Hầu
như công chúng không ai biết gì về các nội dung các vòng
đàm phán của Hiệp định Đối tác Thương mại Xuyên
Thái bình dương – TPP (Trans-Pacific Partnership) cho tới đầu
tháng 11/2013, khi mà WikiLeaks
đã rò rỉ ra chương về sở hữu trí tuệ - IP
(Intellectual Property) đề ngày 30/08/2013 mà 12 nước trong
khu vực Thái bình dương đang tham gia đàm phán, gồm Mỹ,
Canada, Mexico, Peru, Chile, New Zealand, Úc, Singapore, Malaysia,
Brunei, Việt Nam, và Nhật. Sở dĩ có chuyện như vậy, là
vì TPP được đàm phán trong bí mật, sau những cánh cửa
đóng.
Ngay
sau khi tài liệu đó bị rò rỉ, làn sóng phản đối cả
ở trong và ngoài khu vực Thái bình dương ngày một gia
tăng. Dưới đây là một vài bình luận, chỉ trích đối
với TPP.
Nhận
xét từ người đã từng viết hàng chục bài liên tục
về ACTA
Cách
đây không lâu, cũng đã có một hiệp định thương mại
khác, Hiệp định Thương mại Chống Hàng giả - ACTA
(Anti-Counterfeiting Trade Agreement), tương tự như TPP, cũng
là một hiệp định đa phương với nhiều bên tham gia,
cũng đã được đàm phán bí mật, sau những cánh cửa
đóng, chỉ có khác là trong số các nước tham gia ký kết
lần đó, rất nhiều nước là thuộc Liên minh châu Âu –
EU, mà kết thúc của nó tới bây giờ thì ai cũng đã rõ.
Ngày
04/07/2012 Nghị viện châu Âu, với 478 phiếu chống, 39
phiếu thuận, 146 phiếu trắng đã bác bỏ ACTA, đồng
nghĩa với việc 22 trong số 27 quốc gia thành viên của
Liên minh châu Âu trước đó từng ký ACTA cũng không phê
chuẩn ACTA thành luật của nước họ.
Trong
số các nhà báo từng bám sát mỗi sự kiện để viết
về ACTA để cung cấp thông tin cập nhật và đưa ra các
chỉ dẫn đấu tranh cụ thể cho người dân châu Âu nói
chung và Anh nói riêng, có nhà báo người Anh Glyn Moody, mà
bạn có thể thấy được vài chục đường liên kết tới
các bài viết của ông trong bài “ 'Nghi
lễ cuối cùng' cho ACTA? Châu Âu từ chối hiệp định
chống ăn cắp”, cũng là người có bài viết gần
như ngay lập tức về TPP với đầu đề “Chương
về IP của TPP bị rò rỉ, khẳng định nó còn tồi tệ
hơn ACTA”, ngay sau khi chương nói về sở hữu trí tuệ
- IP (Intellectual Property) của TPP đề
ngày 30/08/2013 bị WikiLeaks
tiết lộ trên Internet vào đầu tháng 11/2013, khi ông
so sánh nội dung của 2 hiệp định đó. Sự tồi tệ hơn
đó, được nêu trong bài ở các khía cạnh sau:
Tài liệu khẳng định nỗi sợ hãi
rằng các bên đàm phán được chuẩn bị để mở rộng
sự với tới được của các quyền sở hữu trí tuệ,
và bóp lại các quyền và an toàn của người tiêu dùng.
So với các thỏa thuận đa ngôn ngữ
đang tồn tại, chương về IPR của TPP đề xuất việc
trao nhiều hơn các bằng sáng chế, tạo ra các quyền sở
hữu trí tuệ trong dữ liệu, mở rộng các khái niệm bảo
vệ bằng sáng chế và bản quyền, và gia tăng các khoản
phạt vì vi phạm. Văn bản TPP bóp lại không gian cho các
ngoại lệ trong tất cả các dạng của các quyền sở hữu
trí tuệ. Được đàm phán trong bí mật, văn bản được
đề xuất là tồi tệ cho sự truy cập tới tri thức, tồi
tệ cho sự truy cập tới thuốc y dược và tồi tệ sâu
sắc cho đổi mới.
