The
End of Internet Privacy? Glenn Greenwald on Secret NSA Program to
Crack Online Encryption
Friday, September 6, 2013
Bài được đưa lên
Internet ngày: 06/09/2013
Lời
người dịch: Đây là những nội dung trong cuộc nói
chuyện trên truyền hình ở Brazil, có sự tham gia của nhà
báo Glenn Greenwald, người đầu tiên đã tiết lộ những
nội dung tài liệu nhận được từ Edward Snowden. Toàn bộ
nội dung bên dưới là bóc băng nội dung của cuộc nói
chuyện đó. Một vài trích đoạn nhỏ: “Toàn bộ hệ
thống bây giờ đang bị NSA và đối tác nước Anh của
họ, GCHQ, làm tổn thương. Những nỗ lực có hệ thống
để đảm bảo rằng không có dạng nào của thương mại
của con người, của giao tiếp truyền thông điện tử
của con người, mà cho tới nay là không bị tổn thương
đối với những con mắt tọc mạch của họ”. Nhưng có
lẽ đây sẽ là điều đáng sợ hơn với tất cả mọi
người: “Và những gì các tài
liệu đó chỉ ra không chỉ là NSA đang cố gắng phá các
mã của mã hóa để cho phép có được truy cập tới mọi
thứ, mà họ còn ép các công ty mà cung cấp các dịch vụ
mã hóa phải đặt các cửa hậu vào trong các chương
trình của họ, nó có nghĩa là, một lần nữa, không chỉ
NSA, mà tất cả các dạng tin tặc và các chính phủ và
các dạng người có động lực bệnh hoạn, có thể có
được sự yếu kém để khai thác, một chỗ bị tổn
thương để khai thác, trong các hệ thống đó, làm cho
toàn bộ Internet bị mất an ninh đối với tất cả mọi
người”. Xem
thêm: 'Chương
trình gián điệp PRISM trên không gian mạng'.
Những tiết lộ mới
dựa vào những rò rỉ của Edward Snowden đã tiết lộ Cơ
quan An ninh Quốc gia (NSA) đã phát triển các phương pháp
để phá mã hóa trực tuyến được sử dụng để bảo
vệ các thư điện tử, các hồ sơ ngân hàng và y tế.
“Mã hóa thực sự là hệ thống cho
phép Internet hoạt động như một công cụ thương mại
quan trọng trên khắp thế giới”, Glenn Greenwald của tờ
Guardian nói, người đã hợp tác với tờ New York Times và
ProPublica về báo cáo này. “Đó là những gì cho phép bạn
đưa vào số thẻ tín dụng của bạn, kiểm tra các hồ
sơ ngân hàng của bạn, mua và bán các đồ trên trực
tuyến, có được các kiểm thử y tế của bạn trên trực
tuyến, tham gia vào các giao tiếp truyền thông riêng tư.
Đó là những gì bảo vệ sự thiêng liêng bất khả xâm
phạm của Internet”. Các tài liệu được Snowden rò rỉ
tiết lộ NSA chi 250 triệu USD một năm vào một chương
trình mà, trong số các mục tiêu khác, có mục tiêu làm
việc với các công ty công nghệ để “gây ảnh hưởng
một cách giấu giếm” tới các thiết kế sản phẩm của
họ. “Toàn bộ hệ thống bây giờ đang bị NSA và đối
tác nước Anh của họ, GCHQ, làm tổn thương ”, Greenwald
nói. “Những nỗ lực có hệ thống để đảm bảo rằng
không có dạng nào của thương mại của con người, của
giao tiếp truyền thông điện tử của con người, mà cho
tới nay là không bị tổn thương đối với những con mắt
tọc mạch của họ”.
Bóc băng video
Đây là một bóc băng
vội vàng. Bản sao có thể không ở dạng cuối cùng của
nó.
JUAN GONZÁLEZ
(JG): Các tờ Guardian, New York Times
và ProPublica đã cùng nhau tiết lộ rằng NSA đang
ve vẩy thành công một cuộc chiến tranh bí mật dài lâu
về mã hóa, gây nguy hại cho khả năng của hàng trăm
triệu người để bảo vệ sự riêng tư của họ trên
trực tuyến. Tờ New York Time viết, trích: “NSA đã
phá hủy hoặc phá nhiều mã hóa, hoặc việc xáo trộn
số, mà canh gác cho các hệ thống thương mại và ngân
hàng toàn cầu, bảo vệ các dữ liệu nhạy cảm như các
bí mật thương mại và các hồ sơ y tế, và tự động
đảm bảo an ninh cho các thư điện tử, tìm kiếm Web,
Internet chat và các cuộc gọi điện thoại của những
người Mỹ và các người khác khắp thế giới”. Các
chuyên gia an ninh nói chương trình của NSA “làm xói mòn
kết cấu của Internet”. Những tiết lộ đó dựa vào
các tài liệu từ NSA và đối tác nước Anh của nó,
GCHQ, được cựu nhà thầu NSA Edward Snowden đã rò rỉ.
AMY GOODMAN (AG):
Các tài liệu cũng chỉ ra NSA chi 250 triệu USD một năm
vào một chương trình mà, trong số các mục tiêu khác, có
mục tiêu làm việc với các công ty công nghệ để tác
động một cách giấu giếm tới các thiết kế sản phẩm
của họ. NSA cũng đã và đang cố tình làm yếu các tiêu
chuẩn mã hóa quốc tế được các lập trình viên áp
dụng. Và theo các tài liệu, một đội của GCHQ được
cho là đã và đang làm việc để phát triển các cách
thức trong giao thông được mã hóa trong “4 ông lớn”
là các nhà cung cấp dịch vụ, đó là Hotmail, Google, Yahoo
và Facebook. Các cơ quan gián điệp khăng khăng rằng khả
năng thắng được mã hóa là sống còn cho các nhiệm vụ
cốt lõi chống khủng bố và thu thập tình báo nước
ngoài của họ.
Vâng, để có thêm
thông tin, chúng tôi đã tham gia băng video của Democracy
Now! với Glenn Greenwald của tờ Guardian, đồng tác giả
của bài
báo mới, “Các cơ quan gián điệp Mỹ và Anh đánh
bại an ninh và tính riêng tư trên Internet”. Glenn Greenwald
lần đầu tiên đã xuất bản những tiết lộ của Edward
Snowden về các chương trình giám sát của NSA và tiếp tục
viết mạnh về chủ đề này.
Glenn, chào mừng quay
lại với Democracy Now! Chúng tôi còn chưa nói với ông kể
từ khi đối tác của ông, David Miranda, đã bị giữ ở
sân bay Heathrow của Anh 9 giờ đồng hồ, và chúng tôi
muốn nói về điều đó. Nhưng trước hết, hãy nói về
tầm quan trọng của những tiết lộ mới nhất mà cả
Guardian, New York Times và ProPublica đều đã xuất bản hôm
nay.
GLENN GREENWALD
(GG): Trước hết, tôi nghĩ có tầm quan trọng hệt
trong bản thân mối quan hệ đối tác đó. Rất không bình
thường đối với 3 tổ chức truyền thông làm việc sát
sao về một câu chuyện có mức độ lớn như thế này.
Và điều đó đã xảy ra vì chính phủ Anh đã cố gắng
bằng vũ lực để ngăn chặn tờ Guardian khỏi báo cáo về
những tài liệu đó bằng việc ép tổng biên tập tờ
Guardian ở Luân Đôn, Alan Rusbrdger, phải phá hủy các ổ
đĩa cứng của tờ Guardian có chứa các tư liệu đó,
điều giải thích vì sao họ đã kết thúc bằng việc đi
tới tờ New York Times và ProPublica. Nên tôi nghĩ nó rõ
ràng bị bắn sau lưng, bây giờ có các tổ chức truyền
thông khác, bao gồm có thể có ảnh hưởng nhất trên thế
giới, tờ New York Times, bây giờ được trao trong việc
báo cáo về câu chuyện này.
