How
Microsoft Fought True Open Standards III
Published 15:08, 28 April
12, By Glyn
Moody
Bài được đưa lên
Internet ngày: 28/04/2012
Lời
người dịch: Lý giải loanh quanh của Microsoft về các
bằng sáng chế có trong các tiêu chuẩn được cấp phép
theo FRAND là mấu chốt của hãng này. Nó hoàn toàn đi
ngược lại những gì cộng đồng PMTDNM cần có, các tiêu
chuẩn mở thực sự theo RF. Chắc chắn những lý luận
trong bài này sẽ được trình bày cho Chính phủ ở Việt
Nam và các nơi khác, khi họ không muốn bị trói vào các
tiêu chuẩn độc quyền có trong các phần mềm độc quyền
của Microsoft. Xem thêm: [01],
[02],
[03],
[04],
[05].
[06],
Trong 2 bài viết trước
của tôi về việc vận động hành lang của Microsoft chống
lại các tiêu chuẩn mở thực sự, tôi đã tập trung vào
một tài liệu được gửi cho Văn phòng Nội các vào
tháng 05/2011. Ở đây, tôi muốn nhìn vào một tài liệu
khác, được gửi trong tháng 10/2011 (có sẵn ở cả các
định dạng HTML
và PDF).
Tài liệu đó có 3
phần chính. Phần đầu bắt đầu là:
Định nghĩa được
rà soát lại nên loại bỏ sử dụng tất cả các tiêu
chuẩn thực tiễn mà các chính phủ (và khu vực tư nhân,
bao gồm các công dân) hiện sử dụng vì không có tiêu
chuẩn nào là “được làm cho sẵn sàng một cách không
thể hủy bỏ mà không có sự hạn chế trên cơ sở phí
bản quyền”.
Đây là điểm trọng
yếu của lý lẽ đó:
Như chúng tôi đã lưu
ý trong các bình luận của chúng tôi tới PPN 3/11, cực kỳ
hiếm hoi cho các PMNM để yêu cầu rằng những người
tham gia cấp phép cho những yêu sách bằng sáng chế cơ
bản trên cơ sở tự do về phí bản quyền. Ngoại trừ
W3C và các Ủy ban Kỹ thuật nhất định nào đó của
OASIS, đa số lớn các cơ quan mà tạo ra các tiêu chuẩn
CNTT vận hành theo các chính sách bằng sáng chế mà cho
phép những người tham gia cấp phép cho những yêu sách
bằng sáng chế cơ bản của họ trong các điều khoản
Công bằng Hợp lý và Không Phân biệt đối xử - FRAND
(Fair Reasonable and Non Discriminatory), bao gồm cả phí bản
quyền.
Trong
một cú đánh, Microsoft giải tán có thể 2 cơ quan tiêu
chuẩn phù hợp nhất, khẳng định rằng hãng đang cố
khóa chính sách của nước Anh vào một tiếp cận FRAND cũ
hơn, trước thời kỳ Internet. Toàn bộ điểm đó là việc
một trong những lý do thế giới số đã nở rộ theo cách
cực kỳ như vậy gần đây là vì các tiêu chuẩn của nó
từng là RF; việc loại bỏ W3C là tương đương với loại
bỏ tương lai.
Microsoft tiếp tục:
Vì vậy, các tiêu
chuẩn được tạo ra từ IETF, IEEE, ISO/IEC, CEN/CENELEC và
ETSI chỉ nêu một số ít, có thể tất cả sẽ là không
đủ tư cách từ sự cân nhắc của định nghĩa tiêu
chuẩn mở có trong pPN 3/11 cũng như định nghĩa được rà
soát lại.
In
my first two posts about Microsoft's lobbying against true open
standards, I concentrated on a document sent to the Cabinet Office in
May 2011. Here, I'd like to look at another, sent in October 2011
(available in both html
and pdf
formats.)
The
document has three main sections. The first is headed:
The
revised definition would preclude the use of practically all
standards that governments (and private sector, including citizens)
currently use because no standards are “made irrevocably available
without restriction on a royalty free basis.”