Dù
nhiều lĩnh vực được các đề xuất dự thảo động
chạm tới - thì sự truy cập tới các thuốc y dược cứu
người có thể bị che đi, trong khi phạm vi các bằng sáng
chế có thể được mở rộng để bao gồm các phương
pháp phẫu thuật, ví dụ - các hiệu ứng về bản quyền
là đặc biệt đáng kể và đáng ngại:
Kết hợp lại, các điều khoản về
bản quyền [trong TPP] được thiết kế để mở rộng các
thời hạn bản quyền vượt khỏi cuộc sống cộng thêm
50 năm được thấy trong Công ước Berne, tạo ra các quyền
độc quyền mới, và đưa ra các chỉ thị khá đặc biệt
như làm thế nào bản quyền sẽ được quản lý trong môi
trường số.
Đây
là một số điểm về thời hạn mở rộng đang được
đề xuất:
Đối với các thời hạn bản quyền
của TPP, mức cơ sở là như sau: Mỹ, Úc, Peru, Singapore và
Chile đề xuất thời hạn cuộc sống cộng thêm 70 năm
cho những người bình thường. Đối với các công ty là
chủ các tác phẩm, Mỹ đề xuất 95 năm các quyền độc
quyền, trong khi Úc, Peru, Singapore và Chile đề xuất 70 năm
cho các tác phẩm các công ty sở hữu. Mexico muốn cuộc
sống cộng thêm 100 năm cho những người bình thường và
75 năm cho các tác phẩm do công ty sở hữu. Đối với các
tác phẩm chưa được xuất bản, Mỹ muốn một thời hạn
120 năm.
Một
vấn đề kỹ thuật hơn liên quan tới sử dụng “3 bước
kiểm thử” để hành động như một ràng buộc xa hơn
về những ngoại lệ có khả năng đối với bản quyền:
Ở dạng hiện hành của nó, không gian
cho các ngoại lệ của TPP là ít lành mạnh hơn so với
không gian được đưa ra trong hiệp định 2012 WIPO Bắc
Kinh hoặc hiệp định 2013 WIPO Marrakesh, và tồi tệ hơn
nhiều so với Thỏa thuận TRIPS.
Như
bạn có thể mong đợi, TPP muốn sự bảo vệ mạnh cho
quản lý quyền số - DRM; nhưng thậm chí ở đây, nó muốn
làm cho mọi điều tồi tệ hơn chúng đang có:
Phần bản quyền cũng bao gồm ngôn ngữ
tăng cường về các biện pháp bảo vệ kỹ thuật, và
đặc biệt, sự tạo ra một lý do hành động riêng rẽ
vì việc phá vỡ các biện pháp bảo vệ kỹ thuật. Mỹ
muốn lý do hành động riêng rẽ này để mở rộng thậm
chí tới các trường hợp nơi mà không có các tác phẩm
có bản quyền, như trong các trường hợp các tư liệu
miền công cộng, hoặc các dữ liệu không được bản
quyền bảo vệ.
Điều
này có thể làm nó thành bất hợp pháp để phá DRM thậm
chí nếu nó từng được áp dụng cho các tư liệu trong
miền công cộng - một cách có hiệu lực, đưa chúng vào
một lần nữa. Cuối cùng, đáng lưu ý rằng theo phần
nằm bên dưới các thiệt hại vì vi phạm bản quyền,
chúng tôi đọc điều sau:
Trong việc xác định lượng các thiệt
hại theo đoạn 2, các nhà chức trách pháp luật sẽ có
quyền cân nhắc, ngoài những điều khác, bất kỳ biện
pháp pháp lý nào về giá trị mà người nắm quyền đệ
trình, có thể bao gồm mất lợi nhuận, giá trị các hàng
hóa và dịch vụ bị vi phạm được đo đếm bằng giá
cả thị trường, hoặc giá bán lẻ được gợi ý.
