Chủ Nhật, 5 tháng 3, 2023

Tư vấn bản quyền của T&F. Tác giả, hãy coi chừng

T&F copyright advice. Author, beware.

09/02/2023

Theo: https://www.coalition-s.org/blog/tf-copyright-advice-author-beware/

Bài được đưa lên Internet ngày: 09/02/2023

Nhà xuất bản Taylor and Francis (T&F) cung cấp trang web, ‘Understanding copyright for journal authors’ (Hiểu biết về bản quyền đối với các tác giả của tạp chí), nhằm vào các nhà nghiên cứu là tác giả của các tài liệu liệu sẽ được xuất bản trên các tạp chí của T&F. Dưới đây là sự phê bình từng điểm một về thông tin được cung cấp trên trang đó tập trung vào việc xuất bản một bài báo không theo Truy cập Mở - OA (Open Access). T&Fnêu rằng hiện nó xuất bản hơn 2.300 tạp chí thuê bao, bao gồm cả lai OA. [nhấn mạnh văn bản đều là của tôi]:

Bản quyền là gì? “Bản quyền là dạng sở hữu trí tuệ nhằm bảo vệ dạng cụ thể của tác phẩm sáng tạo gốc, bao gồm các bài báo học thuật. Bản quyền cho phép nhà sáng tạo của một tác phẩm quyết định liệu có hay không, và theo các điều kiện nào, tác phẩm của họ có thể được những người khác sử dụng, xuất bản và phân phối. Như vậy, nó điều chỉnh cách để những người khác có thể sử dụng, xuất bản và phân phối các bài báo”.

Cụm từ chính trong giải thích này là “nhà sáng tạo của một tác phẩm quyết định ...” ‘Nhà sáng tạo’ là tác giả và là người nắm giữ bản quyền gốc. Hãy nhớ điều này trong đầu khi tôi xem xét từng điểm bên dưới.

Việc hiểu các lựa chọn bản quyền của bạn như một tác giả đang trở nên quan trọng hơn bao giờ hết, đặc biệt với sự gia tăng của xuất bản truy cập mở.” “Tìm ra thêm nhiều hơn về thông tin các khoảng phí, cấm vận, và giấy phép của việc xuất bản bài báo với Bộ tìm kiếm Chi phí của Truy cập Mở”.

Chính xác. Nhu cầu đối với các tác giả nhận thức được về các quyền chủ sở hữu và kiểm soát là lý do vì sao tôi đang mổ xẻ thông tin này do T&F cung cấp.

Bản quyền trong một tác phẩm không kéo dài mãi mãi. Thời lượng chính xác của bản quyền phụ thuộc vào dạng tác phẩm và có thể biến động giữa các quốc gia. Tuy nhiên, đối với một tác phẩm văn học như một bài báo học thuật, thời lượng thường là cả cuộc đời của tác giả cộng thêm 70 năm”.

Thực sự đúng. Bản quyền có thể không kéo dài vĩnh viễn, nhưng nếu bạn là một tác giả và bạn đã trao cho nhà xuất bản các quyền của bạn, thì cuộc đời còn lại của bạn + 70 năm là một khoảng thời gian dài bất tiện khi bạn không thể sử dụng tác phẩm của mình như bạn chọn.

Để xuất bản một bài báo và làm cho nó sẵn sàng, chúng tôi cần xuất bản các quyền từ bạn cho tác phẩm đó. Vì thế chúng tôi yêu cầu các tác giả xuất bản trên một trong các tạp chí của chúng tôi để ký một hợp đồng với tác giả, hợp đồng đó trao cho chúng tôi các quyền xuất bản cần thiết. Điều này sẽ là sau khi bản thảo của bạn đã đi qua quá trình rà soát lại ngang hàng, đã được chấp nhận và chuyển sang giai đoạn sản xuất. Nhóm Sản xuất của chúng tôi sau đó sẽ gửi cho bạn một thư điện tử với tất cả các chi tiết đó”.

