Interview
with Charles-H. Schulz on Open Standards
Published 10:16, 24 April
12
Bài được đưa lên
Internet ngày: 24/04/2012
Lời
người dịch: Chuyên gia về tiêu chuẩn tại OASIS: “điều
duy nhất về OASIS, là chúng tôi là một tổ chức phát
triển một số lượng lớn các tiêu chuẩn RF”. “Các
tiêu chuẩn mở là quan trọng cho chính phủ và đổi mới
vì chúng cho phép một sân chơi bình đẳng cho các chính
phủ và các nhà đổi mới ở 2 mức độ. Trước hết
chúng cho phép sự tham gia của bất kỳ ai, bao gồm cả
các chính phủ, trong sự phát triển của chúng, và thứ
2, chúng thiết lập các điều kiện đúng mà là cần
thiết cho một hệ sinh thái cạnh tranh thịnh vượng. Có
một lợi ích bổ sung đối với các chính phủ: khi khu
vực nhà nước đại diện cho lợi ích nhà nước mà theo
định nghĩa là khác với những lợi ích của tư nhân,
thì các tiêu chuẩn mở trao cho họ những biện pháp hữu
dụng để làm cho lợi ích của nhà nước ưu thế hơn và
giúp họ duy trì chủ quyền số... Tôi cũng nghĩ rằng
PMTDNM, tại Anh và đâu đó khác, là một công cụ cơ bản
để tạo ra công ăn việc làm trong nước, để tạo ra
những công việc kinh doanh cho các công ty địa phương và
giúp đổi mới, và tất cả đổi mới ngày hôm nay
trong lĩnh vực CNTT-TT dựa trước hết vào PMTDNM. Hãy nhìn
vào Google, Wikipedia, Twitter, Mozilla, Facebook: họ tất cả
đều sử dụng, sản xuất và tiêu dùng PMTDNM. Nếu
Chính phủ muốn tiết kiệm tiền trong khi vẫn tạo được
các điều kiện cho những thành công như vậy để bắt
đầu tại nước Anh. PMTDNM sẽ là chìa khóa cho nỗ lực
này”. Xem thêm: [01],
[02],
[03],
[04],
[05],
[06].
Như bạn có thể đã
lưu ý, các tiêu chuẩn mở là một chủ đề nóng hiện
nay. Một người làm việc với chúng suốt mọi thời gian
theo nhiều cách thức là Charles-H. Schulz.
Điều đó là vì ông
là một trong những lãnh đạo của Quỹ Tài liệu, ngôi
nhà đối với rẽ nhánh LibreOffice của OpenOffice.org dựa
trên ODF, và ông cũng nằm trong ban điều hành của Tổ
chức vì sự Tiến bộ của các Tiêu chuẩn Thông tin có
Cấu trúc (OASIS). Sau đây là một cuộc phỏng vấn khai
thác quan điểm của ông về các tiêu chuẩn - mở và
không thật mở.
Trước tiên, ông
có thể nói cho chúng tôi một chút về nền tảng của
ông trong phần mềm tự do (PMTD) - cách mà ông lần đầu
đã bắt đầu, những gì ông đã từng làm?
Tôi đã bắt đầu
quan tâm trong CNTT vào năm 1999; khi đó các bạn và tôi đã
đang làm việc trong một công ty mới khởi nghiệp phát
triển các dịch vụ Internet không dây đang nổi lên. Khi
đó chúng tôi đã không có nhiều tiền và có các bản
sao tự do của StarOffice 5.2. Các máy chủ của chúng tôi
đã chạy Linux khi đó, nên tôi biết một chút về Nguồn
Mở nhưng đã không có quan tâm quá về nó như một mô
hình. Sau sự bùng nổ của bong bóng dot-com tôi quay lại
là một sinh viên và tôi đã có ý định khi tôi học
StarOffice được mở nguồn. Ngay sau đó, vào năm 2001, tôi
đã tham gia vào dự án OpenOffice.org và ngày càng liên quan
nhiều hơn trong PMTDNM, không chỉ với dự án
OpenOffice.org, mà còn trong các phát tán Linux. Tôi đã làm
việc tại MandrakeSoft, bây giờ là Mandriva, đã làm một
thời gian ngắn như một phần của việc học nội trú
trường kinh doanh năm cuối của tôi tại Novell khi nó vừa
mới mua SuSE. Tôi từng có liên quan trong các công ty FOSS
khác nữa, đặc biệt trong lĩnh vực các hệ thống quản
trị nội dung.