Điều
này chính xác là đoạn từng được sử dụng trong ACTA.
Ngắn gọn, TPP được xây dựng dựa trên ACTA một cách
trực tiếp và những điều được nêu ở trên chỉ ra
rằng nó còn tồi tệ hơn ACTA ở nhiều khía cạnh.
Thư
ngỏ của Joe Stiglitz với 12 điều gửi các nhà đàm phán
TPP
Giáo
sư Stiglitz là một trong những nhà kinh tế học nổi tiếng
nhất trên thế giới, đã giành giải Nobel về Khoa học
Kinh tế năm 2001, và trước đó đã phục vụ như là giám
đốc kinh tế cho Ngân hàng Thế giới và là Chủ tịch
của Hội đồng các Cố vấn Kinh tế của Tổng thống
Clinton, đã viết bức
thư ngỏ gửi các nhà đàm phán TPP
ngày 06/12/2013 với các nội dung như sau:
Về
các điều khoản sở hữu trí tuệ, các nhà đàm phán nên
phản đối văn bản mà có thể, trong số những điều
khác:
- làm suy yếu Tuyên bố Doha 2001 về TRIPS và Y tế Công
- bắt buộc các mở rộng thời hạn các bằng sáng chế
- bắt buộc giảm các tiêu chuẩn cho việc trao các bằng sáng chế về thuốc y dược
- bắt buộc trao các bằng sáng chế về các thủ tục phẫu thuật
- bắt buộc các nhà độc quyền 12 năm kiểm thử các dữ liệu đối với thuốc sinh học
- bó hẹp nền tảng cho việc trao bắt buộc giấy phép về các bằng sáng chế
- làm gia tăng các thiệt hại đối với các vi phạm các bằng sáng chế và bản quyền
- làm giảm không gian cho các ngoại lệ như các hạn chế về các lệnh huấn thị, và
- bó hẹp các ngoại lệ bản quyền
- đòi hỏi cuộc sống + 70 năm bảo vệ bản quyền,
- bắt buộc các biện pháp ép tuân thủ quá mức đối với thông tin số, và
- nếu không sẽ hạn chế sự truy cập tới tri thức.
Tại
thời điểm này, chúng ta không cần TRIPS cộng thêm một
hiệp định thương mại, mà chúng ta cần một TRIPS trừ
đi một hiệp định. TPP đề xuất đóng băng thành một
hiệp định thương mại ràng buộc với nhiều tính năng
tồi tệ nhất của các luật tồi tệ nhất ở các nước
TPP, làm cho các cải cách cần thiết cực kỳ khó nếu
không nói là không thể.
Tòa
Thánh Vatican lên tiếng
Khi
nói về TPP và các hiệp định thương mại khác như
TAFTA/TTIP (Trans-Atlantic Free Trade Agreement/Transatlantic Trade
and Investment Partnership) tại Hội nghị Bộ trưởng WTO lần
thứ 9 vừa diễn ra tại Bali, Indonesia, từ 05-07/12/2013,
Đức Tổng Giám mục Silvano M. Tomasi, Apostolic Nuncio, Nhà
quan sát Thường trực của Tòa
Thánh đối với Liên hiệp quốc và các Tổ chức Quốc
tế khác ở Geneva, thay mặt cho Đức Giáo Hoàng Francis đã
nói:
“Trong số các nhượng
bộ gây thiệt hại nhất cho các nước đang phát triển
được thực hiện trong các hiệp định song phương và
khu vực là những nước khuyến khích các nhà độc quyền
về thuốc y dược cứu người, nó làm giảm sự truy cập
và khả năng kham nổi và các nước mà đưa ra các quyền
pháp lý quá đáng cho các nhà đầu tư nước ngoài, hạn
chế không gian chính sách cho các dân tộc để thúc đẩy
sự phát triển bền vững và hướng nội”.
