Exit costs of lock-in: Anticipate or it's too late!
Posted by hkwint on Aug 10, 2010 12:51 PM EDT
LXer Linux News; By H.Kwint - The Netherlands
LXer Feature: 10-Aug-2010
Theo: http://lxer.com/module/newswire/view/139731/
Bài được đưa lên Internet ngày: 10/08/2010
Lời người dịch: Bài này là một bài tuyệt vời, có lẽ trước hết là cho các “chuyên gia công nghệ thông tin” có tư tưởng tự trói mình vào với Microsoft Office, sau rồi tới các nhà hoạch định chính sách về công nghệ thông tin, rồi cuối cùng mới là tới những người sử dụng. Hãy lý giải hộ câu hỏi, vì sao lại tồn tại “Phần kỳ dị khác thường là ở chỗ, OpenOffice là công cụ rẻ nhất để giải mã các tệp tiêu chuẩn đóng của Microsoft Office, như các tệp .doc và .xls. Vì thế OpenOffice có thể được sử dụng như một công cụ để làm giảm giá thành (thoát ra) của Microsoft Office, và rút ra được các dữ liệu thô của bạn từ các tài liệu được mã hóa bằng Microsoft Office”. “Điều buồn cười là, họ bảo vệ bạn khỏi 'những sự ngắt quãng' mà bạn có thể đối mặt khi chọn đối thủ của họ. Bạn trả tiền cho họ để họ giữ bạn như một con tin”. Thật điên khùng phải không???
Khi thảo luận về giá thành 'chuyển đổi' từ một nền tảng hoặc một mẩu phần mềm này sang một thứ khác, tôi đã lưu ý nhiều người không hiểu ý của 'giá thành của sự thoát ra'. Trong bài này, tôi giới thiệu giải thích của tôi về giá thành thoát ra, và hy vọng bài viết có thể giúp như một tham khảo cho giá thành thoát ra trong tương lai. Đặc biệt những người có liên quan với việc ra quyết định về công nghệ thông tin được khuyến khích để đọc bài viết này!
Một lần tôi cần tới vùng Zeeuws Vlaanderen, qua Antwerpen. Có 2 cách để tới đó, và một cách có liên quan tới một đường ngầm phải trả tiền. Không muốn bị chê là người Hà Lan keo kiệt, tôi đã quyết định chọn đường ngầm phải trả tiền đó. Phòng thuế nằm ở bên kia của đường ngầm, mà có nghĩa là, chỉ sau khi tôi đi qua đường ngầm thì mới phải trả tiền, tôi đã nhận thấy là tôi không mang theo chút tiền mặt nào.
Nên tôi đã phải trả €5 để rời đường ngầm, mà tôi đã không có. Tôi không thể quay ngược trên đường xa lộ, nên cách duy nhất để 'thoát ra khỏi tình trạng hiện hành của tôi' là trả tiền. Ngoài tiền ra, nó còn liên quan tới nhiều nỗ lực hơn: đưa ra bằng lái xe và thẻ chứng minh của tôi, đi tới máy ATM, rút tiền mặt bằng thẻ ATM của tôi, lấy lại thẻ chứng minh và bằng lái của mình sau khi trả tiền, và tiếp tục đi.
Sau cái đường ngầm, khi chỉ còn cách nơi tôi cần đến độ 40 km. Bây giờ có một câu hỏi: Liệu €5 đã bỏ ra và bao gồm cả những nỗ lực kia, có liên quan gì tới việc đi tới đích của tôi hay không, hay chỉ là giá thành có liên quan tới sự lựa chọn của tôi đi qua đường ngầm?
Tôi có thể chọn đi qua đường ngầm khác, một đường ngầm tự do. Rồi tôi có thể cũng được yêu cầu trả €5 để thoát khỏi đường ngầm đó. Nên không phải nói, giá thành để thoát ra đường ngầm, có liên quan tới sự lựa chọn của tôi khi đi vào đường ngầm, và không liên quan tới sự lựa chọn của tôi đi tới đích!.
Đi vào một cách tự do, tự khóa trói mình, trả tiền cho những giá thành thoát ra không nhìn thấy ở phía đối diện!