As
you may have noticed, open standards are a hot
topic currently. One person who deals with them all the time in a
variety of ways is Charles-H. Schulz.
That's
because he's one of the leaders of The
Document Foundation, home to the LibreOffice fork of the
ODF-based OpenOffice.org, and he's also on the board of the
Organization for the Advancement of Structured Information Standards
(OASIS). The following is an
interview exploring his views about standards - open and not so open.
First,
could you tell us a little about your background in free software -
how you first got started, what you worked on?
I
started getting interested in IT in 1999; at that time friends and I
were working in a startup developing emerging wireless Internet
services. At that time we didn't have much money and got free copies
of StarOffice 5.2 . Our servers ran Linux at that time, so I knew a
bit about Open Source, but wasn't overly interested in it as a model.
After the dot-com bubble burst I went back to being a student and I
was intrigued when I learned that StarOffice was to be open-sourced.
Shortly thereafter, in 2001, I joined the OpenOffice.org project and
got more and more involved in Free and Open Source Software, not just
with OpenOffice.org but in Linux distributions. I worked at
MandrakeSoft, now Mandriva, made a short stay as part of my last
year's business school's internship at Novell when it had just bought
Suse. I was involved in other FOSS companies as well, especially in
the field of content management systems.
Dự án nào ông
làm trong đó, và hiện bây giờ ông làm gì?
Tôi đội nhiểu
mũ. Tôi là một đối tác sáng lập của Ars Aperta, một
nhà tư vấn Pháp cung cấp quản lý và hỗ trợ chiến
lược về FOSS và các tiêu chuẩn mở, và trong khả năng
đó tôi cũng phục vụ như một trong những thành viên ban
điều hành của tổ chức OASIS. Tôi cũng được biết là
một trong những đồng sáng lập của Quỹ Tài liệu, nhà
của dự án LibreOffice, và tôi vinh dự là một thành viên
của ban giám đốc của nó. Tôi hầu hết thời gian làm
việc trong việc thiết lập cấu trúc điều hành của
cộng đồng LibreOffice, và gây quỹ cho cả bản thân quỹ
và cho những sáng kiến chiến lược của Quỹ Tài liệu.
Một trong những
vấn đề chủ chốt tại thời điểm này là xác định
một tiêu chuẩn mở, và đặc biệt những gì việc cấp
phép nên là cho bất kỳ bằng sáng chế được yêu sách
nào mà có liên quan. Định nghĩa của ông về một tiêu
chuẩn mở là gì? Ông nghĩ gì về các điều khoản của
FRAND và RF có nghĩa gì?
Tôi nghĩ là hữu
dụng để bắt đầu với 2 câu hỏi. Một tiêu chuẩn là
gì, và đâu là định nghĩa của một tiêu chuẩn mở?
Một tiêu chuẩn là
một đặc tả cho thứ gì đó, một công nghệ, hoặc một
công cụ, hoặc cho một phương pháp, mà đã được đồng
thuận bởi hơn 2 bên. Thường thì chúng ta mong đợi chính
phủ hoặc các nhà chức trách thiết lập tiêu chuẩn do
nhà nước kiểm soát đưa ra dấu chững nhận của họ
cho đặc tả để làm cho nó thành một tiêu chuẩn, nhưng
điều đó không phải lúc nào cũng vậy. Ngắn gọn, một
tiêu chuẩn đứng như điểm gặp gỡ cho một loại các
lợi ích, và có nghĩa là phải có sự áp dụng rộng lớn
nhất có thể bên trong môi trường tương ứng của nó.