“Việc
khuyến khích các nhà độc quyền trong các thuốc y dược
cứu người” là một sự ăn cắp rõ ràng trong TPP, nó
nhằm để làm chính xác điều đó, với những gì có khả
năng sẽ là những hệ lụy khủng khiếp và thậm chí
chết người đối với người nghèo trong khu vực Thái
bình dương. Và mệnh đề “các quyền pháp lý quá đáng
cho các nhà đầu tư nước ngoài, việc giới hạn không
gian chính sách cho các dân tộc để thúc đẩy sự phát
triển bền vững và hướng nội” rõ ràng là một tham
chiếu tới sự ép buộc của các mệnh
đề quyền tối thượng của các tập đoàn
trong cả TPP và TAFTA/TTIP.
Không chắc rằng sự can thiệp của Tòa
Thánh trong cuộc gặp ở Bali của WTO sẽ có bất kỳ tác
động trực tiếp nào lên các cuộc đàm phán hoặc của
TPP hoặc của TAFTA/TTIP, nhưng nó báo hiệu về 2 sự kiện
quan trọng. Sự kiện đầu, đó là Đức Giáo Hoàng
Francis đang nổi lên như một người bảo vệ nhiệt thành
đối với người nghèo trên thế giới, và là người
không sợ phải nói sự thật thậm chí cho các quốc gia
mạnh nhất; và sự kiện thứ 2, rằng sự kháng cự đối
với các khía cạnh bất công và vô lý của TPP và
TAFTA/TTIP tiếp tục gia tăng.
Thư
ngỏ của Liên minh Hiệp định Công bằng (Fair Deal
Coalition) của New Zealand gửi cho những người ra
quyết định về TPP của Chính phủ New Zealand
Liên
minh đại diện cho những lợi ích
của những người sử dụng Internet, các trường học,
các đại học, các nghệ sĩ, các thư viện và kho lưu
trữ, những người mù và khuyết tật, những người tiêu
dùng, các hãng công nghệ thông tin, các doanh nghiệp
Internet, và những người tin tưởng vào sức mạnh của
phần mềm nguồn mở và Internet mở. Họ bao gồm các nhóm
của giới công nghiệp, những người bảo vệ các quyền
số, các viện sĩ hàn lâm và các tổ chức quyền con
người. Sau khi đưa ra hàng loạt các yêu cầu cụ thể mà
họ mong muốn có trong TPP, họ khẳng định: Chúng tôi,
các tổ chức ký tên dưới đây, yêu cầu về một hiệp
định công bằng về bản quyền trong TPP. Như
một liên minh đại diện cho một sự đa dạng các lợi
ích, chúng tôi kêu gọi các bên TPP từ chối các đề
xuất bản quyền mà có thể hạn chế Internet mở, truy
cập tới tri thức, cơ hội kinh tế và các quyền cơ bản.
Như
một nhóm chúng tôi là đa dạng, nhưng chúng tôi chia sẻ
một điều chung: Chúng tôi tìm kiếm các luật sở hữu
trí tuệ phù hợp và cân bằng mà xúc tác cho nhiều lĩnh
vực xã hội tiến hành việc kinh doanh, truy cập thông
tin, giáo dục và đổi mới.
Từ
điều hiện nay chỉ có ở New Zealand ...
Có
lẽ những gì trình bày ở trên có thể là những gợi ý
cho cả những người tham gia đàm phán cũng như các tổ
chức, cá nhân có khả năng chịu tác động của TPP ở
Việt Nam suy nghĩ và tham khảo để có thể đưa ra những
hành động phù hợp vì lợi ích của chính mình và của
Việt Nam về lâu dài, cho dù những nội dung ở trên là
trải rộng rất nhiều vấn đề.
Bây
giờ chúng ta sẽ nhằm vào một trong những nội dung chủ
chốt nhất trong chương về IP, trong phần về bằng sáng
chế, đặc biệt là về các bằng sáng chế phần mềm.