Tầm quan trọng của
bản thân câu chuyện, tôi nghĩ, là dễ thấy. Khi mọi
người nghe về mã hóa, họ thường nghĩ về những gì
những người nhất định nào đó mà họ rất có quan tâm
trong việc duy trì tính bí mật sử dụng các giao tiếp
truyền thông của họ, dù đó là các luật sư nói cho các
khách hàng của họ, các nhà hoạt động về quyền con
người làm việc với các vấn đề nhạy cảm, những
người làm việc chống lại các chính phủ áp bức. Và
những người mà họ sử dụng mã hóa, và điều đó là
cực kỳ quan trọng là nó được bảo vệ an toàn. Và
thực tế là NSA đang cố gắng không chỉ phá nó cho bản
thân họ, mà còn làm cho nó yếu đi và đặt vào các cửa
hậu trong tất cả các chương trình đó làm cho tất cả
các giao tiếp truyền thông rất nhạy cảm đó bị tổn
thương đối với tất cả các dạng người trên khắp
thế giới, không chỉ NSA, gây nguy hiểm cho các nhà hoạt
động xã hội về quyền con người và các nhà hoạt động
xã hội về dân chủ và các luật sư và các khách hàng
của họ và toàn bộ hàng loạt những người khác mà đã
tham gia vào công việc nhạy cảm.
Nhưng
mã hóa còn là nhiều hơn thế. Mã hóa thực sự là hệ
thống cho phép Internet hoạt động như một công cụ
thương mại quan trọng trên khắp thế giới. Đó là những
gì cho phép bạn nhập vào số thẻ tín dụng của bạn,
kiểm tra các hồ sơ ngân hàng của bạn, mua và bán đồ
trên trực tuyến, có được các kiểm thử y tế của bạn
trên trực tuyến, tham gia vào các giao tiếp truyền thông
riêng tư. Đó là những gì bảo vệ sự thiêng liêng bất
khả xâm phạm trên Internet. Và
những gì các tài liệu đó chỉ ra không chỉ là NSA đang
cố gắng phá các mã của mã hóa để cho phép có được
truy cập tới mọi thứ, mà họ còn ép các công ty mà
cung cấp các dịch vụ mã hóa phải đặt các cửa hậu
vào trong các chương trình của họ, nó có nghĩa là, một
lần nữa, không chỉ NSA, mà tất cả các dạng tin tặc
và các chính phủ và các dạng người có động lực bệnh
hoạn, có thể có được sự yếu kém để khai thác, một
chỗ bị tổn thương để khai thác, trong các hệ thống
đó, làm cho toàn bộ Internet bị mất an ninh đối với
tất cả mọi người. Và thực tế là tất cả
điều đó đang được thực hiện như thường lệ mà
không có sự minh bạch hoặc trách nhiệm pháp lý làm cho
điều này rất đáng đưa lên báo chí.
JG: Nhưng, Glenn,
đi ngược về giữa những năm 1990 trong chính quyền của
Clinton, khi chính phủ đã cố gắng thiết lập các cửa
hậu đó trong các giao tiếp truyền thông trên Internet, đã
có một tranh luận công khai và một sự từ chối điều
đó. Điều gì đã xảy ra kể từ đó tới nay về cách
mà NSA vận hành?
GG: Đúng, điều
này là thú vị. Nếu bạn đi ngược về giữa những năm
90, tranh luận đó từng thực sự được nảy sinh từ
cuộc tấn công vào thành phố Oklahoma, mà chính quyền
Clinton - tại tòa án Thành phố Oklahoma với Timothy McVeigh,
mà chính quyền Clinton ngay lập tức đã khai thác để cố
gắng và yêu cầu rằng từng dạng đơn nhất về an ninh
máy tính hoặc giao tiếp truyền thông của con người trên
Internet sẽ bị tổn thương đối với sự thâm nhập trái
phép của chính phủ, rằng tất cả nó - rằng không có
mã hóa đối với những gì các chính phủ đã không có
khóa. Và như bạn nói, một sự kết hợp của sự phản
xung công khai và sức ép của giới công nghiệp đã dẫn
tới một sự từ chối đề xuất đó, và các nền công
nghiệp đặc biệt đã nổi giận vì nó, vì họ nói nếu
bạn đặt các cửa hậu vào công nghệ này, thì sẽ làm
cho nó hoàn toàn bị tổn thương. Nếu ai đó có được
khóa, nếu bất kỳ ai chỉ ra cách để phá nó, thì sẽ
có nghĩa là không còn an ninh gì nữa cả trên Internet.
Và như vậy, kể từ
khi mà NSA và chính phủ Mỹ không thể có được đường
đi của họ theo cách đó, những gì họ đã làm thay vào
đó là họ đã tài sắp xếp các biện pháp giấu giếm
để thâm nhập vào các công ty đó, ép và ép buộc họ,
cung cấp các cửa hậu mà họ không buộc phải làm thông
qua pháp luật và thông qua sự tranh luận công khai và
trách nhiệm pháp lý. Và đó là những gì câu chuyện này
về cơ bản tiết lộ, là điều mà toàn bộ hệ thống
bây giờ đang bị tổn thương đối với NSA và đối tác
nước Anh của nó, GCHQ, những nỗ lực có hệ thống để
đảm bảo rằng không dạng thương mại nào của con
người, không giao tiếp truyền thông điện tử nào của
con người, cho tới nay không bị tổn thương đối với
các con mắt tọc mạch của họ. Và một lần nữa, sự
nguy hiểm không chỉ là họ vào được tất cả các giao
dịch và các giao tiếp truyền thông con người của chúng
ta, mà họ đang làm dễ dàng hơn nhiều cho mọi dạng thực
thể khác để làm điều y như vậy.
AG: Glenn
Greenwald, trong bài trên Guardian, ông viết: “NSA chi 250
triệu USD một năm vào một chương trình mà, trong số các
mục tiêu khác, có mục tiêu làm việc với các công ty
công nghệ để 'tác động một cách giấu giếm' tới các
thiết kế sản phẩm của họ”, NSA làm điều này như
thế nào?
GG: Vì thế, một
trong những điều xảy ra ở đây là nhiều công ty công
nghệ lớn đó bán các sản phẩm, các sản phẩm đắt
tiền, cho những người sử dụng của họ dựa vào yêu
cầu các sản phẩm đó sẽ bảo vệ tính riêng tư các
hoạt động của mọi người trên trực tuyến hoặc các
giao tiếp truyền thông trên trực tuyến thông qua mã hóa.
Cùng lúc, các công ty đó đang làm việc trực tiếp với
chính phủ Mỹ và NSA, hoặc cùng hợp tác hoặc vì họ có
những lợi ích từ đó hoặc thông qua sự bắt ép, để
làm cho các sản phẩm đó bị tổn thương và không an
ninh, chính xác làm xói mòn các cam kết mà họ đang thực
hiện đối với những người sử dụng của họ rằng họ
sẽ cho phép và đảm bảo an toàn cho tính riêng tư của
các giao tiếp truyền thông của họ.
Vì thế đây thực sự là một
dạng hàng giả mà - nền công
nghiệp công nghệ đang phạm phải đối với những người
sử dụng của nó, giả vờ rằng họ đang chào an ninh
trong khi cùng một lúc làm việc với chính phủ Mỹ để
chắc chắn rằng các sản phẩm đó đang được thiết kế
theo cách thức mà làm cho chúng thực sự bị tổn thương
đối với sự xâm chiếm. Và
một lần nữa, đôi khi đây là lỗi của các công ty công
nghệ. Họ làm nó vì họ muốn có được các mối quan hệ
đối tác tốt với chính phủ Mỹ. Họ có động lực về
lợi nhuận. Họ có được các lợi ích từ đó. Nhưng
nhiều lúc chỉ có sức ép và sự ép buộc lên phần của
một chính phủ Mỹ vươn dài và rất mạnh mà xúi giục
các công ty đó làm điều chống lại các mong muốn của
họ.
JG: Và
những tiết lộ có một số điều đặc biệt về các
bên đã hợp tác. Ông có thể nói về Microsoft và thư
điện tử Outlook của hãng?