Bây giờ một câu chuyện được đặt ra: Hãy giả thiết có một công ty nào đó là “Không-đâu”. Họ có những tài liệu 'thô', nghĩa là: Văn bản được viết xuống với một cây bút chì trên một đống giấy. Rồi thì công ty 'lưu trữ' có tên là “Khóa-trói” này làm phần hiển thị trình diễn, và họ làm tốt, và là rẻ. Không-đâu yêu cầu Khóa-trói lưu trữ các thông tin, và trình diễn hiển thị được đề xuất của họ. Khóa-trói làm thế, và lấy một ít tiền của Không-đâu. Tất cả đều được định dạng tốt, nhìn đẹp, no mắt, có thể dễ dàng chia sẻ được với các công ty khác. Mọi người đều hạnh phúc!
Tuy nhiên, một ngày, Không-đâu quyết định có thể còn có những giải pháp rẻ hơn so với giải pháp mà Khóa-trói đưa ra. Nhưng, để sử dụng nó, thì hãng cạnh tranh Phở-bò nói, Không-đâu phải cung cấp 'thông tin thô' như là đầu vào. Việc đưa vào một dạng “kiểu thô” về mô tả trình diễn hiển thị. Vì thế, Không-đâu gọi cho Khóa-trói và hỏi hết bao nhiêu tiền để đưa thông tin của chính mình về dạng thô (!).
“Tốt thôi, thứ đó đây này” một đồng sự của Khóa-trói giải thích: “Chúng tôi đã mã hóa các tài liệu của bạn bằng việc sử dụng Máy-Bí-ẩn. Nó là rẻ hơn và tốt hơn! Không vấn đề gì, miễn là bạn chọn công ty của chúng tôi. Trong khi chờ đợi bạn làm thế, bạn có thể vẫn tiếp tục với các qui trình nghiệp vụ sống còn của bạn mà không có thời gian chết, và không có các giá thành chuyển đổi lớn mức trên trời”. “Nhưng” đồng sự của Không-đâu cự nự, “anh phải có khả năng nói cho chúng tôi hết bao nhiêu tiền để thoát ra tình trạng mà chúng tôi đang ở trong chứ? Thì ít nhất, anh có thể nhắc chúng tôi và một cái giá chứ?”
“Điều đó có thể là ngớ ngẩn!” đồng sự của Khóa-trói nói một cách lỗ mãng. “Như mọi người đều biết, dịch vụ bí mật Đánh-bóng là có thể đối với kỹ thuật nghịch đảo cho Máy-Bí-ẩn, tuy nhiên, chỉ 80% trình bày hiển thị của bạn sẽ còn giữ sử dụng được, còn 20% có thể sẽ bị mất!” đồng sự của Không-đâu thất vọng. “Chúng ta phải làm gì bây giờ?” anh ta hỏi. Đồng sự của Khóa-trói không ngu, anh ta hoàn toàn nhận thức được về đối thủ Phở-bò của họ và một số người sử dụng của Khóa-trói đang chuyển sang đó. Nên anh ta nói: “Nếu bạn nâng cấp lên định dạng tuyệt mới của chúng tôi – mà nó liên quan tới phiên bản G của Máy-Bí-ẩn – thì bạn có được tất cả các chức năng của Phở-bò 5.0. Tốt hơn, chúng tôi hứa nó sẽ là rẻ hơn so với việc chuyển đổi sang Phở-bò 5.0, và các qui trình nghiệp vụ sống còn của bạn sẽ không bị đứt quãng. Chúng tôi hứa không có trình bày thể hiện nào sẽ bị mất cả!”.
Không-đâu tổ chức một cuộc họp, và họ định liệu tình huống mà họ đang mắc phải. Đồng sự mà đã liên hệ với Khóa-trói giải thích tình hình cho ban lãnh đạo. “Sự chuyển đổi sang một giải pháp rẻ hơn là tốn tiền hơn nhiều!” và anh ta cố gắng thuyết phục ông Sếp. “Chúng tôi phải rút ra các thông tin thô, có rất nhiều rủi ro có liên quan, nói toạc móng heo ra là cực kỳ sợ hãi. Việc chuyển đổi sang phiên bản G của Máy-Bí-ẩn là rẻ hơn”.