Here's
the nub of the argument:
As
we noted in our comments to PPN 3/11, it is extremely rare for SSOs
to require that participants license essential patent claims on a
royalty free basis. Aside from the W3C and certain OASIS Technical
Committees, the vast majority of bodies that create ICT standards
operate under patent policies that allow participants to license
their essential patent claims on Fair Reasonable and Non
Discriminatory terms (FRAND), including a royalty.
At
a stroke, Microsoft dismisses perhaps the two most relevant standards
bodies, confirming that it is trying to lock the UK policy into an
older, pre-Internet FRAND approach. The whole point is that one of
the reasons the digital world has flowered in such an extraordinary
fashion recently is because its standards have been RF; excluding W3C
is tantamount to excluding the future.
Microsoft
goes on:
Accordingly,
standards created by the IETF, IEEE, ISO/IEC, CEN/CENELEC and ETSI to
name just a few, would all be disqualified from consideration by the
open standard definition contained in PPN 3/11 as well as the revised
definition.
Trong thực tế, điều
đó không đúng đối với PPN 3/11 hoặc định nghĩa được
rà soát lại, và nhất định không đúng đối với những
đề xuất mới nhất như được phác thảo trong tư vấn
các Tiêu chuẩn Mở. Ở đây giải thích vì sao:
“Chính sách đặc tả
các tiêu chuẩn mở được đề xuất” nói:
Các cơ quan chính phủ
phải xem xét các tiêu chuẩn mở cho các định dạng về
tính tương hợp phần mềm, dữ liệu và tài liệu và
trong những đặc tả mua sắm nên yêu cầu các giải pháp
tuân thủ với các tiêu chuẩn mở, trừ phi có những lý
do nghiệp vụ rõ ràng, được ghi thành tài liệu vì sao
điều đó là không phù hợp.
Lưu ý ”trừ phi có
những lý do nghiệp vụ rõ ràng, được ghi thành tài liệu
vì sao điều đó là không phù hợp”. Một lý do rõ ràng
có thể là không có tiêu chuẩn RF có thể so sánh mà thể
được sử dụng. Trong những hoàn cảnh đó, rõ ràng các
tiêu chuẩn khác, mà có thể là được cấp phép FRAND, sẽ
được sử dụng. Khó hiểu vì sao Microsoft giả vờ không
có cái lỗ hổng khổng lồ này có thể cho phép các tiêu
chuẩn FRAND - không ít hơn vì chính sách đặc tả các
tiêu chuẩn mở được đề xuất nói điều đó một lần
nữa, vài lần:
Khi chỉ định các
yêu cầu CNTT cho các định dạng về tính tương hợp của
phần mềm, dữ liệu và các tài liệu, các cơ quan chính
phủ nên yêu cầu các tiêu chuẩn mở gắn vào định
nghĩa của Chính phủ Anh sẽ được áp dụng, trừ phi có
những lý do rõ ràng vì sao điều đó không phù hợp
và
Các tiêu chuẩn cho
các định dạng về tính tương hợp phần mềm, dữ liệu
và tài liệu không tuân thủ với định nghĩa của Chính
phủ Anh về tiêu chuẩn mở có thể được xem xét để
sử dụng trong các đặc tả mua sắm CNTT của chính phủ
Nó có thể rõ hơn
bao nhiêu nữa nhỉ?
In
fact, that wasn't true for PPN 3/11 or the revised definition, and
certainly isn't true for the latest proposals as outlined in the Open
Standards consultation. Here's why.
The
"Proposed open standards specification policy" states:
Government
bodies must consider open standards for software interoperability,
data and document formats and in procurement specifications should
require solutions that comply with open standards, unless there are
clear, documented business reasons why this is inappropriate.
Note
"unless there are clear, documented business reasons why this is
inappropriate". One clear reason would be that there is no
comparable RF standard that can be used. In those circumstances,
obviously other standards, that may be FRAND-licensed, will be used.