GG: Chắc
chắn rồi. Chúng tôi thực sự đã nêu một tháng trước
về một bài báo tập trung hầu như rõ ràng vào Microsoft
và sự cộng tác cực kỳ mà hãng này tham gia với NSA để
cung cấp sự truy cập các cửa hậu tới các chương trình
của hãng mà chúng động chạm tới thế giới như việc
chào sự mã hóa an toàn. Nếu bạn nhìn vào những gì -
nếu bạn chỉ tới xem Outlook.com, thì những gì Microsoft
nói về máy chủ thư điện tử Outlook, những gì bây giờ
về cơ bản là chương trình nơi mà, nếu bạn sử dụng
Hotmail hoặc bất kỳ dịch vụ nào khác của Microsoft, thư
điện tử của bạn sẽ được định tuyến qua, chúng
động chạm tới Outlook khi điều này thực sự là dịch
vụ lớn mà bảo vệ các giao tiếp truyền thông của mọi
người qua sự mã hóa mạnh này. Và
cùng một lúc, Microsoft đang làm việc riêng tư với NSA để
đảm bảo sự truy cập của NSA qua tất cả các nền tảng
của họ, không chỉ thư điện tử Outlook, mà cả Skype và
toàn bộ vô số các dịch vụ khác mà Microsoft chào cho
những người sử dụng của họ để đảm bảo một cách
cơ bản rằng tất cả chúng hoàn toàn bị tổn thương
đối với việc rình mò của NSA. Một lần nữa, một
trong những vấn đề lớn nhất với nó là khi bạn cho
phép - khi bạn làm cho các chương trình đó bị tổn
thương đối với NSA, thì bạn cũng làm cho chúng bị tổn
thương đối với các cơ quan tình báo khác trên khắp thế
giới hoặc đối với các tin tặc hoặc đối với các vụ
gián điệp của các tập đoàn hoặc đối với những
người mà họ chỉ muốn bạn sẽ ốm yếu vì bất kỳ
lý do gì. Nó đang làm cho toàn bộ Internet không an ninh.
AG: Sau đó - sau
khi tờ Guardian đã tiết lộ vào tháng trước rằng vài
máy tính của tờ này đã bị đánh ở văn phòng ở Luân
Đôn sau khi chính phủ Anh đã đe dọa hành động pháp lý,
tổng biên tập Alan Rusbridger đã nói ông đã đồng ý về
yêu cầu của họ để tránh khả năng tiềm tàng đóng
cửa tờ báo. Điều này là những gì ông ta đã nói.
AR: Chúng tôi đã
phải đối mặt, một cách có hiệu quả, với một tối
hậu thư từ chính phủ Anh rằng nếu chúng tôi không
chuyển ngược lại các tư liệu hoặc phá hủy nó, thì
họ có thể chuyển sang luật. Điều đó có thể có nghĩa
là những căng thẳng trước đó, một khái niệm bị ghét
cay ghét đắng tại Mỹ và các phần khác của thế giới,
theo đó nhà nước có thể ngăn chặn có hiệu quả một
nhà xuất bản khỏi việc xuất bản, và tôi đã không
muốn rơi vào tình thế đó. Và tôi cũng đã giải thích
cho các quan chức Anh rằng chúng tôi đã làm việc và đã
có những bản sao khác còn ở Mỹ và Brazil, nên họ sẽ
không đạt được bất kỳ điều gì. Nhưng một khi điều
đó từng rõ ràng là họ có thể đi tới luật, thì tôi
thà phá hủy bản sao hơn là trao nó ngược lại cho họ
hoặc cho phép các tòa án làm đông cứng việc báo cáo
của chúng tôi.
AG: Tháng trước
trong một tóm tắt tin tức của Nhà Trắng, phó phát ngôn
viên, Josh Earnest, đã được hỏi liệu chính phủ Mỹ có
bao giờ tiến hành các hành động tương tự chống lại
một đầu ra truyền thông hay không. Ông đã nói, trích:
“Rất khó để tưởng tượng một kịch bản theo đó
điều đó có thể là phù hợp”. Glenn Greenwald, ông có
thể nói về điều gì đã xảy ra ở tờ báo của ông
không?
GG: Đó sẽ là
một scandal chính yếu. Tôi ngụ ý, nước Mỹ và Anh chạy
khắp thế giới và nhất quán vạch mặc các nước khác
rằng sẽ là không thân thiện với nó vì việc lạm dụng
sự tự do báo chí hoặc không bảo vệ tự do báo chí, và
cùng lúc cả 2 nước tham gia vào một cuộc tấn công
chính yếu vào nghề làm báo khi nói về những người
đang cố gắng nói lên nghề làm báo là gì khi họ đang
làm. Ý tưởng rằng chính phủ Anh, nhân danh các mức cao
nhất của chính phủ, thủ tướng và đỉnh của họ -
các quan chức an ninh hàng đầu của họ - đã tới
Guardian và đã đe dọa tổng biên tập của Guardian lặp
đi lặp lại và tối hậu đã ép ông phá hủy các ổ đĩa
cứng có chứa các sản phẩm phụ của nghề làm báo của
chúng tôi là những thứ mà, bạn biết đấy, các chính
phủ Mỹ và Anh muốn bạn nghĩ chỉ có thể xảy ra ở
Nga hoặc Trung Quốc hoặc các chính phủ khác mà họ yêu
tô vẽ như là chuyên chế, và vâng nó đang xảy ra ở
liên minh chặt chẽ nhất của nước Mỹ.
Và, tất nhiên, tại
bản thân nước Mỹ, có một cuộc chiến chủ chốt về
qui trình thu thập tin tức với sự lên án những người
thổi còi, những người mà họ phục vụ như các nguồn
cho các nhà báo, thì các lý thuyết mà họ đã tán tỉnh
để tội phạm hóa qui trình của nghề làm báo, với cuộc
điều tra tội phạm và đại bồi thẩm đoàn đối với
WikiLeaks hoặc việc lấp chỗ trống một bản tuyên thệ
tố cáo nhà báo của Fox News đồng lõa trong các tội ác
vì ông ta đã làm việc với nguồn của ông ta.
Bạn thực sự thấy
2 chính phủ đó làm việc tay trong tay để tạo ra môi
trường sợ hãi theo đó thạm chí các tổ chức truyền
thông lớn nhất, như New York Times, mà nhà báo nổi tiếng
của nó Jim Risen đang bị đe dọa bỏ tù, hoặc tờ
Guardian, một tờ báo có 220 năm tuổi, một trong những tờ
có ảnh hưởng nhất trên thế giới, đang bị đe dọa
theo các cách thức lạm dụng và côn đồ nhất để dừng
việc báo cáo của họ. Và tờ Guardian đã phải thực
hiện các biện pháp rất cực đoan để tránh các mối đe
dọa, bao gồm việc cung cấp số lượng các tài liệu cho
tờ New York Times và ProPublica để chắc chắn rằng nếu
họ bị ra lệnh phá hủy tất cả các tập hợp của họ,
thì có thể còn có các bản sao đang tồn tại ở đâu đó
trên thế giới sao cho tư liệu này có thể tiếp tục
được nêu.
JG: Glenn, ông
nghĩ điều gì cần xảy ra, biết rằng các tiết lộ tiếp
tục đó về NSA nói riêng, chính phủ của chúng ta nói
chung, đang hầu như vượt ra khỏi sự kiểm soát về sự
giám sát của họ đối với các giao tiếp truyền thông
của - không chỉ những người Mỹ, mà trên khắp thế
giới? Ông có nghĩ rằng tác động của tất các các tiết
lộ đó đang chuyển động, hy vọng thế, Quốc hội sẽ
hành động theo một cách thức mạnh mẽ hơn để kiểm
soát các hoạt động đó?
GG: Tôi nghĩ tác
động của tất cả việc báo cáo này thường được
đánh giá thấp, một phần vì những thay đổi trong ý
kiến công chúng thường rất tinh tế. Chúng đã xảy ra
khá dần dần chút một, và chúng ta không ngay lập tức
thấy được những chuyển dịch. Nhưng
các cuộc thăm dò nhất định là đã được đưa ra kể
từ khi chúng tôi đã bắt đầu việc báo cáo của chúng
tôi chỉ ra một số thay đổi rất cơ bản trong cách mà
những người Mỹ nghĩ về các mối đe dọa cho tính riêng
tư của họ. Họ bây giờ sợ cuộc tấn công của chính
phủ vào tự do dân sự của họ hơn là họ sợ mối đe
dọa của chủ nghĩa khủng bố, thứ gì đó mà chưa từng
xảy ra, ít nhất kể từ các cuộc tấn công ngày 11/09.