Định nghĩa ngắn
và trừu tượng này nhấn mạnh sức ép vốn có trong sự
tiêu chuẩn hóa: một tiêu chuẩn, phụ thuộc vào ảnh
hưởng của những người tham gia đóng góp trong sự phát
triển của nó, có thể hoặc là sự thể hiện trung thành
của những người triển khai trong tương lai của nó, hoặc
có thể là đầu ra có ý định của những người sử
dụng trong tương lai của nó. Và tất nhiên, nó cũng có
thể là thứ gì đó đứng ở giữa.
What
projects do you work on, and what is your current employment?
I
wear many hats. I am a founding partner of Ars Aperta, a French
consultancy providing management and strategic assistance on FOSS and
Open Standards, and in that capacity I also serve as one of the
members of the board of the OASIS Consortium. I am also known to be
one of the cofounders of the Document Foundation, home of the
LibreOffice project, and I'm honoured to be a member of its board of
directors. I'm mostly working on setting up the governance structure
of the LibreOffice community, and raising funds both for the
foundation itself and for strategic initiatives of the Document
Foundation.
One
of the key issues at the moment is what defines an open standard, and
in particular what the licensing should be for any claimed patents
that are involved. What's your definition of an open standard? What
do you think the terms FRAND and RF mean?
I
think it is useful to start with two questions. What is a standard,
and what is the definition of an open standard?
A
standard is a specification for something, a technology, or a tool,
or for a method, that has been agreed by more than two parties.
Usually we expect government or state-controlled standard-setting
authorities to give their stamp of approval to the specification in
order to make it a standard, but that's not always the case. In
short, a standard stands as the meeting point for various interests,
and is meant to have the widest adoption possible within its sphere
of relevance.
This
short and abstract definition underscores the inherent tension in
standardisation: a standard, depending on the influence of the
stakeholders in its development, might either be the faithful
expression of its future implementers, or can be the intended outcome
of its future consumers. And of course, it may as well be anything in
the middle.
An
open standard is a standard whose development and distribution have
not fallen prey to vendor capture. In other words an open standard is
the result of an open, inclusive, participative development and
standardisation, and a standard that can be used without any
restriction.
There
are many standards that do not belong to this category. There are
standards that are developed in close cooperation by a set of coopted
partners for instance, standards that were directly or indirectly
developed under the dominance and exclusive control of one party; and
then there are of course standards whose distribution and usage are
conditioned upon the explicit or implicit acknowledgement of specific
rights from “upstream parties”, such as patents.
Một tiêu chuẩn mở
là một tiêu chuẩn mà sự phát triển và phân phối của
nó không làm mồi cho sự bắt giữ của nhà cung cấp. Nói
cách khác một tiêu chuẩn mở là kết quả của một sự
phát triển và tiêu chuẩn hóa mở, bao hàm, có sự tham
gia của các bên, và một tiêu chuẩn mà có thể được
sử dụng mà không có bất kỳ hạn chế nào.
Có nhiều tiêu
chuẩn mà không thuộc về chủng loại này. Có những tiêu
chuẩn được phát triển trong sự cộng tác chặt chẽ
bởi một ập hợp các đối tác cộng tác, ví dụ, các
tiêu chuẩn mà đã trực tiếp hoặc gián tiếp được
phát triển theo sự áp đảo và kiểm soát hoàn toàn của
một bên; và sau đó có tất nhiên các tiêu chuẩn mà sự
phân phối và sử dụng của nó được đặt điều kiện
dựa vào sự thừa nhận rõ ràng và hoàn toàn của các
quyền đặc biệt từ “các bên dòng trên”, như những
bằng sáng chế.
Một tiêu chuẩn mở
không tới với những bức rào tạm thời như vậy vì nó
tới mà không có những rào cản pháp lý, không có các
phí bản quyền được trả hoặc được bất kỳ ai thừa
nhận: những yêu sách như vậy được trung tính hóa hoàn
toàn trước khi qui trình tiêu chuẩn hóa được hoàn tất.