Điều đó đúng 100%. Đặc biệt lưu ý sử dụng khái niệm ‘các quyền xuất bản’. Không phải là bản quyền (copyright). Ngoài ra, sẽ đặc biệt hữu ích nếu các tác giả được giới thiệu ngay từ đầu (tức là khi họ gửi) hợp đồng xuất bản mà sau đó họ sẽ được yêu cầu ký, để họ có thể đưa ra quyết định sáng suốt về địa điểm xuất bản và các điều khoản xuất bản cho bài viết của họ trước khi quá trình xem xét và biên tập bắt đầu.

5) “Các bài báo tiêu chuẩn trên các tạp chí thuê bao. Có 2 lựa chọn chính cho các tác giả xuất bản một bài báo (không truy cập mở) trên một tạp chí thuê bao. Chúng là nhượng bản quyền hoặc giấy phép độc quyền xuất bản”.

T&F ngụ ý gì khi có 2 lựa chọn họ muốn sử dụng. Có các lựa chọn thay thế họ có thể chào nếu họ chọn, hoặc tác giả có thể nhấn mạnh vào. Tác giả, sau tất cả, là người nắm giữ các quyền và có thể, như T&F đã nêu một cách hữu ích ở trên, “quyết định liệu có hay không, và theo các điều kiện nào, tác phẩm của họ có thể được những người khác sử dụng, xuất bản và phân phối”. Các lựa chọn khác có thể là:

  • Giấy phép để xuất bản - LTP (License to Publish) không độc quyền

  • Giấy phép tùy chỉnh hoặc giấy phép để xuất bản (LTP) khác

Các dạng khác của giấy phép được nhắc tới ngắn gọn hơn nữa bên dưới (xem bên dưới), nhưng rõ ràng, ưu tiên của T&F là để các tác giả hoặc nhượng bản quyền của họ hoặc cam kết về một giấy phép độc quyền xuất bản.

6) “Nhượng bản quyền. Trong hợp đồng tiêu chuẩn của chúng tôi với tác giả, bạn chuyên giao - hoặc “nhượng” - bản quyền cho chúng tôi như là chủ sở hữu và nhà xuất bản của tạp chí (hoặc, trong trường hợp một tạp chí do một hiệp hội sở hữu, cho hiệp hội học tập đó”.

Điều tôi thực sự không thích về điều này là cái giọng ‘việc đã rồi’. Đây là những gì bạn làm - tiêu chuẩn của nó. Hãy nhớ trong đầu (một lần nữa) những gì T&F đã nêu ở đầu bài viết này “Bản quyền cho phép nhà sáng tạo một tác phẩm quyết định liệu có hay không, và theo các điều kiện nào, tác phẩm của họ có thể được những người khác sử dụng, xuất bản và phân phối. Vì vậy, nó điều chỉnh cách những người khác có thể sử dụng, xuất bản và phân phối các bài báo như thế nào”.

Nếu nhà sáng tạo tác phẩm chuyển giao bản quyền, người sử dụng đó (tác giả) không còn có sự kiểm soát nữa, mà chính là chủ sở hữu mới về bản quyền, nghĩa là T&F. Những gì T&T nên nói [toàn bộ việc sửa lỗi là của tôi] là:

Việc chuyển giao hoặc việc nhượng bản quyền [của bạn] cho T&F (hoặc một hiệp hội học tập) cho phép nhà sáng tạo của tác phẩm [T&F] quyết định liệu có hay không, và theo các điều kiện nào, tác phẩm của họ [của bạn] có thể được những người khác sử dụng, xuất bản và phân phối. Vì thế, nó điều chỉnh cách [T&F kiểm soát cách để những người khác] có thể sử dụng, xuất bản và phân phối các bài báo [của bạn].

Cũng hãy nhớ, những gì T&F tự nó (xem #4 ở trên) - họ chỉ yêu cầu xuất bản các quyền, chứ KHÔNG bản quyền, để xuất bản bài báo của bạn.

Theo T&F, “Việc nhượng bản quyền [của bạn] cho phép chúng tôi để:

  • Quản lý, xuất bản hiệu quả và làm cho tác phẩm của bạn sẵn sàng tho cộng đồng học thuật và hơn thế.

  • Hành động như các nhà quản gia tác phẩm của bạn vì nó xuất hiện trong hồ sơ học thuật.

  • Xử lý các yêu cầu sử dụng lại nhân danh bạn.