Nhưng tôi cũng nghĩ
điều quan trọng phải đánh giá câu chuyện này đã cộng
hưởng trên toàn cầu như thế nào. Có vô số các nước
trên thế giới ở đó có những tranh luận rất gay gắt
đang diễn ra về bản chất tự nhiên của sự giám sát
của Mỹ, giá trị của sự tự do và tính riêng tư của
Internet. Có tất cả các dạng của các phong trào gây sức
ép, đòi hỏi rằng những chính phủ của những người
đó hành động một cách nghiêm túc để chống lại nước
Mỹ để bảo vệ Internet khỏi dạng thâm nhập trái phép
đó. Bạn thấy một liên minh mọi người chưa từng thấy,
thực sự, không thể tin nổi khắp phổ ở Quốc hội sát
cánh cùng nhau chống lại việc gián điệp của NSA, khăng
khăng rằng họ sẽ tiếp tục tham gia trong các phong trào
cải cách, thứ gì đó mà vượt qua những chia rẽ đảng
phái hoặc những chia rẽ về lý tưởng. Nó
đang gây ra những căng thẳng ngoại giao nghiêm trọng giữa
nước Mỹ và các đồng minh ở Đức, ngay tại đây ở
Brazil và các nước khác trên thế giới, nó sẽ tiếp
tục, khi nhiều báo cáo hơn nữa
sẽ có, trên cơ sở từng nước một, khi chúng tôi đối
tác với ngày càng nhiều hơn các tổ chức truyền thông
khắp thế giới. Nên tôi nghĩ tuyệt đối điều
này đã có một tác động khổng lồ không chỉ về cách
mà mọi người nghĩ về sự giám sát và chương trình
giám sát của NSA, mà, quan trọng, cách mà họ nghĩ về
Tổng thống Obama, lòng tin của chính phủ Mỹ về những
yêu cầu mà nó làm, yêu cầu này tiếp yêu cầu sau về
những gì đã chứng minh sẽ là sai, và, chung hơn, vai trò
của nước Mỹ và các đồng minh gần gũi nhất của nó,
bao gồm cả nước Anh, trên thế giới, và sự bất chấp
và thách thức nhiều tới đâu họ thực sự cần.
AG: Ông biết
đấy, ông có thể, theo cách cũ, nói về cách mà Syria có
liên kết tới những tiết lộ đó. Tổng thống Obama đang
theo đuổi một chiến lược đồng ý đánh Syria ngay bây
giờ ở nước Nga, khi đối ngược để nói về, ông biết
đấy, việc sử dụng thời điểm này ở hội nghị
thượng đỉnh G-20 để thúc đẩy ngoại giao. Ông cũng đã
bị cô lập rồi khỏi Putin, cáu với Putin vì Putin đã
trao tị nạn tạm thời cho Edward Snowden, nên ông đã hoãn
cuộc gặp song phương với Putin, nó có thể từng được
sử dụng để làm việc xung quan vấn đề Siria, vì ông
là người đỡ đầu chính của Siria. Với G-20, ông cũng
thấy Tổng thống Obama đang cố gắng để các quốc gia
đó ủng hộ một cuộc tấn công, nhưng ông bị chống
lại - ông có thể nói, chống lại một bức tường của
BRICS, nghĩa là BRICS, ông biết đấy, các quốc gia BRICS -
Brazil, Nga, Ấn Độ, Trung Quốc và Nam Phi - những nước,
được tiết lộ, rằng NSA đã và đang gián điệp, nên
không có nhiều tình ông ở đây. Ông có thể nói về
điều gần đây của ông - điều mà ông đã làm trước
đó một lần rồi, xoay quanh Brazil, nó đã gây ra một cơn
cuồng nộ ở nước của ông, nước nơi mà ông ngay bây
giờ sống, nơi mà chúng ta đang nói tới ông chứ?
GG: Chắc chắn.
Chúng tôi đã và đang làm nhiều báo cáo ở Brazil, theo
cách y hệt mà Laura Poitras, người sống ở Đức vì bà
sợ phải soạn sửa phim của riêng bà trên đất Mỹ vì
bà nghĩ nó sẽ bị tước đoạt, cảnh quay sẽ bị, vì
nó là về NSA, cách mà bà ấy đã và đang tham gia cùng
đội với Del SPIEGEL để nêu về việc gián điệp của
Mỹ đối với Đức. Tôi đã và đang tham gia đội với
các đài báo của Anh - các đài báo của Brazil để nêu
về những gì đang được thực hiện ở Brazil và, chung
hơn, ở Mỹ Latin.
Và các câu chuyện
tôi đã bắt đầu là không phân biệt sự thu thập ồ ạt
các giao tiếp truyền thông, dữ liệu và tiếng nói và
các thư điện tử trên Internet, theo nghĩa đen là hàng
chục triệu người Brazil, theo nghĩa đen là việc ăn cắp
từ hệ thống viễn thông Brazil tất cả các dữ liệu
này trong phần của NSA, nhân danh của một chính phủ mà
đối với nó những người Brazil thực hành không có
trách nhiệm giải thích, đối với nó họ không có tiếng
nói, đối với nó họ - và nó hàm ơn họ không bổn
phận. Điều đó đã tạo ra rồi một scandal khổng lồ ở
Brazil. Và việc báo cáo đã nói về cách mà điều đó đã
và đang được thực hiện rộng rãi ơn ở Mỹ Latin, làm
cho scandal đó lan truyền rộng.
Và sau đó, với báo
cáo mà chúng tôi đã làm tuần trước mà bản thân bà
Dilma, tổng thống của Brazil, Dilma Rousseff, từng là mục
tiêu rất cá nhân, đặc biệt, cùng với tổng thống
Mexico, nơi mà những giao tiếp truyền thông của cá nhân
bà đã bị phân tích và chặn đường và bị nghe, đã
tạo ra một cơn cuồng nộ khổng lồ ở đây. Nó đã gây
ra cho chính phủ Brazil để đe dọa hoãn bữa tiệc nhà
nước, nó là một vấn đề khổng lồ giữa Mỹ và
Brazil, bữa tiệc nhà nước duy nhất mà tôi tin tưởng
Nhà Trắng sẽ có trong năm nay, để đe dọa hoãn các hợp
đồng lớn. Và bây giờ, chủ nhật này, trên cùng chương
trình, nó là lớn nhất, chương trình được xem nhiều
nhất ở Brazil, chúng tôi sẽ có một báo cáo khác mà tôi
nghĩ thậm chí còn lớn hơn, về những gì NSA đang làm
đối với việc gián điệp các công dân Brazil.
Và như vậy, ông biết
đấy, tôi nghĩ rằng một trong những điều đang xảy ra
ở đây là, ít nhất là, nếu NSA muốn xây dựng một hệ
thống gián điệp khổng lồ mà theo nghĩa đen có như mục
tiêu của nó là loại bỏ hoàn toàn tính riêng tư trên
khắp thế giới, rằng mọi người trên thế giới ít
nhất phải nhận thức được rằng điều đó đang diễn
ra, sao cho họ có thể có được những tranh luận dân chủ
và có đầy đủ thông tin về những gì họ muốn làm về
điều đó, về cách mà họ muốn đảm bảo an toàn cho
tính riêng tư của họ, hệt như những người Mỹ có
quyền được biết rằng chính phủ Mỹ cũng đang thu thập
tất cả các dữ liệu các giao tiếp truyền thông cá nhân
của họ.
JG: Và, Glenn,
tôi muốn hỏi ông về thứ gì đó gần nhà hơn, hỏi ông
về những gì đã xảy ra với đối tác của ông, David
Miranda, khi ông ta đã bị chính phủ Anh giữ tháng trước
ở sân bay Heathrow trong 9 giờ đồng hồ theo một luật
chống chủ nghĩa khủng bố của nước Anh. Ông ta đã đối
mặt với sự thẩm vấn lặp đi lặp lại và đã bị lấy
đi một số đồ vật của ông ta, bao gồm cả các ổ USB
mang theo thông tin ông ta đã sử dụng trong việc báo cáo
của ông về sự giám sát của NSA. Nói về sự trở về
Brazil của ông ta, Miranda nói ông ta đã bị bạo lực tâm
lý.
