Surveillance
debate: we're asking for an end to bulk data collection
Cộng
đồng quốc tế và các doanh nghiệp Internet, xã hội dân
sự đã đứng lên và từ chối giám sát bừa bãi. Đã
tới lúc các thành viên nghị viện nước Anh tuân theo vụ
việc
Civil
society, internet businesses and the international community have
stood up and rejected indiscriminating surveillance. It's time for UK
parliamentarians to follow suit
Bài được đưa lên
Internet ngày: 09/12/2013
Lời
người dịch: Cộng đồng quốc
tế và các doanh nghiệp Internet, xã hội dân sự đã đứng
lên và từ chối giám sát bừa bãi.
Đã tới lúc các thành viên nghị viện nước Anh tuân
theo vụ việc. Đó là thông điệp của các tổ chức
tương tự của người Anh. Xem
thêm: 'Chương
trình gián điệp PRISM trên không gian mạng'.
Một danh sách khá ấn
tượng các công ty từng cùng nhau yêu
cầu cải cách sự giám sát. AOL, Apple, Facebook, Google,
LinkedIn, Microsoft, Twitter và Yahoo là những thương hiệu
nội địa và cũng là các nạn nhân của những gì phải
dường như giống như là hành vi bất hợp pháp từ các
dịch vụ an ninh của Mỹ và Anh.
Sau tất cả, những
gì các công ty đó đã học được từ tờ Guardian và
Edward Snowden là thậm chí khi Mỹ bí mật ép họ chuyển
các dữ liệu của người sử dụng, theo chương trình gọi
là Prism, thì
chính các cơ quan đó cũng sẽ cố gắng ăn cắp các dữ
liệu người sử dụng của họ bằng bất kỳ cách gì họ
có thể.
NSA
và GCHQ lấy dữ liệu toàn bộ các cáp Internet Đại tây
dương (Tempora
ở Anh) hoặc bằng việc cài rệp các mạng riêng giữa
các trung tâm dữ liệu của các công ty (như chương trình
Muscular,
thu thập các tệp của chúng ta được Google và Yahoo giữ).
Khi họ không thể có được các dữ liệu tại các nước
của riêng họ, thì các tổ chức an ninh đó đột nhập
vào các mạng nước ngoài. Ngay cả trong trường hợp mã
hóa và an ninh được thực hiện, thì họ cũng sẽ làm
suy yếu nó.
Thông
điệp dường như là sự ép tuân thủ luật coi bất kỳ
nguồn dữ liệu nào cũng như trò chơi ngang bằng nhau cho
việc thu thập. NSA và GCHQ hình như tin tưởng họ có
quyền đối với bất kỳ và tất cả các dữ liệu, mọi
lúc, mọi nơi hạo có thể thấy nó. Họ đã không nghĩ
là dân chúng sẽ biết về bất kỳ điều gì này, dù các
tòa án bí mật và các lệnh huấn thị từng được tốt
nhất.
Có
hiểu biết, các tiết lộ đã khởi động một tranh luận
kêu gọi sự thay đổi, đặc biệt tại Mỹ, các luật
của nó bao gồm Luật An ninh và Tình báo Nước ngoài -
FISA ( Foreign
Intelligence and Security Act) và Luật
Yêu nước (Patriot
Act) đã cho phép nhiều chương trình
đó. Tại Anh, tranh luận của nghị viện cân nhắc cải
cách Qui định về Luật Sức mạnh Điều tra (Regulation
of Investigatory Powers Act) và các luật
khác còn chưa thực sự được bắt đầu.
Sự can thiệp của
các công ty Internet là quan trọng. Họ yêu cầu chúng tôi,
những người sử dụng cuaru họ, tin tưởng họ với rất
nhiều dữ liệu nhạy cảm. Google và Facebook biết khá
nhiều điều về chúng tôi đáng biết, từ các mối quan
tâm của chúng tôi xem các bạn bè của chúng tôi là những
ai. Đối với các doanh nghiệp của họ để làm việc,
chúng tôi cần biết rằng họ không chỉ đơn giản là
mọt cách rất rẻ đối với GCHQ và cảnh sát để theo
dõi chúng tôi.
Các công ty đã cố
gắng cải thiện các vấn đề bằng việc thúc đẩy
những gì họ có thể về các số yêu cầu, nhưng họ bị
cản trở vì các ràng buộc pháp luật.
Các
doanh nghiệp Internet đã bị tổn hại uy tín, và họ có
khả năng đang phải chịu thiệt về tài chính. Nhiều
công ty không phải là Mỹ sẽ miễn cưỡng hơn nhiều để
đặt chỗ các dữ liệu của họ ở Mỹ, chính xác vì
các dữ liệu của họ bị rủi ro truy cập vì các mục
đích rất rộng lớn.
Các đòi hỏi của
nhiều công ty là tương tự về các nguyên tắc mà các tổ
chức phi chính phủ NGO quốc tế và các cá nhân đang kêu
gọi tại necessaryandproportionate.org
- bạn có thể ký vào lời kêu gọi của chúng tôi ở
đây. Cả 2 chiến dịch đó đều yêu cầu sự chấm
dứt thu thập dữ liệu ồ ạt.