New
Zealand, một trong 12 quốc gia tham gia đàm phán TPP, có một
điều đặc biệt mà tất cả các nước còn lại không
có mà các nước, đặc biệt là Việt Nam, rất cần tham
khảo, đó là đã từ
năm 2010, Chính phủ New
Zealand có xu hướng ban hành Luật cấm các bằng sáng chế
phần mềm, và vào tháng 08/2013, nghĩa là cùng thời
điểm của phiên bản dự thảo chương về IP của TPP bị
WikiLeaks tiết lộ được đề ngày 30/08/2013, Quốc hội
New Zealand đã thông qua luật "Cấm
bằng sáng chế phần mềm" với số phiếu ủng hộ
áp đảo 117/4 (gần 97%).
Vì
điều này, TPP với New Zealand có khả năng đi theo 3 hướng,
như một số chuyên gia đồn đoán:
- Các đề xuất về IP đi theo con đường mà Mỹ đề xuất và luật cấm bằng sáng chế phần mềm của New Zealand buộc phải hủy bỏ. Điều sẽ thật là khó cho những người New Zealand, biết rằng Luật cấm bằng sáng chế phần mềm từng được thông qua với số phiếu áp đảo gần như tuyệt đối như được nêu trên. Nó có thể làm bùng lên một cơn bão lửa trong nền công nghiệp công nghệ bản địa và trong các nhà hoạt động xã hội trực tuyến ở New Zealand.
- Luật cấm bằng sáng chế phần mềm của New Zealand, luật mới nhất trong tất cả 12 quốc gia đang đàm phán, có thể được duy trì như một tiêu chuẩn khắp TPP.
- New Zealand và các nước khác có thể đứng dậy phản đối lại Mỹ về chương IP và bế tắc có thể xảy ra sau đó.
Như
một ví dụ, người New Zealand còn tính được cụ thể
rằng, “Bán lẻ các bài hát của Lorde trên iTunes của
Apple cho người dân New Zealand là 2.39 USD. Tại Mỹ bán lẻ
bài hát y hệt là 1.47USD, rẻ hơn 0.99 USD. Điều đó có
nghĩa là người New Zealand đang trả tiền bảo hiểm 62%
cho một sản phẩm được bảo vệ bằng IP”. “Việc
phá vỡ các bảo vệ đó sẽ trở thành một hoạt động
phạm tội, và việc mở rộng các bảo vệ thành chỉ
tiêu, chúng ta có thể kỳ vọng sẽ trả hơn 62% cho tất
cả các hàng hóa có liên quan tới IP”.
…
Tới điều ít ai nghĩ tới ở Mỹ
Đối
với vấn đề bằng sáng chế phần mềm, đã từ lâu nổi
tiếng rằng đứng đằng sau nó hầu hết là các quỷ lùn
bằng sáng chế (Patent
Trolls), như đã được nêu trong nhiều bài viết trên
Tin học & Đời sống trước đây (như các số tháng
10/2012,
tháng 02/2012,
tháng 11/2011,
tháng 09/2011,
tháng 07/2011,
tháng 06/2010).
Vì vậy, điều ít ai ngờ tới việc nước Mỹ, quốc
gia đang thúc đẩy một đống các điều khoản khắt khe
bao trùm bản quyền, các thương hiệu và bằng sáng chế,
bao gồm cả việc yêu cầu khả năng cấp bằng sáng chế
cho phần mềm và thậm chí cả các phương pháp toán học,
thì ngày 05/12/2013, Hạ
viện nước này lại vừa thông qua dự luật Goodlatte
(do nghị sỹ Robert Goodlatte, thuộc đảng Cộng hòa bang
Virginia đề xuất) nhằm kiềm chế các quỷ lùn bằng
sáng chế với tỷ lệ phiếu 325/91 (78%). Cho dù việc
này chưa phải là đã biến dự luật này thành Luật vì
còn phải đi qua các bước thủ tục tiếp theo, thì đối
với các nước tham gia ký kết TPP, đặc biệt là với
New Zealand, cũng là điều đáng ngạc nhiên. Liệu có phải
luật cấm bằng sáng chế phần mềm của New Zealand có
tác động tích cực tới việc nước Mỹ đã ra tay với
quỷ lùn bằng sáng chế chăng?
