose some reform proposals that are more radical than those currently being debated in Congress:
One aim should be to rout the trolls and the blockers. Studies have found that 40-90% of patents are never exploited or licensed out by their owners. Patents should come with a blunt “use it or lose it” rule, so that they expire if the invention is not brought to market. Patents should also be easier to challenge without the expense of a full-blown court case. The burden of proof for overturning a patent in court should be lowered.
Patents should reward those who work hard on big, fresh ideas, rather than those who file the paperwork on a tiddler. The requirement for ideas to be "non-obvious" must be strengthened.
Patents also last too long. Protection for 20 years might make sense in the pharmaceutical industry, because to test a drug and bring it to market can take more than a decade. But in industries like information technology, the time from brain wave to production line, or line of code, is much shorter. When patents lag behind the pace of innovation, firms end up with monopolies on the building-blocks of an industry.
The problem of patent trolls is not new or small. It is going to take bold ideas and broad collective action to solve it. We should welcome ideas and input from as many sources as possible, even—or perhaps especially—those that are novel and non-obvious.
Dịch: Lê Trung Nghĩa

1 nhận xét:

  1. Cai chinh la ban than sang che chu khong phai la " bang sang che " do nguoi khong sang che cap. No se la: OfallForall ( tam hieu: cua nguoi sang che cho tat ca )

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.