Bạn bây giờ thấy
rằng tôi tới rất gần những điều khoản như Tự do
không chi phí bản quyền (RF) và Công bằng, Hợp lý và
Không phân biệt đối xử (FRAND).
Tôi đã đưa ra
định nghĩa về chế đố cấp phép Tự do không Phí bản
quyền (RF) ở trên. Phương thức FRAND hoặc thậm chí
“RAND” là hoàn toàn phức tạp, nếu không nói là không
thể xác định. Hãy chỉ nói rằng, trong lĩnh vực các
công nghệ thông tin và truyền thông, RAND (Hợp lý và
Không phân biệt đối xử) là một phương thức cấp phép
tiêu chuẩn phổ biến. Nhưng trong khi nó là vấn đề cho
tới nay, thì chúng ta cũng biết rằng một phương thức
như vậy đi với những vấn đề gây lo lắng.
Đặc biệt, RAND
dường như không cân bằng với bất kỳ cố định, được
biết tốt nào trong tổng số tiền phải trả trước.
Trong thực tế, phương thức hợp lý và nghe có vẻ ôn
hòa này chỉ chỉ ra một thứ về tiêu chuẩn mà nó bao
trùm: rằng bạn, người sử dụng tiêu chuẩn, phải trong
mọi trường hợp nhận thức được rằng bạn đang sử
dụng các bằng sáng chế của ai đó và rằng ở bất kỳ
lúc nào, bạn có thể bị yêu cầu phải trả tiền cho sự
sử dụng của bạn và đối với sự phân phối xuôi
xuống dòng dưới tới bất kỳ người sử dụng tiếp
sau nào của tiêu chuẩn này.
Nó đã chứng minh
sẽ là nguồn của vô số các vụ kiện tụng, một số
trong số đó đang được nghe thấy trong một loạt các
tòa án trên thế giới và đã chứng mình sẽ là một rào
cản cho đổi mới, khi nó không dựa vào tính mở sao cho
các hệ sinh thái bền vững có thể tăng trưởng trong sự
sử dụng các tiêu chuẩn. Vào thời điểm nơi mà tốc độ
đổi mới gia tăng theo hàm mũ như các thực tiễn cấp
phép lại cũ kỹ không hợp thời và một sự phương hại
cho đổi mới - và cho PMTDNM.
PMTDNM chơi không
tốt với các bằng sáng chế phần mềm, trong thực tế 2
thứ đó chỉ không làm việc được cùng nhau; không giấy
phép FOSS nào thừa nhận các yêu sách của các bằng sáng
chế phần mềm, nó là thứ vớ vẩn nguy hiểm để giả
vờ khác đi. Tôi thường nói rằng RAND có nghĩa là “việc
cấp phép ngẫu nhiên trong con mắt của nhà sáng chế”
và không may, việc bổ sung thêm ký tự “F” cho chữ
“công bằng” bên cạnh RAND sẽ không thay đổi được
điều đó. Chỉ như không có định nghĩa thực sự của
RAND, cũng không có định nghĩa của FRAND. Nó có thể chỉ
là như nhau nếu tôi bổ sung thêm ký tự “S” cho “Bền
vững (Sustainable)” vào FRAND. Chúng ta có thể có một
“SFRAND” mà có thể chỉ là có vấn đề như RAND.
An
open standard does not come with such hurdles as it comes with no
legal barriers, nor royalty fees to be paid or to be acknowledged by
anyone: such claims have been explicitly neutralised before the
standardisation process has been completed.
You
now see that I come very close to terms such as Royalty Free (RF) and
Fair, Reasonable And Non Discriminatory (FRAND).
I
already gave the definition of the Royalty Free licensing mode above.
The FRAND
or even “RAND” mode is quite complex, if not
impossible to define. Let's just say that, in the field of
information technologies and telecommunications, RAND (Reasonable And
Non Discriminatory) is a common standards licensing mode. But while
it's been the case so far, we also know that such a mode comes with
troubling issues.