DAVID MIRANDA (DM):
[được dịch] Một người Brazil du lịch một quốc gia
như thế này và bị giam giữ 9 giờ đồng hồ trên đường,
điều đó, tôi nghĩ, cắt đứt một con người, ông hiểu
chứ? Bạn bị cắt đứt hoàn toàn và rất sợ hãi. Họ
đã không sử dụng bạo lực vật lý chống lại tôi,
nhưng bạn có thể thấy rằng đó là một sự sử dụng
kỳ quái bạo lực tinh thần.
JG: Glenn, ông có
thể nói về - về vụ việc này không?
GG: Chắc chắn.
Tôi ngụ ý, trước hết, những gì David đã nói là đã
có sự việc mà họ đã không chỉ giam giữ anh ta theo
cách mà bạn đôi khi thường xuyên bị giam giữ ở một
sân bay khi bạn đến thăm một nước khác một ít phút
hoặc thậm chí một giờ đồng hồ để được quét lần
thứ 2. Anh ta được nói ngay từ đầu rằng anh ta bị
giam giữ theo Luật chống Khủng bố năm 2000, nó có nghĩa
là anh ta đã bị giam giữ theo một luật mà mục đích
của nó là để điều tra mọi người vì có liên quan tới
chủ nghĩa khủng bố. Và dù có lẽ ít khó khăn đối với
các công dân Mỹ hoặc các công dân Anh để hiểu, thì
đối với những người trên thế giới mà đã thấy
những gì các chính phủ Mỹ và Anh làm nhân danh của chủ
nghĩa khủng bố - họ thủ tiêu mọi người, họ bắt cóc
những người đó, họ tra tấn những người đó, họ đặt
những người đó vào các chuồng nhiều năm khi không có
nhiều sự kết tội hoặc thậm chí một luật sư - đó
là một - không nhắc tới những quả bom mà họ thả và
những đứa trẻ mà họ giết với các máy bay không người
lái, đó là điều đáng kinh sợ không thể tin được để
được nói rằng bạn đang bị giam giữ bởi một chính
phủ với hồ sơ hành vi của luật chống khủng bố của
nước Anh.
Thực tế là giờ này
tiếp giờ kia tiếp giờ nữa trôi đi, khi họ đã từ
chối cho phép anh ta nói cho tôi hoặc bất kỳ ai khác ở
thế giới bên ngoài hơn là một danh sách mà họ đã đưa
cho anh ta về những gì họ nói đã được các luật sư
phê chuẩn, những người mà họ nói rằng anh ta đã tự
do nói trên điện thoại, và khi anh ta đã nói cho họ rằng
anh ta đã không tin các luật sư của họ, danh sách của
họ hoặc các điện thoại của họ, rằng anh ta đã muốn
nói trực tiếp vwosi một luật sư được tôi hoặc tờ
Guardian gửi tới, và đã được nói rằng anh ta đã không
có quyền đối với một luật sư, không có quyền liên
hệ với bên ngoài, rừng những gì anh ta đã ngụ ý là
bạo lực tinh thần, rằng anh ta đã bị giữ trong một
căn phòng nhỏ, bị chất vấn lặp đi lặp lại giờ này
qua giờ khác theo một luật chống chủ nghĩa khủng bố,
và đã không biết những gì đã xảy ra với anh ta.
Trọn một ngày, tôi
từng được các luật sư của Guardian tại nước Anh nói
rằng có khả năng là sau 9 giờ đồng hồ thì anh ta có
thể bị bắt. Đó thường là điều họ làm. Họ hầu
như chưa từng giữ bất kỳ ai hơn một giờ đồng hồ,
và hầu như họ luôn làm, nó kết thúc với một sự bắt
giữ. Đôi khi họ bắt giữ những người đó về các tội
khủng bố, đôi khi vì có một bổn phận theo luật này
sẽ hoàn toàn là hợp tác, nghĩa là việc trả lời tất
cả các câu hỏi đầy đủ, không từ chối trả lời
điều gì, trao cho họ các mật khẩu mà họ yêu cầu. Nếu
bạn thậm chí từ chối từ xa bất kỳ điều gì, nếu
họ nhận thấy rằng bạn không hợp tác, họ sau đó sẽ
kết tội bạn riêng rẽ vì một vi phạm luật, sau đó sẽ
bắt bạn và đưa các lời buộc tội đó vào - đặt con
người vào hệ thống pháp lý tội phạm.
Tất cả điều này,
kết hợp với sự việc là các nhà ngoại giao cấp cao
người Brazil đã không thể tìm thấy bất kỳ thông tin
gì về nơi mà anh ta ở hoặc những gì đang được làm
với anh ta, tuyệt đối đã được thiết kế để gửi
đi một thông điệp - như Reuters đã nêu, bằng việc
trích lời một quan chức Mỹ, một thông điệp hăm dọa
tới những người trong chúng tôi mà đã và đang báo cáo
về GCHQ và NSA, rằng nếu chúng tôi tiếp tục làm thế,
thì điều này là dạng của thứ mà chúng tôi có thể
mong đợi. Ý tưởng rằng tất cả điều mà họ muốn
làm là lấy các ổ USB của anh ta là lố bịch đáng buồn
cười, vì nhiều lý do, bao gồm thực tế là tất cả
dạng các nhà báo của Guardian đã bay đến và đi khoải
Heathrow. Bản thân Laura Poitras cũng đã bay tới Luân Đôn
và ngược lại một lần nữa mà không có gì xảy ra. Họ
đã không biết những gì anh ta có thể mang theo. Làm sao
họ có khả năng biết được? Nhưng vấn đề hơn ở
chỗ, nếu tất điều mà họ đã muốn làm là lấy đồ
của anh ta, thì điều đó có thể chỉ mất 9 phút, chứ
không phải 9 giờ đồng hồ. Họ đã giữ anh ta có mục
đích trong 9 giờ đồng hồ, lượng đủ được phép theo
luật đó, vì họ đã muốn là côn đồ nhất và hăm dọa
nhiều nhất có thể.
Và thực tế là anh
ta đã giúp Laura trong một tuần ở Berlin với nghề làm
báo của chúng tôi, rằng anh ta đã mang theo các tư liệu
ngược về cho tôi mà Laura và tôi từng làm việc theo
nghề làm báo, không làm những gì họ đã làm tốt hơn,
mà làm cho nó tồi tệ hơn. Nó chỉ ra cách mà những gì
chính phủ Anh đang làm đặc biệt nhằm vào qui trình nghề
làm báo và cố gắng trở thành việc hăm dọa và ép điều
đó phải dừng. Và rõ ràng là nó đã không có tác dụng
gì. Nếu có bất kỳ điều gì, thì đó là việc bắn sau
lưng, như tôi đã nói ngay từ đầu rằng điều đó có
thể. Nhưng tôi nghĩ ý định của họ là hoàn toàn rõ
ràng đối với thế giới.
AG: Ông sẽ kiện
chứ? Và liệu David có lấy lại được đồ đạc của
ông ta?
GG: David chắc
chắn sẽ kiện. Anh ta đang theo đuổi một phán quyết ở
các tòa án của Anh rằng, thậm chí như tác giả của
luật đó ở nước Anh đã nói, điều đó từng là một
sự giam giữ hoàn toàn bất hợp pháp vì nó rõ ràng là
họ không có lợi ích trong việc điều tra anh ta về khủng
bố. Họ không bao giờ hỏi anh ta một câu hỏi nào về
khủng bố. Rõ ràng không có - không ai nghĩa anh ta đã có
quan hệ nào với một tổ chức khủng bố cả. Anh ta đã
bị thẩm vấn lặp đi lặp lại về mọi điều những
không phải khủng bố, bao gồm, trước hết, nghề làm
báo của chúng tôi.