  • Hành động khi phù hợp nơi bài báo của bạn bị vi phạm hoặc bị đạo văn.

  • Làm gia tăng tính trực quan tác phẩm của bạn thông qua các bên thứ 3.

T&F cũng KHÔNG cần bản quyền của tác giả để “quản lý, xuất bản hiệu quả và làm cho tác phẩm của bạn sẵn sàng cho cộng đồng học thuật và hơn thế” hoặc để “hành động như các nhà quản gia tác phẩm của bạn vì nó xuất hiện trong hồ sơ học thuật”. Họ không yêu cầu chuyển giao bản quyền đối với các bài báo Truy cập Mở để lưu trữ nó y hệt. Như T&T tự bản thân đã nói, đối với họ việc có khả năng để “xuất bản và làm cho tác phẩm của bạn sẵn sàng”, họ cần một giấy phép để xuất bản - tất cả chỉ có thế.

Nói rằng bằng việc trao bản quyền của bạn, họ sẽ “xử lý các yêu cầu sử dụng lại nhân danh bạn” cũng khá là lạc lối. Nếu bạn chuyển giao bản quyền của bạn, họ đãn xử lý các yêu cầu sử dụng lại trên cơ sở của người chủ sở hữu bản quyền, nghĩa là nhân danh T&F, chứ không phải nhân danh tác giả. T&F, chứ không phải tác giả, quyết định sử dụng lại những gì có thể được thực hiện - họ là chủ sở hữu bản quyền. Tác giả đã ký từ bỏ quyền mà họ ban đầu đã sở hữu.

Đây là một tuyên bố lạc lối khác: rằng bằng việc chuyển giao bản quyền của bạn, T&F sau đó có thể “Làm gia tăng tính trực quan tác phẩm của bạn thông qua các bên thứ 3”. T&F không cần bản quyền của bạn để làm điều đó. Như được nêu ở trên, họ cần một giấy phép để xuất bản. Ngoài ra, cùng lúc, việc chuyển giao bản quyền thường hạn chế tác giả khỏi việc làm gia tăng tính trực quan tác phẩm của riêng họ thông qua các kênh họ có thể muốn sử dụng, như một số mạng lưới nghiên cứu học thuật thương mại.

T&F không cần bản quyền của bạn để làm những điều đó - họ chỉ cần một giấy phép để xuất bản từ tác giả. Họ không cần bản quyền để đạt được các khía cạnh y hệt cho các bài báo Truy cập Mở, vì thế họ không cần nó cho các bài báo thuê bao.

Sau khi nhượng bản quyền, bạn sẽ vẫn giữ được quyền để…

Phần này gồm các hạn chế, giả mạo và chia sẻ hữu ích. T&F liệt kê một số hành động các tác giả ‘được phép’ thực hiện sau khi họ đã nhượng các quyền cho T&F. Những gì T&F đang làm trong phần này là mô tả các hạn chế họ áp đặt lên các tác giả, những người không còn là chủ sở hữu các quyền đầy đủ trong tư liệu của riêng họ nữa. Tôi sẽ đề cập lần lượt từng mục:

  • “Được ghi nhận là tác giả của bài báo”. Thực thế ư? Đối với các tác giả được thông báo một cách hào phóng rằng họ có quyền được công nhận là tác giả của một bài báo mà họ đã viết, về nghiên cứu mà họ đã thực hiện mà không có thông tin đầu vào nào từ nhà xuất bản và đã cung cấp miễn phí cho T&F, tôi coi đó là một sự xúc phạm đến các nhà nghiên cứu. Ngoài ra, quyền ghi công là quyền thân nhân có thể khước từ nhưng “không thể được/bị bán hoặc chuyển giao”. T&F có thể nhắc bạn khẳng định quyền thân nhân ghi công của bạn, nhưng T&F không có khả năng 'cho phép' các nhà nghiên cứu giữ lại quyền đó.

  • Làm các bản sao in bài báo của bạn để sử dụng cho bài giảng hoặc lớp học mà bạn đang dẫn dắt trên cơ sở phi thương mại”. Lưu ý ‘các bản sao in’ và ‘phi thương mại’. Không bản sao kỹ thuật số nào có thể được lưu hành.