“Ai chọn để bắt các dữ liệu của chúng ta phải mã hóa bởi Khóa-trói mà không đưa cho chúng ta chìa khóa để giải mã nó – để bắt đầu?” ông Sếp gầm lên. “Vâng, tôi đã làm”, một trong những người ra quyết định về công nghệ thông tin lắp bắp trong khi mặt đỏ dần. “Tốt đấy chư!” ông Sếp hét lên một cách nhạo báng. “Bây giờ nó sẽ lấy của chúng ta vận may để rút ra các dữ liệu thô của chính chúng ta. Tôi hiểu thế có đúng không?” “Ừ....ừ, tôi không nghĩ thế...” người ra quyết định về công nghệ thông tin thì thầm. “Nó sẽ lấy của chúng ta vận may để chuyển đổi sang một giải pháp của đối thủ cạnh tranh. Sử dụng một sơ đồ mã hóa mới hơn của nhà cung cấp hiện hành của chúng ta là không thật đắt tiền. Và sau tất cả, chúng ta có thể sao chép khóa bí mật của Khóa-trói, đúng thế không?” Tuy nhiên, những lưu ý cuối cùng dường như làm cho luật sư của họ cáu giận: “Không, chúng ta không thể sao chép khóa màm họ đã sử dụng để mã hóa các dữ liệu của chúng ta, mà có thể sẽ là vi phạm sở hữu trí tuệ của họ”. Những người thông minh trong căn phòng này đã dự đoán trước được những gì ngài luật sư đây kết luận: “Họ chắc chắn sẽ kiện chúng ta vì việc mã hóa các dữ liệu của chính chúng ta”.
Ông Sếp hỏi vì sao người đưa ra quyết định về công nghệ thông tin đã không định liệu trược được giá thành thoát ra khi họ đi vào thỏa thuận với Khóa-trói. Sau một hồi tranh luận, người ra quyết định về công nghệ thông tin phải thừa nhận anh ta đã chỉ trình bày giá thành đi vào của Khóa-trói, ngược lại thời gian khi họ chọn. Sau tất cả, giá thành đi vào của Máy-Bí-ẩn - mà đã bắt phải mã hóa thông tin với khóa của Khóa-trói, từng là rẻ. Việc thoát ra đồng nghĩa với việc giải mã nó mà không có khóa, nên điều đó là đắt giá, mất nhiều nỗ lực và thời gian, và thông tin có thể bị mất. Nói tóm lại: người ra quyết định về công nghệ thông tin nghĩa giá thành thoát ra của Máy-Bí-ẩn có liên quan tới việc chuyển đổi sang giải pháp của đối thủ cạnh tranh. Sau tất cả, nếu không chuyển sang một nền tảng khác, thì họ không thể trả tiền cho giá thành thoát ra và sẽ phá hỏng các qui trình của họ.
Ông Sếp cũng không ngu như người ra quyết định về công nghệ thông tin – ông nghĩ. Ông thấy rõ ràng giá thành thoát ra có liên quan tới sự lựa chọn của họ về việc cho phép Khóa-trói mã hóa các thông tin của họ mà không trao cho họ một chìa khóa. Tuy nhiên, sau tất cả, đó từng chính là quyết định của ông ta chọn Khóa-trói mà – vì giá thành đi vào của họ đã từng là rẻ nhất đúng không? Vì sao ông quá ngu không tính tới giá thành thoát ra khi họ đã thực hiện sự lựa chọn của họ nhỉ?
“Không, bạn sẽ không nhận được khóa bí mật được bảo vệ bằng pháp luật của chúng tôi mà chúng tôi sử dụng để đi vào các dữ liệu của các bạn. Mà chúng tôi là rẻ mà!”
Quay lại với thế giới thực tế. Có lẽ ví dụ nổi tiếng nhất: Có nhiều nghiên cứu về giá thành chuyển đổi từ Microsoft Office sang OpenOffice. Tuy nhiên, điều này có lẽ làm ngắt quãng các quy trình nghiệp vụ sống còn. Việc nâng cấp lên một phiên bản mới hơn và một 'hệ thống mã hóa' mới hơn của MS Office thường là rẻ hơn so với việc chuyển đổi sang một giải pháp của một đối thủ cạnh tranh. Một số kêu giá thành chuyển đổi sang OpenOffice là 'cao ngất trời'.