Còn
một điều ít thấy nữa là Đại diện Thương mại Mỹ
đang mong muốn Quốc hội nước này trao cho TPP quyền tàu
nhanh (fast
track authority) để Mỹ sớm ký kết TPP. Tuy nhiên, Don
Kusler, giám đốc điều hành của Những người Mỹ vì
Hành động Dân chủ (Americans for Democratic Action) ở
Washington, D.C. cho
rằng việc cho phép quyền tàu nhanh cho các hiệp định
thương mại như TPP đang được đề xuất - được đàm
phán trong bí mật - là đối lập trực tiếp với các
nguyên tắc dân chủ và Hiến pháp của nước Mỹ, rằng
quyền tàu nhanh và TPP là đối lập trực tiếp với ý
tưởng của chủ quyền và tự quản. Ông
kêu gọi các thành viên Quốc hội Mỹ nên đứng dậy
vì các quyền của mình như một nhánh ngang hàng đối với
chính phủ, và bảo vệ các quyền của những người Mỹ
như các công dân của một nền cộng hòa dân chủ, bằng
việc từ chối quyền tàu nhanh và bắt đầu qui trình
biến đổi thương mại tự do thành thương mại công
bằng.
Xem ra để đạt được quyền tàu nhanh là không dễ gì ở
ngay nước Mỹ, dù
nó vẫn là một mối đe dọa.
Thay
cho lời kết
Dù
thế nào đi chăng nữa, thì TPP cũng đã không gói lại
được rồi trong năm 2013. Có lẽ đó lại là một điều
may, nhất là cho Việt Nam, kể từ khi xuất hiện chương
về IP bị rò rỉ từ WikiLeaks vào đầu tháng 11, sự phản
đối đã cảm nhận được ở nhiều nơi, kể cả ở các
nước trong và ngoài khu vực Thái bình dương. Hy vọng là
những người đàm phán của chúng ta có thể học được
rất nhiều từ những phản đối đó để chọn ra những
điều có lợi nhất cho Việt Nam, kể cả khả năng không
ký TPP.
Có
rất nhiều người có khả năng bị ảnh hưởng vì TPP,
như ông chủ của WikiLeaks, Julian
Assange đã nói vào tháng 11/2013: “Nếu bạn đọc,
viết, xuất bản, nghĩ, nghe, nhảy, hát hoặc sáng tạo;
nếu bạn làm nông nghiệp hoặc tiêu dùng thực phẩm; nếu
bạn ốm bây giờ hoặc có thể một ngày nào đó sẽ ốm,
thì TPP sẽ xóa sổ bạn”.
Riêng
về vấn đề bằng sáng chế phần mềm, hy vọng những
người đàm phán của Việt Nam có thể học được nhiều
điều từ New Zealand, để giải thoát cho bản thân mình
và những người khác, nếu có, sự ám ảnh trong đầu
rằng: bằng sáng chế phần mềm, một dạng của sở
hữu bản thân các ý tưởng, phải
là điều đương nhiên. Không, nó
không là đương nhiên!!!, và người New Zealand đã
chỉ cho cả thế giới một cách rõ ràng không úp mở về
điều đó. Các
doanh nghiệp Việt Nam sẽ không có lợi ích gì nếu phải
chấp nhận các bằng sáng chế phần mềm, và bản
thân Việt Nam cũng vậy.
Điều
quan trọng là mọi thứ đều chưa quá muộn, vẫn còn
thời gian cho tất cả mọi người bình tâm để hướng
tới những điều tốt nhất.
Một
năm mới hạnh phúc cho muôn nhà.
Trần
Lê
Bài
đăng trên tạp chí Tin học & Đời sống, số tháng
1-2/2014, trang 18-21.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.