  • Chia sẻ bài báo của bạn bằng việc sử dụng các bản in điện tử tự do không mất tiền với các bạn bè, đồng nghiệp và những người có ảnh hưởng bạn muốn họ đọc tác phẩm của bạn”. Đối mặt với nó, điều này khá tốt, cho tới khi bạn nhận ra bạn bị giới hạn tới 50 ‘bản sao tự do không mất tiền’. Đó hoàn toàn là một hạn chế - đặc biệt nếu bạn đang chia sẻ chúng với các nhóm hơn hoặc muốn sử dụng nó trên các phương tiện xã hội. Và điều này là gì ‘các bạn bè, đồng nghiệp và những người có ảnh hưởng?’ Thế còn các bệnh nhân hay các nhà nghiên cứu độc lập thì thế nào? hay công chúng nói chung đang trả thuế, hay các nhà cấp vốn từ thiện có thể đã đóng góp cho việc cấp vốn nghiên cứu của tác giả thì thế nào?

  • Đưa bài báo của bạn vào luận văn hoặc luận án của bạn.” Thật hào hùng. Một nhà xuất bản thương mại với tuyệt đối không có đầu vào cho nghiên cứu của bạn đang trao cho BẠN quyền sử dụng bài báo CỦA BẠN trong luận án học thuật CỦA BẠN.

  • Trình bày bài báo của bạn ở một cuộc họp hoặc hội nghị và phổ biến các bản sao in của bài báo trên cơ sở phi thương mại”. Việc quên phân phối các bản sao kỹ thuật số cho những người tham dự hội nghị - bạn phải in chúng ra (và trả tiền cho các bản sao). Và một lần nữa - thật hào hùng - một nhà xuất bản thương mại đang trao cho BẠN quyền để sử dụng bài báo CỦA BẠN trong bài trình chiếu ở hội nghị học thuật CỦA BẠN.

  • Bài đăng Bản thảo Gốc của Tác gia (AOM)/Bản thảo Được chấp nhận (AM) trên website của các phòng ban, cá nhân hoặc các kho của cơ sở phụ thuộc vào giai đoạn cấm vận. Để tìm ra giai đoạn cấm vận đối với bất kỳ tạp chí nào của Taylor & Francis, vui lòng sử dụng Bộ Tìm kiếm các Lựa chọn Truy cập Mở (Open Access Options Finder).” Không có bất kỳ ý tưởng nào về việc sử dụng bản thảo được chấp nhận của bạn quá sớm. Bạn không được phép cung cấp nó bằng việc sử dụng các con đường nhất định cho tới khi nhà xuất bản cho rằng bạn có thể, nghĩa là sau giai đoạn cấm vận. Vâng, thật ngạc nhiên, điều này có nghĩa là cấm vận được yêu cầu đối với một website sẵn sàng tự do không mất tiền chứ không phải trang web khác. Điều này là hoàn toàn vô lý. Làm thế nào tất cả những điều này được cho là để nâng cao sự uyên thâm là điều khó hiểu.

Để có thêm thông tin về các phiên bản của bản thảo và cách để bạn có thể sử dụng chúng như thế nào, vui lòng xem hướng dẫn chia sẻ tác phẩm của bản”.

Điều này liên kết tới một trng dài và phức tạp. Ai đã viết bài báo đó? Các phát hiện nghiên cứu của ai đang được mô tả trong bản thảo được chấp nhận? Ai là tác giả gốc ban đầu? Ai đã trả tiền cho nghiên cứu? Không phải T&F.

Nếu bạn xuất bản bài báo của bạn trên một tạp chí của Taylor & Francis hoặc Routledge, có nhiều cách bạn có thể chia sẻ các phiên bản khác nhau tác phẩm của bạn với các đồng nghiệp và bạn bè. Hãy sử dụng hướng dẫn chia sẻ bài báo của chúng tôi để hiểu các phiên bản của bản thảo và cách để bạn có thể sử dụng chúng”.

‘Việc chia sẻ:’ đây là trường hợp của các hạn chế ngụy trang thành các lợi ích. Xem điểm #9 ở trên.