Tuy nhiên, cái mà họ quên không tính tới, là giá thành thoát ra của việc từ bỏ MS Office mới là cao tít trên trời. Việc từ bỏ MS Office, là y hệt như việc từ bỏ đường hầm phải trả tiền, hoặc việc giải mã thông tin bằng những phương tiện của kỹ thuật nghịch đảo. Giá thành đi vào của OpenOffice – mà có thể được so sánh với việc đi tới đích sau khi tồn tại trong đường ngầm, hoặc 'việc chuyển đổi các dữ liệu thô sang một định dạng mở' – là hoàn toàn thấp. Khi bạn có được thông tin thô, thường được coi là thứ gì đó trong một định dạng mở, thì là rẻ để đưa nó vào OpenOffice!.
Phần kỳ dị khác thường là ở chỗ, OpenOffice là công cụ rẻ nhất để giải mã các tệp tiêu chuẩn đóng của Microsoft Office, như các tệp .doc và .xls. Vì thế OpenOffice có thể được sử dụng như một công cụ để làm giảm giá thành (thoát ra) của Microsoft Office, và rút ra được các dữ liệu thô của bạn từ các tài liệu được mã hóa bằng Microsoft Office.
Điều đó giải thích vì sao cuốn sách của anh ta: “Một chỉ dẫn chiến lược cho Nền kinh tế Mạng”, giáo sư Carl Shapiro nói, “Nguyên lý cơ bản nhất để hiểu và làm việc với sự khóa trói là thấy trước được toàn bộ vòng đời từ ba đầu... Như một khách hàng, không hiểu việc chuyển giá thành sẽ làm cho anh ta bị tổn thương đối với hành vi cơ hội của nhà cung cấp của anh ta”. Tôi thì nói rằng: Nếu bạn không thấy trước được giá thành thoát ra, thì bạn có thể trở thành con tin của nhà cung cấp của bạn, và nhà cung cấp của bạn có thể tống tiền những huyên náo om sòm về sự bảo vệ từ bạn. Điều buồn cười là, họ bảo vệ bạn khỏi 'những sự ngắt quãng' mà bạn có thể đối mặt khi chọn đối thủ của họ. Bạn trả tiền cho họ để giữ bạn như một con tin.
Việc hiểu giá thành chuyển đổi chắc chắn là thiếu hụt trong quyết định của ngày hôm nay. Điều đó giải thích vì sao mọi người bị khóa trói vào các tiêu chuẩn sở hữu độc quyền, và phải trả những cái giá cao trên trời để giải mã cho các dữ liệu hoàn toàn là của họ trở về dạng 'các dữ liệu thô', để làm cho nó phù hợp được cho đầu vào trong những chương trình khác. Nhiều người không thấy được các tiêu chuẩn sở hữu độc quyền vì sao lại tồn tại: Việc mã hóa các dữ liệu của bạn trong khi bạn không có chìa khóa để giải mã nó. Những người này không biết được giá thành thoát ra của một nền tảng là có liên quan tới sự lựa chọn của chính họ từ ban đầu khi 'đi vào' nền tảng đó và nó không liên quan tới sự lựa chọn cho việc chuyển đổi sang một nền tảng khác.
Điều đó giải thích vì sao việc đòi hỏi các tiêu chuẩn mở là vấn đề: Nó là một cách khác để yêu cầu các dữ liệu của riêng bạn sẽ không bị mã hóa quá nhiều. Một cách khác để yêu cầu một nhà cung cấp hãy để cho bạn lôi ra được các dữ liệu thô của chính bạn mà không có việc vi phạm sở hữu trí tuệ của họ (độc quyền?) và bị họ kiện.
“Nói một cách khác, như tôi đã nói trong trường hợp này: việc chọn các tiêu chuẩn mở là một quyết định nghiệp vụ rất thông minh”.
Neelie Kroes, Ủy viên Ủy ban châu Âu về Chương trình Nghị sự Số, Hội nghị Thượng đỉnh năm 2010 của Diễn đàn châu Âu Mở tại Brussels, ngày 10/06/2010.