It's hard to understand why Microsoft pretends there isn't this huge
loophole that would allow FRAND standards - not least because the
proposed open standards specification policy says it again, several
times:
When
specifying IT requirements for software interoperability, data and
document formats, government departments should request that open
standards adhering to the UK Government definition are adopted,
unless there are clear business reasons why this is inappropriate
and
Standards
for software interoperability, data and document formats that do not
comply with the UK Government definition of an open standard may be
considered for use in government IT procurement specifications
How
much clearer could it be?
Sự khăng khăng lặp
đi lặp lại của Microsoft rằng chính sách mua sắm sẽ
loại trừ các tiêu chuẩn được sử dụng phổ biến vì
chúng được cấp phép FRAND chỉ là thứ vớ vẩn. Nhưng
tài liệu tháng 10 của hãng dấy lên một điểm mới:
Trong khi có thể có
khả năng để nói rằng tất cả những người nắm giữ
các bằng sáng chế đã tham gia trong sự phát triển của
tiêu chuẩn tại SSO đã đồng ý làm cho các bằng sáng
chế của họ sẵn sàng trên cơ sở tự do không phí bản
quyền, thì không có đảm bảo rằng một người nắm giữ
bằng sáng chế không bị các chính sách của SSO ràng buộc
sẽ không tìm kiếm các phí bản quyền
…
định nghĩa được
rà soát lại đòi hỏi rằng “bất kỳ bằng sáng chế
cơ bản nào cho việc triển khai tiêu chuẩn” phải được
làm cho sẵn sàng một cách tự do. Bất luận chính sách
bằng sáng chế là gì ở một cơ quan tiêu chuẩn, thì nó
không bao giờ có thể với tới được những người
không tham gia haowcj đưa ra bất kỳ sự đảm bảo nào về
“bất kỳ bằng sáng chế nào”.
Điều đó đúng tuyệt
vời. Không có cách nào để kiểm soát những quỉ lùn
bằng sáng chế nào có thể cố làm việc với các bằng
sáng chế mà họ yêu scsh đọc trong một tiêu chuẩn mở.
Nhưng điều đó cũng đúng cho các tiêu chuẩn được cấp
phép FRAND: các quỉ lùn bằng sáng chế có thể đưa ra
các yêu sách ở đó như nhau. Vì thế dù các quỉ lùn
bằng sáng chế có thể là một vấn đề, thì họ ngang
bằng là một vấn đề đối với các tiêu chuẩn RF và
FRAND, và vì thế không phải là một yếu tố trong việc
quyết định chọn cái nào.
Điều này đưa chúng
ta tới lý lẽ thứ 2, và trong mọi trường hợp, là lý
lẽ chính của tài liệu tháng 10 của Microsoft:
Định nghĩa được
rà soát lại dựa vào giả thiết không đúng rằng những
thực tiễn cấp phép hiện hành cho các bằng sáng chế
cần thiết để triển khai các tiêu chuẩn bằng cách nào
đó phân biệt đối xử hoặc tạo bất lợi cho các lập
trình viên của PMTDNM.
Nó sau đó đi tiếp
để mở rộng về thứ đó như sau:
Microsoft's
repeated insistence that the procurement policy will preclude
commonly-used standards because they are FRAND-licensed is just
nonsense. But its October document does raise one new point:
While
it might be possible to say that all patent holders who participated
in the development of the standard at the SSO had agreed to make
their patents available on a royalty free basis, there is no
guarantee that a patent holder not bound by the SSO’s policies will
not seek royalties
…
the
revised definition requires that “any patents essential for
implementing the standard” must be made freely available. No matter
what the patent policy at a standards body, it can never reach
non-participants or provide any assurance with regard to “any
patents.”
That's
perfectly true. There is no way to control what patent trolls may try
to do with patents that they claim read on an otherwise open
standard. But that's also true for FRAND-licensed standards: trolls
may equally make claims there. So although patent trolls may be a
problem, they are equally a problem for RF and FRAND-licensed
standards, and thus are not a factor in deciding which to choose.