Giấy phép độc quyền để xuất bản. Như một lựa chọn, trong vài hoàn cảnh, bạn có thể trao cho chúng tôi (hoặc hiệp hội học tập) một giấy phép độc quyền để xuất bản tài liệu của bạn hơn là việc nhượng bản quyền. Trong dàn xếp này, bạn như là tác giả giữ lại bản quyền trong tác phẩm của bạn, nhưng trao cho chúng tôi giấy phép độc quyền để xuất bản và phổ biến nó.”

Lựa chọn này có vẻ là đúng vì nhà xuất bản không yêu cầu bản quyền của bạn và đang đề nghị một giấy phép để xuất bản - LTP (License to Publish). Đừng bị lừa nhé - đây là một LTP độc quyền. Các LTP độc quyền có thể cũng hạn chế như việc chuyển giao bản quyền của bạn. (Xem Suber, P., 2022Rumsey, S., 2022).

Như với sự nhượng, các yêu cầu sử dụng lại được một nhà xuất bản xử lý nhân danh bạn. Nhà xuất bản sẽ quản lý các quyền sở hữu trí tuệ và đại diện cho bài báo của bạn trong các trường hợp có vi phạm bản quyền.

Như trên, các yêu cầu sử dụng lại sẽ được xử lý thay nhân danh nhà xuất bản & chủ sở hữu các quyền độc quyền, tác giả đã chuyển giao đủ quyền để bài viết trở thành bài viết của T&F về mọi mặt trừ cái tên.

Các dạng giấy phép bản quyền khác có thể là sẵn sàng phụ thuộc vào hoàn cảnh đặc thù của bạn - ví dụ, các nhân viên của chính phủ Mỹ.

Cuối cùng, có cái gật đầu cho các dạng giấy phép khác - phụ thuộc vào ‘hoàn cảnh đặc thù’ của tác giả. ‘Có thể sẵn sàng:’ nhớ đây là trao giấy phép cho T&F, chứ không phải là cách nào khác (Xem Giấy phép để xuất bản chiếc giầy ống với cái chân sai). Tôi hiểu rằng các tác giả có thể, theo yêu cầu, có được các giấy phép không độc quyền, nhưng họ phải hỏi: xem báo cáo về Các giấy phép của T&F licences của tác giả Martin Paul Eve

Kết luận

Thông tin do T&F cung cấp, mặc dù có một lớp vỏ bọc là hỗ trợ các tác giả, nhưng không phải là thông tin đại loại như vậy. Thực chất của vấn đề là, T&F muốn các quyền của tác giả để họ có thể sở hữu và kiểm soát nội dung bài báo. Điều này dường như là không đúng đối với tôi - nhà nghiên cứu nên sở hữu và kiểm soát nội dung họ đã tạo ra, dựa vào các phát hiện họ đã làm, và rằng đã được những người khác thanh toán như những người đóng thuế, nhà cấp vốn, hoặc một cơ sở - chứ không phải nhà xuất bản.

Một tác giả có thể muốn nhà xuất bản triển khai các dịch vụ có giá trị, như biên tập bản sao, .v.v., và họ nên được trả tiền vì các dịch vụ đó. Điều này không có nghĩa họ nên sở hữu và kiểm soát nội dung đó. Vì thế, là mệnh lệnh rằng các tác giả giữ lại các quyền của họ để họ có thể:

  • Thực hiện và phân phối bất kỳ bản sao in hoặc kỹ thuật số nào của nội dung đó họ muốn

  • Cung cấp các bản sao in hoặc kỹ thuật số cho bất kỳ bài giảng, lớp, hội nghị hoặc nhóm nào khác, dù là thương mại hay phi thương mại, như họ muốn

  • Chia sẻ các bản sao nội dung từ bài báo của họ với bất kỳ ai họ chọn (toàn bộ thế giới nếu muốn), ở bất cứ đâu họ chọn, sử dụng bất kỳ kênh nào họ chọn.

  • Sử dụng các bài báo của họ trong bất kỳ tác phẩm nào khác họ tạo ra như họ muốn, bất kể là luận án, luận văn, hay bất kỳ thứ gì khác.

  • Đăng bản thảo được chấp nhận của họ bất kỳ ở đâu họ chọn, bất cứ khi nào họ chọn, dù là kho của cơ sở của họ hay mạng lưới học thuật thương mại như ResearchGate.

