Thứ Tư, 23 tháng 11, 2011

Vẫn còn què quặt với “Tự do”


Still Crippled By "Free"
Mua sắm nguồn mở của Chính phủ vẫn còn tập tễnh bằng một sự đóng chặt vào việc có các giấy phép tự do thay vì việc nhận thức được giá trị của bảo vệ các quyền tự do mua sắm.
Open source procurement by the government is still hobbled by a fixation on getting licenses for free instead of recognising the value of protecting procurement liberties.
Published 09:30, 16 November 11, by Simon Phipps
Bài được đưa lên Internet ngày: 16/11/2011
Lời người dịch: Simon Phipps, tác giả bài viết, Giám đốc của OSI, cựu lãnh đạo của Sun Microsystems, cho rằng bộ công cụ mua sắm phần mềm nguồn mở vừa được Văn phòng Nội các Chính phủ Anh đưa ra vào cuối tháng 10, đầu tháng 11/2011 vừa qua, dù có những khía cạnh tiến bộ, thì nó vẫn không nêu được những lợi ích cốt tử của phần mềm nguồn mở, đó là các quyền tự do mà các phần mềm phải có cho người sử dụng, ở các định dạng và tiêu chuẩn mở và sự không bị khóa trói cho những người sử dụng, chứ không phải chỉ nằm ở tiền. Xem thêm: [01].
Sự tung ra gần đây Bộ công cụ mua sắm nguồn mở của Văn phòng Nội các là thú vị và khích lệ, cho dù đã làm xáo trộn trong tôi một thứ chủ nghĩa hoài nghi nhất định rằng những thứ đó sẽ là khác xung quanh lần này. Theo cả các chính quyền của Đảng Lao động và Đảng Bảo thủ, Văn phòng Nội các được giao nhiệm vụ làm gia tăng sự áp dụng nguồn mở trong các cơ quan chính phủ, và mỗi lần một tuyên bố đẹp đã được đưa ra mà kết quả là có rất ít thay đổi.
Phần chủ chốt của vấn đề là các chính sách đang được đóng khung trong ngữ cảnh của sự kiểm soát chi phí. Sử dụng từ “tự do” để mô tả phần mềm đã có tác động rõ ràng dẫn mọi người thấy từ đó được sử dụng mà không có ngữ cảnh xa hơn để giả thiết vấn đề trong tay là tiền. Mà nó không phải thế. Thực tế là phần mềm nguồn mở có thể có được mà không phải trả tiền chi phí cho một giấy phép là một sự làm sao lãng tàn bạo khỏi những giá trị thực tiễn.
Những giá trị thực tiễn đó tất cả là sự tự do - sự tự do để sử dụng phần mềm cho bất kỳ mục đích gì và trao nó cho bất kỳ ai và sự tự do để đọc và sửa đổi mã nguồn và tạo một phiên bản mới. Như tôi đã giải thích ở đâu đó, thực tế rằng bất kỳ người sử dụng được đưa ra nào cũng có thể không muốn tất cả trong số những quyền tự do đó là không phù hợp; cái gì là bất kỳ ai đo cũng có thể làm thế, với kết quả là hoàn toàn một tập hợp mới những năng động của thị trường được tạo ra sự tập trung đó của các quyền tự do của phần mềm hơn là những lợi ích của các nhà cung cấp.
2 vấn đề
Lý do điều này là một vấn đề là có 2 ý: nó khuyến khích sự dùng mưu để lừa và nó đánh giá không đúng mức những sức mạnh thực sự của nguồn mở. Chúng ta thấy cả 2 được miêu tả trong thông tin tuần này.
The recent release of the Open Source Procurement Toolkit by the Cabinet Office has been interesting and encouraging, even if it did stir in me a certain scepticism that things will be different this time round. Under both Labour and Conservative administrations, the Cabinet Office has been tasked with increasing the adoption of open source by government departments, and each time a fine statement has been made that has resulted in very little change.
A key part of the problem is that policies are being framed in the context of cost control. The use of the word "free" to describe software has had the obvious effect of leading anyone seeing the word used without further context to assume the matter at hand is money. But it's not. The fact that open source software can be obtained without payment of a license fee is a cruel distraction from the real values.
Those real values are all liberties - the liberty to use software for any purpose and give it to anyone and the liberty to read and modify the source code and make a new version. As I've explained elsewhere, the fact that any given user may not want all of those liberties is irrelevant; what matters is that any someone can do so, with the result that an entirely new set of market dynamics are created that focus of software liberties rather than supplier profits.
Two Issues
The reason this is a problem is twofold; it encourages circumvention and it under-values the true strengths of open source. We see both illustrated in this week's news.