This
brings us to the second, and in many way, key argument of Microsoft's
October document:
The
revised definition is based on an incorrect assumption that current
licensing practices for patents necessary to implement standards
somehow discriminates or disadvantages developers of Free and Open
Source Software.
It
then goes on to expand on this as follows:
Những người đề
xuất PMTDNM từ lâu đã không ủng hộ cho những yêu sách
rằng các bằng sáng chế trong các tiêu chuẩn gây thiệt
hại cho các lập trình viên PMTDNM và kết quả là các qui
định đề cập tới việc cấp phép của những bằng
sáng chế như vậy (về lịch sử chúng dựa vào cái gọi
là những điều khoản FRAND) cần phải được sửa đổi.
Yêu sách ban đầu được làm là phí bản quyền cho từng
đơn vị được một số người nắm giữ bản quyền áp
đặt là không nhất quán với các giáo lý của việc cấp
phép và vì thế loại trừ các lập trình viên PMTDNM khỏi
việc triển khai tiêu chuẩn đó. Những người bảo vệ
PMTDNM duy trì việc PMTDNM là một đối thủ cạnh tranh
quan trọng đối với phần mềm “sở hữu độc quyền”
và rằng những người ra chính sách nên vì thể can thiệp
vì một sân chơi bình đẳng cho PMTDNM, bằng việc loại
bỏ có hiệu quả sự bảo vệ bằng sáng chế trong ngữ
cảnh các tiêu chuẩn. Chúng tôi tin tưởng rằng những
yêu sách đó là sai, và có nhiều trường hợp nơi mà các
nhà phân phối các sản phẩm PMTDNM đã đồng ý trả tiền
cho các bản quyền bằng sáng chế. Các nhà phân phối các
sản phẩm PMTDNM đã tạo ra yêu sách đó không tương
thích trong một nỗ lực để có được CNTT đổi mới mà
không có chi phí.
Proponents
of Free and Open Source Software (FOSS) have long made unsupported
claims that patents on standards disadvantage FOSS developers and as
a result the rules governing licensing of such patents (which are
historically based on so-called “fair reasonable and
nondiscriminatory” or FRAND terms) need to be modified. The primary
claim made is that per unit royalties imposed by some patent holders
are inconsistent with the tenets of FOSS licensing and thus preclude
FOSS developers from implementing the standard. FOSS advocates
maintain that FOSS is an important competitor to “proprietary”
software and that policy-makers should therefore intervene to level
the playing field for FOSS, by effectively eliminating patent
protection in the standards context. We believe that these claims are
wrong, and there are numerous instances where distributors of FOSS
products have agreed to pay patent royalties. Distributors of FOSS
products have created this claim of incompatibility in an attempt to
obtain innovative technology for no cost.
Để sang bên yêu sách
buồn cười mới nhất đó, hãy xem xét bằng chứng nào
Microsoft trình bày “có vô số trường hợp nơi mà các
nhà phân phối các sản phẩm đã đồng ý trả tiền cho
các bản quyền bằng sáng chế”. Có hàng trăm dự án
trong thị trường đang triển khai hàng trăm nếu không nói
hàng ngàn tiêu chuẩn, nên chúng ta phải hỏi “điều này
là vấn đề thực sự sao?” và “liệu có những ví dụ
cụ thể nơi mà một công ty đã không có khả năng (vì
những ràng buộc cấp phép của ) để triển khai một
tiêu chuẩn trong một sản phẩm vì nó đã không có khả
năng tuân thủ với yêu cầu phí bản quyền có liên quan
tới những yêu sách cơ bản hay không?”
Vâng,
quả thực có thể có “hàng trăm dự án trong thị
trường đang triển khai hàng trăm nếu không nói là hàng
ngàn tiêu chuẩn”, nhưng những gì được đánh bóng quá
đáng ở đây là việc các tiêu chuẩn đó gần như tất
cả là đồ RF như các tiêu chuẩn Internet từ W3C. Trong
thế giới phần mềm tự do, điều này đơn giản được
đảm bảo rằng các dự án không thể triển khai các tiêu
chuẩn đòi hỏi trả tiền hoặc ép buộc với các hạn
chế; ít người thử, xử lý không có lo ngại về
việc cấp phép, hy vọng một cách đoán chừng rằng các
công ty sẽ không bị làm phiền bằng việc săn đuổi
những vi phạm nhỏ của dạng này.