T&F không một mình đang áp đặt các hạn chế như vậy. Các hạn chế tương tự trong các điều khoản và điều kiện của các nhà xuất bản khác. Các khuyến nghị của tôi gồm:

Sally Rumsey cho tới tháng 7/2022 từng là Chuyên gia Truy cập Mở của JISC, làm việc để hỗ trợ cho Liên minh S trong tất cả các lĩnh vực mà Kế hoạch S bao trùm, đặc biệt về Chiến lược Giữ lại các Quyền của Kế hoạch S. Trước đó, cô từng là Giám đốc Truyền thông Học thuật & RDM, Thư viện Bodleian, Đại học Oxford. Ở đó cô đã quản lý dịch vụ kho đối với các kết quả đầu ra nghiên cứu của trường Đại học, Kho lưu trữ Nghiên cứu của Đại học Oxford (ORA và ORA-Data https://ora.ox.ac.uk). Trước đó cô từng là Thủ thư Dịch vụ điện tử và giám đốc kho lưu trữ tại Trường Kinh tế Luân Đôn. Sally vẫn là thành viên của nhóm Giấy phép Truyền thông Học thuật của Vương quốc Anh - UKSCL (UK Scholarly Communications Licence).

Xem tất cả các bài đăng của Sally Rumsey

The publisher Taylor and Francis (T&F) provides a webpage, ‘Understanding copyright for journal authors’, aimed at researchers authoring papers to be published in T&F journals. Here follows a point-by-point critique of the information provided on that page focusing on publishing a non-Open Access (OA) article. T&F states that it currently publishes over 2,300 subscription journals, including hybrid OA. [Text emphases are all mine]:

What is copyright? “Copyright is a type of intellectual property which protects certain sorts of original creative work, including academic articles. Copyright allows the creator of a work to decide whether, and under what conditions, their work may be used, published and distributed by others. As such, it governs how others can use, publish and distribute articles.”

The key phrase in this explanation is “the creator of a work to decide...” ‘The creator’ is the author and original copyright holder. Bear this in mind as I examine each of the points below.

“Understanding your copyright options as an author is becoming ever more important, especially with the growth of open access publishing.” “Find out more about article publishing charges, embargo, and license information with the Open Access Cost Finder.

Precisely. The need for authors to be aware about rights ownership and control is the reason why I am dissecting this information provided by T&F. 

“Copyright in a work does not last forever. The exact duration of copyright depends on the type of work and can vary between countries. However, for a literary work such as an academic article, the duration is usually life of the author plus 70 years.

Factually correct. Copyright may not last forever, but if you are the author and you have given the publisher your rights, then your remaining life + 70 years is an inconveniently long time for you not to be able to use your own work as you choose.

To publish an article and make it available, we need publishing rights from you for that work. We therefore ask authors publishing in one of our journals to sign an author contract which grants us the necessary publishing rights. This will be after your manuscript has been through the peer-review process, been accepted and moves into production. Our Production team will then send you an email with all the details.

That is 100% correct. Take particular note of the use of the term publishing rights.’ Not copyright. Plus, it would be especially helpful for authors to be presented at the outset (i.e. when they submit) with the publishing contract they will later be asked to sign, so they can make an informed decision about publication venue and publication terms for their article before the review and editorial process begins.

5). “Standard articles in subscription journals. There are two main options for authors publishing a (non open access) article in a subscription journal. These are copyright assignment or exclusive license to publish.”

What T&F means is there are two options they want to use. There are alternatives they could offer if they chose, or that the author could insist on. The author is, after all, the rights holder and can, as T&F helpfully stated above, “decide whether, and under what conditions, their work may be used, published and distributed by others.” Other options might be:

  • Non-exclusive licence to publish (LTP)

  • Custom or other licence to publish (LTP)

Other forms of licence are briefly mentioned further down the page (see below), but clearly, T&F’s preference is for authors to either assign their copyright or commit to an exclusive licence to publish.

6).Copyright assignment. In our standard author contract, you transfer – or “assign” – copyright to us as the owner and publisher of the journal (or, in the case of a society-owned journal, to that learned society).