Specifically,
the “reasonable and non-discriminatory” does not seem to equate
to any fixed, well-known in advance sum to be paid. In fact, this
reasonable and moderate-sounding mode only indicates one thing about
the standard it covers: that you, the user of that standard, must in
all cases acknowledge that you're using somebody else's patents and
that at any time, you can be asked to pay money for your usage and
for your downstream distribution to any subsequent users of this
standard.
It
has proven to be the source of multiple litigations, some of which
are being heard in various courts all around the world, and has
proven to be a strong barrier to innovation, as it does not rely on
openness so that sustainable ecosystems can grow on standards' usage.
At the time where the pace of innovation increases at an exponential
rate such licensing practices are antiquated and a detriment to
innovation - and to Free & Open Source Software.
Free
& Open Source Software do not play well with software patents, in
fact these two just do not work together; no FOSS licenses
acknowledge the claims of software patents, it's a dangerous nonsense
to pretend otherwise. I usually say that RAND rather means “RANDom
licensing at the sight of an innovator” and unfortunately, adding
the letter “F” for “fair” besides RAND will not change that.
Just like there is no real definition of RAND, there is also no
definition of FRAND. It would be just the same if I added the letter
“S” for “Sustainable” to FRAND. We would have a “SFRAND”
that would be just as problematic as RAND.
Vị trí của
ông, hay còn vị trí trong Quỹ Tài liệu?
Vị trí của tôi,
dù rất gần với vị trí của riêng Quỹ Tài liệu. Tuy
nhiên, đó không phải là vị trí của tổ chức OASIS.
Đâu
là quan điểm của OASIS về tất cả điều này?
Tôi
nghĩ có thể chính xác nói rằng thực chất, tổ chức
OASIS có một cơ chế thành viên rất đa dạng và vì thế
không xác định tốt được ý kiến về điều này. Tuy
nhiên, điều duy nhất về OASIS, là chúng tôi là một tổ
chức phát triển một số lượng lớn các tiêu chuẩn RF
và có các qui định về qui trình rất chính xác để mang
các đặc tả tới sự tiêu chuẩn hóa. Chúng tôi cũng nắm
lấy các bước bổ sung để yêu cầu rằng tất cả những
người tham gia vào sự phát triển của một tiêu chuẩn
được phân phối theo phương pháp RF từ bỏ các yêu sách
bằng sáng chế của họ trước khi tham gia vào sự phát
triển các tiêu chuẩn. Nên chúng tôi có một sự khóa an
toàn kép về những ngạc nhiên tồi tệ, theo một nghĩa
nào đó. Vì thế tôi nghĩ công bằng mà nói rằng OASIS là
có quan tâm hơn trong chất lượng của các tiêu chuẩn mà
nó sản sinh ra so với chính sách thiết lập về tiêu
chuẩn hóa trong CNTT-TT.
Vì
sao ông nghĩ các tiêu chuẩn mở là quan trọng cho chính
phủ và đổi mới nói chung?
Các
tiêu chuẩn mở là quan trọng cho chính phủ và đổi mới
vì chúng cho phép một sân chơi bình đẳng cho các chính
phủ và các nhà đổi mới ở 2 mức độ. Trước hết
chúng cho phép sự tham gia của bất kỳ ai, bao gồm cả
các chính phủ, trong sự phát triển của chúng, và thứ
2, chúng thiết lập các điều kiện đúng mà là cần
thiết cho một hệ sinh thái cạnh tranh thịnh vượng. Có
một lợi ích bổ sung đối với các chính phủ: khi khu
vực nhà nước đại diện cho lợi ích nhà nước mà theo
định nghĩa là khác với những lợi ích của tư nhân,
thì các tiêu chuẩn mở trao cho họ những biện pháp hữu
dụng để làm cho lợi ích của nhà nước ưu thế hơn và
giúp họ duy trì chủ quyền số.
Whose
position is that - just yours, or also the Document Foundation's?