Hơn nữa, hãng đang
ra đòn rằng trong số “hàng ngàn tiêu chuẩn” mà
Microsoft yêu sách phần mềm tự do luôn phải triển khai,
nó chỉ có thể gọi ra 2 ví dụ các công ty đã trả tiền
cho các giấy phép FRAND:
Thậm chí các nhà
cung cấp các sản phẩm được cấp phép GPL có thể lấy
các giấy phép FRAND như được làm bằng chứng bởi quyết
định của Canonical lấy một giấy phép có bằng sáng chế
từ MPEG-LA cho codec H.264/AVC cho hệ điều hành Ubuntu dựa
vào Linux. Một trong những giấy phép bằng sáng chế phổ
biến rộng rãi nhất có lien quan tới sản phẩm nguồn
mở, giấy phép mà Red Hat lấy từ Firestar để dàn xếp
những yêu sách vi phạm, cũng bao gồm sự thanh toán tiền
bản quyền của một con số không được công bố của
RedHat cho Firestar.
Leaving
aside that last ridiculous claim, let's examine what evidence
Microsoft presents that "there are numerous instances where
distributors of FOSS products have agreed to pay patent royalties".
There
are hundreds of FOSS projects in the marketplace implementing
hundreds if not thousands of standards, so we have to ask “is this
a real problem?” and “are there concrete examples where a company
was unable (due to FOSS licensing constraints) to implement a
standard in a FOSS product because it was unable to comply with the
royalty requirement related to essential claims?”
Well,
there may indeed be "hundreds of FOSS projects in the
marketplace implementing hundreds if not thousands of standards",
but what is glossed over here is that those standards are nearly all
RF - things like Internet standards from the W3C. In the free
software world, it is simply taken for granted that projects can't
implement standards that require payments or impose restrictions; the
few that do try, proceed without worrying about licensing at all,
presumably hoping that companies won't be bothered hunting down minor
infringements of this kind.
Moreover,
it is striking that among these "thousands of standards"
that Microsoft claims free software routinely implements, it can only
name two
instances of companies that have paid for FRAND licences:
Even
vendors of GPL licensed products can take FRAND licenses- as
evidenced by Canonical’s decision to take a patent license from
MPEG-LA for the H.264/AVC codec for its Linux-based Ubuntu operating
system. One of the most widely publicized patent licenses related to
an open source product, the license that Red Hat took from Firestar
to settle infringement claims, also included the payment of a royalty
of an undisclosed amount by Red Hat to Firestar.
Có 2 điểm sống còn
ở đây. Cái đầu mà Microsoft một lần nữa đang tán
thành những gì tôi định thời hạn cho giải pháp của
Chúa
bà Thần tiên. Đó là, hãng giả thiết rằng các công
ty yêu cầu cấp phép FRAND sẽ luôn được chuẩn bị để
đưa ra cấp phép cả gói (như với Red Hat - ví dụ của
Canonical được đưa ra ở trên thực sự dựa vào việc
bán
hàng phần cứng của các OEM, và chẳng có gì liên
quan tới phần mềm tự do mà có thể được chia sẻ cả),
và rằng sẽ luôn có một Bà chúa Thần tiên mà sẽ xuất
hiện như phù thủy để trả tiền bất kỳ thứ gì người
cấp phép yêu cầu.
Thật dễ dàng để
thấy vì sao điều này là không thể chấp nhận được.
Nếu việc cấp phép FRAND được chấp nhận cho các tiêu
chuẩn mở, thì không có đảm bảo nào là một việc cấp
phép cả gói có thể sẽ được chào hoặc một Chúa bà
Thần tiên có thể sẽ xuất hiện, mà có thể có nghĩa
rằng các dự án nguồn mở có thể bị khóa trói cho việc
triển khai những tiêu chuẩn đó.