What I really dislike about this is the ‘fait accompli’ tone. This is what you do – it’s standard. Bear in mind (again) what T&F stated at the top of this piece “Copyright allows the creator of a work to decide whether, and under what conditions, their work may be used, published and distributed by others. As such, it governs how others can use, publish and distribute articles.

If the creator of the work hands over copyright, it is no longer the creator (the author) that has control, it is the new copyright owner i.e. T&F. What T&F should have said [all corrections are mine] is:

Transferring or assigning [your] copyright to T&F (or a learned society) allows the creator of a work [T&F] to decide whether, and under what conditions, their [your] work may be used, published and distributed by others. As such, it governs how [T&F controls how others] can use, publish and distribute [your] articles.

Remember, too, what T&F said themselves (see #4 above) – they require only publishing rights, NOT copyright, in order to publish your article.

According to T&F, “Assigning the [your] copyright enables us to:

  • Effectively manage, publish and make your work available to the academic community and beyond.

  • Act as stewards of your work as it appears in the scholarly record.

  • Handle reuse requests on your behalf.

  • Take action when appropriate where your article has been infringed or plagiarized.

  • Increase visibility of your work through third parties.

T&F does NOT need the author’s copyright either to “Effectively manage, publish and make your work available to the academic community and beyond” or to “act as stewards of your work as it appears in the scholarly record.They don’t require copyright transfer for OA articles to achieve the same end, so they shouldn’t misleadingly state it here as if it’s necessary. As T&F said themselves, for them to be able to “publish and make your work available,” they need a licence to publish – that is all. 

Claiming that by handing over your copyright, they will “handle reuse requests on your behalf” is also rather misleading. If you hand over your copyright, they are handling reuse requests on the copyright owner’s i.e. T&F’s behalf, not the author’s. T&F, not the author, decide what reuse can be made – they are the copyright owner. The author has signed away that right that they originally owned.

Here’s another misleading statement: that by handing over your copyright, T&F can then “Increase visibility of your work through third parties.” T&F do not need your copyright to do that. As stated above, they need a licence to publish. Plus, at the same time, handing over copyright often restricts the author from increasing the visibility of their own work through channels they may wish to use, such as some commercial academic research networks.

T&F do not need your copyright to do these things – they merely need a licence to publish from the author. They don’t need copyright to achieve the same ends for OA articles, so they don’t need it for subscription articles.

After assigning copyright, you will still retain the right to…” 

This section comprises restrictions, masquerading as beneficent sharing. T&F lists a number of actions authors are ‘allowed’ to take after they have assigned rights to T&F. What T&F is doing in this section is describing the restrictions they impose on authors who are no longer the owner of the full rights in their own material. I shall address each in turn:

  • Be credited as the author of the article.” Really? For authors to be magnanimously informed that they retain the right to be credited as the author of an article they wrote, about the research they conducted with no input from the publisher, and have given, without charge, to T&F, strikes me as an insult to researchers. Besides, the right to attribution is a moral right that can be waived but “cannot be sold or otherwise transferred.” T&F can remind you to assert your moral right of attribution, but it is not in T&F’s gift to be able to ‘allow’ researchers to retain that right. 

  • Make printed copies of your article to use for a lecture or class that you are leading on a non-commercial basis.” Note ‘printed copies’ and ‘non-commercial.’ No digital copies can be circulated.

  • Share your article using your free eprints with friends, colleagues and influential people you would like to read your work.” On the face of it, this sounds good, until you realise you are limited to 50 ‘free copies.’ That is quite a limit – particularly if you’re sharing them with large groups or want to use it on social media. And what’s this ‘friends, colleagues and influential people?’ How about patients or independent researchers? Or the tax paying general public, or charitable donors who may have contributed to the author’s research funding?

  • Include your article in your thesis or dissertation.” How magnanimous. A commercial publisher with absolutely no input to your research is granting YOU permission to use YOUR article in YOUR academic thesis. 

  • Present your article at a meeting or conference and distribute printed copies of the article on a non-commercial basis.” Forget distributing digital copies to conference attendees – you’ve got to print them out (and pay for the copies). And again – what magnanimity – a commercial publisher is granting YOU permission to to use YOUR article in YOUR scholarly conference presentation. 