Cả 2 đều kêu gọi
sự minh bạch đầy đủ vè số các yêu cầu và các lý
do; đối với việc ra quyeét định có tính toán và các
quyết định của tòa án công khai; đối với các khung
pháp lý quốc tế để điều hành các yêu cầu dữ liệu
từ sự ép tuân thủ luật tại một nước này đối với
một công ty ở nước kia. Họ kêu gọi các luật có thể
được hiểu vang cho sự thách
thức về pháp lý đối với chính phủ Anh mà Nhóm
các Quyền Mở đang tiến hành với các Ông
lớn như Watch,
English PEN và Constanze
Kurz.
Có
một số lĩnh vực trong đó doanh nghiệp và xã hội dân
sự có thể không tán thành: các công ty dường như không
kêu gọi sự chú ý của người sử dụng, và xã hội dân
sự sẽ muốn biết chính xác những gì họ nghĩ về các
tòa án bí mật. Các công ty cũng đã nhấn mạnh tới một
số vấn đề mà họ đặc biệt quan tâm, như việc từ
chối các lời kêu gọi lưu trữ các dữ liệu “quốc
gia”.
Các yêu cầu thay đổi
bây giờ trải từ đại hội đồng Liên hiệp quốc cho
tới các doanh nghiệp lớn và xã hội dân sự. Từng tổ
chức chỉ ra một sự từ chối rộng khắp về giám sát
ồ ạt bừa bãi và rộng khắp, có lợi cho sự giám sát
có đích ngắm dựa vào các khung pháp lý có thể hiểu
được và rõ ràng, được tính tới từ thông tin công
khai về các hoạt động của chúng.
Bây giờ khi xã hội
dân sự, các doanh nghiệp Internet và cộng đồng quốc tế
đã đứng dậy, và sức ép phải thay đổi nổi lên ở
Mỹ, chúng tôi cần thấy sự lãnh đạo y hệt từ các
thành viên nghị viện của riêng chúng ta phải có sự
tranh luận về cải cách giám sát ở nước Anh.
It’s
a pretty striking list of companies that have come together asking
for surveillance reform. AOL, Apple, Facebook, Google, LinkedIn,
Microsoft, Twitter and Yahoo are household brands and also the
victims of what must seem like lawless behaviour from UK and US
security services.
After
all, what these companies have learned from the Guardian and Edward
Snowden is that even when the US secretly compels them hand over user
data, under the programme known as Prism,
the same agencies will try to steal their users' data by whatever
means they can.
The
NSA and GCHQ take data wholesale off Atlantic internet cables
(Tempora
in the UK) or by bugging private networks between companies’ data
centres (such as the Muscular
programme, harvesting our files held at Google and Yahoo). When
they can’t get the data in their own countries, the security
organisations hack into foreign networks. Just in case encryption and
security get in the way, they’ll weaken that too.
The
message seems to be that law enforcement sees any data source as fair
game for harvesting. The NSA and GCHQ apparently believe they are
entitled to any and all data, all of the time, wherever they might
find it. They didn’t think the public should know about any of
this, so secret courts and warrants were held to be best.
Understandably,
the revelations have kicked off a debate calling for change,
especially in the US, whose laws including the Foreign
Intelligence and Security Act and the Patriot
Act have enabled many of these programmes. In the UK, the
parliamentary debate to consider reform of the Regulation
of Investigatory Powers Act and other laws has not really
started.
The
intervention of internet companies is important. They ask us, their
users, to trust them with very sensitive data. Google and Facebook
know pretty much everything about us worth knowing, from our
interests to who our friends are. For their businesses to work, we
need to know that they are not simply a very cheap way for GCHQ and
the police to keep an eye on us.
The
companies have tried to improve matters by publishing what they can
about numbers of requests, but they are hampered by legal
constraints.
Internet
businesses have had their reputations damaged, and they are likely to
be suffering financially. Many non-US companies will be much more
reluctant to host their data in the US, precisely because their data
is at risk of access for very wide purposes.
Many
of the companies’ demands are similar to the principles that
international NGOs and individuals are calling for
at necessaryandproportionate.org
– you can sign
on to our call here. Both campaigns are asking for an end to
bulk data collection.
Both
call for full transparency over the numbers of requests and reasons;
for accountable decision making and public court decisions; for
international legal frameworks to govern data requests from law
enforcement in one country to a company in another. Their call for
laws that can be understood echo the legal
challenge to the UK government that Open
Rights Group is making with Big
Brother Watch, English PEN
and Constanze
Kurz.
There
are some areas on which business and civil society may disagree: the
companies seem not to be calling for user notification, and civil
society will want to know exactly what they think about secret
courts. The companies have also highlighted some issues that they are
particularly aware of, such as rejecting calls for "national"
storage of data.
The
demands for change now range from the UN general assembly to big
business and civil society. Each show a widespread rejection of
unaccountable and generalised mass surveillance, in favour of
targeted surveillance based on clear and understandable legal
frameworks, made accountable by full public information about their
activities.
Now
that civil society, internet businesses and the international
community have stood up, and pressure for change mounts in the US, we
need to see the same leadership from our own parliamentarians to have
the debate about surveillance reform in the UK.
Dịch: Lê Trung Nghĩa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.