Anh ta còn chưa lấy
lại được bất kỳ đồ đạc nào của anh ta. Và một
trong những điều đã xảy ra là chính phủ Anh đã hoàn
toàn nói dối về những gì đã diễn ra trong ngày đó. Họ
đã nói anh ta đã mang theo một mật khẩu mà đã cho phép
họ truy cập tới bất kỳ tài liệu nào. Họ thực sự
đã đệ trình một bản khai có tuyên thệ vào đúng ngày
mà họ đã đưa ra yêu sách, nói - việc yêu cầu tòa án
cho phép họ tiếp tục giữ đồ đạc của anh ta với lý
lẽ rằng tất cả các tư liệu anh ta mang theo đã được
mã hóa mạnh, rằng họ không thể phá mã hóa, và họ chỉ
truy cập được 75 trong số các tài liệu mà anh ta mang
theo, hầu hết chúng có lẽ là những tài liệu có liên
quan tới công việc ở trường học và sử dụng cá nhân
của anh ta. Nhưng, tất nhiên, các cơ quan truyền thông đã
chỉ lặp đi lặp lại một cách không muốn chỉ trích
những gì chính phủ Anh đã nói, dường như nó là đúng.
Điều đó là không đúng; đó là một sự nói dối. Nhưng
thậm chí nếu điều đó là đúng, thì ý tưởng rằng
bạn sẽ định giam giữ ai đó theo một luật chống chủ
nghĩa khủng bố, người mà bạn nghĩ đang làm việc với
các nhà báo là việc hăm dọa khó tin, như việc hăm
dọa như bất cứ điều gì chính phủ Anh lên án khi các
quốc gia khác làm điều đó.
AG:
Glenn, chúng tôi muốn cảm ơn ông vì đến với chúng tôi.
Chúng tôi biết ông phải đi rồi.
Glenn
Greenwald là một nhà báo về tự do dân sự và các vấn
đề an ninh quốc gia của Mỹ cho tờ Guardian. Ông cũng là
cựu luật sư theo hiến pháp, người đầu tiên đã xuất
bản những tiết lộ của Edward Snowden về chương trình
giám sát của NSA và tiếp tục viết tích cực về chủ
đề này. Bài
viết gần đây nhất của ông, đồng
tác giả ở Guardian: “Các cơ quan gián điệp Mỹ và Anh
đã đánh bại an ninh và tính riêng tư trên Internet”.
Chúng tôi sẽ liên kết tới bài đó trên democracynow.org.
A
new exposes based on the leaks of Edward Snowden has revealed the
National Security Agency has developed methods to crack online
encryption used to protect emails, banking and medical records.
"Encryption is really the system that lets the Internet function
as an important commercial instrument all around the world,"
says Glenn Greenwald of The Guardian, which collaborated with The New
York Times and ProPublica on the reporting. "It’s what lets
you enter your credit card number, check your banking records, buy
and sell things online, get your medical tests online, engage in
private communications. It’s what protects the sanctity of the
Internet." Documents leaked by Snowden reveal the NSA spends
$250 million a year on a program which, among other goals, works with
technology companies to "covertly influence" their product
designs. "The entire system is now being compromised by the NSA
and their British counterpart, the GCHQ," Greenwald says.
"Systematic efforts to ensure that there is no form of human
commerce, human electronic communication, that is ever invulnerable
to their prying eyes."
Transcript
This
is a rush transcript. Copy may not be in its final form.
JUAN
GONZÁLEZ: The
Guardian, The
New York Times and
ProPublica
have jointly revealed the National Security Agency is successfully
waging a long-running secret war on encryption, jeopardizing hundreds
of millions of people’s ability to protect their privacy online.
The New York Times
writes, quote, "The NSA has circumvented or cracked much of the
encryption, or digital scrambling, that guards global commerce and
banking systems, protects sensitive data like trade secrets and
medical records, and automatically secures the e-mails, Web searches,
Internet chats and phone calls of Americans and others around the
world." Security experts say the NSA program "undermine[s]
the fabric of the internet." The revelations are based on
documents from the NSA and its British counterpart, GCHQ, leaked by
former NSA contractor Edward Snowden.
AMY
GOODMAN: The
documents also show the NSA spends $250 million a year on a program
which, among other goals, works with technology companies to covertly
influence their product designs. The NSA has also been deliberately
weakening the international encryption standards adopted by
developers. And according to the documents, a GCHQ team has
reportedly been working to develop ways into encrypted traffic on the
"big four" service providers, named as Hotmail, Google,
Yahoo and Facebook. The spy agencies insist that the ability to
defeat encryption is vital to their core missions of counterterrorism
and foreign intelligence gathering.
Well,
for more, we’re joined by Democracy
Now! video stream by
Glenn Greenwald of The
Guardian, co-author of
the new article,
"US and UK Spy Agencies Defeat Privacy and Security on the
Internet." Glenn Greenwald first published Edward Snowden’s
revelations about the NSA surveillance programs and continues to
write extensively on the topic.
Glenn,
welcome back to Democracy
Now! We haven’t
spoken to you since your partner, David Miranda, was held at Heathrow
for nine hours, the airport in Britain, and we want to get to that.
But first, talk about the significance of this latest exposé that
both The Guardian,
The New York Times
and ProPublica
have published today.
GLENN
GREENWALD: First of
all, I think there’s significance just in the partnership itself.
It’s very unusual for three media organizations to work so closely
on a story of this magnitude. And that happened because the U.K.
government tried forcibly to prevent The
Guardian from reporting
on these documents by pressuring The
Guardian
editor-in-chief in London, Alan Rusbridger, to destroy the hard
drives of The Guardian
which contained these materials, which is why they ended up making
their way to The New
York Times and
ProPublica.
So I think it clearly backfired, now that there are other media
organizations, including probably the most influential in the world,
The New York Times,
now vested in reporting on the story.
The
significance of the story itself, I think, is easy to see. When
people hear encryption, they often think about what certain people
who are very interested in maintaining the confidentiality of their
communications use, whether it be lawyers talking to their clients,
human rights activists dealing with sensitive matters, people working
against oppressive governments. And those people do use encryption,
and it’s extremely important that it be safeguarded. And the fact
that the NSA is trying to not only break it for themselves, but to
make it weaker and put backdoors into all these programs makes all of
those very sensitive communications vulnerable to all sorts of people
around the world, not just the NSA, endangering human rights
activists and democracy activists and lawyers and their clients and a
whole variety of other people engaged in sensitive work.
But
encryption is much more than that. Encryption is really the system
that lets the Internet function as an important commercial instrument
all around the world. It’s what lets you enter your credit card
number, check your banking records, buy and sell things online, get
your medical tests online, engage in private communications. It’s
what protects the sanctity of the Internet. And what these documents
show is not just that the NSA is trying to break the codes of
encryption to let them get access to everything, but they’re
forcing the companies that provide the encryption services to put
backdoors into their programs, which means, again, that not only the
NSA, but all sorts of hackers and other governments and all kinds of
ill-motivated people, can have a weakness to exploit, a vulnerability
to exploit, in these systems, which makes the entire Internet
insecure for everybody. And the fact that it’s all being done as
usual with no transparency or accountability makes this very
newsworthy.
JUAN
GONZÁLEZ: But,
Glenn, going back to the mid-1990s in the Clinton administration,
when the government tried to establish these backdoors into
communications on the Internet, there was a public debate and a
rejection of this. What has happened since then now in terms of how
the NSA operates?
GLENN
GREENWALD: Right,
it’s interesting. If you go back to the mid-'90s, that debate was
really spawned by the attack on Oklahoma City, which the Clinton
administration—on the Oklahoma City courthouse by Timothy McVeigh,
which the Clinton administration immediately exploited to try and
demand that every single form of computer security or human
communication on the Internet be vulnerable to government intrusion,
that it all—that there be no encryption to which the governments
didn't have the key. And as you said, a combination of public
backlash and industry pressure led to a rejection of that proposal,
and the industries were particularly incensed by it, because they
said if you put backdoors into this technology, it will make it
completely vulnerable. If anyone gets that key, if anybody figures
out how to crack it, it will mean that there’s no security anymore
on the Internet.