Quả thực, nếu một
chính sách FRAND như vậy diễn ra, thì một số công ty có
thể thấy đó là một cách tuyệt với để đóng lại
những triển khai nguồn mở bằng việc từ chối chào cấp
phép cả gói - mà là vì sao chúng ta cần RF, để ngăn cản
điều đó xảy ra.
Điểm sống còn khác
là Microsoft đang lẫn lộn các công ty mà dựa vào sự
kinh doanh của họ trong nguồn mở - như Red Hat - và các dự
án nguồn mở. Trong khi cái trước có thể có các tài
nguyên để nhảy vào các thỏa thuận cấp phép, thì cái
sau hầu như chắc chắn là sẽ không, không ít hơn vì bản
chất tự nhiên không chính thức của nguồn mở có nghĩa
là dự án có thể thậm chí không tồn tại theo bất kỳ
nghĩa pháp lý nào, và vẫn có thể không có cách nào một
giấy phép có thể được trao cho nó.
Một chính sách tiêu
chuẩn dựa vào FRAND có thể không chỉ gây thiệt hại
nghiêm trọng đối với các phần lành mạnh nhất của hệ
sinh thái điện toán - các dự án nguồn mở - mà còn cả
các công ty mà được thành lập trên chúng (hãy nghĩ về
Google, Facebook, Twitter …) Đây chính xác là lãnh địa mà
chính phủ liên minh đã nói rằng nó muốn thúc đẩy ở
đây tại nước Anh.
Thậm chí nếu những
công ty đó có khả năng (và có thiện chí) hành động
như Chúa bà Thần tiên cho các dự án nguồn mở mà họ
đã xây dựng trên chúng, thì một khi các doanh nghiệp của
họ trở nên đủ lớn, họ sẽ không còn có cơ hội để
làm điều đó nếu các dự án bị ép phải tránh những
tiêu chuẩn đó vì việc cấp phép FRAND mà họ không có
cách nào để trả tiền. Các tiêu chuẩn được cấp phép
theo RF là cách duy nhất để tránh vấn đề đó.
There
are two crucial points here. The first is that Microsoft is again
espousing what I termed the Fairy
Godmother solution. That is, it assumes that companies demanding
FRAND licensing will always
be prepared to offer lump-sum licensing (as with Red Hat - the
Canonical example given above is actually based on OEM
hardware sales, and has nothing to do with free software that can
be shared), and that there will always be a Fairy Godmother that will
magically appear to pay whatever the licensor demands.
It's
easy to see why this is unacceptable. If FRAND licensing were
permitted for open standards, there is no guarantee
that a lump sum deal would be offered or that a Fairy Godmother would
appear, which would mean that open source projects would be locked
out of implementing those standards.
Indeed,
if such a FRAND policy were in place, some companies might see it as
a perfect way to shut out open source implementations by refusing to
offer lump sum licensing - which is why we need RF, to prevent that
happening.
The
other crucial point is that Microsoft is confusing companies that
base their business on open source - like Red Hat - and open source
projects. While the former might have the resources to enter into
licensing agreements, the latter almost certainly won't, not least
because the informal nature of open source means that the project
might not even exist in any legal sense, and so there would be no way
that a licence could be granted to it.
A
FRAND-based standards policy would not only severely damage one of
the most vibrant parts of the computing ecosystem - open source
projects - but also the companies that are founded on them (just
think of Google, Facebook, Twitter etc.) This is precisely the area
that the coalition government has said that it wishes to foster here
in the UK.
Even
if those companies were able (and willing) to act as Fairy Godmothers
to open source projects that they have built upon, once their
businesses become big enough, they won't ever have the opportunity to
do that if projects are forced to avoid those very standards because
of the FRAND licensing they have no way of paying for. RF-licensed
standards are the only way to avoid this problem.
Dịch: Lê Trung Nghĩa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.