It
is my position, although it is very close to the Document
Foundation's own position. It is, however, not the position of the
OASIS Consortium.
Where
does OASIS stand on all this?
I
think it would be accurate to say that in substance, the OASIS
Consortium has a very diverse membership and has therefore no
well-defined opinion on this. What is unique about the OASIS,
however, is that we are a consortium that develops a very high number
of Royalty-Free (RF) standards and has very precise process rules to
bring specification to standardisation. We also took the additional
steps to require that all participants to the development of a
standard distributed under the RF mode waive their patent claims
before joining the standard's development. So we have a double
safety-lock on bad surprises, in a sense. However, it is also worth
pointing out that there are OASIS standards that come with RAND
conditions. Therefore I think it's fair to say that the OASIS is more
interested in the quality of the standards it produces than in the
policy setting about ICT standardization.
Why
do you think open standards important for government and innovation
in general?
Open
Standards are important for government and innovation because they
enable a level-playing field for governments and innovators at two
levels. First, they allow the participation of anyone, including
governments, in their development, and second, they set the right
conditions that are necessary for a competitive ecosystem to thrive.
There is an added benefit for governments: as the public sector
represents the public interest which is by definition different from
private interests, open standards give them useful means to make the
public interest prevail and help them maintain their digital
sovereignty.
Ông nghĩ đâu có
thể là các hậu quả nếu định nghĩa sai được chọn,
cho cả chính phủ Anh và cho nguồn mở tại Anh?
Vâng, đó là câu
hỏi khó. Không phải là chủ đề của bệ hạ, tôi có
xu hướng cảm thấy sự can thiệp không thoải mái trong
công việc của chính phủ, bất chấp bằng chứng về
những lợi ích đặc biệt không phải của nước Anh đang
được uốn cong trong việc giữ cho chính quyền của Vương
quốc Anh khỏi việc sử dụng PMTDNM. Tôi nghĩ rằng lợi
ích nhà nước của Anh bắt buộc định nghĩa đúng tiêu
chuẩn mở là gì, và rằng một định nghĩa như vậy sẽ
không đặt ra những sức ép lên sử dụng và áp dụng
PMTDNM.
Tôi
cũng nghĩ rằng PMTDNM, tại Anh và đâu đó khác, là một
công cụ cơ bản để tạo ra công ăn việc làm trong nước,
để tạo ra những công việc kinh doanh cho các công ty địa
phương và giúp đổi mới, và tất cả đổi mới ngày
hôm nay trong lĩnh vực CNTT-TT dựa trước hết vào PMTDNM.
Hãy nhìn vào Google, Wikipedia, Twitter, Mozilla, Facebook: họ
tất cả đều sử dụng, sản xuất và tiêu dùng PMTDNM.
Nếu Chính phủ muốn tiết kiệm tiền trong khi vẫn tạo
được các điều kiện cho những thành công như vậy để
bắt đầu tại nước Anh. PMTDNM
sẽ là chìa khóa cho nỗ lực này.
What
do you think might be the consequences if the wrong definition is
chosen, for both the UK government and for open source in the UK?
Well,
that's a tough one. Not being a subject of Her Majesty, I tend to
feel uneasy meddling in the business of Her government, despite the
evidence of non-British special interests being hell-bent on keeping
the United Kingdom's administration from using Free and Open Source
Software. I think that the British public interest mandates the right
definition of what an open standard is, and that such a definition
will pose no constraints on the use and the adoption of Free and Open
Source Software.
I
also think that Free and Open Source Software, in the United Kingdom
and elsewhere, is a fundamental tool to create jobs at home, to
generate business for local companies and helps innovation, as all
innovation today in the field of ICT relies primarily on Free and
Open Source Software. Look at Google, Wikipedia, Twitter, Mozilla,
Facebook: they all use, produce and consume Free and Open Source
Software. If Her Majesty's Government wants to save money while
creating the conditions for such successes to start in the United
Kingdom, Free and Open Source Software will be key to this endeavour.
Dịch tài liệu: Lê
Trung Nghĩa