And
so, since the NSA and the U.S. government couldn’t get its way that
way, what they’ve done instead is they resorted to covert means to
infiltrate these companies, to pressure and coerce them, to provide
the very backdoors that they failed to compel through legislation and
through public debate and accountability. And that is what this story
essentially reveals, is that the entire system is now being
compromised by the NSA and their British counterpart, the GCHQ,
systematic efforts to ensure that there is no form of human commerce,
human electronic communication, that is ever invulnerable to their
prying eyes. And again, the danger is not just that they get into all
of our transactions and human communications, but that they are
making it much easier for all kinds of other entities to do the same
thing.
AMY
GOODMAN: Glenn
Greenwald, in The
Guardian piece, you
write, "The NSA spends $250m a year on a program which, among
other goals, works with technology companies to 'covertly influence'
their product designs." How does the NSA do this?
GLENN
GREENWALD: So, one
of the things that happens here is that a lot of these large
technology companies sell products, expensive products, to their
users based on the claim that these products will safeguard the
privacy of people’s activities online or online communication
through encryption. At the same time, these companies are working
directly with the U.S. government and the NSA, either cooperatively
or because they’re getting benefits from it or through coercion, to
make these products vulnerable and insecure, exactly undermining the
commitments that they’re making to their users that they will
enable and safeguard the privacy of their communications. So it’s
really a form of fraud that the—that the technology industry is
perpetrating on its users, pretending that they’re offering
security while at the same time working with the U.S. government to
make sure that these products are being designed in a way that makes
them actually vulnerable to invasion. And again, sometimes it’s the
fault of the technology companies. They do it because they want good
relationships with the U.S. government. They’re profit-motivated.
They get benefits from it. But a lot of times there’s just pressure
and coercion on the part of a very powerful, sprawling U.S.
government that induces these companies to do it against their
wishes.
JUAN
GONZÁLEZ: And
these revelations have some specifics in terms of those who are
cooperating. Could you talk about Microsoft and its Outlook email?
GLENN
GREENWALD: Sure. We
actually reported about a month ago an article that focused almost
exclusively on Microsoft and the extraordinary collaboration that
company engages in with the NSA to provide backdoor access to its
very programs that they tout to the world as offering safe
encryption. If you look at what—if you just go look at Outlook.com,
what Microsoft says about its Outlook email server, which is now
basically the program where, if you use Hotmail or any other
Microsoft service, your email is routed through, they tout Outlook as
this really great service that protects people’s communications
through this strong encryption. And at the very same time, Microsoft
is working in private with the NSA to ensure access by the NSA across
all of their platforms, not just Outlook email, but Skype and a whole
variety of other services that Microsoft offers to their users to
basically ensure that it’s all completely vulnerable to NSA
snooping. And again, one of the big problems with it is that when you
allow—when you make these programs vulnerable to the NSA, you’re
also making them vulnerable to other intelligence agencies around the
world or to hackers or to corporate spies or to people who just wish
you ill will for any number of reasons. It’s making the entire
Internet insecure.
AMY
GOODMAN:
After—after The
Guardian revealed last
month that it smashed several computers in its London office after
the British government threatened legal action, editor Alan
Rusbridger said he agreed to their demand in order to avoid the
newspaper’s potential closure. This is what he said.
ALAN
RUSBRIDGER: We were
faced, effectively, with an ultimatum from the British government
that if we didn’t hand back the material or destroy it, they would
move to law. That would mean prior restraint, a concept that is
anathema in America and other parts of the world, in which the state
can effectively prevent a news publisher from publishing, and I
didn’t want to get into that position. And I also explained to the
U.K. officials we were dealing with that there were other copies
already in America and Brazil, so they wouldn’t be achieving
anything. But once it was obvious that they would be going to law, I
would rather destroy the copy than hand it back to them or allow the
courts to freeze our reporting.
AMY
GOODMAN: Last month
at a White House news briefing, the deputy spokesperson, Josh
Earnest, was asked if the U.S. government would ever take similar
actions against a media outlet. He said, quote, "It’s very
difficult to imagine a scenario in which that would be appropriate."
Glenn Greenwald, can you talk about what happened at your paper?
GLENN
GREENWALD: It
should be a major scandal. I mean, the United States and the U.K. run
around the world constantly denouncing other countries that aren’t
friendly with it for abusing press freedoms or failing to protect
them, and yet at the same time both of these countries are engaged in
a major assault on journalism when it comes to those who are trying
to report on what it is they’re doing. The idea that the U.K.
government, at the behest of the highest levels of that government,
the prime minister and their top—it’s his top security
officials—went into The
Guardian and threatened
The Guardian's
top editor repeatedly and ultimately forced him to destroy hard
drives that contained the byproduct of our journalism is the stuff
that, you know, the U.K. and the U.S. governments would like you to
think happen only in Russia or China or other governments that they
love to depict as tyrannical, and yet it's happening in the closest
ally of the United States.
And,
of course, in the United States itself, there is a major war on the
news-gathering process with the prosecution of whistleblowers, the
people who serve as sources for journalists, the theories they
flirted with to criminalize the process of journalism, with the
criminal and grand jury investigation of WikiLeaks or the filing of
an affidavit accusing a Fox News journalist of being a co-conspirator
in felonies because he worked with his source.
You
really see these two governments working hand in hand to create this
climate of fear in which even the largest media organizations, like
The New York Times,
whose celebrated reporter Jim Risen is being threatened with jail, or
The Guardian,
a 220-year-old newspaper, one of the most influential in the world,
being threatened in the most thuggish and abusive ways to stop their
reporting. And The
Guardian had to take
very extreme measures to evade those threats, including providing
substantial numbers of documents to The
New York Times and
ProPublica
to make sure that if they were ordered to destroy all of their sets,
that there would be copies existing elsewhere in the world so that
this material could continue to be reported.
JUAN
GONZÁLEZ: Glenn,
what do you think needs to happen, given these continuing revelations
about the NSA especially, but our government in general, being
virtually out of control in terms of its surveillance of
communications of—not only of Americans, but around the world? Do
you think that the impact of all of these revelations is going to
move, hopefully, Congress to act in a stronger way to control these
activities?
GLENN
GREENWALD: I do. I
think the impact of all of this reporting is often underappreciated,
in part because the changes in public opinion are often
imperceptible. They happen somewhat incrementally, and we don’t
immediately notice the shifts. But certain polls that have been
released since we began our reporting show some very radical changes
in how Americans think about threats to their privacy. They now fear
government assault on their civil liberties more than they fear the
threat of terrorism, something that has never happened, at least
since the 9/11 attacks.
But
I also think it’s important to appreciate just how global this
story has resonated. There are countless countries around the world
in which there are very intense debates taking place over the nature
of U.S. surveillance, the value of Internet freedom and privacy.
There are all kinds of pressure movements to demand that those
people’s governments take serious action against the United States
to protect the Internet from these kind of intrusions. You see an
incredibly unprecedented, really, coalition of people across the
spectrum in Congress banding together against NSA spying, insisting
that they will continue to engage in reform movements, something that
transcends partisan divisions or ideological divisions. It’s
causing serious diplomatic tensions between the United States and
allies in Germany, here in Brazil and other countries around the
world, that will continue, as more reporting happens, on a
country-by-country basis, as we partner with more and more media
organizations around the world. So I think absolutely this has had a
huge impact not just on the way that people think about surveillance
and the NSA surveillance program, but, as importantly, the way they
think about President Obama, the credibility of the United States
government in terms of the claims it makes, one after the next of
which have proven to be false, and, more generally, the role of the
United States and its closest allies, including the U.K., in the
world, and how much defiance and challenge they actually need.
AMY
GOODMAN: You know,
you could, in an odd way, talk about how Syria is linked to these
revelations. President Obama is pursuing a pro-strike strategy with
Syria right now in Russia, as opposed to talking about, you know,
using this moment at the G-20 summit to push for diplomacy. He was
already isolated from Putin, angry at Putin because Putin gave
temporary asylum to Ed Snowden, so he cancels his bilateral meeting
with Putin, which could have been used to make a deal around Syria,
since he’s the major sponsor of Syria. You also have, with the
G-20, President Obama trying to get these countries to support a
strike, but he’s up against—you could say, against a wall of
BRICS, meaning BRICS, you know, the BRICS nations—Brazil, Russia,
India, China and South Africa—who, it’s been revealed, that the
NSA has been spying on, so there’s not a lot of friendliness there.