When discussing 'migration' costs from one platform or piece of software to another, I noted many people fail to understand the idea of 'exit costs'. In this article, I present my explanation of exit costs, and I hope this article may serve as a reference to exit costs in the future. Especially people involved with decision-taking in IT are encouraged to read this article!
Once I needed to go to the region of Zeeuws Vlaanderen, through Antwerpen. There are two ways to do this, and one involves a toll-tunnel. Not wanting to be accused of Dutch thrift, I decided to take the toll-tunnel. The tollhouse was at the other side of the tunnel, which meant, only after I passed the tunnel and had to pay, I found out I didn't carry any cash.
So I had to pay €5 to leave the tunnel, which I didn't have. I couldn't turn around at the freeway, so the only way to 'exit my current situation' was paying. Apart from the money, it involved more efforts: handing over my driver license and ID card, driving to the ATM, retrieving cash using my ATM-card, reclaim my ID card and driver license after paying, and continue my route.
After the tunnel, it was only 40 km to my destination. Now here's the question: The €5 spent and the efforts included, were those related to arriving at my destination, or were those costs related to my choice of taking the toll tunnel?
I could have taken the other tunnel, the free one. Then I wouldn't have been required to pay €5 to exit the tunnel. So it goes without saying, the costs to exit the tunnel, were related to my choice of entering the tunnel, and not related to my choice of arriving at my destination!
Enter for free, lock yourself in, pay yet invisible exit costs at the opposite side!
Now a made up story: Let's suppose there's some company "Dunno". They have 'raw' documents, meaning: Text written down with a pencil on a pile of papers.Then there's this 'storage' company "Lokkin" doing layout, and they're good at it, and they're cheap. Dunno asks Lokkin to store the information, and their proposed layout. Lokkin does so, and charges Dunno some small amount of money. All is nicely formatted, looks good, is a feast for the eye, can easily be shared with other companies. Everybody is happy!
However, one day, Dunno decides there may be cheaper solutions than the one Lokkin is offering. But, to use those, the competing company Phobos stated, Dunno has to provide the 'raw information' as input. Including some kind of "raw way" of describing the layout. So, Dunno calls Lokkin and asks how much it will cost to have their own (!) raw information back.
"Well, here's the thing" explains a co-worker of Lokkin: "We've encrypted your documents using the Enigma machine. It was cheaper and better! There's no problem, as long as you choose our company. While you do so, you can continue with your business-critical processes without any downtime, and without astronomical migration costs". "But" the co-worker of Dunno objects, "you must be able to tell us how much it will cost to exit the situation we're in? At least, can you mention to us a price?"
"That would be dumb!" the Lokkin co-worker bluntly states. "As everyone is aware, the Polish secret service was able to reverse-engineer the Enigma machine, however, only 80% of your layout will be kept using that scheme, and 20% may be lost!" The co-worker of Dunno is disappointed. "What do we do now?" he asks. The co-worker of Lokkin isn't dumb, he's quite aware of their competitor Phobos and some of Lokkin's customers migrating to it. So he states: "If you upgrade to our great new format - which involves Enigma version G - you have all the functions of Phobos 5.0. Better, we promise it will be cheaper than migrating to Phobos 5.0, and your business-critical processes won't be interrupted. We promise no layout will be lost!"
Dunno organizes a meeting, and they contemplate the situation they're in. The co-worker who contacted Lokkin explains the situation to the management. "Migration to a cheaper solution is far too costly!" he tries to convince his boss. "We have to retrieve raw information, there are many risks involved, it's downright scary. Migrating to version G of Enigma is cheaper."
"Who chose to let our data be encrypted by Lokkin without us having the key to decrypt it - to begin with?" the boss roars. "Well, I did" one IT-decision maker stutters while turning red. "Good move!" the boss satirically shouts. "Now it will cost us a fortune to retrieve our own raw data. Do I understand correctly?" "Well, urr, I don't think so..." the IT decision maker whispers. "It will cost us a fortune to migrate to a solution of the competitor.