Đầu tiên, sự dùng mưu để lừa. Trên blog của mình, Tony Collins miêu tả vấn đề rằng một phản ứng chung cho một quyết định sử dụng nguồn mở của một cơ quan chính phủ là vì một nhà cung cấp sở hữu độc quyền đưa ra “tự do đánh trước”, chú giải cho Bill Gates. Một quyết định sử dụng phần mềm nguồn mở (tuyệt vời với LibreOffice trong trường hợp này) đã chỉ được chứng minh bằng giá của giấy phép và cũng không về giá trị của tính mềm dẻo tới từ những quyền tự do bổ sung mà nó đưa ra được. Điều đó có nghĩa là một vụ làm ăn có liên quan tới các bản sao tự do của Microsoft Office sẽ thắng hợp đồng từ tay nguồn mở. Không sự phân bổ nào được thực hiện cho chi phí “nâng cấp” hoặc thực tế là phần mềm của Microsoft sẽ thúc đẩy các định dạng tệp sở hữu độc quyền một cách mặc định. Không sự phân bổ nào cho thực tế là không có nhu cầu phải tiến hành quản lý giấy phép của người sử dụng đầu cuối với LibreOffice. Chỉ một lần 100% giảm giá trong giá giấy phép (tùy ý) là đủ để chứng minh cho các hóa đơn nâng cấp vĩnh viễn và khóa trói.
Thứ 2, về những sức mạnh đích thực bị đánh giá thấp. Tôi đã ám chỉ tới một số ở trên, nhưng chúng tập trung vào những liên kết thông tin sau:
  • Một diễn giả đáp trả tin của Văn phòng nội các đã khẳng định rằng việc bỏ qua những quyền tự do bổ sung mà nguồn mở đưa ra “đặt NHS (Dịch vụ Y tế Quốc gia) vào rủi ro”.
  • Người phát ngôn của Văn phòng Nội các tại cùng sự kiện đó bình luận về cách mà nguồn mở thúc đẩy một số khía cạnh về an ninh mà không có việc gây nguy hiểm cho những người khác.
  • Trong khi đó, một công ty phần mềm sở hữu độc quyền từ chối vá một khiếm khuyết an ninh sống còn và vì họ là người duy nhất nắm mã nguồn, không ai khác có thể.
First, circumvention. On his blog, Tony Collins illustrates the problem that one common response to a decision to use open source by a government body is for a proprietary supplier to offer "the first hit free", to paraphrase Bill Gates. A decision to use open source software (the excellent LibreOffice in this case) was justified solely by license price and not also on the value of the flexibility that comes from the extra liberties it offers. That meant a deal involving free copies of Microsoft Office won the contract away from open source. No allowance was made for the cost of "upgrades" or the fact the Microsoft software will push proprietary file formats by default. No allowance for the fact that there's no need to do end-user license management with LibreOffice. Just a one-time 100% discount on the (arbitrary) license price was enough to justify eternal upgrade bills and lock-in.
Second, under-valuing true strengths. I've alluded to a number of them above, but they come into focus as we scan the news links:
  • A speaker responding to the Cabinet Office news asserted that neglecting the extra liberties open source offers "puts the NHS at risk".
  • A Cabinet Office speaker at the same event comments on how open source improves some of the aspects of security without endangering others.
  • Meanwhile, a proprietary software company refuses to patch a critical security defect and because they are the only ones with the source, no-one else can.
Khi mà phần mềm đã và đang ngày một được hàng hóa hóa, thì việc phân biệt các giá trị cho mua sắm ngày một gia tăng là những quyền tự do mà phần mềm đi cùng với chúng - hoặc sự từ chối, trong trường hợ của phần mềm sở hữu độc quyền.
Vì thế cách chúng ta nên xem bộ công cụ nguồn mở của Văn phòng Nội các ư? Một mặt điều này khuyến khích khổng lồ xem sự lặp đi lặp lại khác của qui trình thay đổi dần dần, cũng như để nghe những diễn giả bình luận về các giá trị khác với chi phí giấy phép. Nhưng mặt khác rõ ràng là các giá trị gia tăng của nguồn mở - hoặc hơn là, những giá trị còn thiếu của các phần mềm sở hữu độc quyền - vẫn còn chưa nằm ở trung tâm và phía trước của trọng tâm chính sách đó.
Để thực sự tạo ra sự thay đổi, chúng ta sẽ cần thấy một sự tập trung vào những quyền tự do mà đáng trả thêm cho nguồn mở. Và điều đó vẫn còn chưa là trọng tâm của bộ công cụ này.
As software has been increasingly commoditised, the differentiating values for procurement are increasingly the liberties that the software comes with - or which have been withheld, in the case of proprietary software.
So how should we view the Cabinet Office open source toolkit? On the one hand it's tremendously encouraging to see yet another iteration of the gradual process of change, as well as to hear speakers commenting on values other than license cost. But on the other hand it's clear that the added value of open source - or rather, the missing values of proprietary software - are still not front and centre of the policy focus.
To actually generate change, we'll need to see a focus on the liberties that make open source worth paying extra for. And that's still not the focus of this toolkit.
Dịch tài liệu: Lê Trung Nghĩa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.