  • Post the Author’s Original Manuscript (AOM)/Accepted Manuscript (AM) on a departmental, personal website or institutional repositories depending on embargo period. To find the embargo period for any Taylor & Francis journal, please use the Open Access Options Finder.” Don’t get any ideas about using your accepted manuscript too soon. You’re not allowed to distribute it using certain routes until the publisher deems you can, i.e. after an embargo period. T&F also adopts the crazy distinction that an article can be disseminated via an author’s webpage without embargo, but a repository requires an embargo. Yes, astonishingly, this means an embargo is required for one freely available website but not another. This is completely absurd. How all this is supposed to advance scholarship is baffling.

For more information about manuscript versions and how you can use them, please see our guide to sharing your work.

This links to a long and complex page. Who wrote the article? Who’s research findings are being described in the accepted manuscript? Who is the original creator? Who paid for the research? Not T&F.

If you publish your article in a Taylor & Francis or Routledge journal, there are many ways you can share different versions of your work with colleagues and peers. Use our article sharing guide to understand manuscript versions and how you can use them.”

‘Sharing:’ this is a case of restrictions masquerading as benefits. See point #9 above.

Exclusive license to publish. Alternatively, in some circumstances, you may grant us (or the learned society) an exclusive license to publish your paper rather than assigning copyright. In this arrangement, you as the author retain copyright in your work, but grant us exclusive rights to publish and disseminate it.

This option sounds like it might be alright because the publisher is not asking for your copyright and is offering a licence to publish (LTP). Don’t be fooled – this is an exclusive LTP. Exclusive LTPs can be as restrictive as handing over your copyright. (See Suber, P., 2022 and Rumsey, S., 2022

As with an assignment, reuse requests are handled by the publisher on your behalf. The publisher will manage the intellectual property rights and represent your article in cases of copyright infringement.

As above, reuse requests will be handled on the publisher & exclusive rights owner’s behalf, the author having handed over enough rights for the article to be T&Fs article in all but name. 

Other forms of copyright license may be available depending on your specific circumstances – for example, US government employees.”

Finally, there is a nod to other forms of licence – depending on the author’s ‘specific circumstances.’ ‘May be available:’ remember it is the author granting the licence to T&F, not the other way round (See Licence to publish – the boot is on the wrong foot). I understand that authors can, on request, obtain non-exclusive licences, but they have to ask: see the report about T&F licences by Martin Paul Eve

Conclusions

The information provided by T&F, whilst having a veneer of assisting authors, is nothing of the sort. The nub of the matter is, T&F wants the author’s rights so they can own and control the content of the article. This does not seem right to me – the researcher should own and control the content that they created, based on the discoveries they made, and that were paid for by others such as taxpayers, a funder, or an institution – not the publisher. 

An author may well want a publisher to carry out valuable services, such as copyediting, etc, and they should be paid for those services. This does not mean they should own and control the content. It is, therefore, imperative that authors retain their rights so they can: 

  • Make and distribute any print or digital copies of the content they wish 

  • Distribute print or digital copies to any lecture, class, conference or other group, commercial or non-commercial, as they wish

  • Share copies of and content from their article with whomever they choose (the entire world if wanted), whenever they choose, using whatever channel they choose.

  • Use their articles in any other works they create as they wish, whether dissertation, thesis, or anything else

  • Post their accepted manuscript wherever they choose, whenever they choose, whether their institution’s repository or a commercial academic network such as ResearchGate.

T&F is not alone in imposing such restrictions. Similar restrictions abound in other publishers’ terms and conditions. My recommendations: 

Sally Rumsey

Sally Rumsey was, until July 2022, Jisc’s OA Expert working as support for cOAlition S in all areas covered by Plan S, especially the Plan S Rights Retention Strategy. Prior to that, she was Head of Scholarly Communications & RDM, Bodleian Libraries, University of Oxford. There she managed the University’s repository service for research outputs, Oxford University Research Archive (ORA and ORA-Data https://ora.ox.ac.uk). She was previously e-Services Librarian and manager of the repository at the London School of Economics. Sally remains a member of the UKSCL (Scholarly Communications Licence) group.

View all posts by Sally Rumsey

Dịch: Lê Trung Nghĩa

letrungnghia.foss@gmail.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.