Using a newer encryption scheme by our current supplier is not so expensive. And after all, we can copy the secret key of Lokkin, don't we?" However, that last remarks seems to make their lawyer angry: "No, we can't copy the key they used to decrypt our data, that would be infringement of their intellectual property." The smart people in the room already predicted what the lawyer concludes: "They'll surely sue us for decrypting our own data!"
The boss asks why the IT-decision maker didn't contemplate the exit costs when they entered the agreement with Lokkin. After some discussion, the IT-decision maker has to confess he only presented the entrance costs of Lokkin, back when they chose. After all, the entrance costs of the Enigma - which entailed encrypting the information with Lokkin's key, was cheap. Exiting means decrypting it without having the key, so that's expensive, takes much efforts and time, and information may get lost. Rounding it up: The IT-decision maker thinks the exit costs of Enigma are related to migrating to the competitor's solution. After all, if not moving to another platform, they don't have to pay exit costs and disrupt their processes.
The boss is not as dumb as the IT decision maker - he thinks. He clearly sees the exit costs are related to their choice of letting Lokkin encrypt their information without handing them a key. However, after all, wasn't it his decision to choose Lokkin - because their entry costs were the lowest? Why was he so stupid not to consider exit costs when they made their choice?
"No, you won't receive our law-protected secret key we use to enter your data. But we're cheap!"
Việc giải mã cho các tài liệu cũ trong Microsoft Office của bạn, mà phần tốn tiền. Nên chủ yếu của giá thành chuyển đổi có liên quan tới giá thành thoát ra khỏi Microsoft Office, chứ không phải tới giá thành đi vào OpenOffice.
Back to the real world. Probably the most famous example: There are plenty of studies about the costs of migrating from Microsoft Office to OpenOffice. However, this might disrupt business critical processes. Upgrading to a newer version and a newer 'encryption scheme' of MS Office is usually cheaper than migrating to a solution of a competitor. Some claim migration costs to OpenOffice are 'astronomically high'.
What they fail to notice however, is the exit costs of leaving MS Office are astronomically high. Leaving MS Office, is about the same as leaving the Toll-tunnel, or decrypting the information by means of reverse engineering. Entrance costs of OpenOffice - which can be compared to arriving at the destination after exiting the tunnel, or 'converting raw data to an open format' - are quite low. When you have raw information, usually considered something in an open format, it's cheap to enter it in OpenOffice.
Decrypting your old Microsoft Office documents, that's the costly part. So the majority of the migration costs is associated to the exit costs of Microsoft Office, and not to the entrance costs of OpenOffice! The most peculiar part is, OpenOffice is the cheapest tool to decrypt closed-standard Microsoft Office files, like the .doc and .xls-ones. So OpenOffice can be used as a tool which lowers Microsoft Office's (exit) costs, and retrieve your raw data from Microsoft Office-encrypted documents!
That's why in his book "A Strategic Guide to the Network Economy", professor Carl Shapiro states, "The most basic principle in understanding and dealing with lock-in is to anticipate the entire cycle from the beginning. ... As a customer, failure to understand switching costs will leave you vulnerable to opportunistic behaviour by your supplier."1 In my words: If you don't anticipate exit costs, you may become a hostage of your supplier, and your supplier may extort protection rackets from you. The funny thing is, they protect you from 'disruptions' you may face when choosing their competitor. You pay them to keep you as a hostage.
Understanding switching costs is definitely lacking in today's discussion. That's why people are locked in to proprietary standards, and have to pay astronomically high prices to decrypt their very own data back to 'raw data', to make it suitable for input in another program. Lot's of people don't see proprietary standards for what it is: Encrypting your data while you don't have the key to decrypt it. Those people fail to note those exit costs of a platform are related to their very own choice of 'entering' that platform to begin with, and not related to the choice of migrating to another platform.
That's why requiring open standards matters: It's another way of requiring your own data not to be encrypted too much. Another way to require a supplier to enable you to retrieve your own raw data without infringing their intellectual property (monopoly? and being sued by them.
"In other words, as I said on that occasion: choosing open standards is a very smart business decision."
Neelie Kroes, European Commissioner for Digital Agenda, Open Forum Europe 2010 Summit Brussels, 10th June 2010
Dịch tài liệu: Lê Trung Nghĩa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.