Can you talk about your more recent—the piece you did before this
one, around Brazil, which has caused a furor in your country, the
country where you live right now, where we’re speaking to you?
GLENN
GREENWALD: Sure.
We’ve been doing a lot of reporting in Brazil, in the same way that
Laura Poitras, who lives in Germany because she’s afraid to edit
her own film on U.S. soil because she thinks it will be seized, the
footage will be, because it’s about the NSA, the way that she’s
been teaming with Der
Spiegel to report on
U.S. spying on Germans. I’ve been teaming with British media
outlets—Brazilian media outlets to report on what’s being done in
Brazil and, more generally, to Latin America.
And
the stories that we started off with were about indiscriminate mass
collection of the communications, data and voice and Internet emails,
of literally tens of millions of Brazilians, literally stealing from
the Brazilian telecommunications system all of this data on the part
of the NSA, on behalf of a government over which Brazilians exercise
no accountability, for which they don’t vote, to which they—and
which owes them no obligation. That already created a huge scandal in
Brazil. And the reporting talked about how that’s being done more
broadly in Latin America, which made that scandal spread.
And
then, with the report that we did last week that Dilma herself, the
president of Brazil, Dilma Rousseff, had been a very personal,
specific target, along with the Mexican president, where her personal
communications had been analyzed and intercepted and listened to,
created an enormous furor here. It caused the Brazilian government to
threaten to cancel a state dinner, which is a huge matter between the
U.S. and Brazil, the only state dinner that I believe the White House
is having this year, to threaten to cancel large contracts. And now,
this Sunday, on the same program, which is the largest, most-watched
program in Brazil, we’re going to have another report that I think
is even bigger, about what the NSA is doing in terms of spying on
Brazilian citizens.
And
so, you know, I think that one of the things that’s happening here
is that, at the very least, if the NSA wants to construct a massive
spying system that literally has as its goal the complete elimination
of privacy around the world, that people around the world ought to at
least be aware that that’s taking place, so that they can have
democratic and informed debates about what they want to do about it,
about how they want to safeguard their privacy, just like Americans
are entitled to know that the U.S. government is collecting all of
their personal communications data, as well.
JUAN
GONZÁLEZ: And,
Glenn, I want to ask you about something closer to home, ask you
about what happened to your partner, David Miranda, when he was
detained last month by the British government at London’s Heathrow
Airport for nine hours under a British anti-terrorism law. He faced
repeated interrogation and had his belongings seized, including thumb
drives carrying information you used in your reporting on NSA
surveillance. Speaking on his return to Brazil, Miranda said he was
subjected to psychological violence.
DAVID
MIRANDA:
[translated] A Brazilian that travels to a country like this and is
detained for nine hours in this way, it, I think, breaks a person,
you understand? You break down completely and get very scared. They
didn’t use any physical violence against me, but you can see that
it was a fantastic use of psychological violence.
JUAN
GONZÁLEZ: Glenn,
could you talk about—about this incident?
GLENN
GREENWALD: Sure. I
mean, first of all, what David was talking about there was the fact
that they didn’t just detain him the way you sometimes get
regularly detained at an airport when you visit another country for a
few minutes or for even an hour to get secondarily screened. He was
told right from the beginning that he was being detained under the
Terrorism Act of 2000, which means that he was being detained under a
law the purpose of which is to investigate people for ties to
terrorism. And although it might be a little bit difficult for
American citizens or for British citizens to understand, for people
around the world who have seen what the U.S. and the U.K. governments
do in the name of terrorism—they disappear people, they kidnap
them, they torture them, they put them into cages for years at a time
without so much as charges or even a lawyer—it’s an—not to
mention the bombs they drop and the children they kill with
drones—it’s an incredibly intimidating thing to be told that
you’re being detained by a government with the behavioral record of
the U.K. under a terrorism law.
The
fact that hour after hour after hour went by, when they refused to
allow him to speak to me or anybody in the outside world other than a
list that they gave him of what they said were their approved
lawyers, who they said that he was free to talk to on the phone, and
when he told them that he didn’t trust their lawyers, their list or
their phones, that he wanted to speak in person with a lawyer sent by
me or by The Guardian,
and was told that he had no right to a lawyer, no right to outside
contact, that’s what he meant by the psychological violence, that
he was kept in this small room, repeatedly interrogated hour after
hour under a terrorism law, denied the right to his independent
lawyers, ones that he trusted, not ones provided by them, and had no
idea what was going to be done to him.
The
entire day, I was being told by Guardian
lawyers in Britain that it was likely that after the nine hours he
would be arrested. That’s typically what they do. They barely ever
hold anybody for more than an hour, and almost always when they do,
it ends with an arrest. Sometimes they arrest them on terrorism
charges, sometimes because there’s an obligation under this law to
be fully cooperative, meaning answering all their questions fully,
not refusing to answer anything, giving them passwords that they ask.
If you even remotely refuse any of that, if they perceive that you’re
not being cooperative, they will then charge you separately for a
violation of that law, then will arrest you and put them in—put the
person into the criminal justice system.
All
of this, combined with the fact that high-level Brazilian diplomats
were unable to find out any information about where he was or what
was being done to him, was absolutely designed to send a message—as
Reuters reported, by quoting a U.S. official, a message of
intimidation to those of us who have been reporting on the GCHQ and
the NSA, that if we continue to do so, this is the sort of thing that
we can expect. The idea that all they wanted to do was to take his
USB drives is ludicrous, for a lot of reasons, including the fact
that all kinds of Guardian
reporters have flown in and out of Heathrow. Laura Poitras herself
flew to London and back out again without incident. They had no idea
what he would be carrying. How would they possibly know? But more to
the point, if all they wanted to do was take his things, that would
have taken nine minutes, not nine hours. They purposely kept him for
nine hours, the full amount allowed under that law, because they
wanted to be as thuggish and intimidating as possible.
And
the fact that he was helping Laura for a week in Berlin with our
journalism, that he was carrying material back to me that Laura and I
were working on journalistically, doesn’t make what they did
better, it makes it worse. It shows how what the U.K. government is
doing is specifically targeting the journalism process and trying to
be intimidating and to force it to stop. And it’s clear it had no
effect. If anything, it backfired, as I said from the beginning that
it would. But I think their intent is completely clear to the world.
AMY
GOODMAN: Are you
suing? And did David get his equipment back?
GLENN
GREENWALD: David is
absolutely suing. He is pursuing a judgment in the British courts
that, as even the author of that law in the U.K. said, it was a
completely illegal detention because it was obvious they had no
interest in investigating him about terrorism. They never asked him a
single question about terrorism. There was obviously no—nobody
thought he was connected to a terrorist organization. He was
repeatedly questioned about everything but terrorism, including,
primarily, our journalism.
He
hasn’t gotten any of his belongings back. And one of the things
that happened is that the U.K. government just outright lied about
what took place that day. They claimed he was carrying a password
that allowed them access to 58,000 classified documents. He was not
carrying any password that allowed them access to any documents. They
actually filed an affidavit the same day they made that claim,
saying—asking the court to let them continue to keep his belongings
on the ground that all of the material he was carrying was heavily
encrypted, that they couldn’t break the encryption, and they only
got access to 75 of the documents that he was carrying, most of which
are probably ones related to his school work and personal use. But,
of course, media outlet has just uncritically repeated what the U.K.
government had said, as though it were true. It wasn’t true; it was
a pack of lies. But even if it were true, the idea that you’re
going to detain somebody under a terrorism law who you think is
working with journalists is incredibly menacing, as menacing as
anything the U.K. government denounces when other countries do it.
AMY
GOODMAN: Glenn, we
want to thank you for being with us. We know you have to leave. Glenn
Greenwald is a columnist on civil liberties and U.S. national
security issues for The
Guardian. He’s also a
former constitutional lawyer, first published Edward Snowden’s
revelations about the NSA surveillance program and continues to write
extensively on the topic. His most recent piece,
co-authored in The
Guardian, "US and
UK Spy Agencies Defeat Privacy and Security on the Internet." We
will link to that at democracynow.org.
Dịch: Lê Trung Nghĩa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.